Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 1124

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1124Tiếp xúc hoàn toàn với cô ta.Trong chốc lát, Trần Đức cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, điên cuồng ôm lấy cỗ lạnh giá đó, cảm giác khó chịu trong kinh mạch cũng giảm bớt.Đạm Đài Nguyệt bất động, cảnh tượng như này cô ta chưa từng nghĩ đến, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, may mà, Trần Đức đã có kinh nghiệm, bản năng đàn ông thôi thúc anh, để anh biết phải làm thế nào, hai bóng dáng quấn lấy nhau, chuyển động.Một lúc lâu sau, cuối cùng trong hang động hoàn toàn yên tĩnh lại!Trần Đức nằm trên mặt đất, chìm vào giấc ngủ!“Trần Đức, mạng tôi nợ anh, trả lại cho anh rồi, về sau…hai chúng ta không ai nợ ai!”, Đạm Đài Nguyệt thong thả đứng dậy, mặc lại quần áo.Sau đó, cô ta lặng lẽ không tiếng động từ bên khác của hang động mở thông đạo, nhanh chóng rời đi, biến mất trong màn đêm.Trong hang động, tựa như, Trần Đức mơ một giấc mơ, anh không mơ đến ai khác, mà mơ đến Đạm Đài Nguyệt, dường như, anh và Đạm Đài Nguyệt đang xảy ra quan hệ, giống như Đạm Đài Nguyệt là người phụ nữ c*̉a anh, anh hết lần này đến lần khác có được Đạm Đài Nguyệt, đòi hỏi tất cả c*̉a cô ấy! Giấc mơ, rất thật!Ngay cả khi thần trí c*̉a anh bị trói buộc, hành động c*̃ng vẫn kịch liệt, hoóc-môn điên cuồng tỏa ra, tràn ngập khắp nơi.“Haha…”, trong thức hải, Linh Lung khẽ cười, trong tiếng cười mang chút giễu cợt, nhân duyên phụ nữ c*̉a Trần Đức quả thực không tệ, đã thất thân rồi, còn nói hai người không ai nợ ai!“Không chỉ việc xấu biến thành việc tốt, có được một người phụ nữ, còn đột phá, đúng là tên nhóc may mắn”.“Tỉnh lại đi!”Một cái phất tay c*̉a Linh Lung, một màn ánh sáng chiếu xuống, một lúc sau, Trần Đức tỉnh lại. Nhìn xung quanh, thấy hang động hỗn loạn, có chút nghi ngờ: “Độc của mình, hết rồi sao?”Anh có chút không rõ ràng. Hơn nữa, còn thấy rất kỳ lạ.Độc thiêu, sao đột nhiên lại hết rồi?Trong thức hải, Linh Lung cười khúc khích, nhưng không nói với Trần Đức về việc c*̉a Đạm Đài Nguyệt.“Mình… đột phá rồi?”, cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể, cơ bắp cuồn cuộn của Trần Đức dùng sức, sức mạnh vô cùng bất ngờ.Đồng thời, anh nhận ra đột phá của anh đã từ Linh Hải sơ kỳ đến Linh Hải trung kỳ rồi!Thăng cấp rất nhỏ, c*̃ng không lớn, nhưng lần thăng cấp này, quan trọng nhất là sức chống đỡ của cơ thể, kinh mạch đều tăng lên…Nếu anh đấu với Lâu Tinh Hải một lần nữa, cho dù anh đứng nhường đối phương một quyền, anh của hiện tại c*̃ng không hề hấn gì!Sức phòng thủ của anh đã mạnh hơn trước!Hiện tại.Đủ để chịu được sức mạnh hai mươi triệu tấn!Dưới hai mươi triệu tấn, sẽ không gây ra bất kỳ tổn hại nào cho anh.Võ giả Linh Hải kỳ bình thường có thể đánh ra một cú với sức mạnh một triệu tấn, trong khi võ giả đỉnh phong Linh Hải kỳ có sức mạnh gấp khoảng mười lần sơ kỳ!Cũng chính là mười triệu tấn!Sức mạnh của Lâu Tinh Hải vào khoảng mười lăm triệu tấn.

Chương 1124

Tiếp xúc hoàn toàn với cô ta.

Trong chốc lát, Trần Đức cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, điên cuồng ôm lấy cỗ lạnh giá đó, cảm giác khó chịu trong kinh mạch cũng giảm bớt.

Đạm Đài Nguyệt bất động, cảnh tượng như này cô ta chưa từng nghĩ đến, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, may mà, Trần Đức đã có kinh nghiệm, bản năng đàn ông thôi thúc anh, để anh biết phải làm thế nào, hai bóng dáng quấn lấy nhau, chuyển động.

Một lúc lâu sau, cuối cùng trong hang động hoàn toàn yên tĩnh lại!

Trần Đức nằm trên mặt đất, chìm vào giấc ngủ!

“Trần Đức, mạng tôi nợ anh, trả lại cho anh rồi, về sau…hai chúng ta không ai nợ ai!”, Đạm Đài Nguyệt thong thả đứng dậy, mặc lại quần áo.

Sau đó, cô ta lặng lẽ không tiếng động từ bên khác của hang động mở thông đạo, nhanh chóng rời đi, biến mất trong màn đêm.

Trong hang động, tựa như, Trần Đức mơ một giấc mơ, anh không mơ đến ai khác, mà mơ đến Đạm Đài Nguyệt, dường như, anh và Đạm Đài Nguyệt đang xảy ra quan hệ, giống như Đạm Đài Nguyệt là người phụ nữ c*̉a anh, anh hết lần này đến lần khác có được Đạm Đài Nguyệt, đòi hỏi tất cả c*̉a cô ấy! Giấc mơ, rất thật!

Ngay cả khi thần trí c*̉a anh bị trói buộc, hành động c*̃ng vẫn kịch liệt, hoóc-môn điên cuồng tỏa ra, tràn ngập khắp nơi.

“Haha…”, trong thức hải, Linh Lung khẽ cười, trong tiếng cười mang chút giễu cợt, nhân duyên phụ nữ c*̉a Trần Đức quả thực không tệ, đã thất thân rồi, còn nói hai người không ai nợ ai!

“Không chỉ việc xấu biến thành việc tốt, có được một người phụ nữ, còn đột phá, đúng là tên nhóc may mắn”.

“Tỉnh lại đi!”

Một cái phất tay c*̉a Linh Lung, một màn ánh sáng chiếu xuống, một lúc sau, Trần Đức tỉnh lại. Nhìn xung quanh, thấy hang động hỗn loạn, có chút nghi ngờ: “Độc của mình, hết rồi sao?”

Anh có chút không rõ ràng. Hơn nữa, còn thấy rất kỳ lạ.

Độc thiêu, sao đột nhiên lại hết rồi?

Trong thức hải, Linh Lung cười khúc khích, nhưng không nói với Trần Đức về việc c*̉a Đạm Đài Nguyệt.

“Mình… đột phá rồi?”, cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể, cơ bắp cuồn cuộn của Trần Đức dùng sức, sức mạnh vô cùng bất ngờ.

Đồng thời, anh nhận ra đột phá của anh đã từ Linh Hải sơ kỳ đến Linh Hải trung kỳ rồi!

Thăng cấp rất nhỏ, c*̃ng không lớn, nhưng lần thăng cấp này, quan trọng nhất là sức chống đỡ của cơ thể, kinh mạch đều tăng lên…

Nếu anh đấu với Lâu Tinh Hải một lần nữa, cho dù anh đứng nhường đối phương một quyền, anh của hiện tại c*̃ng không hề hấn gì!

Sức phòng thủ của anh đã mạnh hơn trước!

Hiện tại.

Đủ để chịu được sức mạnh hai mươi triệu tấn!

Dưới hai mươi triệu tấn, sẽ không gây ra bất kỳ tổn hại nào cho anh.

Võ giả Linh Hải kỳ bình thường có thể đánh ra một cú với sức mạnh một triệu tấn, trong khi võ giả đỉnh phong Linh Hải kỳ có sức mạnh gấp khoảng mười lần sơ kỳ!

Cũng chính là mười triệu tấn!

Sức mạnh của Lâu Tinh Hải vào khoảng mười lăm triệu tấn.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1124Tiếp xúc hoàn toàn với cô ta.Trong chốc lát, Trần Đức cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, điên cuồng ôm lấy cỗ lạnh giá đó, cảm giác khó chịu trong kinh mạch cũng giảm bớt.Đạm Đài Nguyệt bất động, cảnh tượng như này cô ta chưa từng nghĩ đến, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, may mà, Trần Đức đã có kinh nghiệm, bản năng đàn ông thôi thúc anh, để anh biết phải làm thế nào, hai bóng dáng quấn lấy nhau, chuyển động.Một lúc lâu sau, cuối cùng trong hang động hoàn toàn yên tĩnh lại!Trần Đức nằm trên mặt đất, chìm vào giấc ngủ!“Trần Đức, mạng tôi nợ anh, trả lại cho anh rồi, về sau…hai chúng ta không ai nợ ai!”, Đạm Đài Nguyệt thong thả đứng dậy, mặc lại quần áo.Sau đó, cô ta lặng lẽ không tiếng động từ bên khác của hang động mở thông đạo, nhanh chóng rời đi, biến mất trong màn đêm.Trong hang động, tựa như, Trần Đức mơ một giấc mơ, anh không mơ đến ai khác, mà mơ đến Đạm Đài Nguyệt, dường như, anh và Đạm Đài Nguyệt đang xảy ra quan hệ, giống như Đạm Đài Nguyệt là người phụ nữ c*̉a anh, anh hết lần này đến lần khác có được Đạm Đài Nguyệt, đòi hỏi tất cả c*̉a cô ấy! Giấc mơ, rất thật!Ngay cả khi thần trí c*̉a anh bị trói buộc, hành động c*̃ng vẫn kịch liệt, hoóc-môn điên cuồng tỏa ra, tràn ngập khắp nơi.“Haha…”, trong thức hải, Linh Lung khẽ cười, trong tiếng cười mang chút giễu cợt, nhân duyên phụ nữ c*̉a Trần Đức quả thực không tệ, đã thất thân rồi, còn nói hai người không ai nợ ai!“Không chỉ việc xấu biến thành việc tốt, có được một người phụ nữ, còn đột phá, đúng là tên nhóc may mắn”.“Tỉnh lại đi!”Một cái phất tay c*̉a Linh Lung, một màn ánh sáng chiếu xuống, một lúc sau, Trần Đức tỉnh lại. Nhìn xung quanh, thấy hang động hỗn loạn, có chút nghi ngờ: “Độc của mình, hết rồi sao?”Anh có chút không rõ ràng. Hơn nữa, còn thấy rất kỳ lạ.Độc thiêu, sao đột nhiên lại hết rồi?Trong thức hải, Linh Lung cười khúc khích, nhưng không nói với Trần Đức về việc c*̉a Đạm Đài Nguyệt.“Mình… đột phá rồi?”, cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể, cơ bắp cuồn cuộn của Trần Đức dùng sức, sức mạnh vô cùng bất ngờ.Đồng thời, anh nhận ra đột phá của anh đã từ Linh Hải sơ kỳ đến Linh Hải trung kỳ rồi!Thăng cấp rất nhỏ, c*̃ng không lớn, nhưng lần thăng cấp này, quan trọng nhất là sức chống đỡ của cơ thể, kinh mạch đều tăng lên…Nếu anh đấu với Lâu Tinh Hải một lần nữa, cho dù anh đứng nhường đối phương một quyền, anh của hiện tại c*̃ng không hề hấn gì!Sức phòng thủ của anh đã mạnh hơn trước!Hiện tại.Đủ để chịu được sức mạnh hai mươi triệu tấn!Dưới hai mươi triệu tấn, sẽ không gây ra bất kỳ tổn hại nào cho anh.Võ giả Linh Hải kỳ bình thường có thể đánh ra một cú với sức mạnh một triệu tấn, trong khi võ giả đỉnh phong Linh Hải kỳ có sức mạnh gấp khoảng mười lần sơ kỳ!Cũng chính là mười triệu tấn!Sức mạnh của Lâu Tinh Hải vào khoảng mười lăm triệu tấn.

Chương 1124