Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 1150

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1150Bàn tay còn lại đã siết chặt thành nắm đấm.Nhục nhã!Bị một tên Long Tượng kỳ rác rưởi chặt đứt một cánh tay, đó chính là sự nhục nhã cực kỳ to lớn đối với hắn.Hắn phải g**t ch*t Kỳ Hàn.“Ầm ầm!”Một giây sau…Hắn ra tay!Lúc này, Diệp Ca dùng toàn lực, không hề giữ lại chút gì, hắn vung ra nắm đấm hệt như quả núi nện về phía Kỳ Hàn.Tốc độ nhanh đến mức tận cùng.Đám người Âu Dã Thanh Vũ, Đàm Thu và Giang Hồ Hải muốn ra tay giúp đỡ nhưng đã không còn kịp nữa, bọn họ kém hơn quá nhiều, vốn không thể ngăn được Diệp Ca.Nắm đấm…Không ngừng tiến gần đến đầu Kỳ Hàn. Hiển nhiên, một khi bị đánh trúng, đầu hắn sẽ lập tức vỡ ra.Cảm xúc của Âu Dã Thanh Vũ dao động kịch liệt, vì mạng Kỳ Hàn, suýt nữa thì cô ta đã lên tiếng đáp ứng yêu cầu của Cổ Tinh Hoa.“Dừng tay!”Đúng lúc này, một tiếng quát nhẹ vang lên, ngay sau đó, một bóng dáng xinh đẹp xuyên qua đám đông, người nọ cũng vung ra một đấm hướng về phía Diệp Ca.Trong một khoảnh khắc…Hai nắm đấm va vào nhau.“Rầm!”Âm thanh nặng nề đột ngột vang lên, sóng khí liên tục khuếch tán.Thịch thịch thịch thịch!Sắc mặt Diệp Ca tái đi, vội vàng lui về sau mấy chục bước.“Ai?”, hắn tức sùi bọt mép, mắt long lên nhìn về phía trước.Sau khi thấy rõ người nọ, Diệp Ca không khỏi sững sờ.Người đến là một cô gái. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Đó là một cô gái vô cùng duyên dáng, váy dài ôm sát cơ thể, ba ngàn sợi tóc rũ đến phần eo, khuôn mặt trái xoan cực kỳ hoàn mỹ và xinh đẹp. Tuy đôi mắt hoa đào lộ rõ sự bình tĩnh nhưng dường như có một cái móc câu câu lấy lòng người.“Ức Thư Huyên?”Không chỉ hắn mà tất cả những người xung quanh cũng tỏ vẻ kinh ngạc.Người đến chính là người mạnh nhất ở ngoại viện – Ức Thư Huyên!Thực lực của cô ta còn mạnh hơn cả Hồ Ngạo, đã sớm có được hơn 40 ngàn điểm tích lũy.Chỉ cần cô ta muốn thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tiến vào nội viện.Sở dĩ Ức Thư Nguyên vẫn còn ở ngoại viện là vì không muốn xa ân sư của mình là Trần Nguyên Bình.Không ai ngờ ngay thời khắc quan trọng, cô ta lại ra mặt.

Chương 1150

Bàn tay còn lại đã siết chặt thành nắm đấm.

Nhục nhã!

Bị một tên Long Tượng kỳ rác rưởi chặt đứt một cánh tay, đó chính là sự nhục nhã cực kỳ to lớn đối với hắn.

Hắn phải g**t ch*t Kỳ Hàn.

“Ầm ầm!”

Một giây sau…

Hắn ra tay!

Lúc này, Diệp Ca dùng toàn lực, không hề giữ lại chút gì, hắn vung ra nắm đấm hệt như quả núi nện về phía Kỳ Hàn.

Tốc độ nhanh đến mức tận cùng.

Đám người Âu Dã Thanh Vũ, Đàm Thu và Giang Hồ Hải muốn ra tay giúp đỡ nhưng đã không còn kịp nữa, bọn họ kém hơn quá nhiều, vốn không thể ngăn được Diệp Ca.

Nắm đấm…

Không ngừng tiến gần đến đầu Kỳ Hàn. Hiển nhiên, một khi bị đánh trúng, đầu hắn sẽ lập tức vỡ ra.

Cảm xúc của Âu Dã Thanh Vũ dao động kịch liệt, vì mạng Kỳ Hàn, suýt nữa thì cô ta đã lên tiếng đáp ứng yêu cầu của Cổ Tinh Hoa.

“Dừng tay!”

Đúng lúc này, một tiếng quát nhẹ vang lên, ngay sau đó, một bóng dáng xinh đẹp xuyên qua đám đông, người nọ cũng vung ra một đấm hướng về phía Diệp Ca.

Trong một khoảnh khắc…

Hai nắm đấm va vào nhau.

“Rầm!”

Âm thanh nặng nề đột ngột vang lên, sóng khí liên tục khuếch tán.

Thịch thịch thịch thịch!

Sắc mặt Diệp Ca tái đi, vội vàng lui về sau mấy chục bước.

“Ai?”, hắn tức sùi bọt mép, mắt long lên nhìn về phía trước.

Sau khi thấy rõ người nọ, Diệp Ca không khỏi sững sờ.

Người đến là một cô gái. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đó là một cô gái vô cùng duyên dáng, váy dài ôm sát cơ thể, ba ngàn sợi tóc rũ đến phần eo, khuôn mặt trái xoan cực kỳ hoàn mỹ và xinh đẹp. Tuy đôi mắt hoa đào lộ rõ sự bình tĩnh nhưng dường như có một cái móc câu câu lấy lòng người.

“Ức Thư Huyên?”

Không chỉ hắn mà tất cả những người xung quanh cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

Người đến chính là người mạnh nhất ở ngoại viện – Ức Thư Huyên!

Thực lực của cô ta còn mạnh hơn cả Hồ Ngạo, đã sớm có được hơn 40 ngàn điểm tích lũy.

Chỉ cần cô ta muốn thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tiến vào nội viện.

Sở dĩ Ức Thư Nguyên vẫn còn ở ngoại viện là vì không muốn xa ân sư của mình là Trần Nguyên Bình.

Không ai ngờ ngay thời khắc quan trọng, cô ta lại ra mặt.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1150Bàn tay còn lại đã siết chặt thành nắm đấm.Nhục nhã!Bị một tên Long Tượng kỳ rác rưởi chặt đứt một cánh tay, đó chính là sự nhục nhã cực kỳ to lớn đối với hắn.Hắn phải g**t ch*t Kỳ Hàn.“Ầm ầm!”Một giây sau…Hắn ra tay!Lúc này, Diệp Ca dùng toàn lực, không hề giữ lại chút gì, hắn vung ra nắm đấm hệt như quả núi nện về phía Kỳ Hàn.Tốc độ nhanh đến mức tận cùng.Đám người Âu Dã Thanh Vũ, Đàm Thu và Giang Hồ Hải muốn ra tay giúp đỡ nhưng đã không còn kịp nữa, bọn họ kém hơn quá nhiều, vốn không thể ngăn được Diệp Ca.Nắm đấm…Không ngừng tiến gần đến đầu Kỳ Hàn. Hiển nhiên, một khi bị đánh trúng, đầu hắn sẽ lập tức vỡ ra.Cảm xúc của Âu Dã Thanh Vũ dao động kịch liệt, vì mạng Kỳ Hàn, suýt nữa thì cô ta đã lên tiếng đáp ứng yêu cầu của Cổ Tinh Hoa.“Dừng tay!”Đúng lúc này, một tiếng quát nhẹ vang lên, ngay sau đó, một bóng dáng xinh đẹp xuyên qua đám đông, người nọ cũng vung ra một đấm hướng về phía Diệp Ca.Trong một khoảnh khắc…Hai nắm đấm va vào nhau.“Rầm!”Âm thanh nặng nề đột ngột vang lên, sóng khí liên tục khuếch tán.Thịch thịch thịch thịch!Sắc mặt Diệp Ca tái đi, vội vàng lui về sau mấy chục bước.“Ai?”, hắn tức sùi bọt mép, mắt long lên nhìn về phía trước.Sau khi thấy rõ người nọ, Diệp Ca không khỏi sững sờ.Người đến là một cô gái. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Đó là một cô gái vô cùng duyên dáng, váy dài ôm sát cơ thể, ba ngàn sợi tóc rũ đến phần eo, khuôn mặt trái xoan cực kỳ hoàn mỹ và xinh đẹp. Tuy đôi mắt hoa đào lộ rõ sự bình tĩnh nhưng dường như có một cái móc câu câu lấy lòng người.“Ức Thư Huyên?”Không chỉ hắn mà tất cả những người xung quanh cũng tỏ vẻ kinh ngạc.Người đến chính là người mạnh nhất ở ngoại viện – Ức Thư Huyên!Thực lực của cô ta còn mạnh hơn cả Hồ Ngạo, đã sớm có được hơn 40 ngàn điểm tích lũy.Chỉ cần cô ta muốn thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tiến vào nội viện.Sở dĩ Ức Thư Nguyên vẫn còn ở ngoại viện là vì không muốn xa ân sư của mình là Trần Nguyên Bình.Không ai ngờ ngay thời khắc quan trọng, cô ta lại ra mặt.

Chương 1150