Chiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game…

Chương 64: Cung mê tròn tròn quái

Hệ Thống Game Tại Dị GiớiTác giả: Tạ Trường ThànhTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game… Trước mắt Hoàng Minh lúc này vô cùng thần bí loại sinh vật. Thân hình tròn lông khá mềm mại. Tròn vo bằng quả bóng đá. Hai mắt cộng mồm đều có tại. Nhìn trông cũng khá đáng yêu.Nó đang nảy nảy hai cái trên mặt đất, bỗng nhiên thấy Hoàng Minh, nó khựng lại, hai mắt to tròn ngạc nhiên, hai cái tay ngắn tũn vẩy vẩy, phải nói lực sà thương chắc không kém pikachu là bao độ dễ thương. Hoàng Minh còn đang hứng thú đánh giá nó. Bông nhiên nó trợn hai mắt lên, miệng hút một hơi thật sâu rồi kêu lên re ré..- Li laaaaaaaaa.Hoàng Minh trợn mắt há mồm. Bao quanh hắn bỗng nhiên ở đâu ra hàng ngàn hàng vạn con chí chí ít. Lúc nha lúc nhúc như kiến.- Thật khủng khiếp số lượng Hoàng Minh thốt ra. May mà hắn không mắc chứng sợ nhiều, nếu không nhìn tới cảnh này chắc đột quỵ mà chết thôi Cả đám bông bông này, không ngờ hai mắt đỏ lên, lao tới Hoàng Minh, không có chút nào là sợ sệt.Mịa, đây là cái gì tình huống. Ta *** g chạm gì lũ chúng mày.Hoàng Minh kêu oan một tiếng, nhanh chóng di chuyển. Vù vù vù. Hắn nhảy lên cây cao trước mặt, hai chân thoăn thoắt lao lên tới cành chĩa ra đứng vững. Tưởng là thoát. Thế nhưng một chuyện không ngờ tới, Hoàng Minh hắn nhầm. Lũ bông bông kia không ngờ lao tới, gặm. Chính xác là gặm cái cây. Số lượng chúng nó cực đông, không ngờ gặm chỉ vài giây, cái cây đổ. Hoàng Minh trong lòng sợ hãi. Thánh họ, đây là cái gì giống, ăn tạp. Hoàng Minh chửi thề một câu rồi chạy như vịt. Liên tiếp nhảy qua đám cây, chuồn từ cây này qua cây khác. - Lila lila....- Lila lila..Cả đám bông bông kêu âm lên, cực kì rung động la hét. Hoàng Minh còn chưa hiểu chuyện gì thì..Rầm rầm rầm. Cây cối xug quanh không ngờ gục hết không còn một mống.Ta xxx, còn có thể làm như vậy. Da đầu hắn run lên. Hàng tá cây cối to như vậy, bọn nó còn gặm sạch, Hoàng Minh hắn liệu mấy gặm.- Dịch chuyển tức thờiHoàng Minh ngay lập tức lui về 10 mét, lợi dụng cây đổ chưa bị gặm hết nhảy tiếp qua. Bay về phía ngoài rìa cây dừa.Hắn phát hiện, ngoài rìa đám cây dừa kia là không bị phá đấy, nhảy 5 6 lần, gần tới Hoàng Minh phấn khởi trong lòng, thế nhưng dị biến phát sinh. Vù vù vù, hơn chục con bông bông màu đỏ, không ngờ làm cách nào bay tới cực nhanh, đã xuất hiện bên cạnh Hoàng Minh. Một dự cảm không tốt tí nào nhen nhóm trong đầu hắn Đám bông bông lông đỏ này, hai mắt đỏ rực, tay chân quận vào như không có, một dòng năng lượng lóe lên xung quanh người.Bùm bùm bùm, một loạt tiếng nổ vang trời bên ngoài rìa đảo phát sinh.A Trang mở mắt, miệng kéo lên một đường cong. Không ngờ tiếp tục nhắm mắt lại không biết là ngủ hay thức.Hoàng Minh nằm bết dưới gốc cây dừa. Ở đây là 4 hàng dừa trải dài, hắn quần áo lúc này rách nát khôn tả, bên kia hàng dừa, số lượng không đếm hết bông bông quái thai kêu gào ầm ĩ. Thế nhưng tuyệt nhiên không có con nào đi qua. Chỉ kêu loạn xì ngầu lên vậy. Hoàng Minh nhìn thế thở phào. Thân thể hắn không hề có vết máu nào, ngoài bộ quần áo rách ra thì toàn thân nguyên vẹn. Vậy là sao nhỉ? Hắn ngơ ngác. Ủa, đây là...? Hoàng Minh nhạc nhiên, trên đầu hắn xuất hiện một vạch hình chữ nhật, lúc này, trên đó chỉ còn điểm một màu đỏ, 1/5 vạch.Mịa nó, vạch máu.!!!Hoàng Minh hớ ra, chơi game bao nhiêu năm, hắn làm sao quên được cái hình biểu tượng này. Đây là suýt chết sao? Không phải chứ, ở đây ta cũng chết được.Mà không đúng, đã là game thì chết kiểu gì, hừ hừ. Hoàng minh run rẩy hai cái. Nhìn cái vạch chuyển sang màu đỏ như máu. Hoàng Minh run lên. Không biết khi hết vạch này chuyện gì sẽ xảy ra. Nghĩ ngợi không được, Hắn cóc nghĩ nữa. Nhìn qua bên kia hàng dừa, đám bông bông vẫn không ngừng nhảy nhót kêu là. Hoàng minh nhíu mày, sao chúng nó lại không qua, hay là, chúng nó không thể qua???Chắc chắn rồi, hàng dừa này có lẽ là kết giới ngăn chặn bọn chúng ở trên đảo ra ngoài. Mà mình có thể ra vào mà không bị hạn chế. Tốt Hoàng Minh hai mắt híp lại, miệng cười tà ác. Lũ khốn nạnGiờ biết tay ông. Không biết giết lũ này được gì không?Chả thấy cấp bậc gì, không biết là cái gì loại quái. - Pikachu, hitokage, đến lúc rồi!!Hoàng Minh rút ra hai quả cầu, một quả có hình tia chớp, một quả hình đốm lửa ném.- Pika pika- hít..Pikachu cùng Hitokage được ra ngoài, nhảy cẫng lên, chúng nớ ở nhiều trong cầu cũng thấy chán rồi.- Pikachu, thấy đám đáng ghét kia không? Thử một lượt đi, điện mười vạn vôn.Pikachu nghe lệnh, tập trung hai má dòng điện cao áp lớn. Cả thân hình được bao bọc bởi điện từ. - Pika chuuuuuuuuuu!!!!!!Chíu chíu, roẹt roẹt...Luồng điện bay thẳng vào đám bông quái thú đông nghìn ngọt kia, nổ cái bùm.Tiếng kêu thảm thiết của bông bông quái kêu lên. Hoàng Minh nghe mà sung sướng lỗ tai.- Tiêu diệt Cung Mê tròn tròn 1 con, đạt được 10 kinh nghiệm. Số lượng cần tiêu diệt 1/1000000000- Tiêu diệt Cung Mê tròn tròn 1 con, đạt được 10 kinh nghiệm. Số lượng cần tiêu diệt 2/ 1000000000- Tiêu diệt Cung Mê tròn tròn đội trưởng 1 con, đạt được kinh nghiệm 20. Số lượng cần tiêu diệt 3/1000000000.....Đây là, đây là nhiệm vụ sao? Hoàng Minh ngạc nhiên. 1 triệu con, ha ha. Lại còn được kinh nghiệm. Trước mắt hắn lúc này, đám cung mê tròn tròn kia chả khác gì đống kinh nghiệm sống, đang chờ hắn tới giết vậy.

Trước mắt Hoàng Minh lúc này vô cùng thần bí loại sinh vật. 

Thân hình tròn lông khá mềm mại. Tròn vo bằng quả bóng đá. Hai mắt cộng mồm đều có tại. Nhìn trông cũng khá đáng yêu.

Nó đang nảy nảy hai cái trên mặt đất, bỗng nhiên thấy Hoàng Minh, nó khựng lại, hai mắt to tròn ngạc nhiên, hai cái tay ngắn tũn vẩy vẩy, phải nói lực sà thương chắc không kém pikachu là bao độ dễ thương. Hoàng Minh còn đang hứng thú đánh giá nó. Bông nhiên nó trợn hai mắt lên, miệng hút một hơi thật sâu rồi kêu lên re ré..

- Li laaaaaaaaa.

Hoàng Minh trợn mắt há mồm. Bao quanh hắn bỗng nhiên ở đâu ra hàng ngàn hàng vạn con chí chí ít. Lúc nha lúc nhúc như kiến.

- Thật khủng khiếp số lượng 

Hoàng Minh thốt ra. 

May mà hắn không mắc chứng sợ nhiều, nếu không nhìn tới cảnh này chắc đột quỵ mà chết thôi 

Cả đám bông bông này, không ngờ hai mắt đỏ lên, lao tới Hoàng Minh, không có chút nào là sợ sệt.

Mịa, đây là cái gì tình huống. Ta *** g chạm gì lũ chúng mày.

Hoàng Minh kêu oan một tiếng, nhanh chóng di chuyển. Vù vù vù. Hắn nhảy lên cây cao trước mặt, hai chân thoăn thoắt lao lên tới cành chĩa ra đứng vững. Tưởng là thoát. Thế nhưng một chuyện không ngờ tới, Hoàng Minh hắn nhầm. Lũ bông bông kia không ngờ lao tới, gặm. Chính xác là gặm cái cây. Số lượng chúng nó cực đông, không ngờ gặm chỉ vài giây, cái cây đổ. Hoàng Minh trong lòng sợ hãi. 

Thánh họ, đây là cái gì giống, ăn tạp. 

Hoàng Minh chửi thề một câu rồi chạy như vịt. Liên tiếp nhảy qua đám cây, chuồn từ cây này qua cây khác. 

- Lila lila....

- Lila lila..

Cả đám bông bông kêu âm lên, cực kì rung động la hét. Hoàng Minh còn chưa hiểu chuyện gì thì..

Rầm rầm rầm. Cây cối xug quanh không ngờ gục hết không còn một mống.

Ta xxx, còn có thể làm như vậy. Da đầu hắn run lên. Hàng tá cây cối to như vậy, bọn nó còn gặm sạch, Hoàng Minh hắn liệu mấy gặm.

- Dịch chuyển tức thời

Hoàng Minh ngay lập tức lui về 10 mét, lợi dụng cây đổ chưa bị gặm hết nhảy tiếp qua. Bay về phía ngoài rìa cây dừa.

Hắn phát hiện, ngoài rìa đám cây dừa kia là không bị phá đấy, nhảy 5 6 lần, gần tới Hoàng Minh phấn khởi trong lòng, thế nhưng dị biến phát sinh. 

Vù vù vù, hơn chục con bông bông màu đỏ, không ngờ làm cách nào bay tới cực nhanh, đã xuất hiện bên cạnh Hoàng Minh. Một dự cảm không tốt tí nào nhen nhóm trong đầu hắn 

Đám bông bông lông đỏ này, hai mắt đỏ rực, tay chân quận vào như không có, một dòng năng lượng lóe lên xung quanh người.

Bùm bùm bùm, một loạt tiếng nổ vang trời bên ngoài rìa đảo phát sinh.

A Trang mở mắt, miệng kéo lên một đường cong. Không ngờ tiếp tục nhắm mắt lại không biết là ngủ hay thức.

Hoàng Minh nằm bết dưới gốc cây dừa. Ở đây là 4 hàng dừa trải dài, hắn quần áo lúc này rách nát khôn tả, bên kia hàng dừa, số lượng không đếm hết bông bông quái thai kêu gào ầm ĩ. Thế nhưng tuyệt nhiên không có con nào đi qua. Chỉ kêu loạn xì ngầu lên vậy. Hoàng Minh nhìn thế thở phào. Thân thể hắn không hề có vết máu nào, ngoài bộ quần áo rách ra thì toàn thân nguyên vẹn. Vậy là sao nhỉ? Hắn ngơ ngác. 

Ủa, đây là...? Hoàng Minh nhạc nhiên, trên đầu hắn xuất hiện một vạch hình chữ nhật, lúc này, trên đó chỉ còn điểm một màu đỏ, 1/5 vạch.

Mịa nó, vạch máu.!!!

Hoàng Minh hớ ra, chơi game bao nhiêu năm, hắn làm sao quên được cái hình biểu tượng này. Đây là suýt chết sao? 

Không phải chứ, ở đây ta cũng chết được.

Mà không đúng, đã là game thì chết kiểu gì, hừ hừ. 

Hoàng minh run rẩy hai cái. Nhìn cái vạch chuyển sang màu đỏ như máu. Hoàng Minh run lên. Không biết khi hết vạch này chuyện gì sẽ xảy ra. 

Nghĩ ngợi không được, Hắn cóc nghĩ nữa. Nhìn qua bên kia hàng dừa, đám bông bông vẫn không ngừng nhảy nhót kêu là. Hoàng minh nhíu mày, sao chúng nó lại không qua, hay là, chúng nó không thể qua???

Chắc chắn rồi, hàng dừa này có lẽ là kết giới ngăn chặn bọn chúng ở trên đảo ra ngoài. Mà mình có thể ra vào mà không bị hạn chế. Tốt 

Hoàng Minh hai mắt híp lại, miệng cười tà ác. Lũ khốn nạn

Giờ biết tay ông. Không biết giết lũ này được gì không?

Chả thấy cấp bậc gì, không biết là cái gì loại quái. 

- Pikachu, hitokage, đến lúc rồi!!

Hoàng Minh rút ra hai quả cầu, một quả có hình tia chớp, một quả hình đốm lửa ném.

- Pika pika

- hít..

Pikachu cùng Hitokage được ra ngoài, nhảy cẫng lên, chúng nớ ở nhiều trong cầu cũng thấy chán rồi.

- Pikachu, thấy đám đáng ghét kia không? Thử một lượt đi, điện mười vạn vôn.

Pikachu nghe lệnh, tập trung hai má dòng điện cao áp lớn. Cả thân hình được bao bọc bởi điện từ. 

- Pika chuuuuuuuuuu!!!!!!

Chíu chíu, roẹt roẹt...

Luồng điện bay thẳng vào đám bông quái thú đông nghìn ngọt kia, nổ cái bùm.

Tiếng kêu thảm thiết của bông bông quái kêu lên. Hoàng Minh nghe mà sung sướng lỗ tai.

- Tiêu diệt Cung Mê tròn tròn 1 con, đạt được 10 kinh nghiệm. Số lượng cần tiêu diệt 1/1000000000

- Tiêu diệt Cung Mê tròn tròn 1 con, đạt được 10 kinh nghiệm. Số lượng cần tiêu diệt 2/ 1000000000

- Tiêu diệt Cung Mê tròn tròn đội trưởng 1 con, đạt được kinh nghiệm 20. Số lượng cần tiêu diệt 3/1000000000.

....

Đây là, đây là nhiệm vụ sao? Hoàng Minh ngạc nhiên. 1 triệu con, ha ha. Lại còn được kinh nghiệm. Trước mắt hắn lúc này, đám cung mê tròn tròn kia chả khác gì đống kinh nghiệm sống, đang chờ hắn tới giết vậy.

Hệ Thống Game Tại Dị GiớiTác giả: Tạ Trường ThànhTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game… Trước mắt Hoàng Minh lúc này vô cùng thần bí loại sinh vật. Thân hình tròn lông khá mềm mại. Tròn vo bằng quả bóng đá. Hai mắt cộng mồm đều có tại. Nhìn trông cũng khá đáng yêu.Nó đang nảy nảy hai cái trên mặt đất, bỗng nhiên thấy Hoàng Minh, nó khựng lại, hai mắt to tròn ngạc nhiên, hai cái tay ngắn tũn vẩy vẩy, phải nói lực sà thương chắc không kém pikachu là bao độ dễ thương. Hoàng Minh còn đang hứng thú đánh giá nó. Bông nhiên nó trợn hai mắt lên, miệng hút một hơi thật sâu rồi kêu lên re ré..- Li laaaaaaaaa.Hoàng Minh trợn mắt há mồm. Bao quanh hắn bỗng nhiên ở đâu ra hàng ngàn hàng vạn con chí chí ít. Lúc nha lúc nhúc như kiến.- Thật khủng khiếp số lượng Hoàng Minh thốt ra. May mà hắn không mắc chứng sợ nhiều, nếu không nhìn tới cảnh này chắc đột quỵ mà chết thôi Cả đám bông bông này, không ngờ hai mắt đỏ lên, lao tới Hoàng Minh, không có chút nào là sợ sệt.Mịa, đây là cái gì tình huống. Ta *** g chạm gì lũ chúng mày.Hoàng Minh kêu oan một tiếng, nhanh chóng di chuyển. Vù vù vù. Hắn nhảy lên cây cao trước mặt, hai chân thoăn thoắt lao lên tới cành chĩa ra đứng vững. Tưởng là thoát. Thế nhưng một chuyện không ngờ tới, Hoàng Minh hắn nhầm. Lũ bông bông kia không ngờ lao tới, gặm. Chính xác là gặm cái cây. Số lượng chúng nó cực đông, không ngờ gặm chỉ vài giây, cái cây đổ. Hoàng Minh trong lòng sợ hãi. Thánh họ, đây là cái gì giống, ăn tạp. Hoàng Minh chửi thề một câu rồi chạy như vịt. Liên tiếp nhảy qua đám cây, chuồn từ cây này qua cây khác. - Lila lila....- Lila lila..Cả đám bông bông kêu âm lên, cực kì rung động la hét. Hoàng Minh còn chưa hiểu chuyện gì thì..Rầm rầm rầm. Cây cối xug quanh không ngờ gục hết không còn một mống.Ta xxx, còn có thể làm như vậy. Da đầu hắn run lên. Hàng tá cây cối to như vậy, bọn nó còn gặm sạch, Hoàng Minh hắn liệu mấy gặm.- Dịch chuyển tức thờiHoàng Minh ngay lập tức lui về 10 mét, lợi dụng cây đổ chưa bị gặm hết nhảy tiếp qua. Bay về phía ngoài rìa cây dừa.Hắn phát hiện, ngoài rìa đám cây dừa kia là không bị phá đấy, nhảy 5 6 lần, gần tới Hoàng Minh phấn khởi trong lòng, thế nhưng dị biến phát sinh. Vù vù vù, hơn chục con bông bông màu đỏ, không ngờ làm cách nào bay tới cực nhanh, đã xuất hiện bên cạnh Hoàng Minh. Một dự cảm không tốt tí nào nhen nhóm trong đầu hắn Đám bông bông lông đỏ này, hai mắt đỏ rực, tay chân quận vào như không có, một dòng năng lượng lóe lên xung quanh người.Bùm bùm bùm, một loạt tiếng nổ vang trời bên ngoài rìa đảo phát sinh.A Trang mở mắt, miệng kéo lên một đường cong. Không ngờ tiếp tục nhắm mắt lại không biết là ngủ hay thức.Hoàng Minh nằm bết dưới gốc cây dừa. Ở đây là 4 hàng dừa trải dài, hắn quần áo lúc này rách nát khôn tả, bên kia hàng dừa, số lượng không đếm hết bông bông quái thai kêu gào ầm ĩ. Thế nhưng tuyệt nhiên không có con nào đi qua. Chỉ kêu loạn xì ngầu lên vậy. Hoàng Minh nhìn thế thở phào. Thân thể hắn không hề có vết máu nào, ngoài bộ quần áo rách ra thì toàn thân nguyên vẹn. Vậy là sao nhỉ? Hắn ngơ ngác. Ủa, đây là...? Hoàng Minh nhạc nhiên, trên đầu hắn xuất hiện một vạch hình chữ nhật, lúc này, trên đó chỉ còn điểm một màu đỏ, 1/5 vạch.Mịa nó, vạch máu.!!!Hoàng Minh hớ ra, chơi game bao nhiêu năm, hắn làm sao quên được cái hình biểu tượng này. Đây là suýt chết sao? Không phải chứ, ở đây ta cũng chết được.Mà không đúng, đã là game thì chết kiểu gì, hừ hừ. Hoàng minh run rẩy hai cái. Nhìn cái vạch chuyển sang màu đỏ như máu. Hoàng Minh run lên. Không biết khi hết vạch này chuyện gì sẽ xảy ra. Nghĩ ngợi không được, Hắn cóc nghĩ nữa. Nhìn qua bên kia hàng dừa, đám bông bông vẫn không ngừng nhảy nhót kêu là. Hoàng minh nhíu mày, sao chúng nó lại không qua, hay là, chúng nó không thể qua???Chắc chắn rồi, hàng dừa này có lẽ là kết giới ngăn chặn bọn chúng ở trên đảo ra ngoài. Mà mình có thể ra vào mà không bị hạn chế. Tốt Hoàng Minh hai mắt híp lại, miệng cười tà ác. Lũ khốn nạnGiờ biết tay ông. Không biết giết lũ này được gì không?Chả thấy cấp bậc gì, không biết là cái gì loại quái. - Pikachu, hitokage, đến lúc rồi!!Hoàng Minh rút ra hai quả cầu, một quả có hình tia chớp, một quả hình đốm lửa ném.- Pika pika- hít..Pikachu cùng Hitokage được ra ngoài, nhảy cẫng lên, chúng nớ ở nhiều trong cầu cũng thấy chán rồi.- Pikachu, thấy đám đáng ghét kia không? Thử một lượt đi, điện mười vạn vôn.Pikachu nghe lệnh, tập trung hai má dòng điện cao áp lớn. Cả thân hình được bao bọc bởi điện từ. - Pika chuuuuuuuuuu!!!!!!Chíu chíu, roẹt roẹt...Luồng điện bay thẳng vào đám bông quái thú đông nghìn ngọt kia, nổ cái bùm.Tiếng kêu thảm thiết của bông bông quái kêu lên. Hoàng Minh nghe mà sung sướng lỗ tai.- Tiêu diệt Cung Mê tròn tròn 1 con, đạt được 10 kinh nghiệm. Số lượng cần tiêu diệt 1/1000000000- Tiêu diệt Cung Mê tròn tròn 1 con, đạt được 10 kinh nghiệm. Số lượng cần tiêu diệt 2/ 1000000000- Tiêu diệt Cung Mê tròn tròn đội trưởng 1 con, đạt được kinh nghiệm 20. Số lượng cần tiêu diệt 3/1000000000.....Đây là, đây là nhiệm vụ sao? Hoàng Minh ngạc nhiên. 1 triệu con, ha ha. Lại còn được kinh nghiệm. Trước mắt hắn lúc này, đám cung mê tròn tròn kia chả khác gì đống kinh nghiệm sống, đang chờ hắn tới giết vậy.

Chương 64: Cung mê tròn tròn quái