Chiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game…
Chương 184: Lão bà của ta gấp mười lần hắn
Hệ Thống Game Tại Dị GiớiTác giả: Tạ Trường ThànhTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game… - Trường Ảnh thân pháp?Đoàn Dự ồ lên một tiếng. Hắn bắt đầu đọc, bắt đầu suy ngẫm. Hóa ra đây là thân pháp chân truyền của Phong Lưu Huyền Phái. Thật kì lạ..Đoàn Dự vừa lẩm bẩm trong miệng, hai mắt nhắm lại, chân di chuyển theo những bước trong đầu. Thân hình hắn trở lên linh hoạt vô cùng, mỗi bước đi chuyển càng ngày càng nhanh. Thậm chí còn để lại chút tàn ảnh. Nếu Hoàng Minh mà có mặt ở đây, sẽ không khó để hắn nhận ra, đây là Lăng Ba Vi Bộ..- Hay lắm, thật kì lạ thân pháp!Đoàn Dự tập cả đêm, hầu như đã nắm giữ toàn bộ. Bộ thân pháp này cách đột phá lại càng quái dị hơn. Việc hắn cần làm, đó là phá được thân xử nữ. Càng nhiều hắn càng tăng trưởng được thân pháp này. Đoàn Dự gãi gãi đầu, cười khổ.- Bảo sao lại là Phong Lưu, cả môn phái cũng có tên Phong Lưu còn gì.Sau khi chôn cất Tôn Bình xong xuôi, Đoàn Dự bước ra khỏi hang, trời đã sáng rồi, một đêm không ngủ nhưng hắn vẫn thấy rất là tốt, không có chút mệt mỏi nào.- Lão đại, ta có lẽ đã bước vào đại đạo riêng của ta rồi. Mặc dù thực lực ta không bằng ngươi, nhưng lão bà của ta nhất định sẽ nhiều hơn ngươi. Ngươi có một ta lấy mười. Ngươi đang có ba lão bà, nhất định ta sẽ lấy ba mươi lão bà. Đại đạo của ta, là Phong Lưu tên tuổi. Ha ha haTiếng cười của Đoàn Dự hắn vang vọng khắp cánh rừng. Thay một bộ y phục mới, hắn nhanh chóng biến mất vào rừng rậm, mục tiêu của hắn chính là Vân Nam vương quốc đã không còn xa nữa.- Sư Phụ, một kiếm này độ xoáy đã rất mạnh, ngươi coi!Một thiếu niên nắm chắc thanh kiếm, hắn nhảy lên một vòng, kiếm theo cổ tay cùng cánh tay xoáy một vòng. Nghe rõ được tiếng xé gió.Bụp, thiếu niên đứng vững trên hòn đá to. Thiếu niên chỉ có một tay cầm kiếm.Trước mặt hắn, một nam tử trẻ tuổi khác đang đứng gật gù, kì lạ là, hắn cũng chỉ có một tay.- Dương đại ca, Lệnh Hồ đại ca, Long tỉ tỉ cho gọi hai người về ăn cơm!Tiếng thiếu nữ lanh lảnh như chim hót, vang cả một bên suối.Hai người đều gật đầu, đứng dậy nối nhau đi về. Căn nhà nhỏ trong rừng trúc lúc này đã vô cùng ấm áp. Bốn người vây quanh một bàn cơm bằng trúc nhỏ, trên bàn đều đặt vài món ăn còn nóng đang bah hơi.- Ồ, hôm nay ngày gì mà nhiều món quá!Lệnh Hồ Xung hít lấy hít để hương vị thơm ngon của món ăn. Hắn rất hưởng thụ, vô cùng vui sướng.- Sư nương, hôm nay ngày gì ta?Lệnh Hồ Xung theo Dương Quá học kiếm, đã gọi là Sư phụ, gọi Tiểu Long Nữ là Sư Nương. Hắn thấy vậy là vô cùng hợp lí. Dù sao dạy một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy. Không có gì sai cả. Nhiều lần Tiểu Long nữ nhắc hắn không cần gọi như vậy, thế nhưng hắn vẫn gọi, nhiều lần rồi quen, nàng cũng không để ý nữa.- Hôm nay cho đệ ăn một bữa ngon, nhất là muốn báo tin cho đệ. Ta đã lấy được tài liệu tái tạo lại tay cho đệ rồi!Tiểu Long nữ nói, hai mắt hấp háy.- Có tài liệu rồi?Lệnh Hồ Xung ngẩn ra. Vui nhất lại chính là Quân Nhược Lan rồi. Nàng vô tay hoan hô, miệng líu ríu.- Tốt quá, tốt quá, Lệnh Hồ Đại ca lại lành lặn rồi.Lệnh hồ Xung lắc đầu, hỏi:- Sao sư nương tìm được tài liệu không tái tạo lại cho sư phụ?Dương Quá mỉm cười, xoa đầu hắn.- Không phải là không làm, mà là ta không muốn!- Sao lại không muốn?Lệnh Hồ Xung ngẩn ra, vô cùng hiếu kì.- Cánh tay ấy là ta kỉ niệm lại cho một người, ngươi không cần để ý đâu!Lệnh Hồ Xung hơi ngẩn ra một chút khó hiểu.- Thôi ăn đi, chiều nay ta sẽ giúp đệ tái tạo lại!Cả bốn người vừa ăn vừa hỏi chuyện rôm rả. Bên ngoài gió thổi rừng trúc lao xao.Phú Quốc đảo. Hôm nay vô cùng long trọng, toàn bộ người đều vô cùng khẩn trương. Ai cũng biết hôm nay Thiếu Gia xây dựng một cơ quan trận pháp. Nhất là, sự xuất hiện của hơn hai nghìn yêu thú vừa mới chuyển tới. Là Bán Nguyệt Sư cùng Hữu Hùng. Phú Quốc đảo trở lên náo nhiệt cùng đông đúc lên trong thấy. Mặc dù không gian đảo còn rất rộng, bằng ấy là chưa đủ, nhưng ai cũng biết rằng. Phú Quốc đảo vẫn chỉ là khởi đầu màu thôi.Khu vực Linh mạch lúc này đã được vây kín lại. Một ngàn cây Bán Nguyệt Thụ được chuyển vào vị trí như hình vẽ treo trên cao. Cao Trang đang đứng chỉ huy bên trên, phía dưới ai cũng đều nghe theo, không thắc mắc một lời. Đến gần trưa thì mới hầu hết chuẩn bị xong.- Tình hình thế nào rồi?Hoàng Minh cùng Hùng Phương và Ngân Nguyệt vừa đến hỏiCao Trang khẽ vuốt vài lọn tóc rối vì gió thổi về sau, vài giọt mồ hôi lấm tấm trên trán nàng làm Hoàng Minh có chút cảm động.- Đã xong phần bố trí rồi. Chiều nay chỉ còn dựng trận cùng phân bố mà thôi.Nàng trả lời gọn gàng, vô cùng tự tin.- Nhất định phải thành công nhé!Hoàng Minh nắm lấy tay Cao Trang nói, vô cùng khẩn trương.- Không vấn đề gì, chỉ cần mọi người nghe theo ta nói là được!- Yên tâm, nhất định nghe theo nàng.Hoàng Minh chắc nịch.
- Trường Ảnh thân pháp?
Đoàn Dự ồ lên một tiếng. Hắn bắt đầu đọc, bắt đầu suy ngẫm. Hóa ra đây là thân pháp chân truyền của Phong Lưu Huyền Phái. Thật kì lạ..
Đoàn Dự vừa lẩm bẩm trong miệng, hai mắt nhắm lại, chân di chuyển theo những bước trong đầu. Thân hình hắn trở lên linh hoạt vô cùng, mỗi bước đi chuyển càng ngày càng nhanh. Thậm chí còn để lại chút tàn ảnh. Nếu Hoàng Minh mà có mặt ở đây, sẽ không khó để hắn nhận ra, đây là Lăng Ba Vi Bộ..
- Hay lắm, thật kì lạ thân pháp!
Đoàn Dự tập cả đêm, hầu như đã nắm giữ toàn bộ. Bộ thân pháp này cách đột phá lại càng quái dị hơn. Việc hắn cần làm, đó là phá được thân xử nữ. Càng nhiều hắn càng tăng trưởng được thân pháp này. Đoàn Dự gãi gãi đầu, cười khổ.
- Bảo sao lại là Phong Lưu, cả môn phái cũng có tên Phong Lưu còn gì.
Sau khi chôn cất Tôn Bình xong xuôi, Đoàn Dự bước ra khỏi hang, trời đã sáng rồi, một đêm không ngủ nhưng hắn vẫn thấy rất là tốt, không có chút mệt mỏi nào.
- Lão đại, ta có lẽ đã bước vào đại đạo riêng của ta rồi. Mặc dù thực lực ta không bằng ngươi, nhưng lão bà của ta nhất định sẽ nhiều hơn ngươi. Ngươi có một ta lấy mười. Ngươi đang có ba lão bà, nhất định ta sẽ lấy ba mươi lão bà. Đại đạo của ta, là Phong Lưu tên tuổi. Ha ha ha
Tiếng cười của Đoàn Dự hắn vang vọng khắp cánh rừng. Thay một bộ y phục mới, hắn nhanh chóng biến mất vào rừng rậm, mục tiêu của hắn chính là Vân Nam vương quốc đã không còn xa nữa.
- Sư Phụ, một kiếm này độ xoáy đã rất mạnh, ngươi coi!
Một thiếu niên nắm chắc thanh kiếm, hắn nhảy lên một vòng, kiếm theo cổ tay cùng cánh tay xoáy một vòng. Nghe rõ được tiếng xé gió.
Bụp, thiếu niên đứng vững trên hòn đá to. Thiếu niên chỉ có một tay cầm kiếm.
Trước mặt hắn, một nam tử trẻ tuổi khác đang đứng gật gù, kì lạ là, hắn cũng chỉ có một tay.
- Dương đại ca, Lệnh Hồ đại ca, Long tỉ tỉ cho gọi hai người về ăn cơm!
Tiếng thiếu nữ lanh lảnh như chim hót, vang cả một bên suối.
Hai người đều gật đầu, đứng dậy nối nhau đi về. Căn nhà nhỏ trong rừng trúc lúc này đã vô cùng ấm áp. Bốn người vây quanh một bàn cơm bằng trúc nhỏ, trên bàn đều đặt vài món ăn còn nóng đang bah hơi.
- Ồ, hôm nay ngày gì mà nhiều món quá!
Lệnh Hồ Xung hít lấy hít để hương vị thơm ngon của món ăn. Hắn rất hưởng thụ, vô cùng vui sướng.
- Sư nương, hôm nay ngày gì ta?
Lệnh Hồ Xung theo Dương Quá học kiếm, đã gọi là Sư phụ, gọi Tiểu Long Nữ là Sư Nương. Hắn thấy vậy là vô cùng hợp lí. Dù sao dạy một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy. Không có gì sai cả. Nhiều lần Tiểu Long nữ nhắc hắn không cần gọi như vậy, thế nhưng hắn vẫn gọi, nhiều lần rồi quen, nàng cũng không để ý nữa.
- Hôm nay cho đệ ăn một bữa ngon, nhất là muốn báo tin cho đệ. Ta đã lấy được tài liệu tái tạo lại tay cho đệ rồi!
Tiểu Long nữ nói, hai mắt hấp háy.
- Có tài liệu rồi?
Lệnh Hồ Xung ngẩn ra. Vui nhất lại chính là Quân Nhược Lan rồi. Nàng vô tay hoan hô, miệng líu ríu.
- Tốt quá, tốt quá, Lệnh Hồ Đại ca lại lành lặn rồi.
Lệnh hồ Xung lắc đầu, hỏi:
- Sao sư nương tìm được tài liệu không tái tạo lại cho sư phụ?
Dương Quá mỉm cười, xoa đầu hắn.
- Không phải là không làm, mà là ta không muốn!
- Sao lại không muốn?
Lệnh Hồ Xung ngẩn ra, vô cùng hiếu kì.
- Cánh tay ấy là ta kỉ niệm lại cho một người, ngươi không cần để ý đâu!
Lệnh Hồ Xung hơi ngẩn ra một chút khó hiểu.
- Thôi ăn đi, chiều nay ta sẽ giúp đệ tái tạo lại!
Cả bốn người vừa ăn vừa hỏi chuyện rôm rả. Bên ngoài gió thổi rừng trúc lao xao.
Phú Quốc đảo. Hôm nay vô cùng long trọng, toàn bộ người đều vô cùng khẩn trương. Ai cũng biết hôm nay Thiếu Gia xây dựng một cơ quan trận pháp. Nhất là, sự xuất hiện của hơn hai nghìn yêu thú vừa mới chuyển tới. Là Bán Nguyệt Sư cùng Hữu Hùng. Phú Quốc đảo trở lên náo nhiệt cùng đông đúc lên trong thấy. Mặc dù không gian đảo còn rất rộng, bằng ấy là chưa đủ, nhưng ai cũng biết rằng. Phú Quốc đảo vẫn chỉ là khởi đầu màu thôi.
Khu vực Linh mạch lúc này đã được vây kín lại. Một ngàn cây Bán Nguyệt Thụ được chuyển vào vị trí như hình vẽ treo trên cao. Cao Trang đang đứng chỉ huy bên trên, phía dưới ai cũng đều nghe theo, không thắc mắc một lời. Đến gần trưa thì mới hầu hết chuẩn bị xong.
- Tình hình thế nào rồi?
Hoàng Minh cùng Hùng Phương và Ngân Nguyệt vừa đến hỏi
Cao Trang khẽ vuốt vài lọn tóc rối vì gió thổi về sau, vài giọt mồ hôi lấm tấm trên trán nàng làm Hoàng Minh có chút cảm động.
- Đã xong phần bố trí rồi. Chiều nay chỉ còn dựng trận cùng phân bố mà thôi.
Nàng trả lời gọn gàng, vô cùng tự tin.
- Nhất định phải thành công nhé!
Hoàng Minh nắm lấy tay Cao Trang nói, vô cùng khẩn trương.
- Không vấn đề gì, chỉ cần mọi người nghe theo ta nói là được!
- Yên tâm, nhất định nghe theo nàng.
Hoàng Minh chắc nịch.
Hệ Thống Game Tại Dị GiớiTác giả: Tạ Trường ThànhTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game… - Trường Ảnh thân pháp?Đoàn Dự ồ lên một tiếng. Hắn bắt đầu đọc, bắt đầu suy ngẫm. Hóa ra đây là thân pháp chân truyền của Phong Lưu Huyền Phái. Thật kì lạ..Đoàn Dự vừa lẩm bẩm trong miệng, hai mắt nhắm lại, chân di chuyển theo những bước trong đầu. Thân hình hắn trở lên linh hoạt vô cùng, mỗi bước đi chuyển càng ngày càng nhanh. Thậm chí còn để lại chút tàn ảnh. Nếu Hoàng Minh mà có mặt ở đây, sẽ không khó để hắn nhận ra, đây là Lăng Ba Vi Bộ..- Hay lắm, thật kì lạ thân pháp!Đoàn Dự tập cả đêm, hầu như đã nắm giữ toàn bộ. Bộ thân pháp này cách đột phá lại càng quái dị hơn. Việc hắn cần làm, đó là phá được thân xử nữ. Càng nhiều hắn càng tăng trưởng được thân pháp này. Đoàn Dự gãi gãi đầu, cười khổ.- Bảo sao lại là Phong Lưu, cả môn phái cũng có tên Phong Lưu còn gì.Sau khi chôn cất Tôn Bình xong xuôi, Đoàn Dự bước ra khỏi hang, trời đã sáng rồi, một đêm không ngủ nhưng hắn vẫn thấy rất là tốt, không có chút mệt mỏi nào.- Lão đại, ta có lẽ đã bước vào đại đạo riêng của ta rồi. Mặc dù thực lực ta không bằng ngươi, nhưng lão bà của ta nhất định sẽ nhiều hơn ngươi. Ngươi có một ta lấy mười. Ngươi đang có ba lão bà, nhất định ta sẽ lấy ba mươi lão bà. Đại đạo của ta, là Phong Lưu tên tuổi. Ha ha haTiếng cười của Đoàn Dự hắn vang vọng khắp cánh rừng. Thay một bộ y phục mới, hắn nhanh chóng biến mất vào rừng rậm, mục tiêu của hắn chính là Vân Nam vương quốc đã không còn xa nữa.- Sư Phụ, một kiếm này độ xoáy đã rất mạnh, ngươi coi!Một thiếu niên nắm chắc thanh kiếm, hắn nhảy lên một vòng, kiếm theo cổ tay cùng cánh tay xoáy một vòng. Nghe rõ được tiếng xé gió.Bụp, thiếu niên đứng vững trên hòn đá to. Thiếu niên chỉ có một tay cầm kiếm.Trước mặt hắn, một nam tử trẻ tuổi khác đang đứng gật gù, kì lạ là, hắn cũng chỉ có một tay.- Dương đại ca, Lệnh Hồ đại ca, Long tỉ tỉ cho gọi hai người về ăn cơm!Tiếng thiếu nữ lanh lảnh như chim hót, vang cả một bên suối.Hai người đều gật đầu, đứng dậy nối nhau đi về. Căn nhà nhỏ trong rừng trúc lúc này đã vô cùng ấm áp. Bốn người vây quanh một bàn cơm bằng trúc nhỏ, trên bàn đều đặt vài món ăn còn nóng đang bah hơi.- Ồ, hôm nay ngày gì mà nhiều món quá!Lệnh Hồ Xung hít lấy hít để hương vị thơm ngon của món ăn. Hắn rất hưởng thụ, vô cùng vui sướng.- Sư nương, hôm nay ngày gì ta?Lệnh Hồ Xung theo Dương Quá học kiếm, đã gọi là Sư phụ, gọi Tiểu Long Nữ là Sư Nương. Hắn thấy vậy là vô cùng hợp lí. Dù sao dạy một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy. Không có gì sai cả. Nhiều lần Tiểu Long nữ nhắc hắn không cần gọi như vậy, thế nhưng hắn vẫn gọi, nhiều lần rồi quen, nàng cũng không để ý nữa.- Hôm nay cho đệ ăn một bữa ngon, nhất là muốn báo tin cho đệ. Ta đã lấy được tài liệu tái tạo lại tay cho đệ rồi!Tiểu Long nữ nói, hai mắt hấp háy.- Có tài liệu rồi?Lệnh Hồ Xung ngẩn ra. Vui nhất lại chính là Quân Nhược Lan rồi. Nàng vô tay hoan hô, miệng líu ríu.- Tốt quá, tốt quá, Lệnh Hồ Đại ca lại lành lặn rồi.Lệnh hồ Xung lắc đầu, hỏi:- Sao sư nương tìm được tài liệu không tái tạo lại cho sư phụ?Dương Quá mỉm cười, xoa đầu hắn.- Không phải là không làm, mà là ta không muốn!- Sao lại không muốn?Lệnh Hồ Xung ngẩn ra, vô cùng hiếu kì.- Cánh tay ấy là ta kỉ niệm lại cho một người, ngươi không cần để ý đâu!Lệnh Hồ Xung hơi ngẩn ra một chút khó hiểu.- Thôi ăn đi, chiều nay ta sẽ giúp đệ tái tạo lại!Cả bốn người vừa ăn vừa hỏi chuyện rôm rả. Bên ngoài gió thổi rừng trúc lao xao.Phú Quốc đảo. Hôm nay vô cùng long trọng, toàn bộ người đều vô cùng khẩn trương. Ai cũng biết hôm nay Thiếu Gia xây dựng một cơ quan trận pháp. Nhất là, sự xuất hiện của hơn hai nghìn yêu thú vừa mới chuyển tới. Là Bán Nguyệt Sư cùng Hữu Hùng. Phú Quốc đảo trở lên náo nhiệt cùng đông đúc lên trong thấy. Mặc dù không gian đảo còn rất rộng, bằng ấy là chưa đủ, nhưng ai cũng biết rằng. Phú Quốc đảo vẫn chỉ là khởi đầu màu thôi.Khu vực Linh mạch lúc này đã được vây kín lại. Một ngàn cây Bán Nguyệt Thụ được chuyển vào vị trí như hình vẽ treo trên cao. Cao Trang đang đứng chỉ huy bên trên, phía dưới ai cũng đều nghe theo, không thắc mắc một lời. Đến gần trưa thì mới hầu hết chuẩn bị xong.- Tình hình thế nào rồi?Hoàng Minh cùng Hùng Phương và Ngân Nguyệt vừa đến hỏiCao Trang khẽ vuốt vài lọn tóc rối vì gió thổi về sau, vài giọt mồ hôi lấm tấm trên trán nàng làm Hoàng Minh có chút cảm động.- Đã xong phần bố trí rồi. Chiều nay chỉ còn dựng trận cùng phân bố mà thôi.Nàng trả lời gọn gàng, vô cùng tự tin.- Nhất định phải thành công nhé!Hoàng Minh nắm lấy tay Cao Trang nói, vô cùng khẩn trương.- Không vấn đề gì, chỉ cần mọi người nghe theo ta nói là được!- Yên tâm, nhất định nghe theo nàng.Hoàng Minh chắc nịch.