Chiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game…
Chương 377: Kẻ tiến vào, giết!
Hệ Thống Game Tại Dị GiớiTác giả: Tạ Trường ThànhTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game… Quần chiến chính là chiến đấu vô cùng hỗn loạn. Nhất là tại nơi đông người như thế này, cuộc chiến nhất định sẽ vô cùng khốc liệt. Hơn hết tại quần chiến, nếu thực lực không đủ, ngươi phải có đồng đội, thế nhưng đồng đội phải là người có thể tin tưởng, tại quần chiến, giao lưng cho người khác chính là cần sự tin tưởng tuyệt đối. Ai biết được liệu trong hỗn loạn, đồng đội tự nhiên cho ngươi một kiếm thì sao?Ải Tác Tư nhìn xuống phía dưới, tiếp tục nói:- Vị trí các ngươi đang đứng chính là chiến đài, tại đó các ngươi hoàn toàn có thể thi triển thực lực, kẻ bị đánh khỏi chiến đài coi như bị loại. Kẻ nào thực lực cảm thấy không ổn cũng có thể tự rời khỏi chiến đấu. Kẻ bị giết, hừ, không cần ta nói thêm chứ.Nói đến đây Ải Tác Tư nhìn xuống một lượt mấy trăm thanh niên bên dưới rồi tiếp tục:- Các ngươi có năm phút, chuẩn bị đi!Tiếng của Ải Tác Tư vừa dứt, một màn sáng lập tức bao phủ quanh chiến đài. Màn sáng mở này bao phủ toàn bộ bên ngoài chiến đài. Không khó có thể nhận ra đây chính là trận pháp bảo hộ, ngăn không cho các loại công kích có thể làm ảnh hưởng ra bên ngoài.- Trận pháp phòng ngự cấp bốn ư?Hoàng Minh gật gù tán thưởng. Quả đúng là một trong ba học viện đứng đầu của đại lục.Hoàng Minh còn đang cảm thán thì bên cạnh hắn đám người Diệp Bích, Diệp Mẫn, Diệp Tân, Diệp Khúc. Cả bốn đều rất nhanh đứng phía sau lưng Hoàng Minh. Hoàng Minh bây giờ chính là chỗ dựa của bọn hắn.- Hoàng Minh đại ca, chúng ta lần này phải dựa vào huynh rồi!Diệp Bích coi như là thân thiết nhất với Hoàng Minh lên tiếng. Cả ba người còn lại ánh mắt đều có tia chờ mong. Bọn hắn cũng thật không ngờ lần khảo hạch này lại ra là quần chiến. Hoàng Minh gật đầu, lần này tiến nhập khảo hạch, hắn coi như là giúp đỡ An Đàn thương hội tranh phong, tất nhiên lúc này chính là dựa vào hắn mà chống đỡ rồi.Xung quanh đã bắt đầu phân ra đội ngũ, có đội ngũ năm người, mười người thậm chí là hai mươi người cũng có. Mỗi đội tạo thành một cái quần thể nhỏ, rất nhanh năm phút đã sắp kết thúc. Ải Tác Tư nhìn một màn này, lập tức cười dài, lên tiếng:- Hiện tại ở chiến đài có sáu trăm ba mươi tám người, quần chiến khảo hạch sẽ dừng lại khi chỉ còn ba trăm người còn đứng trên đài, bắt đầu đi!Phía dưới đám thanh niên biến sắc, ba trăm người sao, vậy là hơn một nửa người ở đây sẽ bị loại rồi. Thế nhưng rất nhanh tiếng nổ lớn đã vang lên. Chỉ thấy lúc này vô số đội ngũ đã lập tức xuất thủ, rất nhanh chiến trường trở lên hỗn loạn. Hàng loạt kiếm ảnh đao quang xuất hiện, các chiến kĩ ngập trời sắc thái. Hơn sáu trăm người trên một chiến đài mà chiến đấu, tràng cảnh vô cùng rung động.Phía trên đài quan chiến, đám học viên rung động không thôi, vô số kẻ phải cảm thán không ngớt:- Thật đáng sợ, Ải Tác Tư trưởng lão lại có thể đưa ra khảo hạch như thế này, thật may trước kia ta tham gia không phải là do lão chấp chưởng a!Một tên học viên nuốt nước bọt cái ực lên tiếng. Những kẻ khác cũng gật đầu, vẻ mặt vô cùng đồng tình.Trên bầu trời mười tên giao viên trưởng lão đều chăm chú quan sát, một vị nữ giáo viên cười cười mà nói:- Không ngờ lần khảo hạch này lại có nhiều nhân tài như vậy, phía bên dưới đã xuất hiện đến năm nguyên anh thực lực rồi!Đám giáo viên khác đều gật gù, đầy vẻ hài lòng. Ải Tác Tư vẻ mặt vô cùng nhàn nhã mà quan sát, dường như mọi thứ đã nắm trong lòng bang tay của hắn.Hoàng Minh lúc này cùng đám Diệp Bích, Diệp Mẫn, Diệp Tân và Diệp Khúc chính là đứng ở giữa chiến đài. Hoàng Minh ánh mắt lóe tinh quang. Ánh mắt vô cùng sắc lạnh. Ba thân ảnh lao đến chỗ bọn hắn, đám người Diệp Bích đều giơ lên vũ khí chuẩn bị đón đỡ thì Hoàng Minh động. Chỉ thấy ba tên kim đan trung kì thân ảnh bị đánh bay lên trời, rơi một vòng mạnh mẽ ra khỏi chiến đài. Một đám xung quanh bọn Hoàng Minh đều kinh ngạc, thật khó có thể tin sức mạnh của tên thanh niên kia. Một cước có thể đá người khác bay xa như vậy sao?Hoàng Minh hừ lạnh, trước ánh mắt của đám người kia, hắn chậm rãi lấy mũi chân vẽ một hình tròn bán kính bảy mét bao trùm năm người. Khi vẽ xong hình tròn, Hoàng Minh sử dụng linh lực mà lớn tiếng quát:- Kẻ nào tiến vào bên trong, giết!Tiếng quát của Hoàng Minh chính là sử dụng lực lượng Nguyên Anh trung kì. Nhất thời khiến chiến đài mấy trăm người rung động. Không ít người bị Hoàng Minh quát một tiếng mà thất thần. Lập tức bị đối phương g**t ch*t ngay lập tức.- Nguyên Anh trung kì?Trên trời một đám giáo viên kinh hãi, vẻ mặt Ải Tác Tư càng là kinh hỉ. Thật không ngờ lại xuất hiện một thiên tài sao? Dưới mười sáu tuổi nguyên anh trung kì. Sợ là trước nay Chiến Thần học viện người thứ ba.Chiến trường rất nhanh lại rơi vào chiến đấu. Thế nhưng tình huống lại vô cùng quỷ dị. Bốn phương chiến đấu kịch kiệt, thế nhưng ở giữa chiến đài lại có một vùng không gian vô cùng yên bình. Chính là vòng tròn bán kính bảy mét của Hoàng Minh.
Quần chiến chính là chiến đấu vô cùng hỗn loạn. Nhất là tại nơi đông người như thế này, cuộc chiến nhất định sẽ vô cùng khốc liệt. Hơn hết tại quần chiến, nếu thực lực không đủ, ngươi phải có đồng đội, thế nhưng đồng đội phải là người có thể tin tưởng, tại quần chiến, giao lưng cho người khác chính là cần sự tin tưởng tuyệt đối. Ai biết được liệu trong hỗn loạn, đồng đội tự nhiên cho ngươi một kiếm thì sao?
Ải Tác Tư nhìn xuống phía dưới, tiếp tục nói:
- Vị trí các ngươi đang đứng chính là chiến đài, tại đó các ngươi hoàn toàn có thể thi triển thực lực, kẻ bị đánh khỏi chiến đài coi như bị loại. Kẻ nào thực lực cảm thấy không ổn cũng có thể tự rời khỏi chiến đấu. Kẻ bị giết, hừ, không cần ta nói thêm chứ.
Nói đến đây Ải Tác Tư nhìn xuống một lượt mấy trăm thanh niên bên dưới rồi tiếp tục:
- Các ngươi có năm phút, chuẩn bị đi!
Tiếng của Ải Tác Tư vừa dứt, một màn sáng lập tức bao phủ quanh chiến đài. Màn sáng mở này bao phủ toàn bộ bên ngoài chiến đài. Không khó có thể nhận ra đây chính là trận pháp bảo hộ, ngăn không cho các loại công kích có thể làm ảnh hưởng ra bên ngoài.
- Trận pháp phòng ngự cấp bốn ư?
Hoàng Minh gật gù tán thưởng. Quả đúng là một trong ba học viện đứng đầu của đại lục.
Hoàng Minh còn đang cảm thán thì bên cạnh hắn đám người Diệp Bích, Diệp Mẫn, Diệp Tân, Diệp Khúc. Cả bốn đều rất nhanh đứng phía sau lưng Hoàng Minh. Hoàng Minh bây giờ chính là chỗ dựa của bọn hắn.
- Hoàng Minh đại ca, chúng ta lần này phải dựa vào huynh rồi!
Diệp Bích coi như là thân thiết nhất với Hoàng Minh lên tiếng. Cả ba người còn lại ánh mắt đều có tia chờ mong. Bọn hắn cũng thật không ngờ lần khảo hạch này lại ra là quần chiến. Hoàng Minh gật đầu, lần này tiến nhập khảo hạch, hắn coi như là giúp đỡ An Đàn thương hội tranh phong, tất nhiên lúc này chính là dựa vào hắn mà chống đỡ rồi.
Xung quanh đã bắt đầu phân ra đội ngũ, có đội ngũ năm người, mười người thậm chí là hai mươi người cũng có. Mỗi đội tạo thành một cái quần thể nhỏ, rất nhanh năm phút đã sắp kết thúc. Ải Tác Tư nhìn một màn này, lập tức cười dài, lên tiếng:
- Hiện tại ở chiến đài có sáu trăm ba mươi tám người, quần chiến khảo hạch sẽ dừng lại khi chỉ còn ba trăm người còn đứng trên đài, bắt đầu đi!
Phía dưới đám thanh niên biến sắc, ba trăm người sao, vậy là hơn một nửa người ở đây sẽ bị loại rồi. Thế nhưng rất nhanh tiếng nổ lớn đã vang lên. Chỉ thấy lúc này vô số đội ngũ đã lập tức xuất thủ, rất nhanh chiến trường trở lên hỗn loạn. Hàng loạt kiếm ảnh đao quang xuất hiện, các chiến kĩ ngập trời sắc thái. Hơn sáu trăm người trên một chiến đài mà chiến đấu, tràng cảnh vô cùng rung động.
Phía trên đài quan chiến, đám học viên rung động không thôi, vô số kẻ phải cảm thán không ngớt:
- Thật đáng sợ, Ải Tác Tư trưởng lão lại có thể đưa ra khảo hạch như thế này, thật may trước kia ta tham gia không phải là do lão chấp chưởng a!
Một tên học viên nuốt nước bọt cái ực lên tiếng. Những kẻ khác cũng gật đầu, vẻ mặt vô cùng đồng tình.
Trên bầu trời mười tên giao viên trưởng lão đều chăm chú quan sát, một vị nữ giáo viên cười cười mà nói:
- Không ngờ lần khảo hạch này lại có nhiều nhân tài như vậy, phía bên dưới đã xuất hiện đến năm nguyên anh thực lực rồi!
Đám giáo viên khác đều gật gù, đầy vẻ hài lòng. Ải Tác Tư vẻ mặt vô cùng nhàn nhã mà quan sát, dường như mọi thứ đã nắm trong lòng bang tay của hắn.
Hoàng Minh lúc này cùng đám Diệp Bích, Diệp Mẫn, Diệp Tân và Diệp Khúc chính là đứng ở giữa chiến đài. Hoàng Minh ánh mắt lóe tinh quang. Ánh mắt vô cùng sắc lạnh. Ba thân ảnh lao đến chỗ bọn hắn, đám người Diệp Bích đều giơ lên vũ khí chuẩn bị đón đỡ thì Hoàng Minh động. Chỉ thấy ba tên kim đan trung kì thân ảnh bị đánh bay lên trời, rơi một vòng mạnh mẽ ra khỏi chiến đài. Một đám xung quanh bọn Hoàng Minh đều kinh ngạc, thật khó có thể tin sức mạnh của tên thanh niên kia. Một cước có thể đá người khác bay xa như vậy sao?
Hoàng Minh hừ lạnh, trước ánh mắt của đám người kia, hắn chậm rãi lấy mũi chân vẽ một hình tròn bán kính bảy mét bao trùm năm người. Khi vẽ xong hình tròn, Hoàng Minh sử dụng linh lực mà lớn tiếng quát:
- Kẻ nào tiến vào bên trong, giết!
Tiếng quát của Hoàng Minh chính là sử dụng lực lượng Nguyên Anh trung kì. Nhất thời khiến chiến đài mấy trăm người rung động. Không ít người bị Hoàng Minh quát một tiếng mà thất thần. Lập tức bị đối phương g**t ch*t ngay lập tức.
- Nguyên Anh trung kì?
Trên trời một đám giáo viên kinh hãi, vẻ mặt Ải Tác Tư càng là kinh hỉ. Thật không ngờ lại xuất hiện một thiên tài sao? Dưới mười sáu tuổi nguyên anh trung kì. Sợ là trước nay Chiến Thần học viện người thứ ba.
Chiến trường rất nhanh lại rơi vào chiến đấu. Thế nhưng tình huống lại vô cùng quỷ dị. Bốn phương chiến đấu kịch kiệt, thế nhưng ở giữa chiến đài lại có một vùng không gian vô cùng yên bình. Chính là vòng tròn bán kính bảy mét của Hoàng Minh.
Hệ Thống Game Tại Dị GiớiTác giả: Tạ Trường ThànhTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game… Quần chiến chính là chiến đấu vô cùng hỗn loạn. Nhất là tại nơi đông người như thế này, cuộc chiến nhất định sẽ vô cùng khốc liệt. Hơn hết tại quần chiến, nếu thực lực không đủ, ngươi phải có đồng đội, thế nhưng đồng đội phải là người có thể tin tưởng, tại quần chiến, giao lưng cho người khác chính là cần sự tin tưởng tuyệt đối. Ai biết được liệu trong hỗn loạn, đồng đội tự nhiên cho ngươi một kiếm thì sao?Ải Tác Tư nhìn xuống phía dưới, tiếp tục nói:- Vị trí các ngươi đang đứng chính là chiến đài, tại đó các ngươi hoàn toàn có thể thi triển thực lực, kẻ bị đánh khỏi chiến đài coi như bị loại. Kẻ nào thực lực cảm thấy không ổn cũng có thể tự rời khỏi chiến đấu. Kẻ bị giết, hừ, không cần ta nói thêm chứ.Nói đến đây Ải Tác Tư nhìn xuống một lượt mấy trăm thanh niên bên dưới rồi tiếp tục:- Các ngươi có năm phút, chuẩn bị đi!Tiếng của Ải Tác Tư vừa dứt, một màn sáng lập tức bao phủ quanh chiến đài. Màn sáng mở này bao phủ toàn bộ bên ngoài chiến đài. Không khó có thể nhận ra đây chính là trận pháp bảo hộ, ngăn không cho các loại công kích có thể làm ảnh hưởng ra bên ngoài.- Trận pháp phòng ngự cấp bốn ư?Hoàng Minh gật gù tán thưởng. Quả đúng là một trong ba học viện đứng đầu của đại lục.Hoàng Minh còn đang cảm thán thì bên cạnh hắn đám người Diệp Bích, Diệp Mẫn, Diệp Tân, Diệp Khúc. Cả bốn đều rất nhanh đứng phía sau lưng Hoàng Minh. Hoàng Minh bây giờ chính là chỗ dựa của bọn hắn.- Hoàng Minh đại ca, chúng ta lần này phải dựa vào huynh rồi!Diệp Bích coi như là thân thiết nhất với Hoàng Minh lên tiếng. Cả ba người còn lại ánh mắt đều có tia chờ mong. Bọn hắn cũng thật không ngờ lần khảo hạch này lại ra là quần chiến. Hoàng Minh gật đầu, lần này tiến nhập khảo hạch, hắn coi như là giúp đỡ An Đàn thương hội tranh phong, tất nhiên lúc này chính là dựa vào hắn mà chống đỡ rồi.Xung quanh đã bắt đầu phân ra đội ngũ, có đội ngũ năm người, mười người thậm chí là hai mươi người cũng có. Mỗi đội tạo thành một cái quần thể nhỏ, rất nhanh năm phút đã sắp kết thúc. Ải Tác Tư nhìn một màn này, lập tức cười dài, lên tiếng:- Hiện tại ở chiến đài có sáu trăm ba mươi tám người, quần chiến khảo hạch sẽ dừng lại khi chỉ còn ba trăm người còn đứng trên đài, bắt đầu đi!Phía dưới đám thanh niên biến sắc, ba trăm người sao, vậy là hơn một nửa người ở đây sẽ bị loại rồi. Thế nhưng rất nhanh tiếng nổ lớn đã vang lên. Chỉ thấy lúc này vô số đội ngũ đã lập tức xuất thủ, rất nhanh chiến trường trở lên hỗn loạn. Hàng loạt kiếm ảnh đao quang xuất hiện, các chiến kĩ ngập trời sắc thái. Hơn sáu trăm người trên một chiến đài mà chiến đấu, tràng cảnh vô cùng rung động.Phía trên đài quan chiến, đám học viên rung động không thôi, vô số kẻ phải cảm thán không ngớt:- Thật đáng sợ, Ải Tác Tư trưởng lão lại có thể đưa ra khảo hạch như thế này, thật may trước kia ta tham gia không phải là do lão chấp chưởng a!Một tên học viên nuốt nước bọt cái ực lên tiếng. Những kẻ khác cũng gật đầu, vẻ mặt vô cùng đồng tình.Trên bầu trời mười tên giao viên trưởng lão đều chăm chú quan sát, một vị nữ giáo viên cười cười mà nói:- Không ngờ lần khảo hạch này lại có nhiều nhân tài như vậy, phía bên dưới đã xuất hiện đến năm nguyên anh thực lực rồi!Đám giáo viên khác đều gật gù, đầy vẻ hài lòng. Ải Tác Tư vẻ mặt vô cùng nhàn nhã mà quan sát, dường như mọi thứ đã nắm trong lòng bang tay của hắn.Hoàng Minh lúc này cùng đám Diệp Bích, Diệp Mẫn, Diệp Tân và Diệp Khúc chính là đứng ở giữa chiến đài. Hoàng Minh ánh mắt lóe tinh quang. Ánh mắt vô cùng sắc lạnh. Ba thân ảnh lao đến chỗ bọn hắn, đám người Diệp Bích đều giơ lên vũ khí chuẩn bị đón đỡ thì Hoàng Minh động. Chỉ thấy ba tên kim đan trung kì thân ảnh bị đánh bay lên trời, rơi một vòng mạnh mẽ ra khỏi chiến đài. Một đám xung quanh bọn Hoàng Minh đều kinh ngạc, thật khó có thể tin sức mạnh của tên thanh niên kia. Một cước có thể đá người khác bay xa như vậy sao?Hoàng Minh hừ lạnh, trước ánh mắt của đám người kia, hắn chậm rãi lấy mũi chân vẽ một hình tròn bán kính bảy mét bao trùm năm người. Khi vẽ xong hình tròn, Hoàng Minh sử dụng linh lực mà lớn tiếng quát:- Kẻ nào tiến vào bên trong, giết!Tiếng quát của Hoàng Minh chính là sử dụng lực lượng Nguyên Anh trung kì. Nhất thời khiến chiến đài mấy trăm người rung động. Không ít người bị Hoàng Minh quát một tiếng mà thất thần. Lập tức bị đối phương g**t ch*t ngay lập tức.- Nguyên Anh trung kì?Trên trời một đám giáo viên kinh hãi, vẻ mặt Ải Tác Tư càng là kinh hỉ. Thật không ngờ lại xuất hiện một thiên tài sao? Dưới mười sáu tuổi nguyên anh trung kì. Sợ là trước nay Chiến Thần học viện người thứ ba.Chiến trường rất nhanh lại rơi vào chiến đấu. Thế nhưng tình huống lại vô cùng quỷ dị. Bốn phương chiến đấu kịch kiệt, thế nhưng ở giữa chiến đài lại có một vùng không gian vô cùng yên bình. Chính là vòng tròn bán kính bảy mét của Hoàng Minh.