Chiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game…
Chương 560: Tiến hoá thành thần
Hệ Thống Game Tại Dị GiớiTác giả: Tạ Trường ThànhTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game… - Ngốc, ta cũng nhớ chàng rất nhiều!A Trang mỉm cười, lập tức lao tới ôm lấy Hoàng Minh.Bên cạnh Đông Phương Sơn nhíu mày, lên tiếng hỏi:- Lão đại, ngươi bị làm sao vậy, vừa rồi là nói chuyện với ai thế?Đông Phương Sơn không thể nhìn thấy A Trang, thế nên hắn rất khó hiểu nhìn Hoàng Minh.Chính vào lúc này, có tiếng nói vang lên ở cách đó không xa.- Ở kia có hai tên hạ vị thần, để hai bọn ta tới!Từ xa hai bóng người tách khỏi đoàn người lao đến chỗ Hoàng Minh cùng Đông Phương Sơn. Mặt mũi hung ác chính là hai từ dùng để miêu ta hai tên hạ vị thần này.- Chạy thôi!Đông Phương Sơn lo lắng nói với Hoàng Minh, hắn không dám có ý nghĩ đánh lại. Đùa sao, hắn chỉ là một tên hạ vị thần vừa mới phi thăng không lâu, làm sao có khả năng chém giết cùng hạ vị thần tại tiên giới chứ!- Trước tiên thả lỏng người, đừng phản kháng, ta mang ngươi rời đi!Hoàng Minh lúc này là bình tĩnh mà nói. Lời này khiến Đông Phương Sơn ngẩn ra, vẫn là không hiểu ý Hoàng Minh liền hỏi lại:- Lão đại, ngươi đưa ta đi kiểu gì?- Thả lỏng, đừng nói nhiều!Hoàng Minh gắt lên, Đông Phương Sơn nghe vậy cũng nghi ngờ nhưng vẫn là không có làm trái. Coi như đặt vào tay Hoàng Minh sinh tử của bản thân, hắn lựa chọn đánh cược.Vụt!Đông Phương Sơn rốt cục biến mất, lúc hắn mở mắt ra đã thấy mình bên trong một thế giới lạ lẫm. Trước mắt hắn là một phủ đệ lớn. Xung quanh chính là một hồ nước mát mẻ, cây cối xanh tươi tốt.- Quái, đây là địa phương nào? Khoan đã, nguyên tố linh lực thật nồng đậm!Đông Phương Sơn kinh hãi bỗng chốc mừng như điên. Hắn lập tức ngồi xuống tại chỗ bắt đầu lĩnh ngộ nguyên tố pháp tắc.Lại nói Hoàng Minh bên ngoài, sau khi thu Đông Phương Sơn vào Tam Trọng Tháp tầng thứ nhất, Hoàng Minh rút Quỷ Kiếm Cùng Thần kiếm ra, yên tĩnh chờ đợi. Đây chính là trận chiến đầu tiên của hắn tại tiên giới.- Ồ, một tên không ngờ biến mất rồi, chạy nhanh như vậy?- Còn một tên nữa, không có chạy, rất tốt! Giết hắn rồi đi nơi khác!Hai tên hạ vị thần kia nói xong liền hung ác đánh tới. Vũ khí của tên mặt sẹo chính là đại đao, tên còn lại là trường kích. Hoàng Minh vẫn là yên lặng chờ đợi, hắn muốn tìm cơ hội một kích hoàn hảo nhất.- Tiểu tử, đi chết đi!Tên mặt sẹo thấy Hoàng Minh đứng yên tại chỗ nghĩ rằng hắn sợ hãi, lập tức đe doạ một câu, đại đao đã chém tới không chút lưu tình. Chỉ cần một đao chém xuống có thể phân nổ đầu tiểu tử này. Hắn là rất tự tin, đây không phải lần đầu hắn chém giết, kinh nghiệm giết người cũng khá nhiều. Bình thường thì quả thực chính là bọn hắn đắc thắng, đáng tiếc, bọn hắn lại gặp một vị chủ tịch.- Bạo cho ta!Tên mặt sẹo hét lớn, đại đao đã bổ xuống đầu Hoàng Minh. Nục cười đắc thắng đã xuất hiện trên miệng của tên mặt sẹo, thế nhưng cảnh tưởng lại không như hắn muốn thấy. Không có chút máu me nào b*n r* như dự định, chỉ nghe cục một tiếng trầm thấp. Đại đao của hắn lại chém đứt đôi một khúc gỗ. Điều này làm cả hai tên hạ vị thần ngẩn ra, không tin vào mắt của mình. Tại sao lại là một khúc gỗ, người đâu?Chính vào lúc hai tên này đang kinh ngạc, Hoàng Minh đã từ phía sau thình lình xuất hiện. Hai tay hai kiếm bất ngờ đâm mạnh tới phía trước.Phập phập!Hai tiếng vang nhỏ nhưng lại tràn đầy kh*ng b*. Tên mặt sẹo cùng đồng bọn có chết cũng không hiểu tại sao mình lại chết.- Tinh tinh, tiêu diệt một tên hạ vị thần, đạt được 123651 kinh nghiệm, phải chăng tự mình sử dụng?Hoàng Minh đang lấy ra hai viên hạ vị thần thần cách từ đầu của hai tên mặt sẹo bỗng nhiên ngẩn ra. Sao lại là tự mình sử dụng, không phải mọi lần đều là tự động tiến nhập sao, lần này lại hỏi ý kiến hắn?A Trang bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, đưa ra giải thích:- Chàng chưa biết rồi, hệ thống cập nhật lần này đã thay đổi về kinh nghiệm phân chia bình thường. Hiện tại chàng có thể tự mình hưởng toàn bộ kinh nghiệm mà không cần phân chia cho các pokemon nữa. Hoặc chàng cũng có thể dồn kinh nghiệm nhận được vào một pokemon để giúp nó đột phá. Ta nghĩ chàng nên dồn cho từng pokemon một, để bọn chúng lần lượt đột phá tới thần cấp cường giả, lúc đó chàng sẽ có sự trợ giúp lớn!Hoàng Minh nghe A Trang nói xong, hai con mắt toả sáng không thôi. Đây quả thực là quá tốt, hệ thống cập nhật quả là tuyệt vời. Sau lần này nhất định phải từ từ tìm hiểu vậy.- Đã thế nhường cho Gekkouga trước đi!Hoàng Minh nói xong, toàn bộ kinh nghiệm đều truyền tới Gekkouga bên trong pokeball. Ngay sau đó đai lưng pokeball liên tục lấp lánh, quả cầu đựng Gekkouga không ngờ b*n r* bên ngoài, Gekkouga nhanh chóng ra khỏi quả cầu, toàn thân nó lúc này phát sáng lấp lánh đến chói mắt. Gekkouga trong trận chiến cùng Ma Vương, một mình nó tiêu diệt mấy chục ngàn yêu tộc, vốn đã đạt tới độ kiếp sơ kì cảnh giới. Hiện tại nhận lấy kinh nghiệm khổng lồ từ hai tên hạ vị thần, dường như nó muốn tiến hoá!Hoàng Minh ngây người nhìn một màn trước mắt, Gekkouga vậy mà muốn thành thần rồi sao?
- Ngốc, ta cũng nhớ chàng rất nhiều!
A Trang mỉm cười, lập tức lao tới ôm lấy Hoàng Minh.
Bên cạnh Đông Phương Sơn nhíu mày, lên tiếng hỏi:
- Lão đại, ngươi bị làm sao vậy, vừa rồi là nói chuyện với ai thế?
Đông Phương Sơn không thể nhìn thấy A Trang, thế nên hắn rất khó hiểu nhìn Hoàng Minh.
Chính vào lúc này, có tiếng nói vang lên ở cách đó không xa.
- Ở kia có hai tên hạ vị thần, để hai bọn ta tới!
Từ xa hai bóng người tách khỏi đoàn người lao đến chỗ Hoàng Minh cùng Đông Phương Sơn. Mặt mũi hung ác chính là hai từ dùng để miêu ta hai tên hạ vị thần này.
- Chạy thôi!
Đông Phương Sơn lo lắng nói với Hoàng Minh, hắn không dám có ý nghĩ đánh lại. Đùa sao, hắn chỉ là một tên hạ vị thần vừa mới phi thăng không lâu, làm sao có khả năng chém giết cùng hạ vị thần tại tiên giới chứ!
- Trước tiên thả lỏng người, đừng phản kháng, ta mang ngươi rời đi!
Hoàng Minh lúc này là bình tĩnh mà nói. Lời này khiến Đông Phương Sơn ngẩn ra, vẫn là không hiểu ý Hoàng Minh liền hỏi lại:
- Lão đại, ngươi đưa ta đi kiểu gì?
- Thả lỏng, đừng nói nhiều!
Hoàng Minh gắt lên, Đông Phương Sơn nghe vậy cũng nghi ngờ nhưng vẫn là không có làm trái. Coi như đặt vào tay Hoàng Minh sinh tử của bản thân, hắn lựa chọn đánh cược.
Vụt!
Đông Phương Sơn rốt cục biến mất, lúc hắn mở mắt ra đã thấy mình bên trong một thế giới lạ lẫm. Trước mắt hắn là một phủ đệ lớn. Xung quanh chính là một hồ nước mát mẻ, cây cối xanh tươi tốt.
- Quái, đây là địa phương nào? Khoan đã, nguyên tố linh lực thật nồng đậm!
Đông Phương Sơn kinh hãi bỗng chốc mừng như điên. Hắn lập tức ngồi xuống tại chỗ bắt đầu lĩnh ngộ nguyên tố pháp tắc.
Lại nói Hoàng Minh bên ngoài, sau khi thu Đông Phương Sơn vào Tam Trọng Tháp tầng thứ nhất, Hoàng Minh rút Quỷ Kiếm Cùng Thần kiếm ra, yên tĩnh chờ đợi. Đây chính là trận chiến đầu tiên của hắn tại tiên giới.
- Ồ, một tên không ngờ biến mất rồi, chạy nhanh như vậy?
- Còn một tên nữa, không có chạy, rất tốt! Giết hắn rồi đi nơi khác!
Hai tên hạ vị thần kia nói xong liền hung ác đánh tới. Vũ khí của tên mặt sẹo chính là đại đao, tên còn lại là trường kích. Hoàng Minh vẫn là yên lặng chờ đợi, hắn muốn tìm cơ hội một kích hoàn hảo nhất.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Tên mặt sẹo thấy Hoàng Minh đứng yên tại chỗ nghĩ rằng hắn sợ hãi, lập tức đe doạ một câu, đại đao đã chém tới không chút lưu tình. Chỉ cần một đao chém xuống có thể phân nổ đầu tiểu tử này. Hắn là rất tự tin, đây không phải lần đầu hắn chém giết, kinh nghiệm giết người cũng khá nhiều. Bình thường thì quả thực chính là bọn hắn đắc thắng, đáng tiếc, bọn hắn lại gặp một vị chủ tịch.
- Bạo cho ta!
Tên mặt sẹo hét lớn, đại đao đã bổ xuống đầu Hoàng Minh. Nục cười đắc thắng đã xuất hiện trên miệng của tên mặt sẹo, thế nhưng cảnh tưởng lại không như hắn muốn thấy. Không có chút máu me nào b*n r* như dự định, chỉ nghe cục một tiếng trầm thấp. Đại đao của hắn lại chém đứt đôi một khúc gỗ. Điều này làm cả hai tên hạ vị thần ngẩn ra, không tin vào mắt của mình. Tại sao lại là một khúc gỗ, người đâu?
Chính vào lúc hai tên này đang kinh ngạc, Hoàng Minh đã từ phía sau thình lình xuất hiện. Hai tay hai kiếm bất ngờ đâm mạnh tới phía trước.
Phập phập!
Hai tiếng vang nhỏ nhưng lại tràn đầy kh*ng b*. Tên mặt sẹo cùng đồng bọn có chết cũng không hiểu tại sao mình lại chết.
- Tinh tinh, tiêu diệt một tên hạ vị thần, đạt được 123651 kinh nghiệm, phải chăng tự mình sử dụng?
Hoàng Minh đang lấy ra hai viên hạ vị thần thần cách từ đầu của hai tên mặt sẹo bỗng nhiên ngẩn ra. Sao lại là tự mình sử dụng, không phải mọi lần đều là tự động tiến nhập sao, lần này lại hỏi ý kiến hắn?
A Trang bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, đưa ra giải thích:
- Chàng chưa biết rồi, hệ thống cập nhật lần này đã thay đổi về kinh nghiệm phân chia bình thường. Hiện tại chàng có thể tự mình hưởng toàn bộ kinh nghiệm mà không cần phân chia cho các pokemon nữa. Hoặc chàng cũng có thể dồn kinh nghiệm nhận được vào một pokemon để giúp nó đột phá. Ta nghĩ chàng nên dồn cho từng pokemon một, để bọn chúng lần lượt đột phá tới thần cấp cường giả, lúc đó chàng sẽ có sự trợ giúp lớn!
Hoàng Minh nghe A Trang nói xong, hai con mắt toả sáng không thôi. Đây quả thực là quá tốt, hệ thống cập nhật quả là tuyệt vời. Sau lần này nhất định phải từ từ tìm hiểu vậy.
- Đã thế nhường cho Gekkouga trước đi!
Hoàng Minh nói xong, toàn bộ kinh nghiệm đều truyền tới Gekkouga bên trong pokeball. Ngay sau đó đai lưng pokeball liên tục lấp lánh, quả cầu đựng Gekkouga không ngờ b*n r* bên ngoài, Gekkouga nhanh chóng ra khỏi quả cầu, toàn thân nó lúc này phát sáng lấp lánh đến chói mắt. Gekkouga trong trận chiến cùng Ma Vương, một mình nó tiêu diệt mấy chục ngàn yêu tộc, vốn đã đạt tới độ kiếp sơ kì cảnh giới. Hiện tại nhận lấy kinh nghiệm khổng lồ từ hai tên hạ vị thần, dường như nó muốn tiến hoá!
Hoàng Minh ngây người nhìn một màn trước mắt, Gekkouga vậy mà muốn thành thần rồi sao?
Hệ Thống Game Tại Dị GiớiTác giả: Tạ Trường ThànhTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngChiến binh sao? Ma pháp sao? Sủng thú sao? Ta đang ở cái nơi chết tiệt nào vậy? Không phải chứ, ta đang chế tạo mũ trò chơi cơ mà... Hoàng Thiên đại lục, á đù!!! Ta xuyên việt cmnr. Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game… - Ngốc, ta cũng nhớ chàng rất nhiều!A Trang mỉm cười, lập tức lao tới ôm lấy Hoàng Minh.Bên cạnh Đông Phương Sơn nhíu mày, lên tiếng hỏi:- Lão đại, ngươi bị làm sao vậy, vừa rồi là nói chuyện với ai thế?Đông Phương Sơn không thể nhìn thấy A Trang, thế nên hắn rất khó hiểu nhìn Hoàng Minh.Chính vào lúc này, có tiếng nói vang lên ở cách đó không xa.- Ở kia có hai tên hạ vị thần, để hai bọn ta tới!Từ xa hai bóng người tách khỏi đoàn người lao đến chỗ Hoàng Minh cùng Đông Phương Sơn. Mặt mũi hung ác chính là hai từ dùng để miêu ta hai tên hạ vị thần này.- Chạy thôi!Đông Phương Sơn lo lắng nói với Hoàng Minh, hắn không dám có ý nghĩ đánh lại. Đùa sao, hắn chỉ là một tên hạ vị thần vừa mới phi thăng không lâu, làm sao có khả năng chém giết cùng hạ vị thần tại tiên giới chứ!- Trước tiên thả lỏng người, đừng phản kháng, ta mang ngươi rời đi!Hoàng Minh lúc này là bình tĩnh mà nói. Lời này khiến Đông Phương Sơn ngẩn ra, vẫn là không hiểu ý Hoàng Minh liền hỏi lại:- Lão đại, ngươi đưa ta đi kiểu gì?- Thả lỏng, đừng nói nhiều!Hoàng Minh gắt lên, Đông Phương Sơn nghe vậy cũng nghi ngờ nhưng vẫn là không có làm trái. Coi như đặt vào tay Hoàng Minh sinh tử của bản thân, hắn lựa chọn đánh cược.Vụt!Đông Phương Sơn rốt cục biến mất, lúc hắn mở mắt ra đã thấy mình bên trong một thế giới lạ lẫm. Trước mắt hắn là một phủ đệ lớn. Xung quanh chính là một hồ nước mát mẻ, cây cối xanh tươi tốt.- Quái, đây là địa phương nào? Khoan đã, nguyên tố linh lực thật nồng đậm!Đông Phương Sơn kinh hãi bỗng chốc mừng như điên. Hắn lập tức ngồi xuống tại chỗ bắt đầu lĩnh ngộ nguyên tố pháp tắc.Lại nói Hoàng Minh bên ngoài, sau khi thu Đông Phương Sơn vào Tam Trọng Tháp tầng thứ nhất, Hoàng Minh rút Quỷ Kiếm Cùng Thần kiếm ra, yên tĩnh chờ đợi. Đây chính là trận chiến đầu tiên của hắn tại tiên giới.- Ồ, một tên không ngờ biến mất rồi, chạy nhanh như vậy?- Còn một tên nữa, không có chạy, rất tốt! Giết hắn rồi đi nơi khác!Hai tên hạ vị thần kia nói xong liền hung ác đánh tới. Vũ khí của tên mặt sẹo chính là đại đao, tên còn lại là trường kích. Hoàng Minh vẫn là yên lặng chờ đợi, hắn muốn tìm cơ hội một kích hoàn hảo nhất.- Tiểu tử, đi chết đi!Tên mặt sẹo thấy Hoàng Minh đứng yên tại chỗ nghĩ rằng hắn sợ hãi, lập tức đe doạ một câu, đại đao đã chém tới không chút lưu tình. Chỉ cần một đao chém xuống có thể phân nổ đầu tiểu tử này. Hắn là rất tự tin, đây không phải lần đầu hắn chém giết, kinh nghiệm giết người cũng khá nhiều. Bình thường thì quả thực chính là bọn hắn đắc thắng, đáng tiếc, bọn hắn lại gặp một vị chủ tịch.- Bạo cho ta!Tên mặt sẹo hét lớn, đại đao đã bổ xuống đầu Hoàng Minh. Nục cười đắc thắng đã xuất hiện trên miệng của tên mặt sẹo, thế nhưng cảnh tưởng lại không như hắn muốn thấy. Không có chút máu me nào b*n r* như dự định, chỉ nghe cục một tiếng trầm thấp. Đại đao của hắn lại chém đứt đôi một khúc gỗ. Điều này làm cả hai tên hạ vị thần ngẩn ra, không tin vào mắt của mình. Tại sao lại là một khúc gỗ, người đâu?Chính vào lúc hai tên này đang kinh ngạc, Hoàng Minh đã từ phía sau thình lình xuất hiện. Hai tay hai kiếm bất ngờ đâm mạnh tới phía trước.Phập phập!Hai tiếng vang nhỏ nhưng lại tràn đầy kh*ng b*. Tên mặt sẹo cùng đồng bọn có chết cũng không hiểu tại sao mình lại chết.- Tinh tinh, tiêu diệt một tên hạ vị thần, đạt được 123651 kinh nghiệm, phải chăng tự mình sử dụng?Hoàng Minh đang lấy ra hai viên hạ vị thần thần cách từ đầu của hai tên mặt sẹo bỗng nhiên ngẩn ra. Sao lại là tự mình sử dụng, không phải mọi lần đều là tự động tiến nhập sao, lần này lại hỏi ý kiến hắn?A Trang bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, đưa ra giải thích:- Chàng chưa biết rồi, hệ thống cập nhật lần này đã thay đổi về kinh nghiệm phân chia bình thường. Hiện tại chàng có thể tự mình hưởng toàn bộ kinh nghiệm mà không cần phân chia cho các pokemon nữa. Hoặc chàng cũng có thể dồn kinh nghiệm nhận được vào một pokemon để giúp nó đột phá. Ta nghĩ chàng nên dồn cho từng pokemon một, để bọn chúng lần lượt đột phá tới thần cấp cường giả, lúc đó chàng sẽ có sự trợ giúp lớn!Hoàng Minh nghe A Trang nói xong, hai con mắt toả sáng không thôi. Đây quả thực là quá tốt, hệ thống cập nhật quả là tuyệt vời. Sau lần này nhất định phải từ từ tìm hiểu vậy.- Đã thế nhường cho Gekkouga trước đi!Hoàng Minh nói xong, toàn bộ kinh nghiệm đều truyền tới Gekkouga bên trong pokeball. Ngay sau đó đai lưng pokeball liên tục lấp lánh, quả cầu đựng Gekkouga không ngờ b*n r* bên ngoài, Gekkouga nhanh chóng ra khỏi quả cầu, toàn thân nó lúc này phát sáng lấp lánh đến chói mắt. Gekkouga trong trận chiến cùng Ma Vương, một mình nó tiêu diệt mấy chục ngàn yêu tộc, vốn đã đạt tới độ kiếp sơ kì cảnh giới. Hiện tại nhận lấy kinh nghiệm khổng lồ từ hai tên hạ vị thần, dường như nó muốn tiến hoá!Hoàng Minh ngây người nhìn một màn trước mắt, Gekkouga vậy mà muốn thành thần rồi sao?