Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 266
Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính QuảTác giả: Lý Dục ThầnTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm HiệpChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 266Sáu Sẹo là chủ nhà, có thể gian lận trên dụng cụ.Chẳng hạn như cái bàn đánh mạt chược này chắc chắn có vấn đề.Chơi mấy vòng, Sáu Sẹo và Đầu Húi Cua cực kỳ may mắn, gần như đều là họ thay phiên nhau thắng.Chị Mai dựa vào bản lĩnh đổi bài thi thoảng thắng hai ván.Lý Dục Thần thì thảm bại, chẳng thắng nổi một ván.Dĩ nhiên anh cũng có thể đổi bài.Hơn nữa tốc độ đổi bài của anh không hề chậm hơn chị Mai, thậm chí không cần dùng đến tay.Anh cũng có thể thần không biết quỷ không hay mà đổi bài với phía đối diện.Nhưng bây giờ vẫn chưa đến lúc.Chưa đến thời điểm quan trọng thì anh sẽ không ra tay.Hơn nữa nhân vật chính hôm nay là chị Mai, Lý Dục Thần cũng muốn xem thử rốt cuộc chị Mai phá tình thế này thế nào.Lại chơi thêm vài ván, chị Mai cũng thua mất không ít tiền.Lý Dục Thần đã thua hết hơn một trăm ngàn trong số năm trăm ngàn anh đem theo.Lúc Đầu Húi Cua lại thắng một ván, chị Mai tức giận đẩy bài trong tay đi nói: “Tay thối thật chứ”.Sáu Sẹo ấn công tắc mạt chược cười nói: “Tay thối vài lần rồi có thể lát nữa sẽ tốt hơn”.Bỗng nghe một tiếng rắc, bài đang được xào bỗng không còn âm thanh gì nữa, đợi một lúc cũng chẳng thấy bài mạt chược được xếp đưa ra.“Đệch, cái bàn nát gì đây”.Sáu Sẹo dùng sức đập vào cái xuống bàn nhưng vẫn không có phản ứng.Chỉ có Lý Dục Thần biết là khi vòng trước vừa kết thúc, chị Mai đã âm thầm dùng ám kình ném một quân bài vào trong máy, trúng trục xoay.Sức của bà ta “vừa đủ”, trục không gãy ngay được, mà sau khi chơi một lượt, lúc xào bài cho vòng tiếp theo mới bị gãy.Sáu Sẹo nói: “Máy hỏng rồi, chúng ta đổi phòng đi”.Chị Mai nói: “Đổi gì chứ, dùng tay đi. Tôi nói này, máy móc ở chỗ các anh sẽ không có vấn đề đấy chứ?”“Máy thì có thể có vấn đề gì được?”, Sáu Sẹo nhìn Đầu Húi Cua, thấy gã gật đầu bèn nói: “Dùng tay thì dùng tay”.Thế là bốn người bắt đầu xào bằng tay.Lúc này chị Mai mới có cơ hội thể hiện tài hoa.Lý Dục Thần không biết về thiên thuật gì đó nhưng thị lực của anh rất tốt, có thể nhìn thấy chị Mai xếp bài theo hình.Từ lúc bắt đầu xào tới khi xếp bài bằng tay, bài của anh và chị Mai tốt hơn hẳn.Rõ ràng tên Đầu Húi Cua ở phía đối diện cũng là một tay lão luyện, gã cũng biết xếp bài, cũng biết đổi bài, nhưng tay nghề vẫn kém hơn chị Mai rất nhiều, ít nhất tốc độ tay của gã kém hơn nhiều.Nhưng anh và chị Mai vẫn là thua nhiều thắng ít.Lý Dục Thần biết chị Mai cố ý.Đây là kế hoạch mà họ đã bàn trước đó.
Chương 266
Sáu Sẹo là chủ nhà, có thể gian lận trên dụng cụ.
Chẳng hạn như cái bàn đánh mạt chược này chắc chắn có vấn đề.
Chơi mấy vòng, Sáu Sẹo và Đầu Húi Cua cực kỳ may mắn, gần như đều là họ thay phiên nhau thắng.
Chị Mai dựa vào bản lĩnh đổi bài thi thoảng thắng hai ván.
Lý Dục Thần thì thảm bại, chẳng thắng nổi một ván.
Dĩ nhiên anh cũng có thể đổi bài.
Hơn nữa tốc độ đổi bài của anh không hề chậm hơn chị Mai, thậm chí không cần dùng đến tay.
Anh cũng có thể thần không biết quỷ không hay mà đổi bài với phía đối diện.
Nhưng bây giờ vẫn chưa đến lúc.
Chưa đến thời điểm quan trọng thì anh sẽ không ra tay.
Hơn nữa nhân vật chính hôm nay là chị Mai, Lý Dục Thần cũng muốn xem thử rốt cuộc chị Mai phá tình thế này thế nào.
Lại chơi thêm vài ván, chị Mai cũng thua mất không ít tiền.
Lý Dục Thần đã thua hết hơn một trăm ngàn trong số năm trăm ngàn anh đem theo.
Lúc Đầu Húi Cua lại thắng một ván, chị Mai tức giận đẩy bài trong tay đi nói: “Tay thối thật chứ”.
Sáu Sẹo ấn công tắc mạt chược cười nói: “Tay thối vài lần rồi có thể lát nữa sẽ tốt hơn”.
Bỗng nghe một tiếng rắc, bài đang được xào bỗng không còn âm thanh gì nữa, đợi một lúc cũng chẳng thấy bài mạt chược được xếp đưa ra.
“Đệch, cái bàn nát gì đây”.
Sáu Sẹo dùng sức đập vào cái xuống bàn nhưng vẫn không có phản ứng.
Chỉ có Lý Dục Thần biết là khi vòng trước vừa kết thúc, chị Mai đã âm thầm dùng ám kình ném một quân bài vào trong máy, trúng trục xoay.
Sức của bà ta “vừa đủ”, trục không gãy ngay được, mà sau khi chơi một lượt, lúc xào bài cho vòng tiếp theo mới bị gãy.
Sáu Sẹo nói: “Máy hỏng rồi, chúng ta đổi phòng đi”.
Chị Mai nói: “Đổi gì chứ, dùng tay đi. Tôi nói này, máy móc ở chỗ các anh sẽ không có vấn đề đấy chứ?”
“Máy thì có thể có vấn đề gì được?”, Sáu Sẹo nhìn Đầu Húi Cua, thấy gã gật đầu bèn nói: “Dùng tay thì dùng tay”.
Thế là bốn người bắt đầu xào bằng tay.
Lúc này chị Mai mới có cơ hội thể hiện tài hoa.
Lý Dục Thần không biết về thiên thuật gì đó nhưng thị lực của anh rất tốt, có thể nhìn thấy chị Mai xếp bài theo hình.
Từ lúc bắt đầu xào tới khi xếp bài bằng tay, bài của anh và chị Mai tốt hơn hẳn.
Rõ ràng tên Đầu Húi Cua ở phía đối diện cũng là một tay lão luyện, gã cũng biết xếp bài, cũng biết đổi bài, nhưng tay nghề vẫn kém hơn chị Mai rất nhiều, ít nhất tốc độ tay của gã kém hơn nhiều.
Nhưng anh và chị Mai vẫn là thua nhiều thắng ít.
Lý Dục Thần biết chị Mai cố ý.
Đây là kế hoạch mà họ đã bàn trước đó.
Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính QuảTác giả: Lý Dục ThầnTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm HiệpChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 266Sáu Sẹo là chủ nhà, có thể gian lận trên dụng cụ.Chẳng hạn như cái bàn đánh mạt chược này chắc chắn có vấn đề.Chơi mấy vòng, Sáu Sẹo và Đầu Húi Cua cực kỳ may mắn, gần như đều là họ thay phiên nhau thắng.Chị Mai dựa vào bản lĩnh đổi bài thi thoảng thắng hai ván.Lý Dục Thần thì thảm bại, chẳng thắng nổi một ván.Dĩ nhiên anh cũng có thể đổi bài.Hơn nữa tốc độ đổi bài của anh không hề chậm hơn chị Mai, thậm chí không cần dùng đến tay.Anh cũng có thể thần không biết quỷ không hay mà đổi bài với phía đối diện.Nhưng bây giờ vẫn chưa đến lúc.Chưa đến thời điểm quan trọng thì anh sẽ không ra tay.Hơn nữa nhân vật chính hôm nay là chị Mai, Lý Dục Thần cũng muốn xem thử rốt cuộc chị Mai phá tình thế này thế nào.Lại chơi thêm vài ván, chị Mai cũng thua mất không ít tiền.Lý Dục Thần đã thua hết hơn một trăm ngàn trong số năm trăm ngàn anh đem theo.Lúc Đầu Húi Cua lại thắng một ván, chị Mai tức giận đẩy bài trong tay đi nói: “Tay thối thật chứ”.Sáu Sẹo ấn công tắc mạt chược cười nói: “Tay thối vài lần rồi có thể lát nữa sẽ tốt hơn”.Bỗng nghe một tiếng rắc, bài đang được xào bỗng không còn âm thanh gì nữa, đợi một lúc cũng chẳng thấy bài mạt chược được xếp đưa ra.“Đệch, cái bàn nát gì đây”.Sáu Sẹo dùng sức đập vào cái xuống bàn nhưng vẫn không có phản ứng.Chỉ có Lý Dục Thần biết là khi vòng trước vừa kết thúc, chị Mai đã âm thầm dùng ám kình ném một quân bài vào trong máy, trúng trục xoay.Sức của bà ta “vừa đủ”, trục không gãy ngay được, mà sau khi chơi một lượt, lúc xào bài cho vòng tiếp theo mới bị gãy.Sáu Sẹo nói: “Máy hỏng rồi, chúng ta đổi phòng đi”.Chị Mai nói: “Đổi gì chứ, dùng tay đi. Tôi nói này, máy móc ở chỗ các anh sẽ không có vấn đề đấy chứ?”“Máy thì có thể có vấn đề gì được?”, Sáu Sẹo nhìn Đầu Húi Cua, thấy gã gật đầu bèn nói: “Dùng tay thì dùng tay”.Thế là bốn người bắt đầu xào bằng tay.Lúc này chị Mai mới có cơ hội thể hiện tài hoa.Lý Dục Thần không biết về thiên thuật gì đó nhưng thị lực của anh rất tốt, có thể nhìn thấy chị Mai xếp bài theo hình.Từ lúc bắt đầu xào tới khi xếp bài bằng tay, bài của anh và chị Mai tốt hơn hẳn.Rõ ràng tên Đầu Húi Cua ở phía đối diện cũng là một tay lão luyện, gã cũng biết xếp bài, cũng biết đổi bài, nhưng tay nghề vẫn kém hơn chị Mai rất nhiều, ít nhất tốc độ tay của gã kém hơn nhiều.Nhưng anh và chị Mai vẫn là thua nhiều thắng ít.Lý Dục Thần biết chị Mai cố ý.Đây là kế hoạch mà họ đã bàn trước đó.