Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 352
Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính QuảTác giả: Lý Dục ThầnTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm HiệpChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 352Ông cụ Lâm Thượng Nghĩa đã quay về nằm trên giường bệnh.Ông cụ biết rõ cơ thể của mình, không phải bệnh, cũng chẳng bị thương, nhưng lại không có chút tinh thần nào.Cả đời sương gió, trải qua rất nhiều rồi, đến già vẫn phải đối mặt với sự phản bội của người thân.Một ông lão, không còn tinh thần nữa thì chẳng khác gì đèn đã mất dầu.Ông cụ biết bây giờ đây, dù Lý Dục Thần có tài giỏi cách mấy cũng không thể chữa khỏi cho mình.Nhưng ông cụ vẫn không thể trút hơi thở cuối cùng, bởi vì trút không có trôi.Nhà họ Lâm gặp đại nạn, lòng người tan rã.Lâm Vân bị thương nặng, có thể nói là như người thực vật.Lâm Mộng Đình trúng độc, bị Lý Dục Thần mang đi, không rõ tình hình.Lâm Thiền Minh không bị nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bị thương rất nặng.Biệt viện nhà họ Lâm do một tay ông ấy dựng nên đã mất trong một đêm.Con rể Tôn Quảng Phúc cũng bị thương không nhẹ.Hiện giờ Lâm Thu Thanh còn mang theo thương tích điều hành công việc gia tộc.Thời gian trước công việc làm ăn của nhà họ Lâm đã không tốt, bây giờ càng sa sút.Các bên đều đang theo dõi quan sát rốt cuộc nhà họ Lâm có thể vượt qua được cửa ải này không.Người khiến người ta lo lắng nhất là nhà họ Viên.Viên Quốc Thành đã chết, tuy bề ngoài thì là Lâm Lai Nghi nổ súng bắn chết.Hơn nữa Lâm Thượng Nghĩa cũng đã hạ lệnh, tuyệt đối không được nói chi tiết sự việc xảy ra hôm đó ra bên ngoài.Nhưng nhà họ Lâm làm vậy, lòng người không thể không nghi ngờ, nhà họ Viên chắc chắn đã biết toàn bộ diễn biến sự việc.Bọn họ không thể nào bỏ qua như vậy.Nhà họ Viên nhất định sẽ báo thù.Chỉ là vào lúc nào thôi?Một khi cuộc chiến nổ ra, nhà họ Lâm sẽ không hề có phần thắng.Biến số duy nhất…Là Lý Dục Thần.Lâm Thượng Nghĩa giữ lại hơi thở cuối cùng, chính là chờ Lý Dục Thần trở về.Chỉ có Lý Dục Thần có thể giúp nhà họ Lâm hồi phục nguyên khí.Lâm Thượng Nghĩa trong lòng thê lương, đột nhiên cảm thấy nực cười.Ban đầu còn muốn Lý Dục Thần ở rể nhà họ Lâm, còn nói muốn cho anh một nửa gia sản, giúp anh gây dựng lại nhà họ Lý.Lâm Thượng Nghĩa thừa nhận, ông cụ muốn báo ơn nhà họ Lý, nhưng ông cụ cũng có chút lòng riêng.Bây giờ, số phận của cả nhà họ Lâm lại rơi vào một mình Lý Dục Thần.…Ngày thứ ba, khi mặt trời mọc từ phía Đông, nước giếng trong sân đã đầy miệng.
Chương 352
Ông cụ Lâm Thượng Nghĩa đã quay về nằm trên giường bệnh.
Ông cụ biết rõ cơ thể của mình, không phải bệnh, cũng chẳng bị thương, nhưng lại không có chút tinh thần nào.
Cả đời sương gió, trải qua rất nhiều rồi, đến già vẫn phải đối mặt với sự phản bội của người thân.
Một ông lão, không còn tinh thần nữa thì chẳng khác gì đèn đã mất dầu.
Ông cụ biết bây giờ đây, dù Lý Dục Thần có tài giỏi cách mấy cũng không thể chữa khỏi cho mình.
Nhưng ông cụ vẫn không thể trút hơi thở cuối cùng, bởi vì trút không có trôi.
Nhà họ Lâm gặp đại nạn, lòng người tan rã.
Lâm Vân bị thương nặng, có thể nói là như người thực vật.
Lâm Mộng Đình trúng độc, bị Lý Dục Thần mang đi, không rõ tình hình.
Lâm Thiền Minh không bị nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bị thương rất nặng.
Biệt viện nhà họ Lâm do một tay ông ấy dựng nên đã mất trong một đêm.
Con rể Tôn Quảng Phúc cũng bị thương không nhẹ.
Hiện giờ Lâm Thu Thanh còn mang theo thương tích điều hành công việc gia tộc.
Thời gian trước công việc làm ăn của nhà họ Lâm đã không tốt, bây giờ càng sa sút.
Các bên đều đang theo dõi quan sát rốt cuộc nhà họ Lâm có thể vượt qua được cửa ải này không.
Người khiến người ta lo lắng nhất là nhà họ Viên.
Viên Quốc Thành đã chết, tuy bề ngoài thì là Lâm Lai Nghi nổ súng bắn chết.
Hơn nữa Lâm Thượng Nghĩa cũng đã hạ lệnh, tuyệt đối không được nói chi tiết sự việc xảy ra hôm đó ra bên ngoài.
Nhưng nhà họ Lâm làm vậy, lòng người không thể không nghi ngờ, nhà họ Viên chắc chắn đã biết toàn bộ diễn biến sự việc.
Bọn họ không thể nào bỏ qua như vậy.
Nhà họ Viên nhất định sẽ báo thù.
Chỉ là vào lúc nào thôi?
Một khi cuộc chiến nổ ra, nhà họ Lâm sẽ không hề có phần thắng.
Biến số duy nhất…
Là Lý Dục Thần.
Lâm Thượng Nghĩa giữ lại hơi thở cuối cùng, chính là chờ Lý Dục Thần trở về.
Chỉ có Lý Dục Thần có thể giúp nhà họ Lâm hồi phục nguyên khí.
Lâm Thượng Nghĩa trong lòng thê lương, đột nhiên cảm thấy nực cười.
Ban đầu còn muốn Lý Dục Thần ở rể nhà họ Lâm, còn nói muốn cho anh một nửa gia sản, giúp anh gây dựng lại nhà họ Lý.
Lâm Thượng Nghĩa thừa nhận, ông cụ muốn báo ơn nhà họ Lý, nhưng ông cụ cũng có chút lòng riêng.
Bây giờ, số phận của cả nhà họ Lâm lại rơi vào một mình Lý Dục Thần.
…
Ngày thứ ba, khi mặt trời mọc từ phía Đông, nước giếng trong sân đã đầy miệng.
Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính QuảTác giả: Lý Dục ThầnTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm HiệpChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 352Ông cụ Lâm Thượng Nghĩa đã quay về nằm trên giường bệnh.Ông cụ biết rõ cơ thể của mình, không phải bệnh, cũng chẳng bị thương, nhưng lại không có chút tinh thần nào.Cả đời sương gió, trải qua rất nhiều rồi, đến già vẫn phải đối mặt với sự phản bội của người thân.Một ông lão, không còn tinh thần nữa thì chẳng khác gì đèn đã mất dầu.Ông cụ biết bây giờ đây, dù Lý Dục Thần có tài giỏi cách mấy cũng không thể chữa khỏi cho mình.Nhưng ông cụ vẫn không thể trút hơi thở cuối cùng, bởi vì trút không có trôi.Nhà họ Lâm gặp đại nạn, lòng người tan rã.Lâm Vân bị thương nặng, có thể nói là như người thực vật.Lâm Mộng Đình trúng độc, bị Lý Dục Thần mang đi, không rõ tình hình.Lâm Thiền Minh không bị nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bị thương rất nặng.Biệt viện nhà họ Lâm do một tay ông ấy dựng nên đã mất trong một đêm.Con rể Tôn Quảng Phúc cũng bị thương không nhẹ.Hiện giờ Lâm Thu Thanh còn mang theo thương tích điều hành công việc gia tộc.Thời gian trước công việc làm ăn của nhà họ Lâm đã không tốt, bây giờ càng sa sút.Các bên đều đang theo dõi quan sát rốt cuộc nhà họ Lâm có thể vượt qua được cửa ải này không.Người khiến người ta lo lắng nhất là nhà họ Viên.Viên Quốc Thành đã chết, tuy bề ngoài thì là Lâm Lai Nghi nổ súng bắn chết.Hơn nữa Lâm Thượng Nghĩa cũng đã hạ lệnh, tuyệt đối không được nói chi tiết sự việc xảy ra hôm đó ra bên ngoài.Nhưng nhà họ Lâm làm vậy, lòng người không thể không nghi ngờ, nhà họ Viên chắc chắn đã biết toàn bộ diễn biến sự việc.Bọn họ không thể nào bỏ qua như vậy.Nhà họ Viên nhất định sẽ báo thù.Chỉ là vào lúc nào thôi?Một khi cuộc chiến nổ ra, nhà họ Lâm sẽ không hề có phần thắng.Biến số duy nhất…Là Lý Dục Thần.Lâm Thượng Nghĩa giữ lại hơi thở cuối cùng, chính là chờ Lý Dục Thần trở về.Chỉ có Lý Dục Thần có thể giúp nhà họ Lâm hồi phục nguyên khí.Lâm Thượng Nghĩa trong lòng thê lương, đột nhiên cảm thấy nực cười.Ban đầu còn muốn Lý Dục Thần ở rể nhà họ Lâm, còn nói muốn cho anh một nửa gia sản, giúp anh gây dựng lại nhà họ Lý.Lâm Thượng Nghĩa thừa nhận, ông cụ muốn báo ơn nhà họ Lý, nhưng ông cụ cũng có chút lòng riêng.Bây giờ, số phận của cả nhà họ Lâm lại rơi vào một mình Lý Dục Thần.…Ngày thứ ba, khi mặt trời mọc từ phía Đông, nước giếng trong sân đã đầy miệng.