Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 776
Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính QuảTác giả: Lý Dục ThầnTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm HiệpChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 776Bên trên viết bốn chữ: Ma bệnh Đông Doanh.Sắc mặt Yukio Takada như gan heo.Bắt ông ta cõng tấm biến ‘Ma bệnh Đông Doanh’ chạy khắp Đồng Khánh Đường ba vòng, không bằng giết ông ta đi.“Kẻ sĩ có thể giết, không thể chịu nhục!”, Yukio Takada ngẩng đầu nói: “Các người đừng hòng sỉ nhục tôi, tôi thà rạch bụng tự vẫn, cũng tuyệt đối không cõng tấm biển này!”Vù!Những người vây xem bùng phát ra tiếng xôn xao.“Vãi! Lại là rạch bụng, đã rạch mấy lần rồi, ông rạch đi!”Tiền Hân Đồng cũng cười hi hi nói: “Ông Cao, chơi xấu là ông không đúng rồi, chẳng phải các ông coi trọng tinh thần võ sĩ đạo, coi trọng lời hứa sao? Đừng làm mất mặt tổ tông các người chứ!”Nói xong, cô ta giơ cao nắm đấm: “Cố lên! Ông Cao! Tôi cổ vũ ông!”Cứ mở miệng ra là ông Cao, khiến Yukio Takada vô cùng muốn nổi khùng.“A, tôi giết cô trước!”Yukio Takada hét lớn một tiếng, xông về phía Tiền Hân Đồng.Ông ta là Thượng Thượng Nhẫn, hóa kình đỉnh phong, muốn giết Tiền Hân Đồng, đúng là dễ như trở bàn tay.Tiền Khôn sớm đã đề phòng ông ta, sau khi Tiền Hân Đồng thắng, Tiền Khôn lặng lẽ lại gần.Lúc này quả nhiên thấy Yukio gây khó dễ, bèn kịp thời ra tay, chặn trước người cháu gái.Hai người đối chưởng, mỗi bên lùi lại hai bước.“Yukio, ông thật không biết xấu hổ, đánh cược thua, thì ra tay với một cô gái yếu đuối sao?”, Tiền Khôn hỏi.Lúc này Yukio tỏ vẻ mặt hung dữ.Ông ta không màng đến danh tiếng nữa, vì bất luận ông ta làm thế nào, cũng không thể cứu vãn danh tiếng.Chỉ có giết hết đám người này, mới có thể xả giận.Ở đây, người có võ lực cao nhất là Tiền Khôn, chỉ cần giết Tiền Khôn, những người khác không cần phải sợ.Tiền Khôn nhìn dáng vẻ sát khí đằng đằng của Yukio Takada, cũng không dám sơ suất.Ông ta không sợ Yukio, mười mấy năm trước khi Yukio vừa đột phá hóa kình, Tiền Khôn sớm đã là hóa kình đỉnh phong, sắp chạm đến ngưỡng cửa tông sư.Nếu không phải lần đó bị thương, Yukio đâu thể đuổi theo được Tiền Khôn.Hiện nay hai người cũng sàn như nhau, nhưng luận công lực thâm hậu, Tiền Khôn vẫn hơn một bậc.Nhưng Tiền Khôn sợ hai người đánh nhau sẽ liên lụy đến mọi người xung quanh, dù sao ở đây cũng là đại sảnh lấy số khám bệnh của Đồng Khánh Đường, rất nhiều người đứng xem.Đúng lúc Yukio Takada chuẩn bị phát động tấn công, không biết một chiếc dây thừng bay từ đâu ra, quấn lên người Yukio Takada như ma quỷ.Yukio Takada vẫn còn bày thế muốn quyết đấu cao thấp với Tiền Khôn, đột nhiên bị dây thừng quấn chặt, vội vàng giãy dụa, nhưng nhất thời không thoát được.
Chương 776
Bên trên viết bốn chữ: Ma bệnh Đông Doanh.
Sắc mặt Yukio Takada như gan heo.
Bắt ông ta cõng tấm biến ‘Ma bệnh Đông Doanh’ chạy khắp Đồng Khánh Đường ba vòng, không bằng giết ông ta đi.
“Kẻ sĩ có thể giết, không thể chịu nhục!”, Yukio Takada ngẩng đầu nói: “Các người đừng hòng sỉ nhục tôi, tôi thà rạch bụng tự vẫn, cũng tuyệt đối không cõng tấm biển này!”
Vù!
Những người vây xem bùng phát ra tiếng xôn xao.
“Vãi! Lại là rạch bụng, đã rạch mấy lần rồi, ông rạch đi!”
Tiền Hân Đồng cũng cười hi hi nói: “Ông Cao, chơi xấu là ông không đúng rồi, chẳng phải các ông coi trọng tinh thần võ sĩ đạo, coi trọng lời hứa sao? Đừng làm mất mặt tổ tông các người chứ!”
Nói xong, cô ta giơ cao nắm đấm: “Cố lên! Ông Cao! Tôi cổ vũ ông!”
Cứ mở miệng ra là ông Cao, khiến Yukio Takada vô cùng muốn nổi khùng.
“A, tôi giết cô trước!”
Yukio Takada hét lớn một tiếng, xông về phía Tiền Hân Đồng.
Ông ta là Thượng Thượng Nhẫn, hóa kình đỉnh phong, muốn giết Tiền Hân Đồng, đúng là dễ như trở bàn tay.
Tiền Khôn sớm đã đề phòng ông ta, sau khi Tiền Hân Đồng thắng, Tiền Khôn lặng lẽ lại gần.
Lúc này quả nhiên thấy Yukio gây khó dễ, bèn kịp thời ra tay, chặn trước người cháu gái.
Hai người đối chưởng, mỗi bên lùi lại hai bước.
“Yukio, ông thật không biết xấu hổ, đánh cược thua, thì ra tay với một cô gái yếu đuối sao?”, Tiền Khôn hỏi.
Lúc này Yukio tỏ vẻ mặt hung dữ.
Ông ta không màng đến danh tiếng nữa, vì bất luận ông ta làm thế nào, cũng không thể cứu vãn danh tiếng.
Chỉ có giết hết đám người này, mới có thể xả giận.
Ở đây, người có võ lực cao nhất là Tiền Khôn, chỉ cần giết Tiền Khôn, những người khác không cần phải sợ.
Tiền Khôn nhìn dáng vẻ sát khí đằng đằng của Yukio Takada, cũng không dám sơ suất.
Ông ta không sợ Yukio, mười mấy năm trước khi Yukio vừa đột phá hóa kình, Tiền Khôn sớm đã là hóa kình đỉnh phong, sắp chạm đến ngưỡng cửa tông sư.
Nếu không phải lần đó bị thương, Yukio đâu thể đuổi theo được Tiền Khôn.
Hiện nay hai người cũng sàn như nhau, nhưng luận công lực thâm hậu, Tiền Khôn vẫn hơn một bậc.
Nhưng Tiền Khôn sợ hai người đánh nhau sẽ liên lụy đến mọi người xung quanh, dù sao ở đây cũng là đại sảnh lấy số khám bệnh của Đồng Khánh Đường, rất nhiều người đứng xem.
Đúng lúc Yukio Takada chuẩn bị phát động tấn công, không biết một chiếc dây thừng bay từ đâu ra, quấn lên người Yukio Takada như ma quỷ.
Yukio Takada vẫn còn bày thế muốn quyết đấu cao thấp với Tiền Khôn, đột nhiên bị dây thừng quấn chặt, vội vàng giãy dụa, nhưng nhất thời không thoát được.
Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính QuảTác giả: Lý Dục ThầnTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm HiệpChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 776Bên trên viết bốn chữ: Ma bệnh Đông Doanh.Sắc mặt Yukio Takada như gan heo.Bắt ông ta cõng tấm biến ‘Ma bệnh Đông Doanh’ chạy khắp Đồng Khánh Đường ba vòng, không bằng giết ông ta đi.“Kẻ sĩ có thể giết, không thể chịu nhục!”, Yukio Takada ngẩng đầu nói: “Các người đừng hòng sỉ nhục tôi, tôi thà rạch bụng tự vẫn, cũng tuyệt đối không cõng tấm biển này!”Vù!Những người vây xem bùng phát ra tiếng xôn xao.“Vãi! Lại là rạch bụng, đã rạch mấy lần rồi, ông rạch đi!”Tiền Hân Đồng cũng cười hi hi nói: “Ông Cao, chơi xấu là ông không đúng rồi, chẳng phải các ông coi trọng tinh thần võ sĩ đạo, coi trọng lời hứa sao? Đừng làm mất mặt tổ tông các người chứ!”Nói xong, cô ta giơ cao nắm đấm: “Cố lên! Ông Cao! Tôi cổ vũ ông!”Cứ mở miệng ra là ông Cao, khiến Yukio Takada vô cùng muốn nổi khùng.“A, tôi giết cô trước!”Yukio Takada hét lớn một tiếng, xông về phía Tiền Hân Đồng.Ông ta là Thượng Thượng Nhẫn, hóa kình đỉnh phong, muốn giết Tiền Hân Đồng, đúng là dễ như trở bàn tay.Tiền Khôn sớm đã đề phòng ông ta, sau khi Tiền Hân Đồng thắng, Tiền Khôn lặng lẽ lại gần.Lúc này quả nhiên thấy Yukio gây khó dễ, bèn kịp thời ra tay, chặn trước người cháu gái.Hai người đối chưởng, mỗi bên lùi lại hai bước.“Yukio, ông thật không biết xấu hổ, đánh cược thua, thì ra tay với một cô gái yếu đuối sao?”, Tiền Khôn hỏi.Lúc này Yukio tỏ vẻ mặt hung dữ.Ông ta không màng đến danh tiếng nữa, vì bất luận ông ta làm thế nào, cũng không thể cứu vãn danh tiếng.Chỉ có giết hết đám người này, mới có thể xả giận.Ở đây, người có võ lực cao nhất là Tiền Khôn, chỉ cần giết Tiền Khôn, những người khác không cần phải sợ.Tiền Khôn nhìn dáng vẻ sát khí đằng đằng của Yukio Takada, cũng không dám sơ suất.Ông ta không sợ Yukio, mười mấy năm trước khi Yukio vừa đột phá hóa kình, Tiền Khôn sớm đã là hóa kình đỉnh phong, sắp chạm đến ngưỡng cửa tông sư.Nếu không phải lần đó bị thương, Yukio đâu thể đuổi theo được Tiền Khôn.Hiện nay hai người cũng sàn như nhau, nhưng luận công lực thâm hậu, Tiền Khôn vẫn hơn một bậc.Nhưng Tiền Khôn sợ hai người đánh nhau sẽ liên lụy đến mọi người xung quanh, dù sao ở đây cũng là đại sảnh lấy số khám bệnh của Đồng Khánh Đường, rất nhiều người đứng xem.Đúng lúc Yukio Takada chuẩn bị phát động tấn công, không biết một chiếc dây thừng bay từ đâu ra, quấn lên người Yukio Takada như ma quỷ.Yukio Takada vẫn còn bày thế muốn quyết đấu cao thấp với Tiền Khôn, đột nhiên bị dây thừng quấn chặt, vội vàng giãy dụa, nhưng nhất thời không thoát được.