Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 226

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 226Thời điểm quan trọng, cậu ta vẫn tỉnh táo.Lý Dục Thần cười nói: “Chỉ dựa vào một tiếng anh rể này, sao tôi có thể chạy!”Anh dứt lời là đã đến trước mặt Lâm Vân.Rầm rầm rầm! Ba tiếng trầm đục vang lên, đám thuộc hạ trước mặt toàn bộ bay ra ngoài.Lâm Vân trợn mắt há mồm.“Ôi má ơi, anh rể, sao anh làm được thế?”Lý Dục Thần vẫn cười: “Đã nói là cậu đánh mười, còn lại giao cho anh rể mà! Nhìn cho kỹ, hôm nay anh rể sẽ dạy cậu thế nào mới là đánh nhau”.Nói xong anh vọt vào trong đám người.Những kẻ này căn bản không thể tới gần Lý Dục Thần, anh vừa tới gần là người đã bay ra ngoài.Không lâu sau, trong phòng khách tràn ngập tiếng r*n r* và người bị thương nằm la liệt.Chỉ còn Triệu Thần Dương và mấy tên vệ sĩ cạnh hắn ta.“Mày, mày là ai?”Vì màn thể hiện của Lý Dục Thần quá kinh người, Triệu Thần Dương đã sợ tới tái mặt.Vệ sĩ bên cạnh hắn ta cũng căng thẳng theo.“Tôi họ Lý!”, Lý Dục Thần nói.“Hoá ra là đạo trưởng Lý gì kia!”Triệu Thần Dương có chút không thể tin nổi, hắn ta cho rằng đạo trưởng Lý mà nhà họ Lâm coi trọng nhỏ lắm cũng phải bốn, năm mươi tuổi, sao lại trẻ thế này?Nhưng cảnh trước mắt khiến hắn ta không thể không tin.“Đạo trưởng Lý gì chứ, anh ấy là anh rể tôi!”, Lâm Vân v**t v* chỗ bả vai bị đánh đau: “Anh rể, đánh gãy răng nó đi!”Lý Dục Thần: “Được!”Vừa nói xong, cơ thể Lý Dục Thần đã như cơn lốc, lao tới trước mặt Triệu Thần Dương.Mấy vệ sĩ bên cạnh Triệu Thần Dương cũng bay ra ngoài.“Nói đi, vu sư kia đâu?”, Lý Dục Thần lạnh giọng hỏi: “Mày gọi ra hay dẫn chúng tao vào?”Triệu Thần Dương run lẩy bẩy: “Mày, mày đừng tới đây! Mày dám đụng vào tao thì đừng mơ có thể sống sót ra ngoài!”“Thế sao?”, Lý Dục Thần lạnh nhạt hỏi.Triệu Thần Dương hét lên: “Quản gia! Quản gia! Mau gọi người! Gọi người đi! Gọi Bạch Hổ Đường!”Lý Dục Thần cũng không sốt ruột, anh cho Triệu Thần Dương gọi người.Dù sao sớm muộn gì cũng phải gọi vu sư kia ra, vậy cũng đỡ cho anh đi tìm.Tim Lâm Vân thót lên, nhắc nhở: “Nghe nói Bạch Hổ Đường là nhóm tử sĩ do nhà họ Triệu dùng rất nhiều tiền để nuôi dưỡng, bên trong đều là kẻ liều mạng, anh rể cẩn thận!”“Cái gì? Nhà họ Triệu phái Bạch Hổ Đường đi sao?”Lâm Thu Thanh vô cùng kinh hãi sau khi nhận được tin tức chính xác.

Chương 226

Thời điểm quan trọng, cậu ta vẫn tỉnh táo.

Lý Dục Thần cười nói: “Chỉ dựa vào một tiếng anh rể này, sao tôi có thể chạy!”

Anh dứt lời là đã đến trước mặt Lâm Vân.

Rầm rầm rầm! Ba tiếng trầm đục vang lên, đám thuộc hạ trước mặt toàn bộ bay ra ngoài.

Lâm Vân trợn mắt há mồm.

“Ôi má ơi, anh rể, sao anh làm được thế?”

Lý Dục Thần vẫn cười: “Đã nói là cậu đánh mười, còn lại giao cho anh rể mà! Nhìn cho kỹ, hôm nay anh rể sẽ dạy cậu thế nào mới là đánh nhau”.

Nói xong anh vọt vào trong đám người.

Những kẻ này căn bản không thể tới gần Lý Dục Thần, anh vừa tới gần là người đã bay ra ngoài.

Không lâu sau, trong phòng khách tràn ngập tiếng r*n r* và người bị thương nằm la liệt.

Chỉ còn Triệu Thần Dương và mấy tên vệ sĩ cạnh hắn ta.

“Mày, mày là ai?”

Vì màn thể hiện của Lý Dục Thần quá kinh người, Triệu Thần Dương đã sợ tới tái mặt.

Vệ sĩ bên cạnh hắn ta cũng căng thẳng theo.

“Tôi họ Lý!”, Lý Dục Thần nói.

“Hoá ra là đạo trưởng Lý gì kia!”

Triệu Thần Dương có chút không thể tin nổi, hắn ta cho rằng đạo trưởng Lý mà nhà họ Lâm coi trọng nhỏ lắm cũng phải bốn, năm mươi tuổi, sao lại trẻ thế này?

Nhưng cảnh trước mắt khiến hắn ta không thể không tin.

“Đạo trưởng Lý gì chứ, anh ấy là anh rể tôi!”, Lâm Vân v**t v* chỗ bả vai bị đánh đau: “Anh rể, đánh gãy răng nó đi!”

Lý Dục Thần: “Được!”

Vừa nói xong, cơ thể Lý Dục Thần đã như cơn lốc, lao tới trước mặt Triệu Thần Dương.

Mấy vệ sĩ bên cạnh Triệu Thần Dương cũng bay ra ngoài.

“Nói đi, vu sư kia đâu?”, Lý Dục Thần lạnh giọng hỏi: “Mày gọi ra hay dẫn chúng tao vào?”

Triệu Thần Dương run lẩy bẩy: “Mày, mày đừng tới đây! Mày dám đụng vào tao thì đừng mơ có thể sống sót ra ngoài!”

“Thế sao?”, Lý Dục Thần lạnh nhạt hỏi.

Triệu Thần Dương hét lên: “Quản gia! Quản gia! Mau gọi người! Gọi người đi! Gọi Bạch Hổ Đường!”

Lý Dục Thần cũng không sốt ruột, anh cho Triệu Thần Dương gọi người.

Dù sao sớm muộn gì cũng phải gọi vu sư kia ra, vậy cũng đỡ cho anh đi tìm.

Tim Lâm Vân thót lên, nhắc nhở: “Nghe nói Bạch Hổ Đường là nhóm tử sĩ do nhà họ Triệu dùng rất nhiều tiền để nuôi dưỡng, bên trong đều là kẻ liều mạng, anh rể cẩn thận!”

“Cái gì? Nhà họ Triệu phái Bạch Hổ Đường đi sao?”

Lâm Thu Thanh vô cùng kinh hãi sau khi nhận được tin tức chính xác.

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 226Thời điểm quan trọng, cậu ta vẫn tỉnh táo.Lý Dục Thần cười nói: “Chỉ dựa vào một tiếng anh rể này, sao tôi có thể chạy!”Anh dứt lời là đã đến trước mặt Lâm Vân.Rầm rầm rầm! Ba tiếng trầm đục vang lên, đám thuộc hạ trước mặt toàn bộ bay ra ngoài.Lâm Vân trợn mắt há mồm.“Ôi má ơi, anh rể, sao anh làm được thế?”Lý Dục Thần vẫn cười: “Đã nói là cậu đánh mười, còn lại giao cho anh rể mà! Nhìn cho kỹ, hôm nay anh rể sẽ dạy cậu thế nào mới là đánh nhau”.Nói xong anh vọt vào trong đám người.Những kẻ này căn bản không thể tới gần Lý Dục Thần, anh vừa tới gần là người đã bay ra ngoài.Không lâu sau, trong phòng khách tràn ngập tiếng r*n r* và người bị thương nằm la liệt.Chỉ còn Triệu Thần Dương và mấy tên vệ sĩ cạnh hắn ta.“Mày, mày là ai?”Vì màn thể hiện của Lý Dục Thần quá kinh người, Triệu Thần Dương đã sợ tới tái mặt.Vệ sĩ bên cạnh hắn ta cũng căng thẳng theo.“Tôi họ Lý!”, Lý Dục Thần nói.“Hoá ra là đạo trưởng Lý gì kia!”Triệu Thần Dương có chút không thể tin nổi, hắn ta cho rằng đạo trưởng Lý mà nhà họ Lâm coi trọng nhỏ lắm cũng phải bốn, năm mươi tuổi, sao lại trẻ thế này?Nhưng cảnh trước mắt khiến hắn ta không thể không tin.“Đạo trưởng Lý gì chứ, anh ấy là anh rể tôi!”, Lâm Vân v**t v* chỗ bả vai bị đánh đau: “Anh rể, đánh gãy răng nó đi!”Lý Dục Thần: “Được!”Vừa nói xong, cơ thể Lý Dục Thần đã như cơn lốc, lao tới trước mặt Triệu Thần Dương.Mấy vệ sĩ bên cạnh Triệu Thần Dương cũng bay ra ngoài.“Nói đi, vu sư kia đâu?”, Lý Dục Thần lạnh giọng hỏi: “Mày gọi ra hay dẫn chúng tao vào?”Triệu Thần Dương run lẩy bẩy: “Mày, mày đừng tới đây! Mày dám đụng vào tao thì đừng mơ có thể sống sót ra ngoài!”“Thế sao?”, Lý Dục Thần lạnh nhạt hỏi.Triệu Thần Dương hét lên: “Quản gia! Quản gia! Mau gọi người! Gọi người đi! Gọi Bạch Hổ Đường!”Lý Dục Thần cũng không sốt ruột, anh cho Triệu Thần Dương gọi người.Dù sao sớm muộn gì cũng phải gọi vu sư kia ra, vậy cũng đỡ cho anh đi tìm.Tim Lâm Vân thót lên, nhắc nhở: “Nghe nói Bạch Hổ Đường là nhóm tử sĩ do nhà họ Triệu dùng rất nhiều tiền để nuôi dưỡng, bên trong đều là kẻ liều mạng, anh rể cẩn thận!”“Cái gì? Nhà họ Triệu phái Bạch Hổ Đường đi sao?”Lâm Thu Thanh vô cùng kinh hãi sau khi nhận được tin tức chính xác.

Chương 226