Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 273

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 273Khi một người đàn ông tin tưởng một người phụ nữ quá nhiều, thậm chí còn dám cược cả đôi mắt cho cô ta, bất cứ một người phụ nữ nào cũng sẽ bị làm cho cảm động.“Quẹt thẻ!”Chị Mai rất tự tin vào kĩ năng đánh bài của mình.Tên oắt con này vốn không phải là đối thủ của bà ta.Nhưng hình như Sáu Sẹo cũng rất tự tin.Gã ta sảng khoái quẹt năm triệu tệ, máy quẹt thẻ do ông chủ Vương mang tới cũng bị cà mấy lần.“Bắt đầu thôi!”, chị Mai nói.“Khoan đã”. Sáu Sẹo ngăn cản.“Anh Sáu, lại làm sao vậy?”“Ván này chúng ta đổi người, chị không thể chơi mạt chược, để thằng này chơi”. Sáu Sẹo có ý xấu chỉ vào Lý Dục Thần.Chị Mai chau mày, thấp giọng nói: “Không được, ván bài này của tôi, sao có thể để người khác chơi thay được?”Sáu Sẹo cười mỉa: “Đây không phải là ván bài của một mình chị, một đôi mắt của cậu Lý cũng đã đem ra cược rồi, ngay cả bài cũng không để người ta chơi, chị xem có hợp tình hợp lí không?”Chị Mai không ngờ Sáu Sẹo lại chơi chiêu như vậy, nhưng bà ta lại không có lí do để từ chối.Kể từ lúc Lý Dục Thần đem đôi mắt ra cược thì đã rơi vào cái bẫy của Sáu Sẹo, trở thành người trong cuộc chơi.Nếu chị Mai kiên quyết muốn tự mình chơi thì khác nào thừa nhận bản thân mình gian lận.“Anh Hải, anh nói xem em nói có đúng không, để cho cậu Lý đây chơi, có trái với quy tắc không?”, Sáu Sẹo hỏi.Anh Hải nói: “Hợp quy tắc”.Sáu Sẹo cười đắc ý: “Nếu anh Hải cũng đã nói hợp quy tắc, chị Mai, chị sẽ không gian lận đấy chứ?”Điều này khiến chị Mai quả thực rơi vào tình thế khó xử.Trình độ của Lý Dục Thần ra sao thì bà ta cũng đã từng thấy qua.Trước đấy vài ngày, ngay cả mạt chược, anh cũng không biết chơi, làm sao mà thắng đây?Ngay đến nụ cười của ông chủ Vương cũng trở nên cứng đờ.Sáu Sẹo lạnh nhạt nhìn bọn họ.Chị Mai ủ rũ, không biết làm thế nào để phá vỡ tình hình.Lý Dục Thần đột nhiên nói: “Chị Mai, để tôi thử xem sao”.Chị Mai trợn mắt nhìn anh, đây không phải là lúc khoe mẽ.Sự việc đi đến bước này đã lệch rất nhiều so với kế hoạch ban đầu của họ.Lý Dục Thần vốn là tính sẽ chơi từ từ với năm trăm ngàn trong tay.Trước thua sau thắng, lợi dụng tâm lý của con bạc dụ Sáu Sẹo từ từ mắc câu.Nhưng anh không ngờ chị Mai lại trực tiếp mang tới năm triệu, việc này không nằm trong kế hoạch ban đầu.

Chương 273

Khi một người đàn ông tin tưởng một người phụ nữ quá nhiều, thậm chí còn dám cược cả đôi mắt cho cô ta, bất cứ một người phụ nữ nào cũng sẽ bị làm cho cảm động.

“Quẹt thẻ!”

Chị Mai rất tự tin vào kĩ năng đánh bài của mình.

Tên oắt con này vốn không phải là đối thủ của bà ta.

Nhưng hình như Sáu Sẹo cũng rất tự tin.

Gã ta sảng khoái quẹt năm triệu tệ, máy quẹt thẻ do ông chủ Vương mang tới cũng bị cà mấy lần.

“Bắt đầu thôi!”, chị Mai nói.

“Khoan đã”. Sáu Sẹo ngăn cản.

“Anh Sáu, lại làm sao vậy?”

“Ván này chúng ta đổi người, chị không thể chơi mạt chược, để thằng này chơi”. Sáu Sẹo có ý xấu chỉ vào Lý Dục Thần.

Chị Mai chau mày, thấp giọng nói: “Không được, ván bài này của tôi, sao có thể để người khác chơi thay được?”

Sáu Sẹo cười mỉa: “Đây không phải là ván bài của một mình chị, một đôi mắt của cậu Lý cũng đã đem ra cược rồi, ngay cả bài cũng không để người ta chơi, chị xem có hợp tình hợp lí không?”

Chị Mai không ngờ Sáu Sẹo lại chơi chiêu như vậy, nhưng bà ta lại không có lí do để từ chối.

Kể từ lúc Lý Dục Thần đem đôi mắt ra cược thì đã rơi vào cái bẫy của Sáu Sẹo, trở thành người trong cuộc chơi.

Nếu chị Mai kiên quyết muốn tự mình chơi thì khác nào thừa nhận bản thân mình gian lận.

“Anh Hải, anh nói xem em nói có đúng không, để cho cậu Lý đây chơi, có trái với quy tắc không?”, Sáu Sẹo hỏi.

Anh Hải nói: “Hợp quy tắc”.

Sáu Sẹo cười đắc ý: “Nếu anh Hải cũng đã nói hợp quy tắc, chị Mai, chị sẽ không gian lận đấy chứ?”

Điều này khiến chị Mai quả thực rơi vào tình thế khó xử.

Trình độ của Lý Dục Thần ra sao thì bà ta cũng đã từng thấy qua.

Trước đấy vài ngày, ngay cả mạt chược, anh cũng không biết chơi, làm sao mà thắng đây?

Ngay đến nụ cười của ông chủ Vương cũng trở nên cứng đờ.

Sáu Sẹo lạnh nhạt nhìn bọn họ.

Chị Mai ủ rũ, không biết làm thế nào để phá vỡ tình hình.

Lý Dục Thần đột nhiên nói: “Chị Mai, để tôi thử xem sao”.

Chị Mai trợn mắt nhìn anh, đây không phải là lúc khoe mẽ.

Sự việc đi đến bước này đã lệch rất nhiều so với kế hoạch ban đầu của họ.

Lý Dục Thần vốn là tính sẽ chơi từ từ với năm trăm ngàn trong tay.

Trước thua sau thắng, lợi dụng tâm lý của con bạc dụ Sáu Sẹo từ từ mắc câu.

Nhưng anh không ngờ chị Mai lại trực tiếp mang tới năm triệu, việc này không nằm trong kế hoạch ban đầu.

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 273Khi một người đàn ông tin tưởng một người phụ nữ quá nhiều, thậm chí còn dám cược cả đôi mắt cho cô ta, bất cứ một người phụ nữ nào cũng sẽ bị làm cho cảm động.“Quẹt thẻ!”Chị Mai rất tự tin vào kĩ năng đánh bài của mình.Tên oắt con này vốn không phải là đối thủ của bà ta.Nhưng hình như Sáu Sẹo cũng rất tự tin.Gã ta sảng khoái quẹt năm triệu tệ, máy quẹt thẻ do ông chủ Vương mang tới cũng bị cà mấy lần.“Bắt đầu thôi!”, chị Mai nói.“Khoan đã”. Sáu Sẹo ngăn cản.“Anh Sáu, lại làm sao vậy?”“Ván này chúng ta đổi người, chị không thể chơi mạt chược, để thằng này chơi”. Sáu Sẹo có ý xấu chỉ vào Lý Dục Thần.Chị Mai chau mày, thấp giọng nói: “Không được, ván bài này của tôi, sao có thể để người khác chơi thay được?”Sáu Sẹo cười mỉa: “Đây không phải là ván bài của một mình chị, một đôi mắt của cậu Lý cũng đã đem ra cược rồi, ngay cả bài cũng không để người ta chơi, chị xem có hợp tình hợp lí không?”Chị Mai không ngờ Sáu Sẹo lại chơi chiêu như vậy, nhưng bà ta lại không có lí do để từ chối.Kể từ lúc Lý Dục Thần đem đôi mắt ra cược thì đã rơi vào cái bẫy của Sáu Sẹo, trở thành người trong cuộc chơi.Nếu chị Mai kiên quyết muốn tự mình chơi thì khác nào thừa nhận bản thân mình gian lận.“Anh Hải, anh nói xem em nói có đúng không, để cho cậu Lý đây chơi, có trái với quy tắc không?”, Sáu Sẹo hỏi.Anh Hải nói: “Hợp quy tắc”.Sáu Sẹo cười đắc ý: “Nếu anh Hải cũng đã nói hợp quy tắc, chị Mai, chị sẽ không gian lận đấy chứ?”Điều này khiến chị Mai quả thực rơi vào tình thế khó xử.Trình độ của Lý Dục Thần ra sao thì bà ta cũng đã từng thấy qua.Trước đấy vài ngày, ngay cả mạt chược, anh cũng không biết chơi, làm sao mà thắng đây?Ngay đến nụ cười của ông chủ Vương cũng trở nên cứng đờ.Sáu Sẹo lạnh nhạt nhìn bọn họ.Chị Mai ủ rũ, không biết làm thế nào để phá vỡ tình hình.Lý Dục Thần đột nhiên nói: “Chị Mai, để tôi thử xem sao”.Chị Mai trợn mắt nhìn anh, đây không phải là lúc khoe mẽ.Sự việc đi đến bước này đã lệch rất nhiều so với kế hoạch ban đầu của họ.Lý Dục Thần vốn là tính sẽ chơi từ từ với năm trăm ngàn trong tay.Trước thua sau thắng, lợi dụng tâm lý của con bạc dụ Sáu Sẹo từ từ mắc câu.Nhưng anh không ngờ chị Mai lại trực tiếp mang tới năm triệu, việc này không nằm trong kế hoạch ban đầu.

Chương 273