Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 288

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 288Trong lòng Lâm Thu Thanh cũng rất ngạc nhiên.Ông ta biết rất rõ con người Triệu Tứ Hải, ông ta ta có tác phong cứng rắn, quyết liệt, dám nghĩ dám làm, nổi tiếng là khó dây vào.Nhượng bộ?Đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến Triệu Tứ Hải phải nhượng bộ như vậy?Chẳng lẽ là…Lâm Thu Thanh nhớ lại một số điều mà Lâm Vân đã nói, khi đó họ nghe thấy thế thì lại nghĩ rằng trẻ con đang khoác lác.…Nửa giờ sau, Lâm Thu Thanh gặp Trần Văn Học cùng với đoàn đội kinh doanh do gia đình Trần cử tới trong phòng tổng thống.Lâm Thu Thanh đã chuẩn bị một kế hoạch hợp tác chi tiết và đưa ra những điều kiện khá hào phóngTheo dự tính ban đầu của ông ta, ông ta xuất hiện với tư cách là gia chủ cộng thêm bản kế hoạch này đủ để gây ấn tượng với gia đình Trần.Tuy nhiên, Trần Văn Học không hề tỏ thái độ hào hứng hay hai lòng gì cả.“Ông chủ Lâm, cám ơn ông đã đích thân tới buổi đàm phán hợp tác hôm nay!”Trần Văn Học ăn nói một cách nho nhã lịch sự đúng như tên gọi của anh ta, trên người anh ta mang một khí chất tao nhã.“Có điều, xét về phương án hợp tác, phía bên ông so với những công ty khác cũng không có quá nhiều ưu điểm. Đặc biệt là nhà họ Viên ở Tiền Đường, đề nghị của bọn họ khiến chúng tôi khó mà từ chối!”Lâm Thu Thanh nói: “Tôi thừa nhận rằng năng lực tổng thể của nhà họ Viên vượt trội hơn so với chúng tôi, nhưng thế lực của họ chủ yếu là ở Tiền Đường. Nếu cậu Trần muốn đầu tư vào thành phố Hòa, thì cậu nên biết rằng chúng tôi mới là gia tộc có thế lực nhất ở thành phố Hòa”.Trần Văn Học gật đầu và nói: “Đúng vậy, ban đầu chúng tôi cũng nghĩ như vậy. Nhưng bản kế hoạch của nhà họ Viên đã khiến tôi thay đổi cách nhìn. Nếu tôi hợp tác với nhà họ Viên để mở ra thị trường ở Thân Châu và Tiền Đường, thành phố Hòa sẽ chỉ là sợi dây liên kết nằm ở giữa Thân Châu và Tiền Đường mà thôi, hơn nữa không phải nhà họ Viên là thông gia với các ông sao? Tôi hợp tác với bọn họ cũng là có lợi cho các vị!”Sắc mặt Lâm Thu Thanh có chút khó coi.Câu nói này khiến ông ta rất khó để bác bỏ.Thành phố Hòa thực sự bị kẹp giữa Thân Châu và Tiền Đường, rất nhiều ngành nghề đều phải dựa dẫm vào người khác.Nếu các ngành công nghiệp chính của Thân Châu và Tiền Đường hình thành một sự hợp tác lành mạnh tốt đẹp, có thể nói điều đó sẽ có lợi cho toàn bộ thành phố Hoà, nhưng đối với những ông trùm địa phương như bọn họ, việc này là chuyện tốt hay chuyện xấu thì rất khó để nói.Khi ông ta còn chưa nghĩ ra lời để đối đáp lại, Trần Văn Học lại nói:“Hơn nữa, nghe nói gần đây nhà họ Lâm làm ăn không tốt lắm, rất nhiều hạng mục đều xảy ra vấn đề, trong đó bao gồm cả ngành sản xuất mà ông chủ Lâm đề cập trong bản kế hoạch!”Trần Văn Học nở nụ cười nhìn Lâm Thu Thanh.“Cậu Trần, tôi nghĩ cậu có thể cảm nhận được thành ý của nhà họ Lâm chúng tôi…”Lâm Thu Thanh vẫn muốn thử một lần nữa.

Chương 288

Trong lòng Lâm Thu Thanh cũng rất ngạc nhiên.

Ông ta biết rất rõ con người Triệu Tứ Hải, ông ta ta có tác phong cứng rắn, quyết liệt, dám nghĩ dám làm, nổi tiếng là khó dây vào.

Nhượng bộ?

Đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến Triệu Tứ Hải phải nhượng bộ như vậy?

Chẳng lẽ là…

Lâm Thu Thanh nhớ lại một số điều mà Lâm Vân đã nói, khi đó họ nghe thấy thế thì lại nghĩ rằng trẻ con đang khoác lác.

Nửa giờ sau, Lâm Thu Thanh gặp Trần Văn Học cùng với đoàn đội kinh doanh do gia đình Trần cử tới trong phòng tổng thống.

Lâm Thu Thanh đã chuẩn bị một kế hoạch hợp tác chi tiết và đưa ra những điều kiện khá hào phóng

Theo dự tính ban đầu của ông ta, ông ta xuất hiện với tư cách là gia chủ cộng thêm bản kế hoạch này đủ để gây ấn tượng với gia đình Trần.

Tuy nhiên, Trần Văn Học không hề tỏ thái độ hào hứng hay hai lòng gì cả.

“Ông chủ Lâm, cám ơn ông đã đích thân tới buổi đàm phán hợp tác hôm nay!”

Trần Văn Học ăn nói một cách nho nhã lịch sự đúng như tên gọi của anh ta, trên người anh ta mang một khí chất tao nhã.

“Có điều, xét về phương án hợp tác, phía bên ông so với những công ty khác cũng không có quá nhiều ưu điểm. Đặc biệt là nhà họ Viên ở Tiền Đường, đề nghị của bọn họ khiến chúng tôi khó mà từ chối!”

Lâm Thu Thanh nói: “Tôi thừa nhận rằng năng lực tổng thể của nhà họ Viên vượt trội hơn so với chúng tôi, nhưng thế lực của họ chủ yếu là ở Tiền Đường. Nếu cậu Trần muốn đầu tư vào thành phố Hòa, thì cậu nên biết rằng chúng tôi mới là gia tộc có thế lực nhất ở thành phố Hòa”.

Trần Văn Học gật đầu và nói: “Đúng vậy, ban đầu chúng tôi cũng nghĩ như vậy. Nhưng bản kế hoạch của nhà họ Viên đã khiến tôi thay đổi cách nhìn. Nếu tôi hợp tác với nhà họ Viên để mở ra thị trường ở Thân Châu và Tiền Đường, thành phố Hòa sẽ chỉ là sợi dây liên kết nằm ở giữa Thân Châu và Tiền Đường mà thôi, hơn nữa không phải nhà họ Viên là thông gia với các ông sao? Tôi hợp tác với bọn họ cũng là có lợi cho các vị!”

Sắc mặt Lâm Thu Thanh có chút khó coi.

Câu nói này khiến ông ta rất khó để bác bỏ.

Thành phố Hòa thực sự bị kẹp giữa Thân Châu và Tiền Đường, rất nhiều ngành nghề đều phải dựa dẫm vào người khác.

Nếu các ngành công nghiệp chính của Thân Châu và Tiền Đường hình thành một sự hợp tác lành mạnh tốt đẹp, có thể nói điều đó sẽ có lợi cho toàn bộ thành phố Hoà, nhưng đối với những ông trùm địa phương như bọn họ, việc này là chuyện tốt hay chuyện xấu thì rất khó để nói.

Khi ông ta còn chưa nghĩ ra lời để đối đáp lại, Trần Văn Học lại nói:

“Hơn nữa, nghe nói gần đây nhà họ Lâm làm ăn không tốt lắm, rất nhiều hạng mục đều xảy ra vấn đề, trong đó bao gồm cả ngành sản xuất mà ông chủ Lâm đề cập trong bản kế hoạch!”

Trần Văn Học nở nụ cười nhìn Lâm Thu Thanh.

“Cậu Trần, tôi nghĩ cậu có thể cảm nhận được thành ý của nhà họ Lâm chúng tôi…”

Lâm Thu Thanh vẫn muốn thử một lần nữa.

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 288Trong lòng Lâm Thu Thanh cũng rất ngạc nhiên.Ông ta biết rất rõ con người Triệu Tứ Hải, ông ta ta có tác phong cứng rắn, quyết liệt, dám nghĩ dám làm, nổi tiếng là khó dây vào.Nhượng bộ?Đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến Triệu Tứ Hải phải nhượng bộ như vậy?Chẳng lẽ là…Lâm Thu Thanh nhớ lại một số điều mà Lâm Vân đã nói, khi đó họ nghe thấy thế thì lại nghĩ rằng trẻ con đang khoác lác.…Nửa giờ sau, Lâm Thu Thanh gặp Trần Văn Học cùng với đoàn đội kinh doanh do gia đình Trần cử tới trong phòng tổng thống.Lâm Thu Thanh đã chuẩn bị một kế hoạch hợp tác chi tiết và đưa ra những điều kiện khá hào phóngTheo dự tính ban đầu của ông ta, ông ta xuất hiện với tư cách là gia chủ cộng thêm bản kế hoạch này đủ để gây ấn tượng với gia đình Trần.Tuy nhiên, Trần Văn Học không hề tỏ thái độ hào hứng hay hai lòng gì cả.“Ông chủ Lâm, cám ơn ông đã đích thân tới buổi đàm phán hợp tác hôm nay!”Trần Văn Học ăn nói một cách nho nhã lịch sự đúng như tên gọi của anh ta, trên người anh ta mang một khí chất tao nhã.“Có điều, xét về phương án hợp tác, phía bên ông so với những công ty khác cũng không có quá nhiều ưu điểm. Đặc biệt là nhà họ Viên ở Tiền Đường, đề nghị của bọn họ khiến chúng tôi khó mà từ chối!”Lâm Thu Thanh nói: “Tôi thừa nhận rằng năng lực tổng thể của nhà họ Viên vượt trội hơn so với chúng tôi, nhưng thế lực của họ chủ yếu là ở Tiền Đường. Nếu cậu Trần muốn đầu tư vào thành phố Hòa, thì cậu nên biết rằng chúng tôi mới là gia tộc có thế lực nhất ở thành phố Hòa”.Trần Văn Học gật đầu và nói: “Đúng vậy, ban đầu chúng tôi cũng nghĩ như vậy. Nhưng bản kế hoạch của nhà họ Viên đã khiến tôi thay đổi cách nhìn. Nếu tôi hợp tác với nhà họ Viên để mở ra thị trường ở Thân Châu và Tiền Đường, thành phố Hòa sẽ chỉ là sợi dây liên kết nằm ở giữa Thân Châu và Tiền Đường mà thôi, hơn nữa không phải nhà họ Viên là thông gia với các ông sao? Tôi hợp tác với bọn họ cũng là có lợi cho các vị!”Sắc mặt Lâm Thu Thanh có chút khó coi.Câu nói này khiến ông ta rất khó để bác bỏ.Thành phố Hòa thực sự bị kẹp giữa Thân Châu và Tiền Đường, rất nhiều ngành nghề đều phải dựa dẫm vào người khác.Nếu các ngành công nghiệp chính của Thân Châu và Tiền Đường hình thành một sự hợp tác lành mạnh tốt đẹp, có thể nói điều đó sẽ có lợi cho toàn bộ thành phố Hoà, nhưng đối với những ông trùm địa phương như bọn họ, việc này là chuyện tốt hay chuyện xấu thì rất khó để nói.Khi ông ta còn chưa nghĩ ra lời để đối đáp lại, Trần Văn Học lại nói:“Hơn nữa, nghe nói gần đây nhà họ Lâm làm ăn không tốt lắm, rất nhiều hạng mục đều xảy ra vấn đề, trong đó bao gồm cả ngành sản xuất mà ông chủ Lâm đề cập trong bản kế hoạch!”Trần Văn Học nở nụ cười nhìn Lâm Thu Thanh.“Cậu Trần, tôi nghĩ cậu có thể cảm nhận được thành ý của nhà họ Lâm chúng tôi…”Lâm Thu Thanh vẫn muốn thử một lần nữa.

Chương 288