Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 451

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 451Lợi nhuận của phim trường không cao nên hoa hồng được chia cũng có hạn.Tác dụng của phim trưởng nằm ở chỗ kiểm soát chuỗi sản nghiệp ở giới giải trí, nhưng nghiệp vụ chính của tập đoàn Kinh Lý không nằm ở giới giải trí, vả lại năm triệu cổ phần này cũng khá ít.“Tôi có biết sơ sơ, cuộc chiến tranh giành quyền khống chế phim trường rất kịch liệt, có mấy ông chủ truyền thông nhằm khống chế lưu lượng thông qua giới giải trí nên quyết tâm đoạt lấy phim trường, nhưng ông hai nhà họ Phùng chiếm phần lớn cổ phần của phim trường nên tôi nghĩ bây giờ là thời cơ tốt nhất để chuyển nhượng cổ phần. Cổ phần trị giá năm triệu ấy tôi chắc rằng mình sẽ bán được giá mười triệu”.Lang Dụ Văn vô cùng tự tin nói.Lý Dục Thần suy tư một lát rồi hỏi: “Chú Lang, liệu tôi có thể xử lý khoản này hay không?”“Tất nhiên là được rồi”, Lang Dụ Văn đáp.Lý Dục Thần nói: “Tôi muốn chuyển nhượng cổ phần qua cho Phùng Thiên Minh”.Lang Dụ Văn gật đầu đáp: “Có thể giá bán cho ông hai nhà họ Phùng không bằng mấy ông chủ truyền thông kia nhưng nhà họ Phùng ở thành phố Hòa, nếu có thể tìm được hạng mục khác thì âu cũng là lựa chọn không tồi”.Lý Dục Thần lắc đầu nói: “Không phải bán mà là tặng”.Lang Dụ Văn sửng sốt: “Tặng ư?”“Sao thế, tiếc à?”, Lý Dục Thần cười hỏi.“Không ạ, quyền sở hữu tài sản đều thuộc về cậu, tôi không tiếc gì cả, chẳng qua là tôi thấy khá khó hiểu thôi”.“Bởi vì tôi nợ ông ta”.Lý Dục Thần gọi điện thoại nói chuyện cổ phần phim trường với Phùng Thiên minh.“Chú Minh, chuyện so tài võ thuật lần trước đã khiến ông tổn thất ít nhiều rồi, chút cổ phần ấy coi như tôi bồi thường cho ông, ông cứ coi đây là tâm ý của tôi”.Phùng Thiên Minh vô cùng kinh ngạc, ông ta cứ tưởng Lý Dục Thần đang nói giỡn với mình.“Cậu nói thật sao?”“Tất nhiên là thật rồi, ngày mai tôi sẽ phái người qua đó để bàn bạc cụ thể”.Phùng Thiên Minh tin rồi, hứng khởi nói: “Gần đây, băng đảng kia luôn giở trò, không thu mua thì dùng mấy cổ đông nhỏ đối phó tôi. Cậu đã giúp tôi chuyện lớn rồi, đừng coi thường năm triệu này, nó vừa giúp tôi nhiều hơn bọn họ một chút đấy”.Lý Dục Thần cử Lang Dụ Văn đến gặp Phùng Thiên Minh.Tặng cổ phần công ty cũng thuộc về nghiệp vụ kinh doanh tất nhiên sẽ do Lang Dụ Văn phụ trách toàn bộ.Sau khi Lang Dụ Văn trở về đã khen ngợi nước cờ hay của Lý Dục Thần.Lý Dục Thần cảm thấy rất kỳ diệu.Lang Dụ Thần báo cáo lại cho anh về cuộc trò chuyện giữa mình và Phùng Thiên Minh, cả hai rất vui vẻ còn dẫn anh ta đến gặp anh trai ông ta, gia chủ của nhà họ Phùng, Phùng gia chủ Phùng Nguyên Sinh.Ở nhà họ Phùng, Lang Dụ Văn trình bày đường lối phát triển của tập đoàn Kinh Lý, thuận tiện ký vài hạng mục hợp tác với bọn họ.

Chương 451

Lợi nhuận của phim trường không cao nên hoa hồng được chia cũng có hạn.

Tác dụng của phim trưởng nằm ở chỗ kiểm soát chuỗi sản nghiệp ở giới giải trí, nhưng nghiệp vụ chính của tập đoàn Kinh Lý không nằm ở giới giải trí, vả lại năm triệu cổ phần này cũng khá ít.

“Tôi có biết sơ sơ, cuộc chiến tranh giành quyền khống chế phim trường rất kịch liệt, có mấy ông chủ truyền thông nhằm khống chế lưu lượng thông qua giới giải trí nên quyết tâm đoạt lấy phim trường, nhưng ông hai nhà họ Phùng chiếm phần lớn cổ phần của phim trường nên tôi nghĩ bây giờ là thời cơ tốt nhất để chuyển nhượng cổ phần. Cổ phần trị giá năm triệu ấy tôi chắc rằng mình sẽ bán được giá mười triệu”.

Lang Dụ Văn vô cùng tự tin nói.

Lý Dục Thần suy tư một lát rồi hỏi: “Chú Lang, liệu tôi có thể xử lý khoản này hay không?”

“Tất nhiên là được rồi”, Lang Dụ Văn đáp.

Lý Dục Thần nói: “Tôi muốn chuyển nhượng cổ phần qua cho Phùng Thiên Minh”.

Lang Dụ Văn gật đầu đáp: “Có thể giá bán cho ông hai nhà họ Phùng không bằng mấy ông chủ truyền thông kia nhưng nhà họ Phùng ở thành phố Hòa, nếu có thể tìm được hạng mục khác thì âu cũng là lựa chọn không tồi”.

Lý Dục Thần lắc đầu nói: “Không phải bán mà là tặng”.

Lang Dụ Văn sửng sốt: “Tặng ư?”

“Sao thế, tiếc à?”, Lý Dục Thần cười hỏi.

“Không ạ, quyền sở hữu tài sản đều thuộc về cậu, tôi không tiếc gì cả, chẳng qua là tôi thấy khá khó hiểu thôi”.

“Bởi vì tôi nợ ông ta”.

Lý Dục Thần gọi điện thoại nói chuyện cổ phần phim trường với Phùng Thiên minh.

“Chú Minh, chuyện so tài võ thuật lần trước đã khiến ông tổn thất ít nhiều rồi, chút cổ phần ấy coi như tôi bồi thường cho ông, ông cứ coi đây là tâm ý của tôi”.

Phùng Thiên Minh vô cùng kinh ngạc, ông ta cứ tưởng Lý Dục Thần đang nói giỡn với mình.

“Cậu nói thật sao?”

“Tất nhiên là thật rồi, ngày mai tôi sẽ phái người qua đó để bàn bạc cụ thể”.

Phùng Thiên Minh tin rồi, hứng khởi nói: “Gần đây, băng đảng kia luôn giở trò, không thu mua thì dùng mấy cổ đông nhỏ đối phó tôi. Cậu đã giúp tôi chuyện lớn rồi, đừng coi thường năm triệu này, nó vừa giúp tôi nhiều hơn bọn họ một chút đấy”.

Lý Dục Thần cử Lang Dụ Văn đến gặp Phùng Thiên Minh.

Tặng cổ phần công ty cũng thuộc về nghiệp vụ kinh doanh tất nhiên sẽ do Lang Dụ Văn phụ trách toàn bộ.

Sau khi Lang Dụ Văn trở về đã khen ngợi nước cờ hay của Lý Dục Thần.

Lý Dục Thần cảm thấy rất kỳ diệu.

Lang Dụ Thần báo cáo lại cho anh về cuộc trò chuyện giữa mình và Phùng Thiên Minh, cả hai rất vui vẻ còn dẫn anh ta đến gặp anh trai ông ta, gia chủ của nhà họ Phùng, Phùng gia chủ Phùng Nguyên Sinh.

Ở nhà họ Phùng, Lang Dụ Văn trình bày đường lối phát triển của tập đoàn Kinh Lý, thuận tiện ký vài hạng mục hợp tác với bọn họ.

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 451Lợi nhuận của phim trường không cao nên hoa hồng được chia cũng có hạn.Tác dụng của phim trưởng nằm ở chỗ kiểm soát chuỗi sản nghiệp ở giới giải trí, nhưng nghiệp vụ chính của tập đoàn Kinh Lý không nằm ở giới giải trí, vả lại năm triệu cổ phần này cũng khá ít.“Tôi có biết sơ sơ, cuộc chiến tranh giành quyền khống chế phim trường rất kịch liệt, có mấy ông chủ truyền thông nhằm khống chế lưu lượng thông qua giới giải trí nên quyết tâm đoạt lấy phim trường, nhưng ông hai nhà họ Phùng chiếm phần lớn cổ phần của phim trường nên tôi nghĩ bây giờ là thời cơ tốt nhất để chuyển nhượng cổ phần. Cổ phần trị giá năm triệu ấy tôi chắc rằng mình sẽ bán được giá mười triệu”.Lang Dụ Văn vô cùng tự tin nói.Lý Dục Thần suy tư một lát rồi hỏi: “Chú Lang, liệu tôi có thể xử lý khoản này hay không?”“Tất nhiên là được rồi”, Lang Dụ Văn đáp.Lý Dục Thần nói: “Tôi muốn chuyển nhượng cổ phần qua cho Phùng Thiên Minh”.Lang Dụ Văn gật đầu đáp: “Có thể giá bán cho ông hai nhà họ Phùng không bằng mấy ông chủ truyền thông kia nhưng nhà họ Phùng ở thành phố Hòa, nếu có thể tìm được hạng mục khác thì âu cũng là lựa chọn không tồi”.Lý Dục Thần lắc đầu nói: “Không phải bán mà là tặng”.Lang Dụ Văn sửng sốt: “Tặng ư?”“Sao thế, tiếc à?”, Lý Dục Thần cười hỏi.“Không ạ, quyền sở hữu tài sản đều thuộc về cậu, tôi không tiếc gì cả, chẳng qua là tôi thấy khá khó hiểu thôi”.“Bởi vì tôi nợ ông ta”.Lý Dục Thần gọi điện thoại nói chuyện cổ phần phim trường với Phùng Thiên minh.“Chú Minh, chuyện so tài võ thuật lần trước đã khiến ông tổn thất ít nhiều rồi, chút cổ phần ấy coi như tôi bồi thường cho ông, ông cứ coi đây là tâm ý của tôi”.Phùng Thiên Minh vô cùng kinh ngạc, ông ta cứ tưởng Lý Dục Thần đang nói giỡn với mình.“Cậu nói thật sao?”“Tất nhiên là thật rồi, ngày mai tôi sẽ phái người qua đó để bàn bạc cụ thể”.Phùng Thiên Minh tin rồi, hứng khởi nói: “Gần đây, băng đảng kia luôn giở trò, không thu mua thì dùng mấy cổ đông nhỏ đối phó tôi. Cậu đã giúp tôi chuyện lớn rồi, đừng coi thường năm triệu này, nó vừa giúp tôi nhiều hơn bọn họ một chút đấy”.Lý Dục Thần cử Lang Dụ Văn đến gặp Phùng Thiên Minh.Tặng cổ phần công ty cũng thuộc về nghiệp vụ kinh doanh tất nhiên sẽ do Lang Dụ Văn phụ trách toàn bộ.Sau khi Lang Dụ Văn trở về đã khen ngợi nước cờ hay của Lý Dục Thần.Lý Dục Thần cảm thấy rất kỳ diệu.Lang Dụ Thần báo cáo lại cho anh về cuộc trò chuyện giữa mình và Phùng Thiên Minh, cả hai rất vui vẻ còn dẫn anh ta đến gặp anh trai ông ta, gia chủ của nhà họ Phùng, Phùng gia chủ Phùng Nguyên Sinh.Ở nhà họ Phùng, Lang Dụ Văn trình bày đường lối phát triển của tập đoàn Kinh Lý, thuận tiện ký vài hạng mục hợp tác với bọn họ.

Chương 451