Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 500-501
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 500“Ông Thẩm, tôi nghe nói chỗ của ông có ba quy củ nặng nhất, tôi cũng không có ý muốn phá hỏng quy củ của ông. Nhưng có người giả mạo đạo sĩ, dùng một cọng cỏ giả để lừa một người phụ nữ, ông nói xong đây có tính là vi phạm quy củ không ? Tôi có năng lực nhưng lại không thể quản?”“Giả mạo đạo sĩ?”, Thẩm Bỉnh Nguyên kinh ngạc nói, “Cậu có chứng cứ gì không”.“Không cần chứng cứ”, Lý Dục Thần nói: “Không phải ông ta biết Ngũ Lôi Thiên Tâm Chính Pháp sao? Cứ để ông ta gọi sét đến đánh tôi là được, tôi sẽ lấy thân mình thử nghiệm thay mọi người, điều này không tính là vi phạm quy định đi?”“Tội gì cậu phải làm thế?”, Thẩm Bỉnh Nguyên nói.“Chú, nếu người ta đã cố ý như thế, chúng ta cần gì phải ngăn cản, cứ để cậu Lý thử xem thiên lôi của Thanh Huyền đạo trưởng là được mà”, Thẩm Minh Xuân không có ý tốt nói.“Hừ, cái đồ không biết sống chết!”Hoàng Định Bang mắng một câu, có chút bất mãn với việc Thanh Huyền chậm chạp không ra tay với Lý Dục Thần, liền nói: “Thanh Huyền đạo trưởng, người ta đã gọi ông là kẻ lừa đảo, nếu ông còn không ra tay thì sẽ đánh mất uy danh của Long Hổ Sơn đấy”.Sắc mặt Thanh Huyền lúc trắng lúc xanh, ánh mắt không chừng lấp loé.Lúc này ông ta cũng không dùng được Quan Vân Thuật, sao có thể quan sát được sét có đánh đến đây hay không chứ.Cũng không thể bảo Lý Dục Thần đến trên mặt hồ chờ sét đánh đi.Cô Tô Từ Thông nhướng mày, nói: “Hay là kẻ lừa đảo thật?”Lúc này, rất nhiều người xung quanh đều bắt đầu sinh ra nghi vấn.Nhưng mà bọn họ cũng không dám nói, dù sao tia chớp vừa rồi quá mức rung động .Lý Dục Thần thấy đã đến lúc liền cười lạnh một tiếng, nói:“Chưởng môn tiền nhiệm của Phái Võ Đang tên là Thanh Huyền, chính là cao nhân tiền bối được người người tôn kính, thử hỏi xem trong môn hạ thiên sư Long Hổ Sơn có người nào lấy tên của Thanh Huyền để dùng? Rõ ràng ông chính là kẻ lừa đảo!”“Cậu… Cậu nói bậy!”, Thanh Huyền vội la lên, “Tôi thật là đệ tử Long Hổ Sơn, có thẻ đi tu làm bằng chứng”.“Nếu ông thật sự là đệ tử Long Hổ Sơn, hôm nay tôi đây sẽ thay thiên sư thanh lý môn hộ”.Lý Dục Thần lạnh lùng nhìn Thanh Huyền.“Không phải ông nói mình biết Ngũ Lôi Chính Pháp sao? Không phải ông có thể gọi thiên lôi tới sao? Hôm nay, tôi sẽ cho ông chứng kiến cái gì mới là lôi pháp chân chính”.Vừa dứt lời, anh liền vươn tay ra.“Sét đến!”Trong tai mọi người truyền đến tiếng sấm rền cuồn cuộn.Đột nhiên hư không nứt ra, một tia chớp xuất hiện, rơi vào trong tay Lý Dục Thần.Ánh sáng chói loá khiến vô số người không có cách nào mở mắt ra được.Nhưng tất cả mọi người đều không dám chớp mắt, cho dù bị ánh sáng loé mù cũng không thể bỏ qua kỳ quan như thế.Chấn động lần này còn vượt xa màn lấy bùa gọi sét đến của Thanh Huyền vừa rồi hàng chục ngàn lần.Chương 501Nguồn thiếu chương này
Chương 500
“Ông Thẩm, tôi nghe nói chỗ của ông có ba quy củ nặng nhất, tôi cũng không có ý muốn phá hỏng quy củ của ông. Nhưng có người giả mạo đạo sĩ, dùng một cọng cỏ giả để lừa một người phụ nữ, ông nói xong đây có tính là vi phạm quy củ không ? Tôi có năng lực nhưng lại không thể quản?”
“Giả mạo đạo sĩ?”, Thẩm Bỉnh Nguyên kinh ngạc nói, “Cậu có chứng cứ gì không”.
“Không cần chứng cứ”, Lý Dục Thần nói: “Không phải ông ta biết Ngũ Lôi Thiên Tâm Chính Pháp sao? Cứ để ông ta gọi sét đến đánh tôi là được, tôi sẽ lấy thân mình thử nghiệm thay mọi người, điều này không tính là vi phạm quy định đi?”
“Tội gì cậu phải làm thế?”, Thẩm Bỉnh Nguyên nói.
“Chú, nếu người ta đã cố ý như thế, chúng ta cần gì phải ngăn cản, cứ để cậu Lý thử xem thiên lôi của Thanh Huyền đạo trưởng là được mà”, Thẩm Minh Xuân không có ý tốt nói.
“Hừ, cái đồ không biết sống chết!”
Hoàng Định Bang mắng một câu, có chút bất mãn với việc Thanh Huyền chậm chạp không ra tay với Lý Dục Thần, liền nói: “Thanh Huyền đạo trưởng, người ta đã gọi ông là kẻ lừa đảo, nếu ông còn không ra tay thì sẽ đánh mất uy danh của Long Hổ Sơn đấy”.
Sắc mặt Thanh Huyền lúc trắng lúc xanh, ánh mắt không chừng lấp loé.
Lúc này ông ta cũng không dùng được Quan Vân Thuật, sao có thể quan sát được sét có đánh đến đây hay không chứ.
Cũng không thể bảo Lý Dục Thần đến trên mặt hồ chờ sét đánh đi.
Cô Tô Từ Thông nhướng mày, nói: “Hay là kẻ lừa đảo thật?”
Lúc này, rất nhiều người xung quanh đều bắt đầu sinh ra nghi vấn.
Nhưng mà bọn họ cũng không dám nói, dù sao tia chớp vừa rồi quá mức rung động .
Lý Dục Thần thấy đã đến lúc liền cười lạnh một tiếng, nói:
“Chưởng môn tiền nhiệm của Phái Võ Đang tên là Thanh Huyền, chính là cao nhân tiền bối được người người tôn kính, thử hỏi xem trong môn hạ thiên sư Long Hổ Sơn có người nào lấy tên của Thanh Huyền để dùng? Rõ ràng ông chính là kẻ lừa đảo!”
“Cậu… Cậu nói bậy!”, Thanh Huyền vội la lên, “Tôi thật là đệ tử Long Hổ Sơn, có thẻ đi tu làm bằng chứng”.
“Nếu ông thật sự là đệ tử Long Hổ Sơn, hôm nay tôi đây sẽ thay thiên sư thanh lý môn hộ”.
Lý Dục Thần lạnh lùng nhìn Thanh Huyền.
“Không phải ông nói mình biết Ngũ Lôi Chính Pháp sao? Không phải ông có thể gọi thiên lôi tới sao? Hôm nay, tôi sẽ cho ông chứng kiến cái gì mới là lôi pháp chân chính”.
Vừa dứt lời, anh liền vươn tay ra.
“Sét đến!”
Trong tai mọi người truyền đến tiếng sấm rền cuồn cuộn.
Đột nhiên hư không nứt ra, một tia chớp xuất hiện, rơi vào trong tay Lý Dục Thần.
Ánh sáng chói loá khiến vô số người không có cách nào mở mắt ra được.
Nhưng tất cả mọi người đều không dám chớp mắt, cho dù bị ánh sáng loé mù cũng không thể bỏ qua kỳ quan như thế.
Chấn động lần này còn vượt xa màn lấy bùa gọi sét đến của Thanh Huyền vừa rồi hàng chục ngàn lần.
Chương 501
Nguồn thiếu chương này
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 500“Ông Thẩm, tôi nghe nói chỗ của ông có ba quy củ nặng nhất, tôi cũng không có ý muốn phá hỏng quy củ của ông. Nhưng có người giả mạo đạo sĩ, dùng một cọng cỏ giả để lừa một người phụ nữ, ông nói xong đây có tính là vi phạm quy củ không ? Tôi có năng lực nhưng lại không thể quản?”“Giả mạo đạo sĩ?”, Thẩm Bỉnh Nguyên kinh ngạc nói, “Cậu có chứng cứ gì không”.“Không cần chứng cứ”, Lý Dục Thần nói: “Không phải ông ta biết Ngũ Lôi Thiên Tâm Chính Pháp sao? Cứ để ông ta gọi sét đến đánh tôi là được, tôi sẽ lấy thân mình thử nghiệm thay mọi người, điều này không tính là vi phạm quy định đi?”“Tội gì cậu phải làm thế?”, Thẩm Bỉnh Nguyên nói.“Chú, nếu người ta đã cố ý như thế, chúng ta cần gì phải ngăn cản, cứ để cậu Lý thử xem thiên lôi của Thanh Huyền đạo trưởng là được mà”, Thẩm Minh Xuân không có ý tốt nói.“Hừ, cái đồ không biết sống chết!”Hoàng Định Bang mắng một câu, có chút bất mãn với việc Thanh Huyền chậm chạp không ra tay với Lý Dục Thần, liền nói: “Thanh Huyền đạo trưởng, người ta đã gọi ông là kẻ lừa đảo, nếu ông còn không ra tay thì sẽ đánh mất uy danh của Long Hổ Sơn đấy”.Sắc mặt Thanh Huyền lúc trắng lúc xanh, ánh mắt không chừng lấp loé.Lúc này ông ta cũng không dùng được Quan Vân Thuật, sao có thể quan sát được sét có đánh đến đây hay không chứ.Cũng không thể bảo Lý Dục Thần đến trên mặt hồ chờ sét đánh đi.Cô Tô Từ Thông nhướng mày, nói: “Hay là kẻ lừa đảo thật?”Lúc này, rất nhiều người xung quanh đều bắt đầu sinh ra nghi vấn.Nhưng mà bọn họ cũng không dám nói, dù sao tia chớp vừa rồi quá mức rung động .Lý Dục Thần thấy đã đến lúc liền cười lạnh một tiếng, nói:“Chưởng môn tiền nhiệm của Phái Võ Đang tên là Thanh Huyền, chính là cao nhân tiền bối được người người tôn kính, thử hỏi xem trong môn hạ thiên sư Long Hổ Sơn có người nào lấy tên của Thanh Huyền để dùng? Rõ ràng ông chính là kẻ lừa đảo!”“Cậu… Cậu nói bậy!”, Thanh Huyền vội la lên, “Tôi thật là đệ tử Long Hổ Sơn, có thẻ đi tu làm bằng chứng”.“Nếu ông thật sự là đệ tử Long Hổ Sơn, hôm nay tôi đây sẽ thay thiên sư thanh lý môn hộ”.Lý Dục Thần lạnh lùng nhìn Thanh Huyền.“Không phải ông nói mình biết Ngũ Lôi Chính Pháp sao? Không phải ông có thể gọi thiên lôi tới sao? Hôm nay, tôi sẽ cho ông chứng kiến cái gì mới là lôi pháp chân chính”.Vừa dứt lời, anh liền vươn tay ra.“Sét đến!”Trong tai mọi người truyền đến tiếng sấm rền cuồn cuộn.Đột nhiên hư không nứt ra, một tia chớp xuất hiện, rơi vào trong tay Lý Dục Thần.Ánh sáng chói loá khiến vô số người không có cách nào mở mắt ra được.Nhưng tất cả mọi người đều không dám chớp mắt, cho dù bị ánh sáng loé mù cũng không thể bỏ qua kỳ quan như thế.Chấn động lần này còn vượt xa màn lấy bùa gọi sét đến của Thanh Huyền vừa rồi hàng chục ngàn lần.Chương 501Nguồn thiếu chương này