Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 540
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 540Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, các ngành bất động sản, y dược và quang điện của nhà họ Lâm đều nối đuôi nhau rơi vào tình trạng báo động, một số lượng lớn dự án đều thất bại hoặc gặp sự cố, nguồn vốn không nhỏ cũng bị ứ đọng, rất nhiều nhân tài rời đi, mà đúng lúc này, ngân hàng lại đột ngột dừng lại khoản cho vay của nhà họ Lâm.Một khi chuỗi cung vốn bị đứt đoạn, nhà họ Lâm rất nhanh sẽ sụp đổ.May mắn thay họ tự ý thức được, sau khi thắng trận đầu tiên cũng không thừa thắng xông lên mà lập tức áp dụng chiến thuật thu mình phòng thủ.Nhà họ Lâm của lúc này như ngọn đèn trước gió.Và đây cũng là thời điểm năng lực của Lang Dụ Văn được bộc lộ ra ngoài.Không chỉ là phương án được chỉ định ban đầu, mà còn bao gồm cả việc thực hiện và điều chỉnh, sự quyết đoán và khả năng ứng biến đó khiến một người nắm giữ cả gia tộc lớn như Lâm Thu Thanh phải khâm phục.Có Lang Dụ Văn bày mưu tính kế, có nhà họ Trần cùng với tập đoàn Kinh Lý hợp tác, cộng thêm nhà họ Phùng và nhà họ Thẩm ngấm ngầm ủng hộ, thì cuối cùng nhà họ Lâm cũng đã vượt qua được khoảng thời gian nguy hiểm nhất.Thế nhưng, sự phản công của nhà họ Viên chỉ mới bắt đầu mà thôi.Cơn bão lớn hơn vẫn còn chờ phía sau.Không ai xem trọng nhà họ Lâm.Dù suy nghĩ theo hướng lạc quan nhất, thì nhà họ Lâm cũng chỉ có thể cố gắng được chừng ba tháng.“Nhìn đi, nhà họ Lâm sắp tiêu tùng rồi!”“Thằng ở rể kia đâu? Sao nghe bảo ghê gớm lắm cơ mà?”“Làm gì có thằng con rể nào ghê gớm, tôi nghe nói chỉ là thằng khố rách áo ôm, mặt mũi điển trai, thằng ẻo lả bám váy đàn bà ấy mà”.“Đúng đó, đến nhà họ Lâm ở rể thì cũng chỉ nhắm vào tiền của nhà họ Lâm thôi, bây giờ cái nhà đó sập rồi, có thằng ngu mới ở rể, chắc là trốn mất dạng rồi!”……Lý Dục Thần vẫn ở trong Ngô Đồng Cư, cả Lâm Thu Thanh cũng bắt đầu oán thầm.Làm gia chủ, Lâm Thu Thanh phải gánh vác hết tất cả áp lực, lo đến mất ăn mất ngủ.Vợ ông ta xót chồng, không biết lấy đâu ra hai viên thuốc, đút cho ông ta ăn.Lâm Thu Thanh cũng không biết tại sao, mấy ngày nay ông ta vẫn luôn lo lắng, lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ dồi dào tinh lực.……Nhà họ Viên, Tiền Đường.Viên Thọ Sơn nằm trên ghế mây, que phẩy cây quạt hương bồ.Con cả Viên Nãi Minh đứng hầu bên cạnh ông ta.“Theo con đoán, nhà họ Lâm có thể gắng gượng được bao lâu nữa?”“Thưa bố, nhà họ Lâm có thể gắng gượng nhiều nhất là ba tháng”.“Ba tháng? Quá lâu!”, Viên Thọ Sơn có chút khó chịu nói.“Ba tháng là suy tính khá cứng ngắc, nếu thuận lợi thì nhà họ Lâm sẽ sụp đổ trong vòng hai tháng”, Viên Nãi Minh nói: “Lẽ ra không cần đến hai tháng, nhưng dường như lần này nhà họ Lâm có người cao tay chỉ dẫn, tất cả chiến thuật đều chuẩn chỉnh, có thể phát huy được những thứ chúng có đến mức tốt nhất”.
Chương 540
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, các ngành bất động sản, y dược và quang điện của nhà họ Lâm đều nối đuôi nhau rơi vào tình trạng báo động, một số lượng lớn dự án đều thất bại hoặc gặp sự cố, nguồn vốn không nhỏ cũng bị ứ đọng, rất nhiều nhân tài rời đi, mà đúng lúc này, ngân hàng lại đột ngột dừng lại khoản cho vay của nhà họ Lâm.
Một khi chuỗi cung vốn bị đứt đoạn, nhà họ Lâm rất nhanh sẽ sụp đổ.
May mắn thay họ tự ý thức được, sau khi thắng trận đầu tiên cũng không thừa thắng xông lên mà lập tức áp dụng chiến thuật thu mình phòng thủ.
Nhà họ Lâm của lúc này như ngọn đèn trước gió.
Và đây cũng là thời điểm năng lực của Lang Dụ Văn được bộc lộ ra ngoài.
Không chỉ là phương án được chỉ định ban đầu, mà còn bao gồm cả việc thực hiện và điều chỉnh, sự quyết đoán và khả năng ứng biến đó khiến một người nắm giữ cả gia tộc lớn như Lâm Thu Thanh phải khâm phục.
Có Lang Dụ Văn bày mưu tính kế, có nhà họ Trần cùng với tập đoàn Kinh Lý hợp tác, cộng thêm nhà họ Phùng và nhà họ Thẩm ngấm ngầm ủng hộ, thì cuối cùng nhà họ Lâm cũng đã vượt qua được khoảng thời gian nguy hiểm nhất.
Thế nhưng, sự phản công của nhà họ Viên chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Cơn bão lớn hơn vẫn còn chờ phía sau.
Không ai xem trọng nhà họ Lâm.
Dù suy nghĩ theo hướng lạc quan nhất, thì nhà họ Lâm cũng chỉ có thể cố gắng được chừng ba tháng.
“Nhìn đi, nhà họ Lâm sắp tiêu tùng rồi!”
“Thằng ở rể kia đâu? Sao nghe bảo ghê gớm lắm cơ mà?”
“Làm gì có thằng con rể nào ghê gớm, tôi nghe nói chỉ là thằng khố rách áo ôm, mặt mũi điển trai, thằng ẻo lả bám váy đàn bà ấy mà”.
“Đúng đó, đến nhà họ Lâm ở rể thì cũng chỉ nhắm vào tiền của nhà họ Lâm thôi, bây giờ cái nhà đó sập rồi, có thằng ngu mới ở rể, chắc là trốn mất dạng rồi!”
……
Lý Dục Thần vẫn ở trong Ngô Đồng Cư, cả Lâm Thu Thanh cũng bắt đầu oán thầm.
Làm gia chủ, Lâm Thu Thanh phải gánh vác hết tất cả áp lực, lo đến mất ăn mất ngủ.
Vợ ông ta xót chồng, không biết lấy đâu ra hai viên thuốc, đút cho ông ta ăn.
Lâm Thu Thanh cũng không biết tại sao, mấy ngày nay ông ta vẫn luôn lo lắng, lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ dồi dào tinh lực.
……
Nhà họ Viên, Tiền Đường.
Viên Thọ Sơn nằm trên ghế mây, que phẩy cây quạt hương bồ.
Con cả Viên Nãi Minh đứng hầu bên cạnh ông ta.
“Theo con đoán, nhà họ Lâm có thể gắng gượng được bao lâu nữa?”
“Thưa bố, nhà họ Lâm có thể gắng gượng nhiều nhất là ba tháng”.
“Ba tháng? Quá lâu!”, Viên Thọ Sơn có chút khó chịu nói.
“Ba tháng là suy tính khá cứng ngắc, nếu thuận lợi thì nhà họ Lâm sẽ sụp đổ trong vòng hai tháng”, Viên Nãi Minh nói: “Lẽ ra không cần đến hai tháng, nhưng dường như lần này nhà họ Lâm có người cao tay chỉ dẫn, tất cả chiến thuật đều chuẩn chỉnh, có thể phát huy được những thứ chúng có đến mức tốt nhất”.
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 540Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, các ngành bất động sản, y dược và quang điện của nhà họ Lâm đều nối đuôi nhau rơi vào tình trạng báo động, một số lượng lớn dự án đều thất bại hoặc gặp sự cố, nguồn vốn không nhỏ cũng bị ứ đọng, rất nhiều nhân tài rời đi, mà đúng lúc này, ngân hàng lại đột ngột dừng lại khoản cho vay của nhà họ Lâm.Một khi chuỗi cung vốn bị đứt đoạn, nhà họ Lâm rất nhanh sẽ sụp đổ.May mắn thay họ tự ý thức được, sau khi thắng trận đầu tiên cũng không thừa thắng xông lên mà lập tức áp dụng chiến thuật thu mình phòng thủ.Nhà họ Lâm của lúc này như ngọn đèn trước gió.Và đây cũng là thời điểm năng lực của Lang Dụ Văn được bộc lộ ra ngoài.Không chỉ là phương án được chỉ định ban đầu, mà còn bao gồm cả việc thực hiện và điều chỉnh, sự quyết đoán và khả năng ứng biến đó khiến một người nắm giữ cả gia tộc lớn như Lâm Thu Thanh phải khâm phục.Có Lang Dụ Văn bày mưu tính kế, có nhà họ Trần cùng với tập đoàn Kinh Lý hợp tác, cộng thêm nhà họ Phùng và nhà họ Thẩm ngấm ngầm ủng hộ, thì cuối cùng nhà họ Lâm cũng đã vượt qua được khoảng thời gian nguy hiểm nhất.Thế nhưng, sự phản công của nhà họ Viên chỉ mới bắt đầu mà thôi.Cơn bão lớn hơn vẫn còn chờ phía sau.Không ai xem trọng nhà họ Lâm.Dù suy nghĩ theo hướng lạc quan nhất, thì nhà họ Lâm cũng chỉ có thể cố gắng được chừng ba tháng.“Nhìn đi, nhà họ Lâm sắp tiêu tùng rồi!”“Thằng ở rể kia đâu? Sao nghe bảo ghê gớm lắm cơ mà?”“Làm gì có thằng con rể nào ghê gớm, tôi nghe nói chỉ là thằng khố rách áo ôm, mặt mũi điển trai, thằng ẻo lả bám váy đàn bà ấy mà”.“Đúng đó, đến nhà họ Lâm ở rể thì cũng chỉ nhắm vào tiền của nhà họ Lâm thôi, bây giờ cái nhà đó sập rồi, có thằng ngu mới ở rể, chắc là trốn mất dạng rồi!”……Lý Dục Thần vẫn ở trong Ngô Đồng Cư, cả Lâm Thu Thanh cũng bắt đầu oán thầm.Làm gia chủ, Lâm Thu Thanh phải gánh vác hết tất cả áp lực, lo đến mất ăn mất ngủ.Vợ ông ta xót chồng, không biết lấy đâu ra hai viên thuốc, đút cho ông ta ăn.Lâm Thu Thanh cũng không biết tại sao, mấy ngày nay ông ta vẫn luôn lo lắng, lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ dồi dào tinh lực.……Nhà họ Viên, Tiền Đường.Viên Thọ Sơn nằm trên ghế mây, que phẩy cây quạt hương bồ.Con cả Viên Nãi Minh đứng hầu bên cạnh ông ta.“Theo con đoán, nhà họ Lâm có thể gắng gượng được bao lâu nữa?”“Thưa bố, nhà họ Lâm có thể gắng gượng nhiều nhất là ba tháng”.“Ba tháng? Quá lâu!”, Viên Thọ Sơn có chút khó chịu nói.“Ba tháng là suy tính khá cứng ngắc, nếu thuận lợi thì nhà họ Lâm sẽ sụp đổ trong vòng hai tháng”, Viên Nãi Minh nói: “Lẽ ra không cần đến hai tháng, nhưng dường như lần này nhà họ Lâm có người cao tay chỉ dẫn, tất cả chiến thuật đều chuẩn chỉnh, có thể phát huy được những thứ chúng có đến mức tốt nhất”.