Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 598
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 598Nếu Lang Dụ Văn bước đi nhỏ hơn chút, vững chắc hơn, hoặc là chịu cúi đầu, không kiêu ngạo, cũng không đến mức có kết cục sau này, có lẽ bây giờ có khả năng đã trở thành nhà giàu số một Giang Đông.Lý Dục Thần hỏi: “Nghe nói năm đó tám hào môn Giang Đông liên thủ vây quét Lang Dụ Văn, chắc ông Từ không có trong số đó chứ?”Từ Thông cứ cảm thấy lời của Lý Dục Thần có ẩn ý, bất giác chột dạ lo sợ.“Tham gia thì cũng tham gia, nhưng tôi không phải chủ lực”, ông ta cẩn thận nói: “Lúc đó, địa bàn kinh doanh của Lang Dụ Văn chủ yếu tập trung ở Giang Bắc, tôi kinh doanh ở Cô Tô và Thân Châu, không trực tiếp cạnh tranh với anh ta”.“Vậy nhà dẫn đầu vây quét Lang Dụ Văn, là những nhà nào?”, Lý Dục Thần hỏi.“Phần lớn đều là cường hào Giang Bắc, tổng cộng bảy tám nhà, dẫn đầu là nhà họ Trương ở Kim Lăng. Lúc đó nếu Lang Dụ Văn không phải vội công chiếm thị trường Kim Lăng, nhà họ Trương cũng sẽ không đứng ra. Không có nhà họ Trương dẫn đầu, mấy nhà khác cũng không liên kết được, cũng không thể nào đánh sập Lang Dụ Văn. Tôi cùng vì muốn làm quen nhà họ Trương, nên mới tham gia”.Quan Nhã Lệ hiếu kỳ nói: “Cậu Lý, sao anh lại có hứng thú với Lang Dụ Văn như vậy?”Từ Thông nhìn sang Lý Dục Thần, trong lòng cũng có câu hỏi như vậy.Lý Dục Thần cười nói: “Không giấu hai người, bây giờ anh ta làm việc cho tôi”.Từ Thông ngẩn người, trong lòng hiểu ra, nói: “Lang Dụ Văn có tài Gia Cát, đang cần một Lưu Bị. Cậu Lý có được tướng tốt, có lẽ là muốn xây dựng bá nghiệp trên thương trường?”Lý Dục Thần cười nói: “Còn cần ông Từ ủng hộ hết sức mới được”.Từ Thông cười ha ha nói: “Đương nhiên, Từ mỗ sẽ cố hết sức! Chỉ là, những hào môn Giang Bắc phải cẩn thận rồi, ha ha ha!”Quan Nhã Lệ vẫn luôn quan sát, muốn làm rõ giữa Từ Thông và Lý Dục Thần, rốt cuộc là quan hệ thế nào.Từ Thông là người thế nào, đương nhiên bà ta biết rõ, nhưng Lý Dục Thần thâm sâu thế nào, bà ta cũng không nắm chắc.Từ Cao Tử Hạng đến Từ Thông, đều cung kính với anh như vậy, rốt cuộc anh có chỗ dựa gì?Quan Nhã Lệ càng lúc càng hiếu kỳ với Lý Dục Thần.Đúng lúc này, Lý Dục Thần nhận được điện thoại của Tiền Khôn.Tiền Khôn nói bệnh tình của Tiền Nhược Vọng, mời anh đến khám.Đương nhiên Lý Dục Thần đồng ý, anh vẫn phải nể mặt Tiền Khôn.Tiền Khôn bảo anh chờ ở hội sở, chốc nữa có người đến đón anh.Lý Dục Thần cũng không nghĩ nhiều.Hội sở Hồ Tân cách sơn trang Ngô Việt không xa, cho nên chỉ lúc sau, Tiền Hân Đồng đã đến.Trợ thủ của Quan Nhã Lệ vội vàng đến báo tin.“Cô Tiền?”Quan Nhã Lệ nghe nói Tiền Hân Đồng đến, vô cùng kinh ngạc, cô cả Tiền nổi tiếng Tiền Đường, bình thường là nhân vật mà mang kiệu tám người khiêng đến cũng không mời được.Sao Tiền Hân Đồng lại đến hội sở?Quan Nhã Lệ đang định đi ra nghênh đón, Tiền Hân Đồng đã xông vào.Đương nhiên còn có người đầu trọc sáng bóng đi cùng cô ta – Hoa hòa thượng.
Chương 598
Nếu Lang Dụ Văn bước đi nhỏ hơn chút, vững chắc hơn, hoặc là chịu cúi đầu, không kiêu ngạo, cũng không đến mức có kết cục sau này, có lẽ bây giờ có khả năng đã trở thành nhà giàu số một Giang Đông.
Lý Dục Thần hỏi: “Nghe nói năm đó tám hào môn Giang Đông liên thủ vây quét Lang Dụ Văn, chắc ông Từ không có trong số đó chứ?”
Từ Thông cứ cảm thấy lời của Lý Dục Thần có ẩn ý, bất giác chột dạ lo sợ.
“Tham gia thì cũng tham gia, nhưng tôi không phải chủ lực”, ông ta cẩn thận nói: “Lúc đó, địa bàn kinh doanh của Lang Dụ Văn chủ yếu tập trung ở Giang Bắc, tôi kinh doanh ở Cô Tô và Thân Châu, không trực tiếp cạnh tranh với anh ta”.
“Vậy nhà dẫn đầu vây quét Lang Dụ Văn, là những nhà nào?”, Lý Dục Thần hỏi.
“Phần lớn đều là cường hào Giang Bắc, tổng cộng bảy tám nhà, dẫn đầu là nhà họ Trương ở Kim Lăng. Lúc đó nếu Lang Dụ Văn không phải vội công chiếm thị trường Kim Lăng, nhà họ Trương cũng sẽ không đứng ra. Không có nhà họ Trương dẫn đầu, mấy nhà khác cũng không liên kết được, cũng không thể nào đánh sập Lang Dụ Văn. Tôi cùng vì muốn làm quen nhà họ Trương, nên mới tham gia”.
Quan Nhã Lệ hiếu kỳ nói: “Cậu Lý, sao anh lại có hứng thú với Lang Dụ Văn như vậy?”
Từ Thông nhìn sang Lý Dục Thần, trong lòng cũng có câu hỏi như vậy.
Lý Dục Thần cười nói: “Không giấu hai người, bây giờ anh ta làm việc cho tôi”.
Từ Thông ngẩn người, trong lòng hiểu ra, nói: “Lang Dụ Văn có tài Gia Cát, đang cần một Lưu Bị. Cậu Lý có được tướng tốt, có lẽ là muốn xây dựng bá nghiệp trên thương trường?”
Lý Dục Thần cười nói: “Còn cần ông Từ ủng hộ hết sức mới được”.
Từ Thông cười ha ha nói: “Đương nhiên, Từ mỗ sẽ cố hết sức! Chỉ là, những hào môn Giang Bắc phải cẩn thận rồi, ha ha ha!”
Quan Nhã Lệ vẫn luôn quan sát, muốn làm rõ giữa Từ Thông và Lý Dục Thần, rốt cuộc là quan hệ thế nào.
Từ Thông là người thế nào, đương nhiên bà ta biết rõ, nhưng Lý Dục Thần thâm sâu thế nào, bà ta cũng không nắm chắc.
Từ Cao Tử Hạng đến Từ Thông, đều cung kính với anh như vậy, rốt cuộc anh có chỗ dựa gì?
Quan Nhã Lệ càng lúc càng hiếu kỳ với Lý Dục Thần.
Đúng lúc này, Lý Dục Thần nhận được điện thoại của Tiền Khôn.
Tiền Khôn nói bệnh tình của Tiền Nhược Vọng, mời anh đến khám.
Đương nhiên Lý Dục Thần đồng ý, anh vẫn phải nể mặt Tiền Khôn.
Tiền Khôn bảo anh chờ ở hội sở, chốc nữa có người đến đón anh.
Lý Dục Thần cũng không nghĩ nhiều.
Hội sở Hồ Tân cách sơn trang Ngô Việt không xa, cho nên chỉ lúc sau, Tiền Hân Đồng đã đến.
Trợ thủ của Quan Nhã Lệ vội vàng đến báo tin.
“Cô Tiền?”
Quan Nhã Lệ nghe nói Tiền Hân Đồng đến, vô cùng kinh ngạc, cô cả Tiền nổi tiếng Tiền Đường, bình thường là nhân vật mà mang kiệu tám người khiêng đến cũng không mời được.
Sao Tiền Hân Đồng lại đến hội sở?
Quan Nhã Lệ đang định đi ra nghênh đón, Tiền Hân Đồng đã xông vào.
Đương nhiên còn có người đầu trọc sáng bóng đi cùng cô ta – Hoa hòa thượng.
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 598Nếu Lang Dụ Văn bước đi nhỏ hơn chút, vững chắc hơn, hoặc là chịu cúi đầu, không kiêu ngạo, cũng không đến mức có kết cục sau này, có lẽ bây giờ có khả năng đã trở thành nhà giàu số một Giang Đông.Lý Dục Thần hỏi: “Nghe nói năm đó tám hào môn Giang Đông liên thủ vây quét Lang Dụ Văn, chắc ông Từ không có trong số đó chứ?”Từ Thông cứ cảm thấy lời của Lý Dục Thần có ẩn ý, bất giác chột dạ lo sợ.“Tham gia thì cũng tham gia, nhưng tôi không phải chủ lực”, ông ta cẩn thận nói: “Lúc đó, địa bàn kinh doanh của Lang Dụ Văn chủ yếu tập trung ở Giang Bắc, tôi kinh doanh ở Cô Tô và Thân Châu, không trực tiếp cạnh tranh với anh ta”.“Vậy nhà dẫn đầu vây quét Lang Dụ Văn, là những nhà nào?”, Lý Dục Thần hỏi.“Phần lớn đều là cường hào Giang Bắc, tổng cộng bảy tám nhà, dẫn đầu là nhà họ Trương ở Kim Lăng. Lúc đó nếu Lang Dụ Văn không phải vội công chiếm thị trường Kim Lăng, nhà họ Trương cũng sẽ không đứng ra. Không có nhà họ Trương dẫn đầu, mấy nhà khác cũng không liên kết được, cũng không thể nào đánh sập Lang Dụ Văn. Tôi cùng vì muốn làm quen nhà họ Trương, nên mới tham gia”.Quan Nhã Lệ hiếu kỳ nói: “Cậu Lý, sao anh lại có hứng thú với Lang Dụ Văn như vậy?”Từ Thông nhìn sang Lý Dục Thần, trong lòng cũng có câu hỏi như vậy.Lý Dục Thần cười nói: “Không giấu hai người, bây giờ anh ta làm việc cho tôi”.Từ Thông ngẩn người, trong lòng hiểu ra, nói: “Lang Dụ Văn có tài Gia Cát, đang cần một Lưu Bị. Cậu Lý có được tướng tốt, có lẽ là muốn xây dựng bá nghiệp trên thương trường?”Lý Dục Thần cười nói: “Còn cần ông Từ ủng hộ hết sức mới được”.Từ Thông cười ha ha nói: “Đương nhiên, Từ mỗ sẽ cố hết sức! Chỉ là, những hào môn Giang Bắc phải cẩn thận rồi, ha ha ha!”Quan Nhã Lệ vẫn luôn quan sát, muốn làm rõ giữa Từ Thông và Lý Dục Thần, rốt cuộc là quan hệ thế nào.Từ Thông là người thế nào, đương nhiên bà ta biết rõ, nhưng Lý Dục Thần thâm sâu thế nào, bà ta cũng không nắm chắc.Từ Cao Tử Hạng đến Từ Thông, đều cung kính với anh như vậy, rốt cuộc anh có chỗ dựa gì?Quan Nhã Lệ càng lúc càng hiếu kỳ với Lý Dục Thần.Đúng lúc này, Lý Dục Thần nhận được điện thoại của Tiền Khôn.Tiền Khôn nói bệnh tình của Tiền Nhược Vọng, mời anh đến khám.Đương nhiên Lý Dục Thần đồng ý, anh vẫn phải nể mặt Tiền Khôn.Tiền Khôn bảo anh chờ ở hội sở, chốc nữa có người đến đón anh.Lý Dục Thần cũng không nghĩ nhiều.Hội sở Hồ Tân cách sơn trang Ngô Việt không xa, cho nên chỉ lúc sau, Tiền Hân Đồng đã đến.Trợ thủ của Quan Nhã Lệ vội vàng đến báo tin.“Cô Tiền?”Quan Nhã Lệ nghe nói Tiền Hân Đồng đến, vô cùng kinh ngạc, cô cả Tiền nổi tiếng Tiền Đường, bình thường là nhân vật mà mang kiệu tám người khiêng đến cũng không mời được.Sao Tiền Hân Đồng lại đến hội sở?Quan Nhã Lệ đang định đi ra nghênh đón, Tiền Hân Đồng đã xông vào.Đương nhiên còn có người đầu trọc sáng bóng đi cùng cô ta – Hoa hòa thượng.