Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 638
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 638Cho dù là quỷ nhập vào người lợi hại hơn nữa, Viên Thế Kiệt c*̃ng không có khả năng thể hiện ra tu vi như vừa rồi.Nếu như là hồn tu đoạt xá, vậy Viên Thế Kiệt sẽ không thể giữ lại ba hồn của mình.Cho nên người bám vào trên người anh ta hẳn là người trong ma đạo đã gieo Thiên Ma Tâm Âm cho Vương Văn Tĩnh.Trong công pháp ma đạo có pháp môn khiến người ta bán linh hồn, không khác mấy với phương pháp hiến tế mình cho thần linh trong giáo phái phương Tây, chỉ là giáo phái phương Tây dựa vào tín ngưỡng gắn bó, con người vẫn có năng lực tự chủ, mà ma đạo hiến tế sẽ càng thêm trực tiếp, người bán linh hồn sẽ biến thành một con rối.“Vốn dĩ tôi cũng muốn tâm sự với anh, nhưng anh đã không phải là anh nữa rồi, vậy cũng không có gì để nói nữa”.“Ha ha ha ha”, Viên Thế Kiệt phát ra một chuỗi tiếng cười lạnh lẽo, “Xem ra cậu đã nhìn ra tôi, tôi đã xem thường cậu rồi, tên nhóc nhà họ Lý! Nhưng mà so với năng lực của cậu, điều càng làm cho tôi kinh ngạc chính là thế mà nhà họ Lý vẫn còn có đời sau còn sống”.Lý Dục Thần giật mình trong lòng, người này có liên quan đến việc nhà họ Lý diệt môn?“Ông biết xuất thân của tôi?”“Vốn không biết, nhưng cậu thể hiện rêu rao như vậy, muốn không để người ta biết cũng khó!”Đương nhiên là Lý Dục Thần cố ý muốn thể hiện rêu rao như vậy, chính là muốn để hung thủ năm đó tự mình xuất hiện, nhưng anh không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy, vốn cho rằng phải đợi đến lúc anh chấn hưng lại nhà họ Lý, phát triển gia tộc lên, hung thủ mới có thể xuất hiện.“Nói như vậy, thảm án diệt môn năm đó, hung thủ chính là ông?”“Ừm, cậu nghĩ như vậy cũng được”, Viên Thế Kiệt cười ha ha, “Tôi biết cậu cố ý rêu rao như vậy chính là muốn dẫn tôi ra, báo thù cho người nhà cậu. Đáng tiếc, cậu quá gấp gáp, chỉ bằng chút đạo hạnh ấy của cậu, muốn báo thù không khác gì lên trời”.“Tại sao ông lại phải làm như thế?”, Lý Dục Thần hỏi.“Vậy thì phải hỏi lão già đã chết kia của nhà cậu, ẩn giấu thứ không nên giấu, còn để con trai cưới người phụ nữ không nên cưới. Nếu cậu muốn biết tất cả, tôi có thể nói cho cậu biết, nhưng cậu phải lấy một thứ ra trao đổi”.“Thứ gì?”“Đương nhiên là đồ của nhà họ Lý các người rồi”.“Đồ gì của nhà họ Lý?”“Ha ha, nhóc con, anh đừng giả bộ với tôi, nhà họ Lý chỉ còn lại một mình anh, thứ đó không ở trong tay anh, thì ở đâu được?”Lý Dục Thần thật không biết Viên Thế Kiệt đang nói đến thứ gì.Xem ra thứ này vô cùng quan trọng, việc nhà họ Lý diệt môn có lẽ có liên quan đến vật này.Anh không biết, nhưng anh phải giả bộ biết, như vậy mới có thể thu hút sự chú ý của người đó, làm rõ rốt cuộc là thứ gì.“Anh nói cho tôi trước, tôi suy nghĩ xem có đáng mang thứ đó ra đổi với anh không”.“Hừ, quả nhiên ở trong tay anh”, Viên Thế Kiệt nheo mắt, nhìn chằm chằm Lý Dục Thần, trong mắt lóe lên vẻ tham lam. “Tôi đã nói mà, anh còn trẻ, sao lại có khí thiên cương dồi dào như vậy. Mau giao thứ đó ra, nếu không, bây giờ tôi sẽ giết anh, hút cạn tinh huyết trên người anh, vừa hay đã lâu tôi không bổ sung, ha ha ha…”
Chương 638
Cho dù là quỷ nhập vào người lợi hại hơn nữa, Viên Thế Kiệt c*̃ng không có khả năng thể hiện ra tu vi như vừa rồi.
Nếu như là hồn tu đoạt xá, vậy Viên Thế Kiệt sẽ không thể giữ lại ba hồn của mình.
Cho nên người bám vào trên người anh ta hẳn là người trong ma đạo đã gieo Thiên Ma Tâm Âm cho Vương Văn Tĩnh.
Trong công pháp ma đạo có pháp môn khiến người ta bán linh hồn, không khác mấy với phương pháp hiến tế mình cho thần linh trong giáo phái phương Tây, chỉ là giáo phái phương Tây dựa vào tín ngưỡng gắn bó, con người vẫn có năng lực tự chủ, mà ma đạo hiến tế sẽ càng thêm trực tiếp, người bán linh hồn sẽ biến thành một con rối.
“Vốn dĩ tôi cũng muốn tâm sự với anh, nhưng anh đã không phải là anh nữa rồi, vậy cũng không có gì để nói nữa”.
“Ha ha ha ha”, Viên Thế Kiệt phát ra một chuỗi tiếng cười lạnh lẽo, “Xem ra cậu đã nhìn ra tôi, tôi đã xem thường cậu rồi, tên nhóc nhà họ Lý! Nhưng mà so với năng lực của cậu, điều càng làm cho tôi kinh ngạc chính là thế mà nhà họ Lý vẫn còn có đời sau còn sống”.
Lý Dục Thần giật mình trong lòng, người này có liên quan đến việc nhà họ Lý diệt môn?
“Ông biết xuất thân của tôi?”
“Vốn không biết, nhưng cậu thể hiện rêu rao như vậy, muốn không để người ta biết cũng khó!”
Đương nhiên là Lý Dục Thần cố ý muốn thể hiện rêu rao như vậy, chính là muốn để hung thủ năm đó tự mình xuất hiện, nhưng anh không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy, vốn cho rằng phải đợi đến lúc anh chấn hưng lại nhà họ Lý, phát triển gia tộc lên, hung thủ mới có thể xuất hiện.
“Nói như vậy, thảm án diệt môn năm đó, hung thủ chính là ông?”
“Ừm, cậu nghĩ như vậy cũng được”, Viên Thế Kiệt cười ha ha, “Tôi biết cậu cố ý rêu rao như vậy chính là muốn dẫn tôi ra, báo thù cho người nhà cậu. Đáng tiếc, cậu quá gấp gáp, chỉ bằng chút đạo hạnh ấy của cậu, muốn báo thù không khác gì lên trời”.
“Tại sao ông lại phải làm như thế?”, Lý Dục Thần hỏi.
“Vậy thì phải hỏi lão già đã chết kia của nhà cậu, ẩn giấu thứ không nên giấu, còn để con trai cưới người phụ nữ không nên cưới. Nếu cậu muốn biết tất cả, tôi có thể nói cho cậu biết, nhưng cậu phải lấy một thứ ra trao đổi”.
“Thứ gì?”
“Đương nhiên là đồ của nhà họ Lý các người rồi”.
“Đồ gì của nhà họ Lý?”
“Ha ha, nhóc con, anh đừng giả bộ với tôi, nhà họ Lý chỉ còn lại một mình anh, thứ đó không ở trong tay anh, thì ở đâu được?”
Lý Dục Thần thật không biết Viên Thế Kiệt đang nói đến thứ gì.
Xem ra thứ này vô cùng quan trọng, việc nhà họ Lý diệt môn có lẽ có liên quan đến vật này.
Anh không biết, nhưng anh phải giả bộ biết, như vậy mới có thể thu hút sự chú ý của người đó, làm rõ rốt cuộc là thứ gì.
“Anh nói cho tôi trước, tôi suy nghĩ xem có đáng mang thứ đó ra đổi với anh không”.
“Hừ, quả nhiên ở trong tay anh”, Viên Thế Kiệt nheo mắt, nhìn chằm chằm Lý Dục Thần, trong mắt lóe lên vẻ tham lam. “Tôi đã nói mà, anh còn trẻ, sao lại có khí thiên cương dồi dào như vậy. Mau giao thứ đó ra, nếu không, bây giờ tôi sẽ giết anh, hút cạn tinh huyết trên người anh, vừa hay đã lâu tôi không bổ sung, ha ha ha…”
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 638Cho dù là quỷ nhập vào người lợi hại hơn nữa, Viên Thế Kiệt c*̃ng không có khả năng thể hiện ra tu vi như vừa rồi.Nếu như là hồn tu đoạt xá, vậy Viên Thế Kiệt sẽ không thể giữ lại ba hồn của mình.Cho nên người bám vào trên người anh ta hẳn là người trong ma đạo đã gieo Thiên Ma Tâm Âm cho Vương Văn Tĩnh.Trong công pháp ma đạo có pháp môn khiến người ta bán linh hồn, không khác mấy với phương pháp hiến tế mình cho thần linh trong giáo phái phương Tây, chỉ là giáo phái phương Tây dựa vào tín ngưỡng gắn bó, con người vẫn có năng lực tự chủ, mà ma đạo hiến tế sẽ càng thêm trực tiếp, người bán linh hồn sẽ biến thành một con rối.“Vốn dĩ tôi cũng muốn tâm sự với anh, nhưng anh đã không phải là anh nữa rồi, vậy cũng không có gì để nói nữa”.“Ha ha ha ha”, Viên Thế Kiệt phát ra một chuỗi tiếng cười lạnh lẽo, “Xem ra cậu đã nhìn ra tôi, tôi đã xem thường cậu rồi, tên nhóc nhà họ Lý! Nhưng mà so với năng lực của cậu, điều càng làm cho tôi kinh ngạc chính là thế mà nhà họ Lý vẫn còn có đời sau còn sống”.Lý Dục Thần giật mình trong lòng, người này có liên quan đến việc nhà họ Lý diệt môn?“Ông biết xuất thân của tôi?”“Vốn không biết, nhưng cậu thể hiện rêu rao như vậy, muốn không để người ta biết cũng khó!”Đương nhiên là Lý Dục Thần cố ý muốn thể hiện rêu rao như vậy, chính là muốn để hung thủ năm đó tự mình xuất hiện, nhưng anh không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy, vốn cho rằng phải đợi đến lúc anh chấn hưng lại nhà họ Lý, phát triển gia tộc lên, hung thủ mới có thể xuất hiện.“Nói như vậy, thảm án diệt môn năm đó, hung thủ chính là ông?”“Ừm, cậu nghĩ như vậy cũng được”, Viên Thế Kiệt cười ha ha, “Tôi biết cậu cố ý rêu rao như vậy chính là muốn dẫn tôi ra, báo thù cho người nhà cậu. Đáng tiếc, cậu quá gấp gáp, chỉ bằng chút đạo hạnh ấy của cậu, muốn báo thù không khác gì lên trời”.“Tại sao ông lại phải làm như thế?”, Lý Dục Thần hỏi.“Vậy thì phải hỏi lão già đã chết kia của nhà cậu, ẩn giấu thứ không nên giấu, còn để con trai cưới người phụ nữ không nên cưới. Nếu cậu muốn biết tất cả, tôi có thể nói cho cậu biết, nhưng cậu phải lấy một thứ ra trao đổi”.“Thứ gì?”“Đương nhiên là đồ của nhà họ Lý các người rồi”.“Đồ gì của nhà họ Lý?”“Ha ha, nhóc con, anh đừng giả bộ với tôi, nhà họ Lý chỉ còn lại một mình anh, thứ đó không ở trong tay anh, thì ở đâu được?”Lý Dục Thần thật không biết Viên Thế Kiệt đang nói đến thứ gì.Xem ra thứ này vô cùng quan trọng, việc nhà họ Lý diệt môn có lẽ có liên quan đến vật này.Anh không biết, nhưng anh phải giả bộ biết, như vậy mới có thể thu hút sự chú ý của người đó, làm rõ rốt cuộc là thứ gì.“Anh nói cho tôi trước, tôi suy nghĩ xem có đáng mang thứ đó ra đổi với anh không”.“Hừ, quả nhiên ở trong tay anh”, Viên Thế Kiệt nheo mắt, nhìn chằm chằm Lý Dục Thần, trong mắt lóe lên vẻ tham lam. “Tôi đã nói mà, anh còn trẻ, sao lại có khí thiên cương dồi dào như vậy. Mau giao thứ đó ra, nếu không, bây giờ tôi sẽ giết anh, hút cạn tinh huyết trên người anh, vừa hay đã lâu tôi không bổ sung, ha ha ha…”