Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 733

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 733Nhưng không biết tại sao, sâu trong lòng cô ta có một chút mong đợi kh0ái cảm một sự giải thoát như vậy.Trương Diễm Diễm sợ giật mình, đây không phải là tư tưởng mà ma đầu nên có.Hắn chắc chắn linh hồn của Trương Diễm Diễm đã hiến cho mình và hoàn toàn dung hòa với mình, tại sao còn có suy nghĩ như vậy?Lại nhìn Lý Dục Thần, cơn giận vừa giải tỏa ra đang dần giảm bớt.Vừa nãy cô ta rõ ràng nhìn thấy lửa giận bùng cháy của Lý Dục Thần, và tâm ma đang dần thức tỉnh trong lửa giận.Sao lại bị đạo tâm áp chế nhanh như vậy chứ?Không được, sắp thành công rồi!Trương Diễm Diễm khẽ đẩy Mã Sơn ra, cười lạnh lùng:“Tại sao không giết tôi? Quả nhiên vẫn mềm lòng! Quả nhiên vẫn cổ hủ! Biết tại sao nhà họ Lý bị diệt môn không? Giả như Lý Thiên Sách không cổ hủ như vậy, không tuân thủ cái gọi là giới hạn nhân nghĩa, đồng ý hợp tác với Ma giáo chúng tôi, thì sao lại bị chính đạo ức h**p? Nếu như mẹ anh không mềm lòng, với tu vi của bà ta, sao lại không chạy thoát ra ngoài được?”Lý Dục Thần đứng ở đó bất động.Trông có vẻ bình tĩnh, thực ra trong lòng anh vẫn nổi lên sóng dữ.Tầng mây trên bầu trời càng lúc càng dày, sắc trời càng lúc càng tối u ám.Lý Dục Thần cảm thấy vô cùng nặng nề, thấp thoáng cảm thấy bốn phương tám hướng có một luồng sức mạnh thần bí đang kéo giật anh.Trong tầng mây đó, dường như có người đang nhìn xuống.Sát ý kỳ lạ từ hư không ập đến, dường như có một thanh kiếm ở nơi rất xa rất xa đang chĩa về anh.Chỉ cần đạo tâm của anh hơi lay động, thanh kiếm đó sẽ chém vỡ hư không, tiêu diệt cả thể xác lẫn thần hồn của anh.Đạo tâm của Lý Dục Thần rất kiên định, tu luyện ở Thiên Đô mười ba năm, mười ba năm tu luyện vạn tiên kiếm khí, nếu đạo tâm còn lay động, thì không xứng làm đệ tử Thiên Đô.Nhưng anh không thể áp chế lửa giận nổi lên sâu trong nội tâm, và cả linh hồn đau khổ giằng xé trong ngọn lửaSư phụ bảo anh xuống Côn Luân, đến hồng trần tìm kiếm cơ duyên, chém đứt tâm ma, để đột phá cảnh giới tiên thiên.Anh vẫn luôn không biết tâm ma của mình ở đâu, nhưng bây giờ, hình như đã tìm được.Hơn nữa tâm ma này dường như càng lúc càng nặng, có xu thế dần dần che lấp đạo tâm.Bất luận Lý Dục Thần sử dụng tâm pháp thế nào, niệm đọc thần chú thế nào, vận chân khí thế nào, cũng không thể áp chế tâm ma nổi lên bành trướng.Hiển nhiên Trương Diễm Diễm cũng cảm nhận được.Cô ta quyết định cho thêm một mồi lửa, nói:“Lý Dục Thần, nhớ kỹ, anh là con trai của Cung Lăng Yên, bà ta là thánh nữ Ma giáo, anh là con trai của thánh nữ, anh có huyết mạch thiên ma. Thiên ma trên đời, không bao giờ tự nghĩ mình thiện hay ác. Thiên ma hành sự, trước này chỉ dựa vào bản tâm. Bản tâm chính là đại thiện!”

Chương 733

Nhưng không biết tại sao, sâu trong lòng cô ta có một chút mong đợi kh0ái cảm một sự giải thoát như vậy.

Trương Diễm Diễm sợ giật mình, đây không phải là tư tưởng mà ma đầu nên có.

Hắn chắc chắn linh hồn của Trương Diễm Diễm đã hiến cho mình và hoàn toàn dung hòa với mình, tại sao còn có suy nghĩ như vậy?

Lại nhìn Lý Dục Thần, cơn giận vừa giải tỏa ra đang dần giảm bớt.

Vừa nãy cô ta rõ ràng nhìn thấy lửa giận bùng cháy của Lý Dục Thần, và tâm ma đang dần thức tỉnh trong lửa giận.

Sao lại bị đạo tâm áp chế nhanh như vậy chứ?

Không được, sắp thành công rồi!

Trương Diễm Diễm khẽ đẩy Mã Sơn ra, cười lạnh lùng:

“Tại sao không giết tôi? Quả nhiên vẫn mềm lòng! Quả nhiên vẫn cổ hủ! Biết tại sao nhà họ Lý bị diệt môn không? Giả như Lý Thiên Sách không cổ hủ như vậy, không tuân thủ cái gọi là giới hạn nhân nghĩa, đồng ý hợp tác với Ma giáo chúng tôi, thì sao lại bị chính đạo ức h**p? Nếu như mẹ anh không mềm lòng, với tu vi của bà ta, sao lại không chạy thoát ra ngoài được?”

Lý Dục Thần đứng ở đó bất động.

Trông có vẻ bình tĩnh, thực ra trong lòng anh vẫn nổi lên sóng dữ.

Tầng mây trên bầu trời càng lúc càng dày, sắc trời càng lúc càng tối u ám.

Lý Dục Thần cảm thấy vô cùng nặng nề, thấp thoáng cảm thấy bốn phương tám hướng có một luồng sức mạnh thần bí đang kéo giật anh.

Trong tầng mây đó, dường như có người đang nhìn xuống.

Sát ý kỳ lạ từ hư không ập đến, dường như có một thanh kiếm ở nơi rất xa rất xa đang chĩa về anh.

Chỉ cần đạo tâm của anh hơi lay động, thanh kiếm đó sẽ chém vỡ hư không, tiêu diệt cả thể xác lẫn thần hồn của anh.

Đạo tâm của Lý Dục Thần rất kiên định, tu luyện ở Thiên Đô mười ba năm, mười ba năm tu luyện vạn tiên kiếm khí, nếu đạo tâm còn lay động, thì không xứng làm đệ tử Thiên Đô.

Nhưng anh không thể áp chế lửa giận nổi lên sâu trong nội tâm, và cả linh hồn đau khổ giằng xé trong ngọn lửa

Sư phụ bảo anh xuống Côn Luân, đến hồng trần tìm kiếm cơ duyên, chém đứt tâm ma, để đột phá cảnh giới tiên thiên.

Anh vẫn luôn không biết tâm ma của mình ở đâu, nhưng bây giờ, hình như đã tìm được.

Hơn nữa tâm ma này dường như càng lúc càng nặng, có xu thế dần dần che lấp đạo tâm.

Bất luận Lý Dục Thần sử dụng tâm pháp thế nào, niệm đọc thần chú thế nào, vận chân khí thế nào, cũng không thể áp chế tâm ma nổi lên bành trướng.

Hiển nhiên Trương Diễm Diễm cũng cảm nhận được.

Cô ta quyết định cho thêm một mồi lửa, nói:

“Lý Dục Thần, nhớ kỹ, anh là con trai của Cung Lăng Yên, bà ta là thánh nữ Ma giáo, anh là con trai của thánh nữ, anh có huyết mạch thiên ma. Thiên ma trên đời, không bao giờ tự nghĩ mình thiện hay ác. Thiên ma hành sự, trước này chỉ dựa vào bản tâm. Bản tâm chính là đại thiện!”

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 733Nhưng không biết tại sao, sâu trong lòng cô ta có một chút mong đợi kh0ái cảm một sự giải thoát như vậy.Trương Diễm Diễm sợ giật mình, đây không phải là tư tưởng mà ma đầu nên có.Hắn chắc chắn linh hồn của Trương Diễm Diễm đã hiến cho mình và hoàn toàn dung hòa với mình, tại sao còn có suy nghĩ như vậy?Lại nhìn Lý Dục Thần, cơn giận vừa giải tỏa ra đang dần giảm bớt.Vừa nãy cô ta rõ ràng nhìn thấy lửa giận bùng cháy của Lý Dục Thần, và tâm ma đang dần thức tỉnh trong lửa giận.Sao lại bị đạo tâm áp chế nhanh như vậy chứ?Không được, sắp thành công rồi!Trương Diễm Diễm khẽ đẩy Mã Sơn ra, cười lạnh lùng:“Tại sao không giết tôi? Quả nhiên vẫn mềm lòng! Quả nhiên vẫn cổ hủ! Biết tại sao nhà họ Lý bị diệt môn không? Giả như Lý Thiên Sách không cổ hủ như vậy, không tuân thủ cái gọi là giới hạn nhân nghĩa, đồng ý hợp tác với Ma giáo chúng tôi, thì sao lại bị chính đạo ức h**p? Nếu như mẹ anh không mềm lòng, với tu vi của bà ta, sao lại không chạy thoát ra ngoài được?”Lý Dục Thần đứng ở đó bất động.Trông có vẻ bình tĩnh, thực ra trong lòng anh vẫn nổi lên sóng dữ.Tầng mây trên bầu trời càng lúc càng dày, sắc trời càng lúc càng tối u ám.Lý Dục Thần cảm thấy vô cùng nặng nề, thấp thoáng cảm thấy bốn phương tám hướng có một luồng sức mạnh thần bí đang kéo giật anh.Trong tầng mây đó, dường như có người đang nhìn xuống.Sát ý kỳ lạ từ hư không ập đến, dường như có một thanh kiếm ở nơi rất xa rất xa đang chĩa về anh.Chỉ cần đạo tâm của anh hơi lay động, thanh kiếm đó sẽ chém vỡ hư không, tiêu diệt cả thể xác lẫn thần hồn của anh.Đạo tâm của Lý Dục Thần rất kiên định, tu luyện ở Thiên Đô mười ba năm, mười ba năm tu luyện vạn tiên kiếm khí, nếu đạo tâm còn lay động, thì không xứng làm đệ tử Thiên Đô.Nhưng anh không thể áp chế lửa giận nổi lên sâu trong nội tâm, và cả linh hồn đau khổ giằng xé trong ngọn lửaSư phụ bảo anh xuống Côn Luân, đến hồng trần tìm kiếm cơ duyên, chém đứt tâm ma, để đột phá cảnh giới tiên thiên.Anh vẫn luôn không biết tâm ma của mình ở đâu, nhưng bây giờ, hình như đã tìm được.Hơn nữa tâm ma này dường như càng lúc càng nặng, có xu thế dần dần che lấp đạo tâm.Bất luận Lý Dục Thần sử dụng tâm pháp thế nào, niệm đọc thần chú thế nào, vận chân khí thế nào, cũng không thể áp chế tâm ma nổi lên bành trướng.Hiển nhiên Trương Diễm Diễm cũng cảm nhận được.Cô ta quyết định cho thêm một mồi lửa, nói:“Lý Dục Thần, nhớ kỹ, anh là con trai của Cung Lăng Yên, bà ta là thánh nữ Ma giáo, anh là con trai của thánh nữ, anh có huyết mạch thiên ma. Thiên ma trên đời, không bao giờ tự nghĩ mình thiện hay ác. Thiên ma hành sự, trước này chỉ dựa vào bản tâm. Bản tâm chính là đại thiện!”

Chương 733