Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 915
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 915Triệu Tứ Hải thản nhiên hỏi một câu, rồi lại cúi đầu thưởng thức bình sứ Thanh Hoa của ông ta.“Con…”, Triệu Thần Dương ngẩn người, thông tin là từ nhà họ Lâm truyền ra, có lẽ đáng tin.“Chính vì từ nhà họ Lâm truyền ra mới không đáng tin!”, Triệu Tứ Hải đặt kính phóng đại xuống, ngẩng đầu, nhìn con trai của mình, khẽ lắc đầu: “Nếu con là Lâm Thượng Nghĩa, Lý Dục Thần chết thì con sẽ làm thế nào?”“Phong tỏa thông tin…”, Triệu Thần Dương suy nghĩ trả lời, sau đó liền ngẩn người: “Bố, bố nói là…”“Bố không nói gì hết”.“Vậy chúng ta làm thế nào?”“Lặng lẽ quan sát diễn biến”.…Nhà họ Tra ở Hải thành.Quản gia đang báo cáo thông tin vừa nghe được cho hai bố con Tra Võ Anh trong thư phòng.“Lý Dục Thần chết rồi?”, Tra Minh Huy vui mừng: “Đúng là ông trời có mắt! Ha ha ha…”Tra Võ Anh đứng trước bàn làm việc, hồi lâu không động đậy.Dấu mực trên giấy tuyên trên bàn chưa khô, là một bài phú “Cửu Ca Quốc Thương” của Khuất Nguyên vừa mới viết, đang viết đến hai câu cuối cùng, còn chưa viết hết:Thân chết rồi nhưng anh linh vẫn còn.Hồn phách trở thành bậc hùng của quỷ.Tra Võ Anh lấy điện thoại, gọi ra nước ngoài: “Elsey, bên này có thông tin nói Lý Dục Thần đã chết, ông thấy thế nào?”Phía bên kia điện thoại trầm mặc, hồi lâu sau mới vang lên giọng của Elsey:“Người này không phải người bình thường, bất luận sống chết, đại ca cũng không được l* m*ng hấp tấp. Biến cố lớn sắp xảy ra, lần này ngay cả thần nữ cũng đã xuất quan. Nhà họ Tra chúng ta cứ lặng yên quan sát diễn biến, tùy cơ ứng biến đi. Qua một thời gian nữa Nali sẽ về nước, cô ấy được chân truyền của thần nữ Đại Mã, tương lai của nhà họ Tra, có thể nghe ý kiến của cô ấy”.Bầu không khí trong Ngô Đồng Cư vô cùng trầm bức nặng nề.Tin tức được truyền đến quán Giang Hồ, ba người chị Mai lập tức chạy đến Ngô Đồng Cư, lại gọi Lâm Vân đến, để hỏi thật giả.Lâm Vân bị hỏi đến chán, dứt khoát gọi điện bảo Nghiêm Cẩn từ thành phố Mai đến.Nghiêm Cẩn nói chi tiết quá trình sự việc.Mọi người không ngừng hỏi, không bỏ qua bất cứ chi tiết nào.Nghiêm Cẩn không thấy mệt, trả lời từng câu một.Càng hỏi, càng nghe, mọi người càng kinh hãi, càng hoảng sợ.Kiếm vũ rửa Âm Sơn, vạn dặm nổi sấm sét, lão tổ Âm Sơn, một con chân long…Tất cả đều vượt qua sức tưởng tượng của mọi người, nghe thế nào, nghĩ thế nào cũng là giả, là câu chuyện cổ tích…Nhưng lại xảy ra với Lý Dục Thần, họ lại dưởng như cảm thấy tất cả đều hợp lý.
Chương 915
Triệu Tứ Hải thản nhiên hỏi một câu, rồi lại cúi đầu thưởng thức bình sứ Thanh Hoa của ông ta.
“Con…”, Triệu Thần Dương ngẩn người, thông tin là từ nhà họ Lâm truyền ra, có lẽ đáng tin.
“Chính vì từ nhà họ Lâm truyền ra mới không đáng tin!”, Triệu Tứ Hải đặt kính phóng đại xuống, ngẩng đầu, nhìn con trai của mình, khẽ lắc đầu: “Nếu con là Lâm Thượng Nghĩa, Lý Dục Thần chết thì con sẽ làm thế nào?”
“Phong tỏa thông tin…”, Triệu Thần Dương suy nghĩ trả lời, sau đó liền ngẩn người: “Bố, bố nói là…”
“Bố không nói gì hết”.
“Vậy chúng ta làm thế nào?”
“Lặng lẽ quan sát diễn biến”.
…
Nhà họ Tra ở Hải thành.
Quản gia đang báo cáo thông tin vừa nghe được cho hai bố con Tra Võ Anh trong thư phòng.
“Lý Dục Thần chết rồi?”, Tra Minh Huy vui mừng: “Đúng là ông trời có mắt! Ha ha ha…”
Tra Võ Anh đứng trước bàn làm việc, hồi lâu không động đậy.
Dấu mực trên giấy tuyên trên bàn chưa khô, là một bài phú “Cửu Ca Quốc Thương” của Khuất Nguyên vừa mới viết, đang viết đến hai câu cuối cùng, còn chưa viết hết:
Thân chết rồi nhưng anh linh vẫn còn.
Hồn phách trở thành bậc hùng của quỷ.
Tra Võ Anh lấy điện thoại, gọi ra nước ngoài: “Elsey, bên này có thông tin nói Lý Dục Thần đã chết, ông thấy thế nào?”
Phía bên kia điện thoại trầm mặc, hồi lâu sau mới vang lên giọng của Elsey:
“Người này không phải người bình thường, bất luận sống chết, đại ca cũng không được l* m*ng hấp tấp. Biến cố lớn sắp xảy ra, lần này ngay cả thần nữ cũng đã xuất quan. Nhà họ Tra chúng ta cứ lặng yên quan sát diễn biến, tùy cơ ứng biến đi. Qua một thời gian nữa Nali sẽ về nước, cô ấy được chân truyền của thần nữ Đại Mã, tương lai của nhà họ Tra, có thể nghe ý kiến của cô ấy”.
Bầu không khí trong Ngô Đồng Cư vô cùng trầm bức nặng nề.
Tin tức được truyền đến quán Giang Hồ, ba người chị Mai lập tức chạy đến Ngô Đồng Cư, lại gọi Lâm Vân đến, để hỏi thật giả.
Lâm Vân bị hỏi đến chán, dứt khoát gọi điện bảo Nghiêm Cẩn từ thành phố Mai đến.
Nghiêm Cẩn nói chi tiết quá trình sự việc.
Mọi người không ngừng hỏi, không bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Nghiêm Cẩn không thấy mệt, trả lời từng câu một.
Càng hỏi, càng nghe, mọi người càng kinh hãi, càng hoảng sợ.
Kiếm vũ rửa Âm Sơn, vạn dặm nổi sấm sét, lão tổ Âm Sơn, một con chân long…
Tất cả đều vượt qua sức tưởng tượng của mọi người, nghe thế nào, nghĩ thế nào cũng là giả, là câu chuyện cổ tích…
Nhưng lại xảy ra với Lý Dục Thần, họ lại dưởng như cảm thấy tất cả đều hợp lý.
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 915Triệu Tứ Hải thản nhiên hỏi một câu, rồi lại cúi đầu thưởng thức bình sứ Thanh Hoa của ông ta.“Con…”, Triệu Thần Dương ngẩn người, thông tin là từ nhà họ Lâm truyền ra, có lẽ đáng tin.“Chính vì từ nhà họ Lâm truyền ra mới không đáng tin!”, Triệu Tứ Hải đặt kính phóng đại xuống, ngẩng đầu, nhìn con trai của mình, khẽ lắc đầu: “Nếu con là Lâm Thượng Nghĩa, Lý Dục Thần chết thì con sẽ làm thế nào?”“Phong tỏa thông tin…”, Triệu Thần Dương suy nghĩ trả lời, sau đó liền ngẩn người: “Bố, bố nói là…”“Bố không nói gì hết”.“Vậy chúng ta làm thế nào?”“Lặng lẽ quan sát diễn biến”.…Nhà họ Tra ở Hải thành.Quản gia đang báo cáo thông tin vừa nghe được cho hai bố con Tra Võ Anh trong thư phòng.“Lý Dục Thần chết rồi?”, Tra Minh Huy vui mừng: “Đúng là ông trời có mắt! Ha ha ha…”Tra Võ Anh đứng trước bàn làm việc, hồi lâu không động đậy.Dấu mực trên giấy tuyên trên bàn chưa khô, là một bài phú “Cửu Ca Quốc Thương” của Khuất Nguyên vừa mới viết, đang viết đến hai câu cuối cùng, còn chưa viết hết:Thân chết rồi nhưng anh linh vẫn còn.Hồn phách trở thành bậc hùng của quỷ.Tra Võ Anh lấy điện thoại, gọi ra nước ngoài: “Elsey, bên này có thông tin nói Lý Dục Thần đã chết, ông thấy thế nào?”Phía bên kia điện thoại trầm mặc, hồi lâu sau mới vang lên giọng của Elsey:“Người này không phải người bình thường, bất luận sống chết, đại ca cũng không được l* m*ng hấp tấp. Biến cố lớn sắp xảy ra, lần này ngay cả thần nữ cũng đã xuất quan. Nhà họ Tra chúng ta cứ lặng yên quan sát diễn biến, tùy cơ ứng biến đi. Qua một thời gian nữa Nali sẽ về nước, cô ấy được chân truyền của thần nữ Đại Mã, tương lai của nhà họ Tra, có thể nghe ý kiến của cô ấy”.Bầu không khí trong Ngô Đồng Cư vô cùng trầm bức nặng nề.Tin tức được truyền đến quán Giang Hồ, ba người chị Mai lập tức chạy đến Ngô Đồng Cư, lại gọi Lâm Vân đến, để hỏi thật giả.Lâm Vân bị hỏi đến chán, dứt khoát gọi điện bảo Nghiêm Cẩn từ thành phố Mai đến.Nghiêm Cẩn nói chi tiết quá trình sự việc.Mọi người không ngừng hỏi, không bỏ qua bất cứ chi tiết nào.Nghiêm Cẩn không thấy mệt, trả lời từng câu một.Càng hỏi, càng nghe, mọi người càng kinh hãi, càng hoảng sợ.Kiếm vũ rửa Âm Sơn, vạn dặm nổi sấm sét, lão tổ Âm Sơn, một con chân long…Tất cả đều vượt qua sức tưởng tượng của mọi người, nghe thế nào, nghĩ thế nào cũng là giả, là câu chuyện cổ tích…Nhưng lại xảy ra với Lý Dục Thần, họ lại dưởng như cảm thấy tất cả đều hợp lý.