Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 1067
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1067“Vừa nãy chị nói tam đảo chủ này là bán bộ tông sư, nhị đảo chủ là tông sư, vậy thì đại đảo chủ thì sao?”“Đại đảo chủ Lục Kính Sơn là nhân vật thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi, có tin đồn nói ông ta đã đột phá giới hạn tông sư, bước vào tiên thiên. Cũng có tin đồn nói ông ta sớm đã chết trên biển Đông. Tóm lại cũng không có ai từng gặp ông ta, người có thực quyền thực tế trên đảo Cửu Long là nhị đảo chủ”.Lý Dục Thần bỗng bật cười, nói: “Hai bán tông sư trên đảo Cửu Long, mà chị dám đi ăn trộm, mà còn trộm thành công, có thể thấy chị còn lợi hại hơn tông sư!”Chị Mai trừng mắt nhìn anh một cái, nói: “Lúc này còn có tâm trạng cười tôi!”“Chị Mai, chị cũng đừng nghĩ nhiều, yên tâm đi, chuyện của chị, tôi giúp chị giải quyết. Cùng lắm, chốc nữa tôi đánh tam đảo chủ của đảo Cửu Long này một trận, cho ông ta cút về đảo”.Chị Mai không nhịn được phì cười một tiếng: “Tên nhóc nhà cậu, cậu đánh khách của Liễu Kim Sinh mời đến, ông ta có thể đồng ý hả?”“Thế thì đã làm sao, nếu Liễu Kim Sinh dám ồn ào, tôi đánh cả ông ta!”Lý Dục Thần nói xong, nhìn sang chị Mai.Đầu tiên chị Mai cười, sau đó dừng cười, sắc mặt ảm đạm, trong ánh mắt có chút u oán.Lý Dục Thần khẽ thở dài một hơi.Hai người nói chuyện ở bên này, Mã Sơn bên cạnh bỗng nhiên nói: “Dục Thần, em xem, mấy người ông Khôn đến rồi”.Lý Dục Thần vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy bên đó rất náo nhiệt, một đoàn người đi vào từ lối đi dành cho khách quý, còn người trên vị trí khách quý bên này cũng đều đứng lên nghênh đón.Người đi phía trước nhất, chính là Tiền Khôn.Về việc Tiền Khôn đến tham dư đại hội, Lý Dục Thần cũng không thấy lạ chút nào. Dù sao cũng là đại hội võ lâm đệ nhất Nam Giang, ba gia tộc lớn Tiền Đường chắc chắn sẽ xuất hiện. Tiền Nhược Vọng trước nay luôn thờ ơ, Tiền Khôn lại là người trong võ đạo, ông ta đại diện nhà họ Tiền đến là thích hợp nhất.Nhưng điều Lý Dục Thần không ngờ là, người đi cùng Tiền Khôn đến, lại là Trí Nhẫn của chùa Thiên Trúc.Người đi phía sau Tiền Khôn là bố con nhà họ Cao, Cao Sĩ Hiến và Cao Tử Hạng, đi theo họ đến là Vạn Sơn Lâm của Hồng Môn mà Lý Dục Thần từng gặp.Hai nhà Tiền, Cao đến, khiến bầu không khí của hội trường nóng hẳn lên.Họ đến không bao lâu, hai nhân vật chính – Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân cũng lần lượt xuất hiện.Hà Trường Xuân xuất hiện trước, Viên Thọ Sơn và Viên Thiên Lãng một trái một phải, đi theo ông ta.Hà Trường Xuân vui cười hớn hở, chào hỏi những người ngồi trên ghế khách quý trước, rồi lại đến chính giữa hội trường, chào hỏi chưởng môn các phái.Mọi người đều kinh ngạc bởi sự thay đổi dung mạo của ông ta, trẻ hơn rất nhiều so với năm ngoái.Hà Trường Xuân ngồi xuống không lâu, Liễu Kim Sinh cũng đi vào với hai con cháu nhà họ Liễu.Liễu Kim Sinh ít tuổi hơn Hà Trường Xuân rất nhiều, có thể nói là hai thế hệ.Chỉ là mọi người vừa nhìn, tuổi tác của hai người hoàn toàn khác với dung mạo thực tế. Hà Trường Xuân gần chín mươi tuổi, lại rạng rỡ hồng hào, trông chỉ như người trung niên năm mươi tuổi.Liễu Kim Sinh hơn bốn mươi tuổi, lại tóc bạc trắng đầu, trông có vẻ như còn già hơn Hà Trường Xuân.Khiến cho người ta có ảo giác, tu vi cảnh giới của Hà Trường Xuân còn cao hơn Liễu Kim Sinh rất nhiều.Lý Dục Thần vừa nhìn là nhận ra, Liễu Kim Sinh luyện công xảy ra vấn đề, đã tẩu hỏa nhập ma.Có khả năng rất lớn là, ông ta biết Hà Trường Xuân đã luyện ra võ hồn, cho nên cũng tăng nhanh tiến độ luyện công. Nhưng dục tốc bất đạt, kết quả dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.
Chương 1067
“Vừa nãy chị nói tam đảo chủ này là bán bộ tông sư, nhị đảo chủ là tông sư, vậy thì đại đảo chủ thì sao?”
“Đại đảo chủ Lục Kính Sơn là nhân vật thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi, có tin đồn nói ông ta đã đột phá giới hạn tông sư, bước vào tiên thiên. Cũng có tin đồn nói ông ta sớm đã chết trên biển Đông. Tóm lại cũng không có ai từng gặp ông ta, người có thực quyền thực tế trên đảo Cửu Long là nhị đảo chủ”.
Lý Dục Thần bỗng bật cười, nói: “Hai bán tông sư trên đảo Cửu Long, mà chị dám đi ăn trộm, mà còn trộm thành công, có thể thấy chị còn lợi hại hơn tông sư!”
Chị Mai trừng mắt nhìn anh một cái, nói: “Lúc này còn có tâm trạng cười tôi!”
“Chị Mai, chị cũng đừng nghĩ nhiều, yên tâm đi, chuyện của chị, tôi giúp chị giải quyết. Cùng lắm, chốc nữa tôi đánh tam đảo chủ của đảo Cửu Long này một trận, cho ông ta cút về đảo”.
Chị Mai không nhịn được phì cười một tiếng: “Tên nhóc nhà cậu, cậu đánh khách của Liễu Kim Sinh mời đến, ông ta có thể đồng ý hả?”
“Thế thì đã làm sao, nếu Liễu Kim Sinh dám ồn ào, tôi đánh cả ông ta!”
Lý Dục Thần nói xong, nhìn sang chị Mai.
Đầu tiên chị Mai cười, sau đó dừng cười, sắc mặt ảm đạm, trong ánh mắt có chút u oán.
Lý Dục Thần khẽ thở dài một hơi.
Hai người nói chuyện ở bên này, Mã Sơn bên cạnh bỗng nhiên nói: “Dục Thần, em xem, mấy người ông Khôn đến rồi”.
Lý Dục Thần vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy bên đó rất náo nhiệt, một đoàn người đi vào từ lối đi dành cho khách quý, còn người trên vị trí khách quý bên này cũng đều đứng lên nghênh đón.
Người đi phía trước nhất, chính là Tiền Khôn.
Về việc Tiền Khôn đến tham dư đại hội, Lý Dục Thần cũng không thấy lạ chút nào. Dù sao cũng là đại hội võ lâm đệ nhất Nam Giang, ba gia tộc lớn Tiền Đường chắc chắn sẽ xuất hiện. Tiền Nhược Vọng trước nay luôn thờ ơ, Tiền Khôn lại là người trong võ đạo, ông ta đại diện nhà họ Tiền đến là thích hợp nhất.
Nhưng điều Lý Dục Thần không ngờ là, người đi cùng Tiền Khôn đến, lại là Trí Nhẫn của chùa Thiên Trúc.
Người đi phía sau Tiền Khôn là bố con nhà họ Cao, Cao Sĩ Hiến và Cao Tử Hạng, đi theo họ đến là Vạn Sơn Lâm của Hồng Môn mà Lý Dục Thần từng gặp.
Hai nhà Tiền, Cao đến, khiến bầu không khí của hội trường nóng hẳn lên.
Họ đến không bao lâu, hai nhân vật chính – Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân cũng lần lượt xuất hiện.
Hà Trường Xuân xuất hiện trước, Viên Thọ Sơn và Viên Thiên Lãng một trái một phải, đi theo ông ta.
Hà Trường Xuân vui cười hớn hở, chào hỏi những người ngồi trên ghế khách quý trước, rồi lại đến chính giữa hội trường, chào hỏi chưởng môn các phái.
Mọi người đều kinh ngạc bởi sự thay đổi dung mạo của ông ta, trẻ hơn rất nhiều so với năm ngoái.
Hà Trường Xuân ngồi xuống không lâu, Liễu Kim Sinh cũng đi vào với hai con cháu nhà họ Liễu.
Liễu Kim Sinh ít tuổi hơn Hà Trường Xuân rất nhiều, có thể nói là hai thế hệ.
Chỉ là mọi người vừa nhìn, tuổi tác của hai người hoàn toàn khác với dung mạo thực tế. Hà Trường Xuân gần chín mươi tuổi, lại rạng rỡ hồng hào, trông chỉ như người trung niên năm mươi tuổi.
Liễu Kim Sinh hơn bốn mươi tuổi, lại tóc bạc trắng đầu, trông có vẻ như còn già hơn Hà Trường Xuân.
Khiến cho người ta có ảo giác, tu vi cảnh giới của Hà Trường Xuân còn cao hơn Liễu Kim Sinh rất nhiều.
Lý Dục Thần vừa nhìn là nhận ra, Liễu Kim Sinh luyện công xảy ra vấn đề, đã tẩu hỏa nhập ma.
Có khả năng rất lớn là, ông ta biết Hà Trường Xuân đã luyện ra võ hồn, cho nên cũng tăng nhanh tiến độ luyện công. Nhưng dục tốc bất đạt, kết quả dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1067“Vừa nãy chị nói tam đảo chủ này là bán bộ tông sư, nhị đảo chủ là tông sư, vậy thì đại đảo chủ thì sao?”“Đại đảo chủ Lục Kính Sơn là nhân vật thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi, có tin đồn nói ông ta đã đột phá giới hạn tông sư, bước vào tiên thiên. Cũng có tin đồn nói ông ta sớm đã chết trên biển Đông. Tóm lại cũng không có ai từng gặp ông ta, người có thực quyền thực tế trên đảo Cửu Long là nhị đảo chủ”.Lý Dục Thần bỗng bật cười, nói: “Hai bán tông sư trên đảo Cửu Long, mà chị dám đi ăn trộm, mà còn trộm thành công, có thể thấy chị còn lợi hại hơn tông sư!”Chị Mai trừng mắt nhìn anh một cái, nói: “Lúc này còn có tâm trạng cười tôi!”“Chị Mai, chị cũng đừng nghĩ nhiều, yên tâm đi, chuyện của chị, tôi giúp chị giải quyết. Cùng lắm, chốc nữa tôi đánh tam đảo chủ của đảo Cửu Long này một trận, cho ông ta cút về đảo”.Chị Mai không nhịn được phì cười một tiếng: “Tên nhóc nhà cậu, cậu đánh khách của Liễu Kim Sinh mời đến, ông ta có thể đồng ý hả?”“Thế thì đã làm sao, nếu Liễu Kim Sinh dám ồn ào, tôi đánh cả ông ta!”Lý Dục Thần nói xong, nhìn sang chị Mai.Đầu tiên chị Mai cười, sau đó dừng cười, sắc mặt ảm đạm, trong ánh mắt có chút u oán.Lý Dục Thần khẽ thở dài một hơi.Hai người nói chuyện ở bên này, Mã Sơn bên cạnh bỗng nhiên nói: “Dục Thần, em xem, mấy người ông Khôn đến rồi”.Lý Dục Thần vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy bên đó rất náo nhiệt, một đoàn người đi vào từ lối đi dành cho khách quý, còn người trên vị trí khách quý bên này cũng đều đứng lên nghênh đón.Người đi phía trước nhất, chính là Tiền Khôn.Về việc Tiền Khôn đến tham dư đại hội, Lý Dục Thần cũng không thấy lạ chút nào. Dù sao cũng là đại hội võ lâm đệ nhất Nam Giang, ba gia tộc lớn Tiền Đường chắc chắn sẽ xuất hiện. Tiền Nhược Vọng trước nay luôn thờ ơ, Tiền Khôn lại là người trong võ đạo, ông ta đại diện nhà họ Tiền đến là thích hợp nhất.Nhưng điều Lý Dục Thần không ngờ là, người đi cùng Tiền Khôn đến, lại là Trí Nhẫn của chùa Thiên Trúc.Người đi phía sau Tiền Khôn là bố con nhà họ Cao, Cao Sĩ Hiến và Cao Tử Hạng, đi theo họ đến là Vạn Sơn Lâm của Hồng Môn mà Lý Dục Thần từng gặp.Hai nhà Tiền, Cao đến, khiến bầu không khí của hội trường nóng hẳn lên.Họ đến không bao lâu, hai nhân vật chính – Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân cũng lần lượt xuất hiện.Hà Trường Xuân xuất hiện trước, Viên Thọ Sơn và Viên Thiên Lãng một trái một phải, đi theo ông ta.Hà Trường Xuân vui cười hớn hở, chào hỏi những người ngồi trên ghế khách quý trước, rồi lại đến chính giữa hội trường, chào hỏi chưởng môn các phái.Mọi người đều kinh ngạc bởi sự thay đổi dung mạo của ông ta, trẻ hơn rất nhiều so với năm ngoái.Hà Trường Xuân ngồi xuống không lâu, Liễu Kim Sinh cũng đi vào với hai con cháu nhà họ Liễu.Liễu Kim Sinh ít tuổi hơn Hà Trường Xuân rất nhiều, có thể nói là hai thế hệ.Chỉ là mọi người vừa nhìn, tuổi tác của hai người hoàn toàn khác với dung mạo thực tế. Hà Trường Xuân gần chín mươi tuổi, lại rạng rỡ hồng hào, trông chỉ như người trung niên năm mươi tuổi.Liễu Kim Sinh hơn bốn mươi tuổi, lại tóc bạc trắng đầu, trông có vẻ như còn già hơn Hà Trường Xuân.Khiến cho người ta có ảo giác, tu vi cảnh giới của Hà Trường Xuân còn cao hơn Liễu Kim Sinh rất nhiều.Lý Dục Thần vừa nhìn là nhận ra, Liễu Kim Sinh luyện công xảy ra vấn đề, đã tẩu hỏa nhập ma.Có khả năng rất lớn là, ông ta biết Hà Trường Xuân đã luyện ra võ hồn, cho nên cũng tăng nhanh tiến độ luyện công. Nhưng dục tốc bất đạt, kết quả dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.