Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 1089

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1089Itazura Kazuyoshi nhìn Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân, nói ra: “Hai vị, ra tay đi”.Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân liếc nhau.Lúc này đối mặt với sự khiêu khích của ninja Đông Doanh, chỉ cần một ánh mắt, hai vị Tông Sư đã tranh giành thắng bại nửa đời người lập tức thống nhất với nhau là sẽ đối ngoại trước.“Liễu Tông Sư, hai chúng ta ai tới trước?”, Hà Trường Xuân hỏi.Liễu Kim Sinh nói: “Nhà họ Liễu thành phố Dũng của tôi năm đó đã từng đi theo Thích tướng quân giết giặc Oa, bảo vệ vùng biển, tuyệt học của nhà họ Liễu c*̃ng từ đó mà tới. Hôm nay người Oa đã dám đến khiêu khích, đương nhiên là tôi trước, không thể để cho người khác được!”Lời này của Liễu Kim Sinh khiến mọi người xung quanh khen ngợi không ngớt.Hà Trường Xuân gật đầu, võ hồn quay lại, trở về bản thể, lẳng lặng nhìn.Itazura Kazuyoshi có chút tiếc nuối nói: “Thật ra hai người có thể cùng nhau tiến lên”.Liễu Kim Sinh cả giận nói: “Đúng là tên ngông cuồng! Lấy binh khí của ông ra đi, đảm bảo ông sẽ thua tâm phục khẩu phục”.Itazura Kazuyoshi gật gật đầu, trịnh trọng cầm cuộn vải sau lưng ra, tháo xuống từng lớp để lộ ra một thanh đao gỗ không có lưỡi.Xung quanh không khỏi có người chế giễu: “Cái này không phải chỉ là một thanh gỗ thôi sao, khi còn bé tôi luyện võ, sư phụ cũng cho đám trẻ chúng tôi dùng thanh gỗ như vậy”.Người trong đại sảnh đều nở nụ cười.Itazura Kazuyoshi cười lạnh một tiếng, v**t v* đao gỗ như v**t v* người yêu của mình, nói: “Cây đao đã đi theo tôi hai mươi lăm năm, chém đầu một trăm ba mươi ba người, uống máu chưa no bụng, đến nay vẫn còn chưa già”.Dứt lời, ông ta cầm ngang thanh đao gỗ, lại nhìn Liễu Kim Sinh: “Liễu Tông Sư, binh khí của ông đâu?”Liễu Kim Sinh cười lạnh nói: “Giết ông không cần binh khí, một đôi tay không là đủ!”Ông ta vừa dứt lời, võ hồn liền bay lên không, sau đó đánh một quyền xuống.Một quyền kinh người này có uy lực cường đại, giống như Thái Sơn sụp đổ.Vóc dáng của Itazura Kazuyoshi vốn đã thấp bé, bây giờ ở trước mặt võ hồn khổng lồ của Liễu Kim Sinh thì càng nhỏ bé như sâu kiến.Không có người nào hoài nghi, ai nấy đều nghĩ chắc chắn Itazura Kazuyoshi sẽ biến thành bột mịn dưới một quyền này.Ngay cả mấy vị Tông Sư trên sân c*̃ng cảm thấy như vậy. Bởi vì bọn họ tự nghĩ nếu như là mình c*̃ng không thể đỡ được một quyền này.Itazura Kazuyoshi không hề né tránh, mà giơ đao gỗ trong tay ông ta lên.Ở hướng lưỡi đao chỉ tới có một luồng sát khí cường đại vô song hiện lên trên không trung, c*̃ng hiện lên trong lòng mọi người.Không có tiếng động, không có va chạm rung trời động đất.Đao khí kinh khủng như chém đứt không gian này, chém đứt quyền thế cường đại, chém đứt bàn tay của võ hồn.Trong lòng tất cả mọi người đều chấn động, giống như sát ý kia c*̃ng đang chém vào trái tim mọi người vậy.Xoẹt!Đao gỗ thu hồi. Thân đao chẳng biết lúc nào đã biến thành màu đỏ.

Chương 1089

Itazura Kazuyoshi nhìn Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân, nói ra: “Hai vị, ra tay đi”.

Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân liếc nhau.

Lúc này đối mặt với sự khiêu khích của ninja Đông Doanh, chỉ cần một ánh mắt, hai vị Tông Sư đã tranh giành thắng bại nửa đời người lập tức thống nhất với nhau là sẽ đối ngoại trước.

“Liễu Tông Sư, hai chúng ta ai tới trước?”, Hà Trường Xuân hỏi.

Liễu Kim Sinh nói: “Nhà họ Liễu thành phố Dũng của tôi năm đó đã từng đi theo Thích tướng quân giết giặc Oa, bảo vệ vùng biển, tuyệt học của nhà họ Liễu c*̃ng từ đó mà tới. Hôm nay người Oa đã dám đến khiêu khích, đương nhiên là tôi trước, không thể để cho người khác được!”

Lời này của Liễu Kim Sinh khiến mọi người xung quanh khen ngợi không ngớt.

Hà Trường Xuân gật đầu, võ hồn quay lại, trở về bản thể, lẳng lặng nhìn.

Itazura Kazuyoshi có chút tiếc nuối nói: “Thật ra hai người có thể cùng nhau tiến lên”.

Liễu Kim Sinh cả giận nói: “Đúng là tên ngông cuồng! Lấy binh khí của ông ra đi, đảm bảo ông sẽ thua tâm phục khẩu phục”.

Itazura Kazuyoshi gật gật đầu, trịnh trọng cầm cuộn vải sau lưng ra, tháo xuống từng lớp để lộ ra một thanh đao gỗ không có lưỡi.

Xung quanh không khỏi có người chế giễu: “Cái này không phải chỉ là một thanh gỗ thôi sao, khi còn bé tôi luyện võ, sư phụ cũng cho đám trẻ chúng tôi dùng thanh gỗ như vậy”.

Người trong đại sảnh đều nở nụ cười.

Itazura Kazuyoshi cười lạnh một tiếng, v**t v* đao gỗ như v**t v* người yêu của mình, nói: “Cây đao đã đi theo tôi hai mươi lăm năm, chém đầu một trăm ba mươi ba người, uống máu chưa no bụng, đến nay vẫn còn chưa già”.

Dứt lời, ông ta cầm ngang thanh đao gỗ, lại nhìn Liễu Kim Sinh: “Liễu Tông Sư, binh khí của ông đâu?”

Liễu Kim Sinh cười lạnh nói: “Giết ông không cần binh khí, một đôi tay không là đủ!”

Ông ta vừa dứt lời, võ hồn liền bay lên không, sau đó đánh một quyền xuống.

Một quyền kinh người này có uy lực cường đại, giống như Thái Sơn sụp đổ.

Vóc dáng của Itazura Kazuyoshi vốn đã thấp bé, bây giờ ở trước mặt võ hồn khổng lồ của Liễu Kim Sinh thì càng nhỏ bé như sâu kiến.

Không có người nào hoài nghi, ai nấy đều nghĩ chắc chắn Itazura Kazuyoshi sẽ biến thành bột mịn dưới một quyền này.

Ngay cả mấy vị Tông Sư trên sân c*̃ng cảm thấy như vậy. Bởi vì bọn họ tự nghĩ nếu như là mình c*̃ng không thể đỡ được một quyền này.

Itazura Kazuyoshi không hề né tránh, mà giơ đao gỗ trong tay ông ta lên.

Ở hướng lưỡi đao chỉ tới có một luồng sát khí cường đại vô song hiện lên trên không trung, c*̃ng hiện lên trong lòng mọi người.

Không có tiếng động, không có va chạm rung trời động đất.

Đao khí kinh khủng như chém đứt không gian này, chém đứt quyền thế cường đại, chém đứt bàn tay của võ hồn.

Trong lòng tất cả mọi người đều chấn động, giống như sát ý kia c*̃ng đang chém vào trái tim mọi người vậy.

Xoẹt!

Đao gỗ thu hồi. Thân đao chẳng biết lúc nào đã biến thành màu đỏ.

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1089Itazura Kazuyoshi nhìn Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân, nói ra: “Hai vị, ra tay đi”.Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân liếc nhau.Lúc này đối mặt với sự khiêu khích của ninja Đông Doanh, chỉ cần một ánh mắt, hai vị Tông Sư đã tranh giành thắng bại nửa đời người lập tức thống nhất với nhau là sẽ đối ngoại trước.“Liễu Tông Sư, hai chúng ta ai tới trước?”, Hà Trường Xuân hỏi.Liễu Kim Sinh nói: “Nhà họ Liễu thành phố Dũng của tôi năm đó đã từng đi theo Thích tướng quân giết giặc Oa, bảo vệ vùng biển, tuyệt học của nhà họ Liễu c*̃ng từ đó mà tới. Hôm nay người Oa đã dám đến khiêu khích, đương nhiên là tôi trước, không thể để cho người khác được!”Lời này của Liễu Kim Sinh khiến mọi người xung quanh khen ngợi không ngớt.Hà Trường Xuân gật đầu, võ hồn quay lại, trở về bản thể, lẳng lặng nhìn.Itazura Kazuyoshi có chút tiếc nuối nói: “Thật ra hai người có thể cùng nhau tiến lên”.Liễu Kim Sinh cả giận nói: “Đúng là tên ngông cuồng! Lấy binh khí của ông ra đi, đảm bảo ông sẽ thua tâm phục khẩu phục”.Itazura Kazuyoshi gật gật đầu, trịnh trọng cầm cuộn vải sau lưng ra, tháo xuống từng lớp để lộ ra một thanh đao gỗ không có lưỡi.Xung quanh không khỏi có người chế giễu: “Cái này không phải chỉ là một thanh gỗ thôi sao, khi còn bé tôi luyện võ, sư phụ cũng cho đám trẻ chúng tôi dùng thanh gỗ như vậy”.Người trong đại sảnh đều nở nụ cười.Itazura Kazuyoshi cười lạnh một tiếng, v**t v* đao gỗ như v**t v* người yêu của mình, nói: “Cây đao đã đi theo tôi hai mươi lăm năm, chém đầu một trăm ba mươi ba người, uống máu chưa no bụng, đến nay vẫn còn chưa già”.Dứt lời, ông ta cầm ngang thanh đao gỗ, lại nhìn Liễu Kim Sinh: “Liễu Tông Sư, binh khí của ông đâu?”Liễu Kim Sinh cười lạnh nói: “Giết ông không cần binh khí, một đôi tay không là đủ!”Ông ta vừa dứt lời, võ hồn liền bay lên không, sau đó đánh một quyền xuống.Một quyền kinh người này có uy lực cường đại, giống như Thái Sơn sụp đổ.Vóc dáng của Itazura Kazuyoshi vốn đã thấp bé, bây giờ ở trước mặt võ hồn khổng lồ của Liễu Kim Sinh thì càng nhỏ bé như sâu kiến.Không có người nào hoài nghi, ai nấy đều nghĩ chắc chắn Itazura Kazuyoshi sẽ biến thành bột mịn dưới một quyền này.Ngay cả mấy vị Tông Sư trên sân c*̃ng cảm thấy như vậy. Bởi vì bọn họ tự nghĩ nếu như là mình c*̃ng không thể đỡ được một quyền này.Itazura Kazuyoshi không hề né tránh, mà giơ đao gỗ trong tay ông ta lên.Ở hướng lưỡi đao chỉ tới có một luồng sát khí cường đại vô song hiện lên trên không trung, c*̃ng hiện lên trong lòng mọi người.Không có tiếng động, không có va chạm rung trời động đất.Đao khí kinh khủng như chém đứt không gian này, chém đứt quyền thế cường đại, chém đứt bàn tay của võ hồn.Trong lòng tất cả mọi người đều chấn động, giống như sát ý kia c*̃ng đang chém vào trái tim mọi người vậy.Xoẹt!Đao gỗ thu hồi. Thân đao chẳng biết lúc nào đã biến thành màu đỏ.

Chương 1089