Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 1250
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1250Nhưng mà nhìn quanh cả giới võ lâm Hoa Đông, người có danh vọng và địa vị cao hơn Hoàng Phủ Hiền cũng chỉ có Chu Khiếu Uyên. Nhưng Hoàng Phủ Hiền lại không bao giờ chịu thua Chu Khiếu Uyên, đây là điều mọi người đều biết.Hay không phải là người trong võ lâm?“Không nên hỏi, việc đó không liên quan đến chúng ta, cũng không phải là điều chúng ta nên biết”, Nghê Hoài Kỳ nói.Lúc này, người nhà họ Phan đã không nhịn nổi nữa, bọn họ lại hỏi hai vị tông sư rằng có thể giao Lang Dụ Văn và Mã Sơn giao cho bọn họ trước không, bọn họ nên báo thù cho gia chủ, muốn dùng máu của hai người kia huyết tế cho Phan Phượng Niên linh thiêng trên trời.Nghê Hoài Kỳ vốn không định giao Lang Dụ Văn cho bọn họ, nhưng nghĩ một hồi, đưa Lang Dụ Văn đến Kim Lăng thì cũng chẳng có cái kết đẹp nào, chỉ cần giữ lại một hơi còn sống đến nhà họ Trương là được.Nhà họ Nghê tại Kinh Khẩu chỉ là một gia tộc hạng hai, dựa vào tông sư là ông ta mới miễng cưỡng leo lên.Kinh Khẩu và Long Thành giáp với nhau, miếng thịt béo bở nhà họ Phan này, sao Nghê Hoài Kỳ không nghĩ đến chuyện cắn một miếng chứ.Chi bằng bán cho bọn họ một mối nhân tình, giao Lang Dụ Văn cho người nhà họ Phan, chỉ cần không đánh chết là được.Đúng lúc này, một tên đệ tử cầm di động bước tới, báo cáo với ông ta: “Sư phụ, nhà họ Từ ở Cô Tô có hành động. Từ Thông kêu gọi tất cả thế lực của nhà họ Từ, rất nhiều thế lực ngủ say bí ẩn gần như đều kéo cả Giang Đông”.“Ông ta định làm gì?”, Nghê Hoài Kỳ nhíu mày nói.“Bây giờ không biết, nhưng mà…”“Nhưng cái gì?”“Kinh Khẩu cũng có người của ông ta. Mặt khác, có đám đông ở Kim Lăng và Qua Châu tụ tập về Kinh Khẩu”.“Từ Thông điên rồi!”, mặt Nghê Hoài Kỳ nhăn chặt lại: “Mau báo về nhà chính ở Kinh Khẩu, sẵn sàng chuẩn bị đối mặt với mọi chuyện”.Lúc này, điện thoại của Hầu Khuê Đông cũng vang lên.“Ừ, là tôi… cái gì?… Cục thuế đến kiểm tra thuế sao?… Công Thương cũng đến hả?… Điều tra phòng cháy chữa cháy… Yêu cầu chúng ta dọn đi?… Mọi võ quán ư?…”Hầu Khuê Đông bỗng cảm thấy chóng mặt.Ông ta là Tông sư, nhấc tay cũng đủ lấy mạng người.Nhưng tới bây giờ ông ta vẫn chưa từng đối mặt với chuyện này, thuế vụ, công thương, phòng cháy, an ninh, vệ sinh đường phố, thậm chí là cả liên đoàn phụ nữ cũng đến võ quán Hoa Anh sinh sự.Ông ta không thể đánh chết tất cả bọn họ được.Đương nhiên ông ta cũng có thể chạy về Thân Châu, chạy tới nhà họ Trần, giết Trần Định Bang khơi mào mọi chuyện là xong xuôi.Nhưng làm thế thì hậu quả ập tới ông ta không chắc gánh vác nổi.Võ quán Hoa Anh cũng là một võ quán lâu đời của Thân Châu, nhưng so với nhà họ Trần ảnh hưởng cả Thân Châu lại chẳng là gì cả.Huống hồ, Trần Định Bang dám làm thế chắc chắn đã chuẩn bị sẵn cả rồi. Ông ta cũng không chắc giết được.Một khi giết người không thành thì vô cùng phiền phức.
Chương 1250
Nhưng mà nhìn quanh cả giới võ lâm Hoa Đông, người có danh vọng và địa vị cao hơn Hoàng Phủ Hiền cũng chỉ có Chu Khiếu Uyên. Nhưng Hoàng Phủ Hiền lại không bao giờ chịu thua Chu Khiếu Uyên, đây là điều mọi người đều biết.
Hay không phải là người trong võ lâm?
“Không nên hỏi, việc đó không liên quan đến chúng ta, cũng không phải là điều chúng ta nên biết”, Nghê Hoài Kỳ nói.
Lúc này, người nhà họ Phan đã không nhịn nổi nữa, bọn họ lại hỏi hai vị tông sư rằng có thể giao Lang Dụ Văn và Mã Sơn giao cho bọn họ trước không, bọn họ nên báo thù cho gia chủ, muốn dùng máu của hai người kia huyết tế cho Phan Phượng Niên linh thiêng trên trời.
Nghê Hoài Kỳ vốn không định giao Lang Dụ Văn cho bọn họ, nhưng nghĩ một hồi, đưa Lang Dụ Văn đến Kim Lăng thì cũng chẳng có cái kết đẹp nào, chỉ cần giữ lại một hơi còn sống đến nhà họ Trương là được.
Nhà họ Nghê tại Kinh Khẩu chỉ là một gia tộc hạng hai, dựa vào tông sư là ông ta mới miễng cưỡng leo lên.
Kinh Khẩu và Long Thành giáp với nhau, miếng thịt béo bở nhà họ Phan này, sao Nghê Hoài Kỳ không nghĩ đến chuyện cắn một miếng chứ.
Chi bằng bán cho bọn họ một mối nhân tình, giao Lang Dụ Văn cho người nhà họ Phan, chỉ cần không đánh chết là được.
Đúng lúc này, một tên đệ tử cầm di động bước tới, báo cáo với ông ta: “Sư phụ, nhà họ Từ ở Cô Tô có hành động. Từ Thông kêu gọi tất cả thế lực của nhà họ Từ, rất nhiều thế lực ngủ say bí ẩn gần như đều kéo cả Giang Đông”.
“Ông ta định làm gì?”, Nghê Hoài Kỳ nhíu mày nói.
“Bây giờ không biết, nhưng mà…”
“Nhưng cái gì?”
“Kinh Khẩu cũng có người của ông ta. Mặt khác, có đám đông ở Kim Lăng và Qua Châu tụ tập về Kinh Khẩu”.
“Từ Thông điên rồi!”, mặt Nghê Hoài Kỳ nhăn chặt lại: “Mau báo về nhà chính ở Kinh Khẩu, sẵn sàng chuẩn bị đối mặt với mọi chuyện”.
Lúc này, điện thoại của Hầu Khuê Đông cũng vang lên.
“Ừ, là tôi… cái gì?… Cục thuế đến kiểm tra thuế sao?… Công Thương cũng đến hả?… Điều tra phòng cháy chữa cháy… Yêu cầu chúng ta dọn đi?… Mọi võ quán ư?…”
Hầu Khuê Đông bỗng cảm thấy chóng mặt.
Ông ta là Tông sư, nhấc tay cũng đủ lấy mạng người.
Nhưng tới bây giờ ông ta vẫn chưa từng đối mặt với chuyện này, thuế vụ, công thương, phòng cháy, an ninh, vệ sinh đường phố, thậm chí là cả liên đoàn phụ nữ cũng đến võ quán Hoa Anh sinh sự.
Ông ta không thể đánh chết tất cả bọn họ được.
Đương nhiên ông ta cũng có thể chạy về Thân Châu, chạy tới nhà họ Trần, giết Trần Định Bang khơi mào mọi chuyện là xong xuôi.
Nhưng làm thế thì hậu quả ập tới ông ta không chắc gánh vác nổi.
Võ quán Hoa Anh cũng là một võ quán lâu đời của Thân Châu, nhưng so với nhà họ Trần ảnh hưởng cả Thân Châu lại chẳng là gì cả.
Huống hồ, Trần Định Bang dám làm thế chắc chắn đã chuẩn bị sẵn cả rồi. Ông ta cũng không chắc giết được.
Một khi giết người không thành thì vô cùng phiền phức.
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1250Nhưng mà nhìn quanh cả giới võ lâm Hoa Đông, người có danh vọng và địa vị cao hơn Hoàng Phủ Hiền cũng chỉ có Chu Khiếu Uyên. Nhưng Hoàng Phủ Hiền lại không bao giờ chịu thua Chu Khiếu Uyên, đây là điều mọi người đều biết.Hay không phải là người trong võ lâm?“Không nên hỏi, việc đó không liên quan đến chúng ta, cũng không phải là điều chúng ta nên biết”, Nghê Hoài Kỳ nói.Lúc này, người nhà họ Phan đã không nhịn nổi nữa, bọn họ lại hỏi hai vị tông sư rằng có thể giao Lang Dụ Văn và Mã Sơn giao cho bọn họ trước không, bọn họ nên báo thù cho gia chủ, muốn dùng máu của hai người kia huyết tế cho Phan Phượng Niên linh thiêng trên trời.Nghê Hoài Kỳ vốn không định giao Lang Dụ Văn cho bọn họ, nhưng nghĩ một hồi, đưa Lang Dụ Văn đến Kim Lăng thì cũng chẳng có cái kết đẹp nào, chỉ cần giữ lại một hơi còn sống đến nhà họ Trương là được.Nhà họ Nghê tại Kinh Khẩu chỉ là một gia tộc hạng hai, dựa vào tông sư là ông ta mới miễng cưỡng leo lên.Kinh Khẩu và Long Thành giáp với nhau, miếng thịt béo bở nhà họ Phan này, sao Nghê Hoài Kỳ không nghĩ đến chuyện cắn một miếng chứ.Chi bằng bán cho bọn họ một mối nhân tình, giao Lang Dụ Văn cho người nhà họ Phan, chỉ cần không đánh chết là được.Đúng lúc này, một tên đệ tử cầm di động bước tới, báo cáo với ông ta: “Sư phụ, nhà họ Từ ở Cô Tô có hành động. Từ Thông kêu gọi tất cả thế lực của nhà họ Từ, rất nhiều thế lực ngủ say bí ẩn gần như đều kéo cả Giang Đông”.“Ông ta định làm gì?”, Nghê Hoài Kỳ nhíu mày nói.“Bây giờ không biết, nhưng mà…”“Nhưng cái gì?”“Kinh Khẩu cũng có người của ông ta. Mặt khác, có đám đông ở Kim Lăng và Qua Châu tụ tập về Kinh Khẩu”.“Từ Thông điên rồi!”, mặt Nghê Hoài Kỳ nhăn chặt lại: “Mau báo về nhà chính ở Kinh Khẩu, sẵn sàng chuẩn bị đối mặt với mọi chuyện”.Lúc này, điện thoại của Hầu Khuê Đông cũng vang lên.“Ừ, là tôi… cái gì?… Cục thuế đến kiểm tra thuế sao?… Công Thương cũng đến hả?… Điều tra phòng cháy chữa cháy… Yêu cầu chúng ta dọn đi?… Mọi võ quán ư?…”Hầu Khuê Đông bỗng cảm thấy chóng mặt.Ông ta là Tông sư, nhấc tay cũng đủ lấy mạng người.Nhưng tới bây giờ ông ta vẫn chưa từng đối mặt với chuyện này, thuế vụ, công thương, phòng cháy, an ninh, vệ sinh đường phố, thậm chí là cả liên đoàn phụ nữ cũng đến võ quán Hoa Anh sinh sự.Ông ta không thể đánh chết tất cả bọn họ được.Đương nhiên ông ta cũng có thể chạy về Thân Châu, chạy tới nhà họ Trần, giết Trần Định Bang khơi mào mọi chuyện là xong xuôi.Nhưng làm thế thì hậu quả ập tới ông ta không chắc gánh vác nổi.Võ quán Hoa Anh cũng là một võ quán lâu đời của Thân Châu, nhưng so với nhà họ Trần ảnh hưởng cả Thân Châu lại chẳng là gì cả.Huống hồ, Trần Định Bang dám làm thế chắc chắn đã chuẩn bị sẵn cả rồi. Ông ta cũng không chắc giết được.Một khi giết người không thành thì vô cùng phiền phức.