Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 1255

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1255Cho dù ông ta có thể giết Từ Thông, nhưng về sau nhà họ Nghê c*̃ng không có khả năng ngẩng đầu lên được nữa.“Đi, đưa Lang Dụ Văn đến đây”.Sau khi thuộc hạ đưa Lang Dụ Văn đến, Nghê Hoài Kỳ liền gọi điện lại cho Từ Thông, sau đó đưa điện thoại cho Lang Dụ Văn.“Alo… Từ gia chủ… Ừm… tôi vẫn ổn… Chỉ là Mã Sơn và Thái Đầu đều chịu khổ… Ừm… tôi đã biết…”Lang Dụ Văn lại đưa điện thoại cho Nghê Hoài Kỳ.Nghê Hoài Kỳ nhận lấy điện thoại, nói: “Từ Thông, rốt cuộc là ông muốn thế nào?”“Thả hết bọn họ ra”.“Không có khả năng! Lang Dụ Văn là người mà nhà họ Trương muốn, tôi không có khả năng đưa cho ông được!”, Nghê Hoài Kỳ nói: “Tốt nhất là ông hãy trả hết những gì mình đào ra lại, nếu không, tôi sẽ đến Cô Tô san bằng nhà họ Từ! Đừng cho là tôi không làm được!”Trong điện thoại truyền đến tiếng cười lạnh của Từ Thông: “Ha ha, tôi tin, ông là Tông Sư mà! Nhưng tôi c*̃ng nói cho ông biết, nhà họ Từ không có dễ san bằng như ông nghĩ đâu! Ông cũng đừng nghĩ đến việc tôi sẽ trả lại những thứ kia. Trong lúc ông cãi cọ với tôi ở trong điện thoại, những thứ kia đã được chất lên mấy chục chiếc xe, bây giờ đang lái về những con sông ở các thành phố khác nhau rồi. Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, đừng nói đến ông, ngay cả tôi cũng không đuổi theo được”.Sắc mặt Nghê Hoài Kỳ không ngừng biến đổi.Nếu thả Lang Dụ Văn ra, ông ta không có cách nào ăn nói với nhà họ Trương được.Thế nhưng nếu không thả, tên điên Từ Thông này thật sự sẽ ném hài cốt tổ tiên nhà họ Nghê vào trong sông.Đúng lúc này, một giọng nói ở bên cạnh bên cạnh vang lên:“Ân oán của mấy người thì tự mấy người giải quyết, về phần Lang Dụ Văn này, tôi sẽ đưa đi trước. Từ Thông, nếu ông muốn thì hãy đến Kim Lăng, tổng bộ hiệp hội võ đạo Hoa Đông mà tìm tôi”.Nghe được giọng nói này, Nghê Hoài Kỳ lập tức mừng rỡ: “Sư phụ!”Mà Từ Thông đầu bên kia điện thoại cũng vô cùng kinh hãi: “Hoàng… Hoàng Phủ Tông Sư?”Nhưng mà Từ Thông lại không nhận được câu trả lời, một trận gió lướt qua, bóng người lóe lên.Mọi người chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, Lang Dụ Văn đã biến mất, mà đầu kia điện thoại cũng không truyền đến âm thanh nào nữa.Nghê Hoài Kỳ nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, không thấy báo đã tắt máy.Từ Thông nhất định là bị Hoàng Phủ Tông Sư xuất hiện hù dọa rồi.“Ha ha ha…”, ông ta tưởng tượng ra dáng vẻ Từ Thông trợn mắt há hốc mồm, cười ha ha: “Từ Thông, sợ rồi sao? Nếu ông biết điều thì hãy mau chóng trả đồ của tổ tiên tôi lại đi!”Đầu bên kia điện thoại vẫn trầm mặc.Từ Thông đúng là rất khiếp sợ.Ông ta không nghĩ tới Hoàng Phủ Hiền sẽ xuất hiện ở thành phố Long.Điều này nằm ngoài dự đoán của ông ta, cũng làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của ông ta.Sao Hoàng Phủ Hiền lại tham dự vào trận phân tranh giữa những hào môn ở Giang Đông?Từ Thông lập tức ý thức được, chỉ sợ chuyện này không đơn giản như ông ta nghĩ.Chắc là còn có chuyện gì mà ông ta không biết.

Chương 1255

Cho dù ông ta có thể giết Từ Thông, nhưng về sau nhà họ Nghê c*̃ng không có khả năng ngẩng đầu lên được nữa.

“Đi, đưa Lang Dụ Văn đến đây”.

Sau khi thuộc hạ đưa Lang Dụ Văn đến, Nghê Hoài Kỳ liền gọi điện lại cho Từ Thông, sau đó đưa điện thoại cho Lang Dụ Văn.

“Alo… Từ gia chủ… Ừm… tôi vẫn ổn… Chỉ là Mã Sơn và Thái Đầu đều chịu khổ… Ừm… tôi đã biết…”

Lang Dụ Văn lại đưa điện thoại cho Nghê Hoài Kỳ.

Nghê Hoài Kỳ nhận lấy điện thoại, nói: “Từ Thông, rốt cuộc là ông muốn thế nào?”

“Thả hết bọn họ ra”.

“Không có khả năng! Lang Dụ Văn là người mà nhà họ Trương muốn, tôi không có khả năng đưa cho ông được!”, Nghê Hoài Kỳ nói: “Tốt nhất là ông hãy trả hết những gì mình đào ra lại, nếu không, tôi sẽ đến Cô Tô san bằng nhà họ Từ! Đừng cho là tôi không làm được!”

Trong điện thoại truyền đến tiếng cười lạnh của Từ Thông: “Ha ha, tôi tin, ông là Tông Sư mà! Nhưng tôi c*̃ng nói cho ông biết, nhà họ Từ không có dễ san bằng như ông nghĩ đâu! Ông cũng đừng nghĩ đến việc tôi sẽ trả lại những thứ kia. Trong lúc ông cãi cọ với tôi ở trong điện thoại, những thứ kia đã được chất lên mấy chục chiếc xe, bây giờ đang lái về những con sông ở các thành phố khác nhau rồi. Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, đừng nói đến ông, ngay cả tôi cũng không đuổi theo được”.

Sắc mặt Nghê Hoài Kỳ không ngừng biến đổi.

Nếu thả Lang Dụ Văn ra, ông ta không có cách nào ăn nói với nhà họ Trương được.

Thế nhưng nếu không thả, tên điên Từ Thông này thật sự sẽ ném hài cốt tổ tiên nhà họ Nghê vào trong sông.

Đúng lúc này, một giọng nói ở bên cạnh bên cạnh vang lên:

“Ân oán của mấy người thì tự mấy người giải quyết, về phần Lang Dụ Văn này, tôi sẽ đưa đi trước. Từ Thông, nếu ông muốn thì hãy đến Kim Lăng, tổng bộ hiệp hội võ đạo Hoa Đông mà tìm tôi”.

Nghe được giọng nói này, Nghê Hoài Kỳ lập tức mừng rỡ: “Sư phụ!”

Mà Từ Thông đầu bên kia điện thoại cũng vô cùng kinh hãi: “Hoàng… Hoàng Phủ Tông Sư?”

Nhưng mà Từ Thông lại không nhận được câu trả lời, một trận gió lướt qua, bóng người lóe lên.

Mọi người chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, Lang Dụ Văn đã biến mất, mà đầu kia điện thoại cũng không truyền đến âm thanh nào nữa.

Nghê Hoài Kỳ nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, không thấy báo đã tắt máy.

Từ Thông nhất định là bị Hoàng Phủ Tông Sư xuất hiện hù dọa rồi.

“Ha ha ha…”, ông ta tưởng tượng ra dáng vẻ Từ Thông trợn mắt há hốc mồm, cười ha ha: “Từ Thông, sợ rồi sao? Nếu ông biết điều thì hãy mau chóng trả đồ của tổ tiên tôi lại đi!”

Đầu bên kia điện thoại vẫn trầm mặc.

Từ Thông đúng là rất khiếp sợ.

Ông ta không nghĩ tới Hoàng Phủ Hiền sẽ xuất hiện ở thành phố Long.

Điều này nằm ngoài dự đoán của ông ta, cũng làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của ông ta.

Sao Hoàng Phủ Hiền lại tham dự vào trận phân tranh giữa những hào môn ở Giang Đông?

Từ Thông lập tức ý thức được, chỉ sợ chuyện này không đơn giản như ông ta nghĩ.

Chắc là còn có chuyện gì mà ông ta không biết.

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1255Cho dù ông ta có thể giết Từ Thông, nhưng về sau nhà họ Nghê c*̃ng không có khả năng ngẩng đầu lên được nữa.“Đi, đưa Lang Dụ Văn đến đây”.Sau khi thuộc hạ đưa Lang Dụ Văn đến, Nghê Hoài Kỳ liền gọi điện lại cho Từ Thông, sau đó đưa điện thoại cho Lang Dụ Văn.“Alo… Từ gia chủ… Ừm… tôi vẫn ổn… Chỉ là Mã Sơn và Thái Đầu đều chịu khổ… Ừm… tôi đã biết…”Lang Dụ Văn lại đưa điện thoại cho Nghê Hoài Kỳ.Nghê Hoài Kỳ nhận lấy điện thoại, nói: “Từ Thông, rốt cuộc là ông muốn thế nào?”“Thả hết bọn họ ra”.“Không có khả năng! Lang Dụ Văn là người mà nhà họ Trương muốn, tôi không có khả năng đưa cho ông được!”, Nghê Hoài Kỳ nói: “Tốt nhất là ông hãy trả hết những gì mình đào ra lại, nếu không, tôi sẽ đến Cô Tô san bằng nhà họ Từ! Đừng cho là tôi không làm được!”Trong điện thoại truyền đến tiếng cười lạnh của Từ Thông: “Ha ha, tôi tin, ông là Tông Sư mà! Nhưng tôi c*̃ng nói cho ông biết, nhà họ Từ không có dễ san bằng như ông nghĩ đâu! Ông cũng đừng nghĩ đến việc tôi sẽ trả lại những thứ kia. Trong lúc ông cãi cọ với tôi ở trong điện thoại, những thứ kia đã được chất lên mấy chục chiếc xe, bây giờ đang lái về những con sông ở các thành phố khác nhau rồi. Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, đừng nói đến ông, ngay cả tôi cũng không đuổi theo được”.Sắc mặt Nghê Hoài Kỳ không ngừng biến đổi.Nếu thả Lang Dụ Văn ra, ông ta không có cách nào ăn nói với nhà họ Trương được.Thế nhưng nếu không thả, tên điên Từ Thông này thật sự sẽ ném hài cốt tổ tiên nhà họ Nghê vào trong sông.Đúng lúc này, một giọng nói ở bên cạnh bên cạnh vang lên:“Ân oán của mấy người thì tự mấy người giải quyết, về phần Lang Dụ Văn này, tôi sẽ đưa đi trước. Từ Thông, nếu ông muốn thì hãy đến Kim Lăng, tổng bộ hiệp hội võ đạo Hoa Đông mà tìm tôi”.Nghe được giọng nói này, Nghê Hoài Kỳ lập tức mừng rỡ: “Sư phụ!”Mà Từ Thông đầu bên kia điện thoại cũng vô cùng kinh hãi: “Hoàng… Hoàng Phủ Tông Sư?”Nhưng mà Từ Thông lại không nhận được câu trả lời, một trận gió lướt qua, bóng người lóe lên.Mọi người chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, Lang Dụ Văn đã biến mất, mà đầu kia điện thoại cũng không truyền đến âm thanh nào nữa.Nghê Hoài Kỳ nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, không thấy báo đã tắt máy.Từ Thông nhất định là bị Hoàng Phủ Tông Sư xuất hiện hù dọa rồi.“Ha ha ha…”, ông ta tưởng tượng ra dáng vẻ Từ Thông trợn mắt há hốc mồm, cười ha ha: “Từ Thông, sợ rồi sao? Nếu ông biết điều thì hãy mau chóng trả đồ của tổ tiên tôi lại đi!”Đầu bên kia điện thoại vẫn trầm mặc.Từ Thông đúng là rất khiếp sợ.Ông ta không nghĩ tới Hoàng Phủ Hiền sẽ xuất hiện ở thành phố Long.Điều này nằm ngoài dự đoán của ông ta, cũng làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của ông ta.Sao Hoàng Phủ Hiền lại tham dự vào trận phân tranh giữa những hào môn ở Giang Đông?Từ Thông lập tức ý thức được, chỉ sợ chuyện này không đơn giản như ông ta nghĩ.Chắc là còn có chuyện gì mà ông ta không biết.

Chương 1255