Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…
Chương 1423
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1423Ngay sau đó, một tiếng nổ nữa vang lên, nắp quan tài bên cạnh cũng rơi xuống.Cũng có vô số vàng bạc ào ào chảy khắp sàn.Nhưng ông chủ Hầu cũng không còn hưng phấn nữa, trong lòng bị một nỗi sợ hãi sâu sắc chiếm cứ.Bởi vì sau khi vàng bạc chảy ra, ông ta nhìn thấy một cương thi màu nâu đang đứng trong quan tài kia.Ông ta cảm thấy cương thi dường như đang cử động, đôi mắt trống rỗng của nó dường như đang nhìn chằm chằm vào mình.Tiếng động cùng tiếng vàng bạc tuôn chảy vang lên, những chiếc quan tài đặt trên vách đá lần lượt được mở ra.Cương thi trong chiếc quan tài được mở ra đầu tiên bước về phía trước một bước, lắc lư thân thể hai cái, trông có vẻ không vững.Sau một lúc dừng lại, nó tiếp tục bước thứ hai một cách cứng ngắc và khó khăn.Sau đó, con cương thi thứ hai cũng di chuyển, gần như lặp lại động tác giống như con cương thi đầu tiên.Trong một cung điện khổng lồ dưới lòng đất, hàng trăm con cương thi đang chậm rãi di chuyển, chúng dẫm lên vàng bạc đang rải khắp nơi.Ông chủ Hầu sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh.Cảnh tượng này còn khoa trương hơn bất cứ cảnh nào trong phim kinh dị mà ông ta từng xem qua.Đôi tay ông ta run run, cầm điện thoại ra, bật camera, chụp hai bức ảnh trước rồi bắt đầu quay video.Ở đây không có tín hiệu, không thể nào đăng tải video lên mạng. Nhưng ông ta vẫn muốn quay lại, cho dù có chết ở chỗ này thì cũng phải để cho thế hệ sau biết có người đã từng đến đây, hơn nữa để lại tư liệu video quý giá.Con người thì đều phải chết, không thể nào nặng tựa Thái Sơn, nhưng nếu có thể đóng góp một chút cho sự nghiệp khảo cổ trong tương lai thì cũng không uổng công đã làm việc ở Phan Gia Viên mấy chục năm qua.Ông chủ Hầu vừa sợ hãi vừa giơ điện thoại di động lên, nhìn thấy con cương thi trên màn hình càng ngày càng gần mình, cuối cùng ông ta cũng hoảng sợ hét lên, xoay người bỏ chạy.Nhưng khi vừa xoay người lại thì đã suýt đụng trúng một con cương thi khác.Khuôn mặt khô quắt và thối rữa gần như chạm vào mặt ông ta, ông ta còn nhìn thấy vài con côn trùng không rõ nguồn gốc đang bò ra từ hốc mắt và lỗ mũi của cương thi.Ông chủ Hầu tưởng mình sắp chết chắc rồi.Ngay vào lúc này, một đạo kiếm khí màu đen bắn tới.Con cương thi trước mặt ông ta bị chém thành hai nửa, chậm rãi ngã xuống.Ông chủ Hầu run rẩy, nghe thấy một tiếng bùm, theo bản năng xoay người lại, chỉ thấy con cương thi sau lưng chỉ còn lại một nửa, nửa còn lại đã ngã xuống đất.Ông ta liếc nhìn cánh cửa của địa cung, Bạch Phương Hưng và Tiêu Minh Hạc vẫn đang cố gắng chiến đấu với lũ sát thi ngoài cửa, dường như không thèm để ý đến ông ta.Vậy thì chỉ còn lại Lý Dục Thần trên bệ đá trung tâm.Ông ta nhìn thấy một thanh kiếm đen xuất hiện trong tay Lý Dục Thần.Lúc này, một con cương thi khác lại tới gần ông chủ Hầu.Lý Dục Thần vung kiếm, b*n r* một đạo kiếm khí, đầu của cương thi rơi xuống và lăn đi. Thân thể lắc lư hai cái và cũng ngã xuống đất.Sau khi thấy ông chủ Hầu tạm thời không gặp nguy hiểm, Lý Dục Thần xoay người, đối mặt với thi thể của Quỷ Vương trên bệ đá, giơ kiếm chém xuống.
Chương 1423
Ngay sau đó, một tiếng nổ nữa vang lên, nắp quan tài bên cạnh cũng rơi xuống.
Cũng có vô số vàng bạc ào ào chảy khắp sàn.
Nhưng ông chủ Hầu cũng không còn hưng phấn nữa, trong lòng bị một nỗi sợ hãi sâu sắc chiếm cứ.
Bởi vì sau khi vàng bạc chảy ra, ông ta nhìn thấy một cương thi màu nâu đang đứng trong quan tài kia.
Ông ta cảm thấy cương thi dường như đang cử động, đôi mắt trống rỗng của nó dường như đang nhìn chằm chằm vào mình.
Tiếng động cùng tiếng vàng bạc tuôn chảy vang lên, những chiếc quan tài đặt trên vách đá lần lượt được mở ra.
Cương thi trong chiếc quan tài được mở ra đầu tiên bước về phía trước một bước, lắc lư thân thể hai cái, trông có vẻ không vững.
Sau một lúc dừng lại, nó tiếp tục bước thứ hai một cách cứng ngắc và khó khăn.
Sau đó, con cương thi thứ hai cũng di chuyển, gần như lặp lại động tác giống như con cương thi đầu tiên.
Trong một cung điện khổng lồ dưới lòng đất, hàng trăm con cương thi đang chậm rãi di chuyển, chúng dẫm lên vàng bạc đang rải khắp nơi.
Ông chủ Hầu sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh.
Cảnh tượng này còn khoa trương hơn bất cứ cảnh nào trong phim kinh dị mà ông ta từng xem qua.
Đôi tay ông ta run run, cầm điện thoại ra, bật camera, chụp hai bức ảnh trước rồi bắt đầu quay video.
Ở đây không có tín hiệu, không thể nào đăng tải video lên mạng. Nhưng ông ta vẫn muốn quay lại, cho dù có chết ở chỗ này thì cũng phải để cho thế hệ sau biết có người đã từng đến đây, hơn nữa để lại tư liệu video quý giá.
Con người thì đều phải chết, không thể nào nặng tựa Thái Sơn, nhưng nếu có thể đóng góp một chút cho sự nghiệp khảo cổ trong tương lai thì cũng không uổng công đã làm việc ở Phan Gia Viên mấy chục năm qua.
Ông chủ Hầu vừa sợ hãi vừa giơ điện thoại di động lên, nhìn thấy con cương thi trên màn hình càng ngày càng gần mình, cuối cùng ông ta cũng hoảng sợ hét lên, xoay người bỏ chạy.
Nhưng khi vừa xoay người lại thì đã suýt đụng trúng một con cương thi khác.
Khuôn mặt khô quắt và thối rữa gần như chạm vào mặt ông ta, ông ta còn nhìn thấy vài con côn trùng không rõ nguồn gốc đang bò ra từ hốc mắt và lỗ mũi của cương thi.
Ông chủ Hầu tưởng mình sắp chết chắc rồi.
Ngay vào lúc này, một đạo kiếm khí màu đen bắn tới.
Con cương thi trước mặt ông ta bị chém thành hai nửa, chậm rãi ngã xuống.
Ông chủ Hầu run rẩy, nghe thấy một tiếng bùm, theo bản năng xoay người lại, chỉ thấy con cương thi sau lưng chỉ còn lại một nửa, nửa còn lại đã ngã xuống đất.
Ông ta liếc nhìn cánh cửa của địa cung, Bạch Phương Hưng và Tiêu Minh Hạc vẫn đang cố gắng chiến đấu với lũ sát thi ngoài cửa, dường như không thèm để ý đến ông ta.
Vậy thì chỉ còn lại Lý Dục Thần trên bệ đá trung tâm.
Ông ta nhìn thấy một thanh kiếm đen xuất hiện trong tay Lý Dục Thần.
Lúc này, một con cương thi khác lại tới gần ông chủ Hầu.
Lý Dục Thần vung kiếm, b*n r* một đạo kiếm khí, đầu của cương thi rơi xuống và lăn đi. Thân thể lắc lư hai cái và cũng ngã xuống đất.
Sau khi thấy ông chủ Hầu tạm thời không gặp nguy hiểm, Lý Dục Thần xoay người, đối mặt với thi thể của Quỷ Vương trên bệ đá, giơ kiếm chém xuống.
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1423Ngay sau đó, một tiếng nổ nữa vang lên, nắp quan tài bên cạnh cũng rơi xuống.Cũng có vô số vàng bạc ào ào chảy khắp sàn.Nhưng ông chủ Hầu cũng không còn hưng phấn nữa, trong lòng bị một nỗi sợ hãi sâu sắc chiếm cứ.Bởi vì sau khi vàng bạc chảy ra, ông ta nhìn thấy một cương thi màu nâu đang đứng trong quan tài kia.Ông ta cảm thấy cương thi dường như đang cử động, đôi mắt trống rỗng của nó dường như đang nhìn chằm chằm vào mình.Tiếng động cùng tiếng vàng bạc tuôn chảy vang lên, những chiếc quan tài đặt trên vách đá lần lượt được mở ra.Cương thi trong chiếc quan tài được mở ra đầu tiên bước về phía trước một bước, lắc lư thân thể hai cái, trông có vẻ không vững.Sau một lúc dừng lại, nó tiếp tục bước thứ hai một cách cứng ngắc và khó khăn.Sau đó, con cương thi thứ hai cũng di chuyển, gần như lặp lại động tác giống như con cương thi đầu tiên.Trong một cung điện khổng lồ dưới lòng đất, hàng trăm con cương thi đang chậm rãi di chuyển, chúng dẫm lên vàng bạc đang rải khắp nơi.Ông chủ Hầu sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh.Cảnh tượng này còn khoa trương hơn bất cứ cảnh nào trong phim kinh dị mà ông ta từng xem qua.Đôi tay ông ta run run, cầm điện thoại ra, bật camera, chụp hai bức ảnh trước rồi bắt đầu quay video.Ở đây không có tín hiệu, không thể nào đăng tải video lên mạng. Nhưng ông ta vẫn muốn quay lại, cho dù có chết ở chỗ này thì cũng phải để cho thế hệ sau biết có người đã từng đến đây, hơn nữa để lại tư liệu video quý giá.Con người thì đều phải chết, không thể nào nặng tựa Thái Sơn, nhưng nếu có thể đóng góp một chút cho sự nghiệp khảo cổ trong tương lai thì cũng không uổng công đã làm việc ở Phan Gia Viên mấy chục năm qua.Ông chủ Hầu vừa sợ hãi vừa giơ điện thoại di động lên, nhìn thấy con cương thi trên màn hình càng ngày càng gần mình, cuối cùng ông ta cũng hoảng sợ hét lên, xoay người bỏ chạy.Nhưng khi vừa xoay người lại thì đã suýt đụng trúng một con cương thi khác.Khuôn mặt khô quắt và thối rữa gần như chạm vào mặt ông ta, ông ta còn nhìn thấy vài con côn trùng không rõ nguồn gốc đang bò ra từ hốc mắt và lỗ mũi của cương thi.Ông chủ Hầu tưởng mình sắp chết chắc rồi.Ngay vào lúc này, một đạo kiếm khí màu đen bắn tới.Con cương thi trước mặt ông ta bị chém thành hai nửa, chậm rãi ngã xuống.Ông chủ Hầu run rẩy, nghe thấy một tiếng bùm, theo bản năng xoay người lại, chỉ thấy con cương thi sau lưng chỉ còn lại một nửa, nửa còn lại đã ngã xuống đất.Ông ta liếc nhìn cánh cửa của địa cung, Bạch Phương Hưng và Tiêu Minh Hạc vẫn đang cố gắng chiến đấu với lũ sát thi ngoài cửa, dường như không thèm để ý đến ông ta.Vậy thì chỉ còn lại Lý Dục Thần trên bệ đá trung tâm.Ông ta nhìn thấy một thanh kiếm đen xuất hiện trong tay Lý Dục Thần.Lúc này, một con cương thi khác lại tới gần ông chủ Hầu.Lý Dục Thần vung kiếm, b*n r* một đạo kiếm khí, đầu của cương thi rơi xuống và lăn đi. Thân thể lắc lư hai cái và cũng ngã xuống đất.Sau khi thấy ông chủ Hầu tạm thời không gặp nguy hiểm, Lý Dục Thần xoay người, đối mặt với thi thể của Quỷ Vương trên bệ đá, giơ kiếm chém xuống.