Chương 1: Đã trở về - Xoẹt xoẹt đùng... Một tia chớp trắng như tuyết, giống như thiên thần vung nhanh chiến đao trên bầu trời đen kịt, bộ một luồng sáng chói rồi biến mất trong thế giới đen tối. - Âm ầm ầm... Sau khi tia chớp này hiện lên, mưa lớn như hạt đậu ào ào rơi xuống cùng tiếng sầm đì đúng, trút xuống tới tấp trên mặt đất. Hơi nước mông lung bao phủ cả thôn nhỏ miền núi trong cơn mưa gió bão bùng. Ở góc Đông Bắc thôn có một gian nhà nho nhỏ dựa vào núi lớn. Xuyên qua cánh cửa, có thế nhìn thấy một ngọn đèn vàng vọt. - Tổ sư gia ở trên, đệ tử Giang Thanh Minh lễ bái... Một ông lão tóc hoa râm, mặt già nua gầy gõ cầm một bó hương, cung kính lễ bái ba lần, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn ban thờ, khổ sở nói: - Tổ sư gia, cháu trai của đệ tử mất tích đã hơn ba năm rồi, vẫn không có tin tức, không biết sống chết thế nào... - Mười mấy năm qua đệ tử tuân theo tổ huấn, hành y tế thế, cứu sống vô số người. Mà ba năm nay đệ tử càng chữa bệnh tặng thuốc, chưa từng nhận chút tiền của người…
Chương 634: C634: Có chuyện gì thì mau báo cho tôi
Tuyệt Phẩm Thiên YTác giả: Hoa Tiến TửuTruyện Đô ThịChương 1: Đã trở về - Xoẹt xoẹt đùng... Một tia chớp trắng như tuyết, giống như thiên thần vung nhanh chiến đao trên bầu trời đen kịt, bộ một luồng sáng chói rồi biến mất trong thế giới đen tối. - Âm ầm ầm... Sau khi tia chớp này hiện lên, mưa lớn như hạt đậu ào ào rơi xuống cùng tiếng sầm đì đúng, trút xuống tới tấp trên mặt đất. Hơi nước mông lung bao phủ cả thôn nhỏ miền núi trong cơn mưa gió bão bùng. Ở góc Đông Bắc thôn có một gian nhà nho nhỏ dựa vào núi lớn. Xuyên qua cánh cửa, có thế nhìn thấy một ngọn đèn vàng vọt. - Tổ sư gia ở trên, đệ tử Giang Thanh Minh lễ bái... Một ông lão tóc hoa râm, mặt già nua gầy gõ cầm một bó hương, cung kính lễ bái ba lần, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn ban thờ, khổ sở nói: - Tổ sư gia, cháu trai của đệ tử mất tích đã hơn ba năm rồi, vẫn không có tin tức, không biết sống chết thế nào... - Mười mấy năm qua đệ tử tuân theo tổ huấn, hành y tế thế, cứu sống vô số người. Mà ba năm nay đệ tử càng chữa bệnh tặng thuốc, chưa từng nhận chút tiền của người… Tôn Nghị quay đầu đi ra khỏi cửa lều vải, thấy vị thượng úy phụ trách chạy vào, kính lễ với anh ta rồi nói:- Thầy thuốc Tôn, tôi đã xử lý xong bốn thi thể đó rồi, nhưng cấp trên bảo tôi đến hỏi xem tình hình của thầy thuốc Giang thế nào? Có nguy hiểm không?- Cấp trên? Cấp trên nào?Tôn Nghị bất mãn cau mày nhìn vị thượng úy này. Anh ta rất kính sợ La y sư nhưng người ngoài viện này chẳng ai khiến anh ta sợ hãi cả.||||| Truyện đề cử: Bé Chanh Siêu Chua |||||- Á, nghe nói là người đến từ bộ tổng chỉ huy!Thượng úy chần chừ một lát, sau đó vội nói.- Bộ tổng chỉ huy?Đương nhiên Tôn Nghị biết cấp bậc của bộ tổng chỉ huy này, người đứng đầu trên danh nghĩa của bộ tổng chỉ huy là Vu tổng, tên Giang Nguyên này quan trọng vậy sao? Nghĩ đến việc lần này thầy La đến đã từng liên hệ với tổng chỉ huy này, Tôn Nghị chần chừ một lát, sau đó nói:- Anh chờ chút, tôi vào trong xác nhận xem! ~ Được!Tôn Nghị lại quay vào lều vải, cẩn thận xin chỉ thị của La y sư:- Thầy La, phía bộ tổng chỉ huy cho người đến hỏi tình hình của vị thầy thuốc Giang này, thầy xem...- Bộ tổng chỉ huy?La y sư có chút bất ngờ nhìn Giang Nguyên nằm trên bàn cấp cứu một cái, sau đó gật gật đầu nói:- Được, vậy em nói với bọn họ Giang Nguyên không sao, giao cả mấy thi thể đó cho bọn họ, sẽ có người của phòng xử lý sự kiện đặc biệt điều tra!- Vâng thưa thầy!Sau khi đáp lại một tiếng, Tôn Nghị âm thầm lau mồ. hôi, xem ra anh ta đi vào hỏi một tiếng quả nhiên là đúng, lập tức đi ra ngoài nói với vị thượng úy kia.Rất nhanh, không lâu sau, máy bay trực thăng liền mang theo bốn thi thể đó cất cánh, sau đó bay về nơi nào không biết.Mà lúc này thầy thuốc Đào ở bên cạnh sau khi xác nhận đại khái là Giang Nguyên không có vấn đề gì lớn cũng thở phào nhẹ nhõm, khuyên người dân giải tán. Hiện chỉ có nữ phóng viên kia vân bất đắc dĩ đứng ở cửa.Vì cô ta biết rõ lều vải này không phải ai cũng vào. được, dù cô ta có cái mác đài truyền hình quốc gia cũng không được vị thầy thuốc Tôn mũi hếch lên trời và nữ thầy thuốc kia cho phép, vậy nên cô ta không dám xông vao.Có điều cũng may, điều an ủi duy nhất là hình như thầy thuốc Giang này không bị nguy hiểm đến tính mạng, cô ta vẫn có cơ hội phỏng vấn hắn ta.Hai tiếng sau, TV lại phát một tin tức, ngôi sao của Tê La, thầy thuốc Giang vì cứu người dân bị nạn, không cẩn thận bị trọng thương nhưng sau khi cấp cứu khẩn cấp, hiện đã không còn nguy hiểm đến tính mạng.Hàng trăm người dân địa phương nghe tin thầy thuốc Giang bị thương đều chạy đến yêu cầu hiến máu cho thầy thuốc Giang, cảnh tượng hoành tráng đến mức. khiến người ta cảm động.Tin này vừa phát đi đã kinh động đến vô số người, trong đó người dám yêu dám hận nhất là Phan Hiểu Hiểu đương nhiên là nhân vật tiều biểu nhất. Cô ta suýt nữa đã bay thẳng đến tỉnh Tứ Xuyên, kết quả khó khăn lắm bà Phan mới khuyên nhủ được.Những người còn lại trong lòng càng lo lắng, chiếc. di động đã tắt máy mấy ngày của Giang Nguyên lại bị gọi vô số lần. Có điều mọi người cũng hơi yên tâm là Giang Nguyên đã không còn nguy hiểm đến tính mạng, cũng không có gì đáng ngại nữa.Đương nhiên, có không ít người biết chân tướng, hơn nữa cũng quan tâm đến Giang Nguyên. Lúc này sắc mặt Dương lão gia tử cực kỳ tối tăm, là một người luôn quan †âm đến tình hình của Giang Nguyên, lúc này lại xảy ra chuyện lớn như vậy, đương nhiên ông ta sẽ nhận được tin tức trước tiên.- Dương Lão, chuyện này nghe nói phía phòng xử lý sự kiện đặc biệt của cục an ninh đã tiếp nhận rồi.Thư ký ở bên cạnh cẩn thận nói.- Phòng xử lý sự kiện đặc biệt? Chuyện này liên quan gì đến họ?Dương lão gia tử nhướng mày, trầm giọng nói. Thư ký cẩn thận đáp:- Nghe nói là phía Thiên Y Viện truyền tin trực tiếp chuyển cho phòng xử lý sự kiện đặc biệt tiếp nhận chuyện này!- Thiên Y Viện?Vẻ mặt Dương lão gia tử khẽ biến đổi. Nếu Thiên Y. Viện tham gia vào chuyện này thì ông ta thật sự không tiện nhúng tay vào, đặc biệt là sau khi phòng xử lý sự kiện đặc biệt tiếp nhận.Dương lão gia tử chần chừ một lát, sau đó lại trầm giọng hỏi:- Vậy sao chuyện này lại liên quan đến Thiên Y Viện?- Mấy ngày nay, Thiên Y Viện đúng lúc có người ở xã Tê La tiến hành thi tăng cấp, mà hình như có một vị y sư ở đó, vị đó đã cứu thầy thuốc Giang. Quyết định này chắc là do ông ta đưa ralThư ký sớm đã tìm hiểu rõ, cẩn thận đáp.Dương lão gia tử nhẹ nhàng mà gật đầu, trong mắt lướt qua một tia cảm khái, hóa ra là vậy. Chỉ là không biết rốt cuộc Giang Nguyên có quan hệ với Thiên Y Viện không, có điều như vậy xem ra chỉ e là rất có khả năng này.Dương lão gia tử trầm mặc một lát, bây giờ đang có rất nhiều chuyện nằm trong lúc sắp xếp lên kế hoạch khua chiêng gõ mõ, tốt nhất ông ta không nên nhúng tay vào chuyện này để tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Nghĩ vậy, ông ta bèn dặn dò:- Được rồi, chuyện này cô theo sát một chút, nhưng đừng nhúng tay vào, có chuyện gì thì mau báo cho tôi!- Vâng!Thư ký ở bên cạnh khom người đáp.
Tôn Nghị quay đầu đi ra khỏi cửa lều vải, thấy vị thượng úy phụ trách chạy vào, kính lễ với anh ta rồi nói:
- Thầy thuốc Tôn, tôi đã xử lý xong bốn thi thể đó rồi, nhưng cấp trên bảo tôi đến hỏi xem tình hình của thầy thuốc Giang thế nào? Có nguy hiểm không?
- Cấp trên? Cấp trên nào?
Tôn Nghị bất mãn cau mày nhìn vị thượng úy này. Anh ta rất kính sợ La y sư nhưng người ngoài viện này chẳng ai khiến anh ta sợ hãi cả.
||||| Truyện đề cử: Bé Chanh Siêu Chua |||||
- Á, nghe nói là người đến từ bộ tổng chỉ huy!
Thượng úy chần chừ một lát, sau đó vội nói.
- Bộ tổng chỉ huy?
Đương nhiên Tôn Nghị biết cấp bậc của bộ tổng chỉ huy này, người đứng đầu trên danh nghĩa của bộ tổng chỉ huy là Vu tổng, tên Giang Nguyên này quan trọng vậy sao? Nghĩ đến việc lần này thầy La đến đã từng liên hệ với tổng chỉ huy này, Tôn Nghị chần chừ một lát, sau đó nói:
- Anh chờ chút, tôi vào trong xác nhận xem! ~ Được!
Tôn Nghị lại quay vào lều vải, cẩn thận xin chỉ thị của La y sư:
- Thầy La, phía bộ tổng chỉ huy cho người đến hỏi tình hình của vị thầy thuốc Giang này, thầy xem...
- Bộ tổng chỉ huy?
La y sư có chút bất ngờ nhìn Giang Nguyên nằm trên bàn cấp cứu một cái, sau đó gật gật đầu nói:
- Được, vậy em nói với bọn họ Giang Nguyên không sao, giao cả mấy thi thể đó cho bọn họ, sẽ có người của phòng xử lý sự kiện đặc biệt điều tra!
- Vâng thưa thầy!
Sau khi đáp lại một tiếng, Tôn Nghị âm thầm lau mồ. hôi, xem ra anh ta đi vào hỏi một tiếng quả nhiên là đúng, lập tức đi ra ngoài nói với vị thượng úy kia.
Rất nhanh, không lâu sau, máy bay trực thăng liền mang theo bốn thi thể đó cất cánh, sau đó bay về nơi nào không biết.
Mà lúc này thầy thuốc Đào ở bên cạnh sau khi xác nhận đại khái là Giang Nguyên không có vấn đề gì lớn cũng thở phào nhẹ nhõm, khuyên người dân giải tán. Hiện chỉ có nữ phóng viên kia vân bất đắc dĩ đứng ở cửa.
Vì cô ta biết rõ lều vải này không phải ai cũng vào. được, dù cô ta có cái mác đài truyền hình quốc gia cũng không được vị thầy thuốc Tôn mũi hếch lên trời và nữ thầy thuốc kia cho phép, vậy nên cô ta không dám xông vao.
Có điều cũng may, điều an ủi duy nhất là hình như thầy thuốc Giang này không bị nguy hiểm đến tính mạng, cô ta vẫn có cơ hội phỏng vấn hắn ta.
Hai tiếng sau, TV lại phát một tin tức, ngôi sao của Tê La, thầy thuốc Giang vì cứu người dân bị nạn, không cẩn thận bị trọng thương nhưng sau khi cấp cứu khẩn cấp, hiện đã không còn nguy hiểm đến tính mạng.
Hàng trăm người dân địa phương nghe tin thầy thuốc Giang bị thương đều chạy đến yêu cầu hiến máu cho thầy thuốc Giang, cảnh tượng hoành tráng đến mức. khiến người ta cảm động.
Tin này vừa phát đi đã kinh động đến vô số người, trong đó người dám yêu dám hận nhất là Phan Hiểu Hiểu đương nhiên là nhân vật tiều biểu nhất. Cô ta suýt nữa đã bay thẳng đến tỉnh Tứ Xuyên, kết quả khó khăn lắm bà Phan mới khuyên nhủ được.
Những người còn lại trong lòng càng lo lắng, chiếc. di động đã tắt máy mấy ngày của Giang Nguyên lại bị gọi vô số lần. Có điều mọi người cũng hơi yên tâm là Giang Nguyên đã không còn nguy hiểm đến tính mạng, cũng không có gì đáng ngại nữa.
Đương nhiên, có không ít người biết chân tướng, hơn nữa cũng quan tâm đến Giang Nguyên. Lúc này sắc mặt Dương lão gia tử cực kỳ tối tăm, là một người luôn quan †âm đến tình hình của Giang Nguyên, lúc này lại xảy ra chuyện lớn như vậy, đương nhiên ông ta sẽ nhận được tin tức trước tiên.
- Dương Lão, chuyện này nghe nói phía phòng xử lý sự kiện đặc biệt của cục an ninh đã tiếp nhận rồi.
Thư ký ở bên cạnh cẩn thận nói.
- Phòng xử lý sự kiện đặc biệt? Chuyện này liên quan gì đến họ?
Dương lão gia tử nhướng mày, trầm giọng nói. Thư ký cẩn thận đáp:
- Nghe nói là phía Thiên Y Viện truyền tin trực tiếp chuyển cho phòng xử lý sự kiện đặc biệt tiếp nhận chuyện này!
- Thiên Y Viện?
Vẻ mặt Dương lão gia tử khẽ biến đổi. Nếu Thiên Y. Viện tham gia vào chuyện này thì ông ta thật sự không tiện nhúng tay vào, đặc biệt là sau khi phòng xử lý sự kiện đặc biệt tiếp nhận.
Dương lão gia tử chần chừ một lát, sau đó lại trầm giọng hỏi:
- Vậy sao chuyện này lại liên quan đến Thiên Y Viện?
- Mấy ngày nay, Thiên Y Viện đúng lúc có người ở xã Tê La tiến hành thi tăng cấp, mà hình như có một vị y sư ở đó, vị đó đã cứu thầy thuốc Giang. Quyết định này chắc là do ông ta đưa ral
Thư ký sớm đã tìm hiểu rõ, cẩn thận đáp.
Dương lão gia tử nhẹ nhàng mà gật đầu, trong mắt lướt qua một tia cảm khái, hóa ra là vậy. Chỉ là không biết rốt cuộc Giang Nguyên có quan hệ với Thiên Y Viện không, có điều như vậy xem ra chỉ e là rất có khả năng này.
Dương lão gia tử trầm mặc một lát, bây giờ đang có rất nhiều chuyện nằm trong lúc sắp xếp lên kế hoạch khua chiêng gõ mõ, tốt nhất ông ta không nên nhúng tay vào chuyện này để tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Nghĩ vậy, ông ta bèn dặn dò:
- Được rồi, chuyện này cô theo sát một chút, nhưng đừng nhúng tay vào, có chuyện gì thì mau báo cho tôi!
- Vâng!
Thư ký ở bên cạnh khom người đáp.
Tuyệt Phẩm Thiên YTác giả: Hoa Tiến TửuTruyện Đô ThịChương 1: Đã trở về - Xoẹt xoẹt đùng... Một tia chớp trắng như tuyết, giống như thiên thần vung nhanh chiến đao trên bầu trời đen kịt, bộ một luồng sáng chói rồi biến mất trong thế giới đen tối. - Âm ầm ầm... Sau khi tia chớp này hiện lên, mưa lớn như hạt đậu ào ào rơi xuống cùng tiếng sầm đì đúng, trút xuống tới tấp trên mặt đất. Hơi nước mông lung bao phủ cả thôn nhỏ miền núi trong cơn mưa gió bão bùng. Ở góc Đông Bắc thôn có một gian nhà nho nhỏ dựa vào núi lớn. Xuyên qua cánh cửa, có thế nhìn thấy một ngọn đèn vàng vọt. - Tổ sư gia ở trên, đệ tử Giang Thanh Minh lễ bái... Một ông lão tóc hoa râm, mặt già nua gầy gõ cầm một bó hương, cung kính lễ bái ba lần, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn ban thờ, khổ sở nói: - Tổ sư gia, cháu trai của đệ tử mất tích đã hơn ba năm rồi, vẫn không có tin tức, không biết sống chết thế nào... - Mười mấy năm qua đệ tử tuân theo tổ huấn, hành y tế thế, cứu sống vô số người. Mà ba năm nay đệ tử càng chữa bệnh tặng thuốc, chưa từng nhận chút tiền của người… Tôn Nghị quay đầu đi ra khỏi cửa lều vải, thấy vị thượng úy phụ trách chạy vào, kính lễ với anh ta rồi nói:- Thầy thuốc Tôn, tôi đã xử lý xong bốn thi thể đó rồi, nhưng cấp trên bảo tôi đến hỏi xem tình hình của thầy thuốc Giang thế nào? Có nguy hiểm không?- Cấp trên? Cấp trên nào?Tôn Nghị bất mãn cau mày nhìn vị thượng úy này. Anh ta rất kính sợ La y sư nhưng người ngoài viện này chẳng ai khiến anh ta sợ hãi cả.||||| Truyện đề cử: Bé Chanh Siêu Chua |||||- Á, nghe nói là người đến từ bộ tổng chỉ huy!Thượng úy chần chừ một lát, sau đó vội nói.- Bộ tổng chỉ huy?Đương nhiên Tôn Nghị biết cấp bậc của bộ tổng chỉ huy này, người đứng đầu trên danh nghĩa của bộ tổng chỉ huy là Vu tổng, tên Giang Nguyên này quan trọng vậy sao? Nghĩ đến việc lần này thầy La đến đã từng liên hệ với tổng chỉ huy này, Tôn Nghị chần chừ một lát, sau đó nói:- Anh chờ chút, tôi vào trong xác nhận xem! ~ Được!Tôn Nghị lại quay vào lều vải, cẩn thận xin chỉ thị của La y sư:- Thầy La, phía bộ tổng chỉ huy cho người đến hỏi tình hình của vị thầy thuốc Giang này, thầy xem...- Bộ tổng chỉ huy?La y sư có chút bất ngờ nhìn Giang Nguyên nằm trên bàn cấp cứu một cái, sau đó gật gật đầu nói:- Được, vậy em nói với bọn họ Giang Nguyên không sao, giao cả mấy thi thể đó cho bọn họ, sẽ có người của phòng xử lý sự kiện đặc biệt điều tra!- Vâng thưa thầy!Sau khi đáp lại một tiếng, Tôn Nghị âm thầm lau mồ. hôi, xem ra anh ta đi vào hỏi một tiếng quả nhiên là đúng, lập tức đi ra ngoài nói với vị thượng úy kia.Rất nhanh, không lâu sau, máy bay trực thăng liền mang theo bốn thi thể đó cất cánh, sau đó bay về nơi nào không biết.Mà lúc này thầy thuốc Đào ở bên cạnh sau khi xác nhận đại khái là Giang Nguyên không có vấn đề gì lớn cũng thở phào nhẹ nhõm, khuyên người dân giải tán. Hiện chỉ có nữ phóng viên kia vân bất đắc dĩ đứng ở cửa.Vì cô ta biết rõ lều vải này không phải ai cũng vào. được, dù cô ta có cái mác đài truyền hình quốc gia cũng không được vị thầy thuốc Tôn mũi hếch lên trời và nữ thầy thuốc kia cho phép, vậy nên cô ta không dám xông vao.Có điều cũng may, điều an ủi duy nhất là hình như thầy thuốc Giang này không bị nguy hiểm đến tính mạng, cô ta vẫn có cơ hội phỏng vấn hắn ta.Hai tiếng sau, TV lại phát một tin tức, ngôi sao của Tê La, thầy thuốc Giang vì cứu người dân bị nạn, không cẩn thận bị trọng thương nhưng sau khi cấp cứu khẩn cấp, hiện đã không còn nguy hiểm đến tính mạng.Hàng trăm người dân địa phương nghe tin thầy thuốc Giang bị thương đều chạy đến yêu cầu hiến máu cho thầy thuốc Giang, cảnh tượng hoành tráng đến mức. khiến người ta cảm động.Tin này vừa phát đi đã kinh động đến vô số người, trong đó người dám yêu dám hận nhất là Phan Hiểu Hiểu đương nhiên là nhân vật tiều biểu nhất. Cô ta suýt nữa đã bay thẳng đến tỉnh Tứ Xuyên, kết quả khó khăn lắm bà Phan mới khuyên nhủ được.Những người còn lại trong lòng càng lo lắng, chiếc. di động đã tắt máy mấy ngày của Giang Nguyên lại bị gọi vô số lần. Có điều mọi người cũng hơi yên tâm là Giang Nguyên đã không còn nguy hiểm đến tính mạng, cũng không có gì đáng ngại nữa.Đương nhiên, có không ít người biết chân tướng, hơn nữa cũng quan tâm đến Giang Nguyên. Lúc này sắc mặt Dương lão gia tử cực kỳ tối tăm, là một người luôn quan †âm đến tình hình của Giang Nguyên, lúc này lại xảy ra chuyện lớn như vậy, đương nhiên ông ta sẽ nhận được tin tức trước tiên.- Dương Lão, chuyện này nghe nói phía phòng xử lý sự kiện đặc biệt của cục an ninh đã tiếp nhận rồi.Thư ký ở bên cạnh cẩn thận nói.- Phòng xử lý sự kiện đặc biệt? Chuyện này liên quan gì đến họ?Dương lão gia tử nhướng mày, trầm giọng nói. Thư ký cẩn thận đáp:- Nghe nói là phía Thiên Y Viện truyền tin trực tiếp chuyển cho phòng xử lý sự kiện đặc biệt tiếp nhận chuyện này!- Thiên Y Viện?Vẻ mặt Dương lão gia tử khẽ biến đổi. Nếu Thiên Y. Viện tham gia vào chuyện này thì ông ta thật sự không tiện nhúng tay vào, đặc biệt là sau khi phòng xử lý sự kiện đặc biệt tiếp nhận.Dương lão gia tử chần chừ một lát, sau đó lại trầm giọng hỏi:- Vậy sao chuyện này lại liên quan đến Thiên Y Viện?- Mấy ngày nay, Thiên Y Viện đúng lúc có người ở xã Tê La tiến hành thi tăng cấp, mà hình như có một vị y sư ở đó, vị đó đã cứu thầy thuốc Giang. Quyết định này chắc là do ông ta đưa ralThư ký sớm đã tìm hiểu rõ, cẩn thận đáp.Dương lão gia tử nhẹ nhàng mà gật đầu, trong mắt lướt qua một tia cảm khái, hóa ra là vậy. Chỉ là không biết rốt cuộc Giang Nguyên có quan hệ với Thiên Y Viện không, có điều như vậy xem ra chỉ e là rất có khả năng này.Dương lão gia tử trầm mặc một lát, bây giờ đang có rất nhiều chuyện nằm trong lúc sắp xếp lên kế hoạch khua chiêng gõ mõ, tốt nhất ông ta không nên nhúng tay vào chuyện này để tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Nghĩ vậy, ông ta bèn dặn dò:- Được rồi, chuyện này cô theo sát một chút, nhưng đừng nhúng tay vào, có chuyện gì thì mau báo cho tôi!- Vâng!Thư ký ở bên cạnh khom người đáp.