Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 1673

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Tướng công, không thể khuất phục”.Đường Tiểu Bắc cũng cắn đầu lưỡi, cố gắng quay đầu lại nói với Kim Phi: “Đây là cách thuần hóa nô bộc... phổ biến nhất... không thể..."Vừa rồi lúc ăn cơm, cô ấy là người ăn nhiều nhất, sức khỏe cũng không cường tráng như mấy người Kim Phi, Đại Lưu, lúc này ý thức hơi mơ hồ, ngày càng buồn ngủ, bắt đầu nói đứt quãng.Thật ra Đường Tiểu Bắc không nói, Kim Phi cũng biết tính toán của đối phương.Đây là đang liên tục kéo thấp điểm giới hạn của y.Chỉ cần khuất phục một lần thì sẽ có lần thứ hai, sau đó có khả năng tình hình sẽ xấu hơn.“Tiểu Bắc, muội yên tâm, cho dù có chết, ta cũng sẽ không khuất phục”.Kim Phi nhìn Đường Tiểu Bắc: “Nếu muội buồn ngủ thì cứ ngủ đi, có ta ở đây”.Gã chạy vặt thấy kế hoạch của mình bị Đường Tiểu Bắc nhìn thấu thì hơi tức giận.Cúi đầu nhìn Kim Phi, gã lạnh lùng nói: “Quốc sư đại nhân, ta cho ngươi một cơ hội cuối, ngươi suy nghĩ thế nào rồi? Thời gian không có nhiều, cướp biển sắp đến rồi, đến lúc đó không biết chúng sẽ làm gì, ta chưa chắc có thể ngăn lại được”.Dường như không nghe thấy gì, Kim Phi nhìn chằm chằm gã chạy vặt hỏi: “Lần này không chỉ có một nhà ra tay nhỉ, có những gia tộc nào tham gia vậy? Nói ra đi, ta sẽ đánh giá thực lực của các ngươi, nếu có khả năng lật đổ triều đình thật, ta có thể tham gia với các ngươi”.“Quốc sư đại nhân đang dụ ta nói ra đấy à?”Gã chạy vặt cười ẩn ý nhìn Kim Phi: “Ngươi nghĩ tình hình như bây giờ rồi, lừa gạt có ý nghĩa gì nữa không?”“Cho dù có chết, ta cũng muốn biết mình chết trong tay ai chứ”, Kim Phi lại hơi cắn đầu lưỡi, tiếp tục nhìn hắn.Lần này gã chạy vặt không trả lời mà đứng dậy thở dài: “Xem ra Quốc sư chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cho đến khi nhìn thấy quan tài mới không rơi nước mắt. Lão Tạ, ta thấy ngươi thường nhìn lén Đường phu nhân, là phải lòng cô ta rồi sao?”Đầu bếp bật cười, không khỏi xua tay.Hôm nay Đại Lưu cũng ăn khá nhiều cá, vốn dĩ sắp không chịu nổi nữa, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của đầu bếp, anh ta tức giận đến mức lạnh lùng quát: “Lão Tạ, đừng quên vợ con ngươi đều đang ở làng Tây Hà, ngươi dám động vào phu nhân thì đợi lượm xác họ đi”.“Sắp không còn làng Tây Hà nữa rồi, cũng không còn tiêu cục Trấn Viễn nữa, sau này ông đây sẽ là huyện lệnh Kim Xuyên”.Đầu bếp hung hăng quát lại, từng bước đến gần Đường Tiểu Bắc.Đường Tiểu Bắc ghê tởm nhìn tên đầu bếp đó, nhưng lúc này cô ấy không còn chút sức lực nào, mí mắt ngàycàng nặng, không có khả năng phản kháng.Ngay lúc tên đầu bếp sắp đến trước mặt Đường Tiểu Bắc, Kim Phi khẽ thở dài: “Thiên Tâm, ra tay đi”.Nghe Kim Phi nói thế, gã chạy vặt và tên đầu bếp cùng quay đầu lại nhìn Bắc Thiên Tâm.Chỉ thấy Bắc Thiên Tâm giơ tay phải lên, từng bóng đen bay ra từ trong tay áo rồi bao phủ lên mặt và cổ gã chạy vặt.Vèo vèo vèo...Sau một loạt tiếng động rất khẽ, trên trán gã chạy vặt xuất hiện mấy mũi tên màu đen, mắt trái cũng chảy máu.Mũi tên chỉ dài bằng ngón tay, to bằng hạt đậu xanh, nhưng sức mạnh rất lớn, có thể xuyên qua cổ và mặt gã chạy vặt.Vì trên trán có phần xương khá cứng nên không bị đâm xuyên qua, nhưng mũi tên cũng cắm sâu vào một nửa, chỉ còn lại phần đuôi bên ngoài.

“Tướng công, không thể khuất phục”.

Đường Tiểu Bắc cũng cắn đầu lưỡi, cố gắng quay đầu lại nói với Kim Phi: “Đây là cách thuần hóa nô bộc... phổ biến nhất... không thể..."

Vừa rồi lúc ăn cơm, cô ấy là người ăn nhiều nhất, sức khỏe cũng không cường tráng như mấy người Kim Phi, Đại Lưu, lúc này ý thức hơi mơ hồ, ngày càng buồn ngủ, bắt đầu nói đứt quãng.

Thật ra Đường Tiểu Bắc không nói, Kim Phi cũng biết tính toán của đối phương.

Đây là đang liên tục kéo thấp điểm giới hạn của y.

Chỉ cần khuất phục một lần thì sẽ có lần thứ hai, sau đó có khả năng tình hình sẽ xấu hơn.

“Tiểu Bắc, muội yên tâm, cho dù có chết, ta cũng sẽ không khuất phục”.

Kim Phi nhìn Đường Tiểu Bắc: “Nếu muội buồn ngủ thì cứ ngủ đi, có ta ở đây”.

Gã chạy vặt thấy kế hoạch của mình bị Đường Tiểu Bắc nhìn thấu thì hơi tức giận.

Cúi đầu nhìn Kim Phi, gã lạnh lùng nói: “Quốc sư đại nhân, ta cho ngươi một cơ hội cuối, ngươi suy nghĩ thế nào rồi? Thời gian không có nhiều, cướp biển sắp đến rồi, đến lúc đó không biết chúng sẽ làm gì, ta chưa chắc có thể ngăn lại được”.

Dường như không nghe thấy gì, Kim Phi nhìn chằm chằm gã chạy vặt hỏi: “Lần này không chỉ có một nhà ra tay nhỉ, có những gia tộc nào tham gia vậy? Nói ra đi, ta sẽ đánh giá thực lực của các ngươi, nếu có khả năng lật đổ triều đình thật, ta có thể tham gia với các ngươi”.

“Quốc sư đại nhân đang dụ ta nói ra đấy à?”

Gã chạy vặt cười ẩn ý nhìn Kim Phi: “Ngươi nghĩ tình hình như bây giờ rồi, lừa gạt có ý nghĩa gì nữa không?”

“Cho dù có chết, ta cũng muốn biết mình chết trong tay ai chứ”, Kim Phi lại hơi cắn đầu lưỡi, tiếp tục nhìn hắn.

Lần này gã chạy vặt không trả lời mà đứng dậy thở dài: “Xem ra Quốc sư chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cho đến khi nhìn thấy quan tài mới không rơi nước mắt. Lão Tạ, ta thấy ngươi thường nhìn lén Đường phu nhân, là phải lòng cô ta rồi sao?”

Đầu bếp bật cười, không khỏi xua tay.

Hôm nay Đại Lưu cũng ăn khá nhiều cá, vốn dĩ sắp không chịu nổi nữa, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của đầu bếp, anh ta tức giận đến mức lạnh lùng quát: “Lão Tạ, đừng quên vợ con ngươi đều đang ở làng Tây Hà, ngươi dám động vào phu nhân thì đợi lượm xác họ đi”.

“Sắp không còn làng Tây Hà nữa rồi, cũng không còn tiêu cục Trấn Viễn nữa, sau này ông đây sẽ là huyện lệnh Kim Xuyên”.

Đầu bếp hung hăng quát lại, từng bước đến gần Đường Tiểu Bắc.

Đường Tiểu Bắc ghê tởm nhìn tên đầu bếp đó, nhưng lúc này cô ấy không còn chút sức lực nào, mí mắt ngày

càng nặng, không có khả năng phản kháng.

Ngay lúc tên đầu bếp sắp đến trước mặt Đường Tiểu Bắc, Kim Phi khẽ thở dài: “Thiên Tâm, ra tay đi”.

Nghe Kim Phi nói thế, gã chạy vặt và tên đầu bếp cùng quay đầu lại nhìn Bắc Thiên Tâm.

Chỉ thấy Bắc Thiên Tâm giơ tay phải lên, từng bóng đen bay ra từ trong tay áo rồi bao phủ lên mặt và cổ gã chạy vặt.

Vèo vèo vèo...

Sau một loạt tiếng động rất khẽ, trên trán gã chạy vặt xuất hiện mấy mũi tên màu đen, mắt trái cũng chảy máu.

Mũi tên chỉ dài bằng ngón tay, to bằng hạt đậu xanh, nhưng sức mạnh rất lớn, có thể xuyên qua cổ và mặt gã chạy vặt.

Vì trên trán có phần xương khá cứng nên không bị đâm xuyên qua, nhưng mũi tên cũng cắm sâu vào một nửa, chỉ còn lại phần đuôi bên ngoài.

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Tướng công, không thể khuất phục”.Đường Tiểu Bắc cũng cắn đầu lưỡi, cố gắng quay đầu lại nói với Kim Phi: “Đây là cách thuần hóa nô bộc... phổ biến nhất... không thể..."Vừa rồi lúc ăn cơm, cô ấy là người ăn nhiều nhất, sức khỏe cũng không cường tráng như mấy người Kim Phi, Đại Lưu, lúc này ý thức hơi mơ hồ, ngày càng buồn ngủ, bắt đầu nói đứt quãng.Thật ra Đường Tiểu Bắc không nói, Kim Phi cũng biết tính toán của đối phương.Đây là đang liên tục kéo thấp điểm giới hạn của y.Chỉ cần khuất phục một lần thì sẽ có lần thứ hai, sau đó có khả năng tình hình sẽ xấu hơn.“Tiểu Bắc, muội yên tâm, cho dù có chết, ta cũng sẽ không khuất phục”.Kim Phi nhìn Đường Tiểu Bắc: “Nếu muội buồn ngủ thì cứ ngủ đi, có ta ở đây”.Gã chạy vặt thấy kế hoạch của mình bị Đường Tiểu Bắc nhìn thấu thì hơi tức giận.Cúi đầu nhìn Kim Phi, gã lạnh lùng nói: “Quốc sư đại nhân, ta cho ngươi một cơ hội cuối, ngươi suy nghĩ thế nào rồi? Thời gian không có nhiều, cướp biển sắp đến rồi, đến lúc đó không biết chúng sẽ làm gì, ta chưa chắc có thể ngăn lại được”.Dường như không nghe thấy gì, Kim Phi nhìn chằm chằm gã chạy vặt hỏi: “Lần này không chỉ có một nhà ra tay nhỉ, có những gia tộc nào tham gia vậy? Nói ra đi, ta sẽ đánh giá thực lực của các ngươi, nếu có khả năng lật đổ triều đình thật, ta có thể tham gia với các ngươi”.“Quốc sư đại nhân đang dụ ta nói ra đấy à?”Gã chạy vặt cười ẩn ý nhìn Kim Phi: “Ngươi nghĩ tình hình như bây giờ rồi, lừa gạt có ý nghĩa gì nữa không?”“Cho dù có chết, ta cũng muốn biết mình chết trong tay ai chứ”, Kim Phi lại hơi cắn đầu lưỡi, tiếp tục nhìn hắn.Lần này gã chạy vặt không trả lời mà đứng dậy thở dài: “Xem ra Quốc sư chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cho đến khi nhìn thấy quan tài mới không rơi nước mắt. Lão Tạ, ta thấy ngươi thường nhìn lén Đường phu nhân, là phải lòng cô ta rồi sao?”Đầu bếp bật cười, không khỏi xua tay.Hôm nay Đại Lưu cũng ăn khá nhiều cá, vốn dĩ sắp không chịu nổi nữa, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của đầu bếp, anh ta tức giận đến mức lạnh lùng quát: “Lão Tạ, đừng quên vợ con ngươi đều đang ở làng Tây Hà, ngươi dám động vào phu nhân thì đợi lượm xác họ đi”.“Sắp không còn làng Tây Hà nữa rồi, cũng không còn tiêu cục Trấn Viễn nữa, sau này ông đây sẽ là huyện lệnh Kim Xuyên”.Đầu bếp hung hăng quát lại, từng bước đến gần Đường Tiểu Bắc.Đường Tiểu Bắc ghê tởm nhìn tên đầu bếp đó, nhưng lúc này cô ấy không còn chút sức lực nào, mí mắt ngàycàng nặng, không có khả năng phản kháng.Ngay lúc tên đầu bếp sắp đến trước mặt Đường Tiểu Bắc, Kim Phi khẽ thở dài: “Thiên Tâm, ra tay đi”.Nghe Kim Phi nói thế, gã chạy vặt và tên đầu bếp cùng quay đầu lại nhìn Bắc Thiên Tâm.Chỉ thấy Bắc Thiên Tâm giơ tay phải lên, từng bóng đen bay ra từ trong tay áo rồi bao phủ lên mặt và cổ gã chạy vặt.Vèo vèo vèo...Sau một loạt tiếng động rất khẽ, trên trán gã chạy vặt xuất hiện mấy mũi tên màu đen, mắt trái cũng chảy máu.Mũi tên chỉ dài bằng ngón tay, to bằng hạt đậu xanh, nhưng sức mạnh rất lớn, có thể xuyên qua cổ và mặt gã chạy vặt.Vì trên trán có phần xương khá cứng nên không bị đâm xuyên qua, nhưng mũi tên cũng cắm sâu vào một nửa, chỉ còn lại phần đuôi bên ngoài.

Chương 1673