Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 2037

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Là đám khốn nạn phục kích đám Chung Minh ở đất Tân sao?” Kim Phi nhíu mày hỏi.“Đúng vậy!” Hàn Phong gật đầu.Địa chủ quyền quý thời phong kiến đều là ma cà rồng hút máu trên người tá điền, chính sách đánh cường hào chia ruộng đất, cơ bản là cắt đứt nguồn tài chính của địa chủ quyền quý.Phá hoại đường làm ăn của ai đó cũng giống như giết cha mẹ của người đó.Những địa chủ quyền quý đương nhiên thù hằn Kim Phi.Về mặt này, mục tiêu của họ cũng giống như mục tiêu của phiên vương.Mấy tháng trước, để chống lại Kim Phi, các quý tộc quyền quý khắp cả nước đã hợp tác với các phiên vương, cho tử sĩ mưu sĩ cấp dưới thành lập một tổ chức ám sát.Mục tiêu ban đầu của tổ chức này là để ám sát Kim Phi và lãnh đạo cấp cao dưới trướng y.Tuy nhiên, sau khi trải qua cuộc tập kích ở Đông Hải, Quan Hạ Nhi và Cửu công chúa đều vô cùng lo lắng cho sự an toàn của Kim Phi.Bây giờ ăn, mặc, ở, đi lại của y đều có người lo liệu, mọi đồ ăn của y đều phải được thử độc, sau đó do chính tay Nhuận Nương nấu nướng, nên đội ám sát hoàn toàn không tìm được một cơ hội nào.Về phần các lãnh đạo cấp cao dưới trướng của y, hầu hết đều sống trong nhà được canh phòng nghiêm ngặt ở làng Tây Hà, nên cũng không có cơ hội nào.Thế nên tổ chức ám sát đã nhắm vào đội Chung Minh đang phân tán ở bên ngoài, cố gắng đe dọa các thành viên khác của đội Chung Minh và làm chậm tốc độ phân chia ruộng đất.Hai tháng trước, một nhóm thành viên của Chung Minh đã bị ám sát ở đất Tần.Sau khi Kim Phi biết chuyện đã vô cùng tức giận, tuy nhiên những sát thủ đều là cao thủ do quyền quý bồi dưỡng, nên làm việc vô cùng cẩn thận, tấn công xong là đã chạy đi ngay, sau hơn hai tháng điều tra, mặc dù đã xử lý hai đội ám sát, nhưng hành tung của một tổ chức kia vẫn mãi chưa tìm được.Cho đến hôm nay, cuối cùng cũng đã tìm được đối phương.Kim Phi nắm chặt tay, sau đó quay lại nhìn Phương Linh Quân: "Phương Linh Quân, ta có chút việc phải đi trước, chuyện trường học này giao lại cho ngài!"“Kim tiên sinh có việc gấp cứ đi trước, chuyện trường học bên này cứ yên tâm, có chuyện gì ta sẽ tìm trưởng làng và Tiểu Ngọc cô nương."Phương Linh Quân vội gật đầu.Kể từ khi gặp nhau, Kim Phi luôn tạo cho ông ta một hình ảnh điềm tĩnh và phóng khoáng, giống như nhiều thanh niên trong làng.Mấy hôm trước vì để kịp thời gian từ Miên Châu tới làng Tây Hà, mọi người đều ăn cơm trên phi thuyền.Kim Phi và đám Thiết Chùy đều ngồi xổm cùng nhau, ôm tô bự ăn mì, trông họ không khác gì những thanh niên trong làng.Mấy lần tới làng Tây Hà gặp được Kim Phi, đều thấy y bình dị gần gũi đến mức Phương Linh Quân suýt chút nữa đã quên mất Kim Phi là một vị tướng quân.Hơn nữa còn nhờ vào năng lực của bản thân, đánh bại mãnh tướng siêu cấp của ba nước Đông Man, Đảng Hạng vàThổ Phiên.Vừa rồi giọng của Kim Phi không lớn, nhưng Phương Linh Quân biết y đã có ý định giết người.Nhìn bóng lưng Kim Phi và Hàn Phong, Phương Linh Quân biết, sau đó chắc chắn sẽ có người sắp chết.Ra khỏi trường học, Kim Phi sải bước về phía ngựa chiến.Y vừa đi vừa hỏi: “Bọn họ ở đâu?”

“Là đám khốn nạn phục kích đám Chung Minh ở đất Tân sao?” Kim Phi nhíu mày hỏi.

“Đúng vậy!” Hàn Phong gật đầu.

Địa chủ quyền quý thời phong kiến đều là ma cà rồng hút máu trên người tá điền, chính sách đánh cường hào chia ruộng đất, cơ bản là cắt đứt nguồn tài chính của địa chủ quyền quý.

Phá hoại đường làm ăn của ai đó cũng giống như giết cha mẹ của người đó.

Những địa chủ quyền quý đương nhiên thù hằn Kim Phi.

Về mặt này, mục tiêu của họ cũng giống như mục tiêu của phiên vương.

Mấy tháng trước, để chống lại Kim Phi, các quý tộc quyền quý khắp cả nước đã hợp tác với các phiên vương, cho tử sĩ mưu sĩ cấp dưới thành lập một tổ chức ám sát.

Mục tiêu ban đầu của tổ chức này là để ám sát Kim Phi và lãnh đạo cấp cao dưới trướng y.

Tuy nhiên, sau khi trải qua cuộc tập kích ở Đông Hải, Quan Hạ Nhi và Cửu công chúa đều vô cùng lo lắng cho sự an toàn của Kim Phi.

Bây giờ ăn, mặc, ở, đi lại của y đều có người lo liệu, mọi đồ ăn của y đều phải được thử độc, sau đó do chính tay Nhuận Nương nấu nướng, nên đội ám sát hoàn toàn không tìm được một cơ hội nào.

Về phần các lãnh đạo cấp cao dưới trướng của y, hầu hết đều sống trong nhà được canh phòng nghiêm ngặt ở làng Tây Hà, nên cũng không có cơ hội nào.

Thế nên tổ chức ám sát đã nhắm vào đội Chung Minh đang phân tán ở bên ngoài, cố gắng đe dọa các thành viên khác của đội Chung Minh và làm chậm tốc độ phân chia ruộng đất.

Hai tháng trước, một nhóm thành viên của Chung Minh đã bị ám sát ở đất Tần.

Sau khi Kim Phi biết chuyện đã vô cùng tức giận, tuy nhiên những sát thủ đều là cao thủ do quyền quý bồi dưỡng, nên làm việc vô cùng cẩn thận, tấn công xong là đã chạy đi ngay, sau hơn hai tháng điều tra, mặc dù đã xử lý hai đội ám sát, nhưng hành tung của một tổ chức kia vẫn mãi chưa tìm được.

Cho đến hôm nay, cuối cùng cũng đã tìm được đối phương.

Kim Phi nắm chặt tay, sau đó quay lại nhìn Phương Linh Quân: "Phương Linh Quân, ta có chút việc phải đi trước, chuyện trường học này giao lại cho ngài!"

“Kim tiên sinh có việc gấp cứ đi trước, chuyện trường học bên này cứ yên tâm, có chuyện gì ta sẽ tìm trưởng làng và Tiểu Ngọc cô nương."

Phương Linh Quân vội gật đầu.

Kể từ khi gặp nhau, Kim Phi luôn tạo cho ông ta một hình ảnh điềm tĩnh và phóng khoáng, giống như nhiều thanh niên trong làng.

Mấy hôm trước vì để kịp thời gian từ Miên Châu tới làng Tây Hà, mọi người đều ăn cơm trên phi thuyền.

Kim Phi và đám Thiết Chùy đều ngồi xổm cùng nhau, ôm tô bự ăn mì, trông họ không khác gì những thanh niên trong làng.

Mấy lần tới làng Tây Hà gặp được Kim Phi, đều thấy y bình dị gần gũi đến mức Phương Linh Quân suýt chút nữa đã quên mất Kim Phi là một vị tướng quân.

Hơn nữa còn nhờ vào năng lực của bản thân, đánh bại mãnh tướng siêu cấp của ba nước Đông Man, Đảng Hạng và

Thổ Phiên.

Vừa rồi giọng của Kim Phi không lớn, nhưng Phương Linh Quân biết y đã có ý định giết người.

Nhìn bóng lưng Kim Phi và Hàn Phong, Phương Linh Quân biết, sau đó chắc chắn sẽ có người sắp chết.

Ra khỏi trường học, Kim Phi sải bước về phía ngựa chiến.

Y vừa đi vừa hỏi: “Bọn họ ở đâu?”

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Là đám khốn nạn phục kích đám Chung Minh ở đất Tân sao?” Kim Phi nhíu mày hỏi.“Đúng vậy!” Hàn Phong gật đầu.Địa chủ quyền quý thời phong kiến đều là ma cà rồng hút máu trên người tá điền, chính sách đánh cường hào chia ruộng đất, cơ bản là cắt đứt nguồn tài chính của địa chủ quyền quý.Phá hoại đường làm ăn của ai đó cũng giống như giết cha mẹ của người đó.Những địa chủ quyền quý đương nhiên thù hằn Kim Phi.Về mặt này, mục tiêu của họ cũng giống như mục tiêu của phiên vương.Mấy tháng trước, để chống lại Kim Phi, các quý tộc quyền quý khắp cả nước đã hợp tác với các phiên vương, cho tử sĩ mưu sĩ cấp dưới thành lập một tổ chức ám sát.Mục tiêu ban đầu của tổ chức này là để ám sát Kim Phi và lãnh đạo cấp cao dưới trướng y.Tuy nhiên, sau khi trải qua cuộc tập kích ở Đông Hải, Quan Hạ Nhi và Cửu công chúa đều vô cùng lo lắng cho sự an toàn của Kim Phi.Bây giờ ăn, mặc, ở, đi lại của y đều có người lo liệu, mọi đồ ăn của y đều phải được thử độc, sau đó do chính tay Nhuận Nương nấu nướng, nên đội ám sát hoàn toàn không tìm được một cơ hội nào.Về phần các lãnh đạo cấp cao dưới trướng của y, hầu hết đều sống trong nhà được canh phòng nghiêm ngặt ở làng Tây Hà, nên cũng không có cơ hội nào.Thế nên tổ chức ám sát đã nhắm vào đội Chung Minh đang phân tán ở bên ngoài, cố gắng đe dọa các thành viên khác của đội Chung Minh và làm chậm tốc độ phân chia ruộng đất.Hai tháng trước, một nhóm thành viên của Chung Minh đã bị ám sát ở đất Tần.Sau khi Kim Phi biết chuyện đã vô cùng tức giận, tuy nhiên những sát thủ đều là cao thủ do quyền quý bồi dưỡng, nên làm việc vô cùng cẩn thận, tấn công xong là đã chạy đi ngay, sau hơn hai tháng điều tra, mặc dù đã xử lý hai đội ám sát, nhưng hành tung của một tổ chức kia vẫn mãi chưa tìm được.Cho đến hôm nay, cuối cùng cũng đã tìm được đối phương.Kim Phi nắm chặt tay, sau đó quay lại nhìn Phương Linh Quân: "Phương Linh Quân, ta có chút việc phải đi trước, chuyện trường học này giao lại cho ngài!"“Kim tiên sinh có việc gấp cứ đi trước, chuyện trường học bên này cứ yên tâm, có chuyện gì ta sẽ tìm trưởng làng và Tiểu Ngọc cô nương."Phương Linh Quân vội gật đầu.Kể từ khi gặp nhau, Kim Phi luôn tạo cho ông ta một hình ảnh điềm tĩnh và phóng khoáng, giống như nhiều thanh niên trong làng.Mấy hôm trước vì để kịp thời gian từ Miên Châu tới làng Tây Hà, mọi người đều ăn cơm trên phi thuyền.Kim Phi và đám Thiết Chùy đều ngồi xổm cùng nhau, ôm tô bự ăn mì, trông họ không khác gì những thanh niên trong làng.Mấy lần tới làng Tây Hà gặp được Kim Phi, đều thấy y bình dị gần gũi đến mức Phương Linh Quân suýt chút nữa đã quên mất Kim Phi là một vị tướng quân.Hơn nữa còn nhờ vào năng lực của bản thân, đánh bại mãnh tướng siêu cấp của ba nước Đông Man, Đảng Hạng vàThổ Phiên.Vừa rồi giọng của Kim Phi không lớn, nhưng Phương Linh Quân biết y đã có ý định giết người.Nhìn bóng lưng Kim Phi và Hàn Phong, Phương Linh Quân biết, sau đó chắc chắn sẽ có người sắp chết.Ra khỏi trường học, Kim Phi sải bước về phía ngựa chiến.Y vừa đi vừa hỏi: “Bọn họ ở đâu?”

Chương 2037