Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 2107

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Bắc Thiên Tâm đã cõng Kim Phi về nhà, nhưng người dân tụ tập dưới đài vẫn chưa giải tán.“Hôm nay Kim tiên sinh làm sao vậy?”“Không biết.”“Có phải vừa rồi Kim tiên sinh đã khóc không?”“Hình như vậy.”“Phi ca trước giờ chưa từng uống rượu, ca hát, nhưng hôm nay lại uống nhiều rượu như vậy, hát lâu như vậy, nhất định là xảy ra chuyện lớn rồi!”Nhân viên hộ tống và đám dân làng ở dưới bàn luận sôi nổi.Bọn họ cũng đoán được là có chuyện nhưng cụ thể là chuyện gì thì bọn họ không biết.Một số dân làng quen biết Tiểu Ngọc chạy tới đại đội phụ nữ để tìm Tiểu Ngọc hỏi thăm một chút, nhưng Tiểu Ngọc lại không có ở đó.Lúc này, Tiểu Ngọc và đám Quan Hạ Nhi đang vây quanh mép giường, lo lắng nhìn Kim Phi.Vừa nãy, Ngụy Vô Nhai vẫn chưa đi, lúc này, ông ấy đang bắt mạch cho Kim Phi.Thấy Ngụy Vô Nhai thu tay lại, Quan Hạ Nhi vội vàng hỏi: “Ngụy tiên sinh, đương gia thế nào rồi?”“Không có gì đáng lo ngại, chỉ là uống quá nhiều rượu, lại bị Thiên Tâm phu nhân đánh ngất, giải rượu xong là ổn.”Ngụy Vô Nhai nói: “Mọi người ở lại trông nom, cẩn thận y nôn rượu trong lúc ngủ, rồi bị sặc mất.”“Để ta trông chol”Quan Hạ Nhi, Cửu công chúa và Bắc Thiên Tâm đồng thanh.“Hai vị tỷ tỷ, các người đều đang mang thai, không thể để hai người cực khổ được, hơn nữa, người là do ta đánh, cứ để ta trông cho.”“Thiên Tâm phu nhân cũng đừng nên tự trách mình, Kim tiên sinh vừa rồi nổi cơn thịnh nộ, nếu không phải cô đánh ngất y, cơn giận dồn nén trong lòng còn phiền phức hơn bây giờ nhiều!”Ngụy Vô Nhai hỏi: “Chẳng phải Kim tiên sinh và Phạm tướng quân không thân lắm sao? Tại sao lại buồn đến mức này chứ?”“Phu quân và Phạm tướng quân cũng không có quan hệ sâu sắc, chắc chỉ là quen biết mà thôi.”Cửu công chúa trả lời: “Phu quân buồn bực về những chuyện xảy ra với Phạm tướng quân, buồn bực vì mấy chục ngàn người không chết trên chiến trường, không trở về trong sự vẻ vang mà lại chết thảm trong âm mưu của kẻ phản đồ!”“Haiz...” Ngụy Vô Nhai thở dài: “Sau khi tiên sinh tỉnh lại, các vị hãy khuyên nhủ ngài ấy một chút.”“Chuyện này không thể nào khuyên can, chỉ có máu tươi của kẻ phản đồ mới có thể dập tắt lửa giận của phu quân!”Cửu công chúa lạnh giọng nói. Ngụy Vô Nhai cảm nhận được luồng sát khí lạnh lếo trong lời nói của Cửu công chúa, lại thở dài, rồi lặng lẽ thu dọn hòm thuốc của mình.“Vũ Dương tỷ, Thiết đại nhân cầm tấu chương chờ bên ngoài đã lâu rồi, chắc là có chuyện quan trọng muốn tìm tỷ!”Bắc Thiên Tâm nói: “Tỷ đi làm việc trước đi!” Cửu công chúa nhìn ra bên ngoài, quả nhiên thấy Thiết Thế Hâm ôm một chồng tấu chương, căng thẳng tới mức đi qua đi lại không ngừng.Suy nghĩ một lát, cô ấy nói: “Vậy thì vất vả cho Thiên Tâm muội muội rồi, ta xử lý xong công vụ sẽ tới ngay!”“Không sao!"Bắc Thiên Tâm tiền Cửu công chúa ra cửa phòng.

Bắc Thiên Tâm đã cõng Kim Phi về nhà, nhưng người dân tụ tập dưới đài vẫn chưa giải tán.

“Hôm nay Kim tiên sinh làm sao vậy?”

“Không biết.”

“Có phải vừa rồi Kim tiên sinh đã khóc không?”

“Hình như vậy.”

“Phi ca trước giờ chưa từng uống rượu, ca hát, nhưng hôm nay lại uống nhiều rượu như vậy, hát lâu như vậy, nhất định là xảy ra chuyện lớn rồi!”

Nhân viên hộ tống và đám dân làng ở dưới bàn luận sôi nổi.

Bọn họ cũng đoán được là có chuyện nhưng cụ thể là chuyện gì thì bọn họ không biết.

Một số dân làng quen biết Tiểu Ngọc chạy tới đại đội phụ nữ để tìm Tiểu Ngọc hỏi thăm một chút, nhưng Tiểu Ngọc lại không có ở đó.

Lúc này, Tiểu Ngọc và đám Quan Hạ Nhi đang vây quanh mép giường, lo lắng nhìn Kim Phi.

Vừa nãy, Ngụy Vô Nhai vẫn chưa đi, lúc này, ông ấy đang bắt mạch cho Kim Phi.

Thấy Ngụy Vô Nhai thu tay lại, Quan Hạ Nhi vội vàng hỏi: “Ngụy tiên sinh, đương gia thế nào rồi?”

“Không có gì đáng lo ngại, chỉ là uống quá nhiều rượu, lại bị Thiên Tâm phu nhân đánh ngất, giải rượu xong là ổn.”

Ngụy Vô Nhai nói: “Mọi người ở lại trông nom, cẩn thận y nôn rượu trong lúc ngủ, rồi bị sặc mất.”

“Để ta trông chol”

Quan Hạ Nhi, Cửu công chúa và Bắc Thiên Tâm đồng thanh.

“Hai vị tỷ tỷ, các người đều đang mang thai, không thể để hai người cực khổ được, hơn nữa, người là do ta đánh, cứ để ta trông cho.”

“Thiên Tâm phu nhân cũng đừng nên tự trách mình, Kim tiên sinh vừa rồi nổi cơn thịnh nộ, nếu không phải cô đánh ngất y, cơn giận dồn nén trong lòng còn phiền phức hơn bây giờ nhiều!”

Ngụy Vô Nhai hỏi: “Chẳng phải Kim tiên sinh và Phạm tướng quân không thân lắm sao? Tại sao lại buồn đến mức này chứ?”

“Phu quân và Phạm tướng quân cũng không có quan hệ sâu sắc, chắc chỉ là quen biết mà thôi.”

Cửu công chúa trả lời: “Phu quân buồn bực về những chuyện xảy ra với Phạm tướng quân, buồn bực vì mấy chục ngàn người không chết trên chiến trường, không trở về trong sự vẻ vang mà lại chết thảm trong âm mưu của kẻ phản đồ!”

“Haiz...” Ngụy Vô Nhai thở dài: “Sau khi tiên sinh tỉnh lại, các vị hãy khuyên nhủ ngài ấy một chút.”

“Chuyện này không thể nào khuyên can, chỉ có máu tươi của kẻ phản đồ mới có thể dập tắt lửa giận của phu quân!”

Cửu công chúa lạnh giọng nói. Ngụy Vô Nhai cảm nhận được luồng sát khí lạnh lếo trong lời nói của Cửu công chúa, lại thở dài, rồi lặng lẽ thu dọn hòm thuốc của mình.

“Vũ Dương tỷ, Thiết đại nhân cầm tấu chương chờ bên ngoài đã lâu rồi, chắc là có chuyện quan trọng muốn tìm tỷ!”

Bắc Thiên Tâm nói: “Tỷ đi làm việc trước đi!” Cửu công chúa nhìn ra bên ngoài, quả nhiên thấy Thiết Thế Hâm ôm một chồng tấu chương, căng thẳng tới mức đi qua đi lại không ngừng.

Suy nghĩ một lát, cô ấy nói: “Vậy thì vất vả cho Thiên Tâm muội muội rồi, ta xử lý xong công vụ sẽ tới ngay!”

“Không sao!"

Bắc Thiên Tâm tiền Cửu công chúa ra cửa phòng.

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Bắc Thiên Tâm đã cõng Kim Phi về nhà, nhưng người dân tụ tập dưới đài vẫn chưa giải tán.“Hôm nay Kim tiên sinh làm sao vậy?”“Không biết.”“Có phải vừa rồi Kim tiên sinh đã khóc không?”“Hình như vậy.”“Phi ca trước giờ chưa từng uống rượu, ca hát, nhưng hôm nay lại uống nhiều rượu như vậy, hát lâu như vậy, nhất định là xảy ra chuyện lớn rồi!”Nhân viên hộ tống và đám dân làng ở dưới bàn luận sôi nổi.Bọn họ cũng đoán được là có chuyện nhưng cụ thể là chuyện gì thì bọn họ không biết.Một số dân làng quen biết Tiểu Ngọc chạy tới đại đội phụ nữ để tìm Tiểu Ngọc hỏi thăm một chút, nhưng Tiểu Ngọc lại không có ở đó.Lúc này, Tiểu Ngọc và đám Quan Hạ Nhi đang vây quanh mép giường, lo lắng nhìn Kim Phi.Vừa nãy, Ngụy Vô Nhai vẫn chưa đi, lúc này, ông ấy đang bắt mạch cho Kim Phi.Thấy Ngụy Vô Nhai thu tay lại, Quan Hạ Nhi vội vàng hỏi: “Ngụy tiên sinh, đương gia thế nào rồi?”“Không có gì đáng lo ngại, chỉ là uống quá nhiều rượu, lại bị Thiên Tâm phu nhân đánh ngất, giải rượu xong là ổn.”Ngụy Vô Nhai nói: “Mọi người ở lại trông nom, cẩn thận y nôn rượu trong lúc ngủ, rồi bị sặc mất.”“Để ta trông chol”Quan Hạ Nhi, Cửu công chúa và Bắc Thiên Tâm đồng thanh.“Hai vị tỷ tỷ, các người đều đang mang thai, không thể để hai người cực khổ được, hơn nữa, người là do ta đánh, cứ để ta trông cho.”“Thiên Tâm phu nhân cũng đừng nên tự trách mình, Kim tiên sinh vừa rồi nổi cơn thịnh nộ, nếu không phải cô đánh ngất y, cơn giận dồn nén trong lòng còn phiền phức hơn bây giờ nhiều!”Ngụy Vô Nhai hỏi: “Chẳng phải Kim tiên sinh và Phạm tướng quân không thân lắm sao? Tại sao lại buồn đến mức này chứ?”“Phu quân và Phạm tướng quân cũng không có quan hệ sâu sắc, chắc chỉ là quen biết mà thôi.”Cửu công chúa trả lời: “Phu quân buồn bực về những chuyện xảy ra với Phạm tướng quân, buồn bực vì mấy chục ngàn người không chết trên chiến trường, không trở về trong sự vẻ vang mà lại chết thảm trong âm mưu của kẻ phản đồ!”“Haiz...” Ngụy Vô Nhai thở dài: “Sau khi tiên sinh tỉnh lại, các vị hãy khuyên nhủ ngài ấy một chút.”“Chuyện này không thể nào khuyên can, chỉ có máu tươi của kẻ phản đồ mới có thể dập tắt lửa giận của phu quân!”Cửu công chúa lạnh giọng nói. Ngụy Vô Nhai cảm nhận được luồng sát khí lạnh lếo trong lời nói của Cửu công chúa, lại thở dài, rồi lặng lẽ thu dọn hòm thuốc của mình.“Vũ Dương tỷ, Thiết đại nhân cầm tấu chương chờ bên ngoài đã lâu rồi, chắc là có chuyện quan trọng muốn tìm tỷ!”Bắc Thiên Tâm nói: “Tỷ đi làm việc trước đi!” Cửu công chúa nhìn ra bên ngoài, quả nhiên thấy Thiết Thế Hâm ôm một chồng tấu chương, căng thẳng tới mức đi qua đi lại không ngừng.Suy nghĩ một lát, cô ấy nói: “Vậy thì vất vả cho Thiên Tâm muội muội rồi, ta xử lý xong công vụ sẽ tới ngay!”“Không sao!"Bắc Thiên Tâm tiền Cửu công chúa ra cửa phòng.

Chương 2107