Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2386
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nói đến chuyện chính, Hồng Đào Bình lập tức trở nên hưng phấn, cởi gói bọc ở trên lưng rồi lấy ống trúc ở bên trong ra."Ở đây gió lớn, qua bên kia nói chuyện đi."Kim Phi kéo Hồng Đào Bình vào một góc.Đây cũng chính là nơi y làm việc ở trên thuyền."Tiên sinh, ngài làm việc ở đây sao?"Hồng Đào Bình nhìn những bản vẽ đang dang dở trên bàn, có hơi kinh ngạc."Lần này trên thuyền mang theo quá nhiều người, khoang thuyền không thể chứa nổi, nên ta làm việc ở đây."Kim Phi vừa nói vừa cuộn bản vẽ trên bàn lại.Hồng Đào Bình không hỏi nhiều nữa, mở ống trẻ lấy ra một cuộn bản vẽ dày cộp, Kim Phi nhìn qua ước chừng có ít nhất mấy chục bản.Kim Phi cười khổ nói: "Hồng công tử, nhiều bản vẽ như vậy, sợ rằng trong chốc lát chúng ta không thể xem xong hết được?""Nếu tiên sinh đang vội, vậy ta sẽ theo tiên sinh cùng đến Kim Xuyên." Hồng Đào Bình buột miệng nói: "Đây là thuyền mới do ta thiết kế dựa trên ý tưởng mà tiên sinh đã đưa ra trước đây, nếu tiên sinh cảm thấy không có vấn đề gì, ta sẽ bắt đầu công việc chuẩn bị ở xưởng đóng thuyền."Kim Phi nghe xong quay đầu nhìn Đại Cường: "Khi ngươi đến đây, đã sắp xếp công tác phòng thủ ở xưởng đóng thuyền chưa?"Hồng Đào Bình nho nhã yếu đuối, khi trở về, cần phải có người bảo vệ anh ta.Bây giờ nhân lực ở Kim Xuyên và thuyền tốc hành đều không đủ dùng, Kim Phi cũng không muốn sắp xếp thêm nhân lực để hộ tống anh ta về, cách tốt nhất là để Đại Cường đi cùng theo anh ta.Sau khi y và Hồng Đào Bình xem xong bản vẽ, Đại Cường sẽ hộ tống Hồng Đào Bình trở về."Đã sắp xếp xong rồi." Đại Cường nói: "Tiên sinh yên tâm đi, Ngũ ca ở đó, anh ta làm việc đáng tin cậy hơn ta rất nhiều.""Vậy được, ngươi cùng đi đi."Kim Phi gật đầu, ra hiệu cho Hồng Đào Bình mở bản vẽ ra.Hiện tại, khinh khí cầu và phi thuyền đều đã bị hạn chế, tác dụng của thuyền tốc hành và tàu hơi nước ngay lập tức trở nên nổi bật.Cho dù truyền tải thông tin hay là vận chuyển vật tư cũng không thể tách rời được.Hơn nữa, Kim Phi còn muốn đóng một con thuyền hạng nặng có thể vượt đại dương và băng quan Thái Bình Dương để tìm kiếm hạt giống cây lương thực năng suất cao ở Châu Mỹ.Cho nên, y luôn coi trọng xưởng đóng thuyền, cho dù Hồng Đào Bình không theo kịp, chờ khi tình hình ở Hi Châu ổn định, Kim Phi muốn gọi anh ta đến để bàn bạc việc mở rộng xưởng đóng thuyền.Những ngày tiếp theo, Kim Phi không quay lại khoang thuyền nhỏ, bất kể là ngày hay đêm, y đều ở trên boong thuyền cùng Hồng Đào Bình nghiên cứu bản vẽ thiết kế thuyền biển.Mệt mỏi và buồn ngủ thì chợp mắt ở chiếc lầu nhỏ ở bên. cạnh, tỉnh rồi thì lại tiếp tục làm việc.Mãi cho đến khi Trấn Viễn số hai ngược dòng vào sông Gia Lăng, hai người cuối cùng cũng xem hết tất cả các bản vẽ.Đợi khi hai người thống nhất phương án, Trấn Viễn số hai đã gần đến bến tàu Kim Xuyên."Làm việc với tiên sinh vẫn là thoải mái nhất!"Mặc dù mấy ngày nay dãi gió dầm sương, điều kiện ăn ở rất không tốt, nhưng Hồng Đào Bình dường như có tinh thần rất cao: "Tiên sinh, sau này nếu ta lại có vấn đề gì nữa, có thể đến Kim Xuyên tìm ngài không?""Đương nhiên có thể, nhưng hiện tại thủy tặc trên Trường Giang hoành hành, phiên vương Sở vương và Ngô vương dọc bờ đều cực kỳ bất mãn với ta, nếu ngươi đến đây, nhất định phải có đủ nhân lực để đảm bảo an toàn cho ngươi mới được, hiểu không?" Kim Phi nhắc nhở.
Nói đến chuyện chính, Hồng Đào Bình lập tức trở nên hưng phấn, cởi gói bọc ở trên lưng rồi lấy ống trúc ở bên trong ra.
"Ở đây gió lớn, qua bên kia nói chuyện đi."
Kim Phi kéo Hồng Đào Bình vào một góc.
Đây cũng chính là nơi y làm việc ở trên thuyền.
"Tiên sinh, ngài làm việc ở đây sao?"
Hồng Đào Bình nhìn những bản vẽ đang dang dở trên bàn, có hơi kinh ngạc.
"Lần này trên thuyền mang theo quá nhiều người, khoang thuyền không thể chứa nổi, nên ta làm việc ở đây."
Kim Phi vừa nói vừa cuộn bản vẽ trên bàn lại.
Hồng Đào Bình không hỏi nhiều nữa, mở ống trẻ lấy ra một cuộn bản vẽ dày cộp, Kim Phi nhìn qua ước chừng có ít nhất mấy chục bản.
Kim Phi cười khổ nói: "Hồng công tử, nhiều bản vẽ như vậy, sợ rằng trong chốc lát chúng ta không thể xem xong hết được?"
"Nếu tiên sinh đang vội, vậy ta sẽ theo tiên sinh cùng đến Kim Xuyên." Hồng Đào Bình buột miệng nói: "Đây là thuyền mới do ta thiết kế dựa trên ý tưởng mà tiên sinh đã đưa ra trước đây, nếu tiên sinh cảm thấy không có vấn đề gì, ta sẽ bắt đầu công việc chuẩn bị ở xưởng đóng thuyền."
Kim Phi nghe xong quay đầu nhìn Đại Cường: "Khi ngươi đến đây, đã sắp xếp công tác phòng thủ ở xưởng đóng thuyền chưa?"
Hồng Đào Bình nho nhã yếu đuối, khi trở về, cần phải có người bảo vệ anh ta.
Bây giờ nhân lực ở Kim Xuyên và thuyền tốc hành đều không đủ dùng, Kim Phi cũng không muốn sắp xếp thêm nhân lực để hộ tống anh ta về, cách tốt nhất là để Đại Cường đi cùng theo anh ta.
Sau khi y và Hồng Đào Bình xem xong bản vẽ, Đại Cường sẽ hộ tống Hồng Đào Bình trở về.
"Đã sắp xếp xong rồi." Đại Cường nói: "Tiên sinh yên tâm đi, Ngũ ca ở đó, anh ta làm việc đáng tin cậy hơn ta rất nhiều."
"Vậy được, ngươi cùng đi đi."
Kim Phi gật đầu, ra hiệu cho Hồng Đào Bình mở bản vẽ ra.
Hiện tại, khinh khí cầu và phi thuyền đều đã bị hạn chế, tác dụng của thuyền tốc hành và tàu hơi nước ngay lập tức trở nên nổi bật.
Cho dù truyền tải thông tin hay là vận chuyển vật tư cũng không thể tách rời được.
Hơn nữa, Kim Phi còn muốn đóng một con thuyền hạng nặng có thể vượt đại dương và băng quan Thái Bình Dương để tìm kiếm hạt giống cây lương thực năng suất cao ở Châu Mỹ.
Cho nên, y luôn coi trọng xưởng đóng thuyền, cho dù Hồng Đào Bình không theo kịp, chờ khi tình hình ở Hi Châu ổn định, Kim Phi muốn gọi anh ta đến để bàn bạc việc mở rộng xưởng đóng thuyền.
Những ngày tiếp theo, Kim Phi không quay lại khoang thuyền nhỏ, bất kể là ngày hay đêm, y đều ở trên boong thuyền cùng Hồng Đào Bình nghiên cứu bản vẽ thiết kế thuyền biển.
Mệt mỏi và buồn ngủ thì chợp mắt ở chiếc lầu nhỏ ở bên. cạnh, tỉnh rồi thì lại tiếp tục làm việc.
Mãi cho đến khi Trấn Viễn số hai ngược dòng vào sông Gia Lăng, hai người cuối cùng cũng xem hết tất cả các bản vẽ.
Đợi khi hai người thống nhất phương án, Trấn Viễn số hai đã gần đến bến tàu Kim Xuyên.
"Làm việc với tiên sinh vẫn là thoải mái nhất!"
Mặc dù mấy ngày nay dãi gió dầm sương, điều kiện ăn ở rất không tốt, nhưng Hồng Đào Bình dường như có tinh thần rất cao: "Tiên sinh, sau này nếu ta lại có vấn đề gì nữa, có thể đến Kim Xuyên tìm ngài không?"
"Đương nhiên có thể, nhưng hiện tại thủy tặc trên Trường Giang hoành hành, phiên vương Sở vương và Ngô vương dọc bờ đều cực kỳ bất mãn với ta, nếu ngươi đến đây, nhất định phải có đủ nhân lực để đảm bảo an toàn cho ngươi mới được, hiểu không?" Kim Phi nhắc nhở.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nói đến chuyện chính, Hồng Đào Bình lập tức trở nên hưng phấn, cởi gói bọc ở trên lưng rồi lấy ống trúc ở bên trong ra."Ở đây gió lớn, qua bên kia nói chuyện đi."Kim Phi kéo Hồng Đào Bình vào một góc.Đây cũng chính là nơi y làm việc ở trên thuyền."Tiên sinh, ngài làm việc ở đây sao?"Hồng Đào Bình nhìn những bản vẽ đang dang dở trên bàn, có hơi kinh ngạc."Lần này trên thuyền mang theo quá nhiều người, khoang thuyền không thể chứa nổi, nên ta làm việc ở đây."Kim Phi vừa nói vừa cuộn bản vẽ trên bàn lại.Hồng Đào Bình không hỏi nhiều nữa, mở ống trẻ lấy ra một cuộn bản vẽ dày cộp, Kim Phi nhìn qua ước chừng có ít nhất mấy chục bản.Kim Phi cười khổ nói: "Hồng công tử, nhiều bản vẽ như vậy, sợ rằng trong chốc lát chúng ta không thể xem xong hết được?""Nếu tiên sinh đang vội, vậy ta sẽ theo tiên sinh cùng đến Kim Xuyên." Hồng Đào Bình buột miệng nói: "Đây là thuyền mới do ta thiết kế dựa trên ý tưởng mà tiên sinh đã đưa ra trước đây, nếu tiên sinh cảm thấy không có vấn đề gì, ta sẽ bắt đầu công việc chuẩn bị ở xưởng đóng thuyền."Kim Phi nghe xong quay đầu nhìn Đại Cường: "Khi ngươi đến đây, đã sắp xếp công tác phòng thủ ở xưởng đóng thuyền chưa?"Hồng Đào Bình nho nhã yếu đuối, khi trở về, cần phải có người bảo vệ anh ta.Bây giờ nhân lực ở Kim Xuyên và thuyền tốc hành đều không đủ dùng, Kim Phi cũng không muốn sắp xếp thêm nhân lực để hộ tống anh ta về, cách tốt nhất là để Đại Cường đi cùng theo anh ta.Sau khi y và Hồng Đào Bình xem xong bản vẽ, Đại Cường sẽ hộ tống Hồng Đào Bình trở về."Đã sắp xếp xong rồi." Đại Cường nói: "Tiên sinh yên tâm đi, Ngũ ca ở đó, anh ta làm việc đáng tin cậy hơn ta rất nhiều.""Vậy được, ngươi cùng đi đi."Kim Phi gật đầu, ra hiệu cho Hồng Đào Bình mở bản vẽ ra.Hiện tại, khinh khí cầu và phi thuyền đều đã bị hạn chế, tác dụng của thuyền tốc hành và tàu hơi nước ngay lập tức trở nên nổi bật.Cho dù truyền tải thông tin hay là vận chuyển vật tư cũng không thể tách rời được.Hơn nữa, Kim Phi còn muốn đóng một con thuyền hạng nặng có thể vượt đại dương và băng quan Thái Bình Dương để tìm kiếm hạt giống cây lương thực năng suất cao ở Châu Mỹ.Cho nên, y luôn coi trọng xưởng đóng thuyền, cho dù Hồng Đào Bình không theo kịp, chờ khi tình hình ở Hi Châu ổn định, Kim Phi muốn gọi anh ta đến để bàn bạc việc mở rộng xưởng đóng thuyền.Những ngày tiếp theo, Kim Phi không quay lại khoang thuyền nhỏ, bất kể là ngày hay đêm, y đều ở trên boong thuyền cùng Hồng Đào Bình nghiên cứu bản vẽ thiết kế thuyền biển.Mệt mỏi và buồn ngủ thì chợp mắt ở chiếc lầu nhỏ ở bên. cạnh, tỉnh rồi thì lại tiếp tục làm việc.Mãi cho đến khi Trấn Viễn số hai ngược dòng vào sông Gia Lăng, hai người cuối cùng cũng xem hết tất cả các bản vẽ.Đợi khi hai người thống nhất phương án, Trấn Viễn số hai đã gần đến bến tàu Kim Xuyên."Làm việc với tiên sinh vẫn là thoải mái nhất!"Mặc dù mấy ngày nay dãi gió dầm sương, điều kiện ăn ở rất không tốt, nhưng Hồng Đào Bình dường như có tinh thần rất cao: "Tiên sinh, sau này nếu ta lại có vấn đề gì nữa, có thể đến Kim Xuyên tìm ngài không?""Đương nhiên có thể, nhưng hiện tại thủy tặc trên Trường Giang hoành hành, phiên vương Sở vương và Ngô vương dọc bờ đều cực kỳ bất mãn với ta, nếu ngươi đến đây, nhất định phải có đủ nhân lực để đảm bảo an toàn cho ngươi mới được, hiểu không?" Kim Phi nhắc nhở.