Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 2405

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Tìm ta?" Kim Phi hơi sửng sốt: "Có chuyện gì sao?"Thanh Diên là một nữ vũ công do Khánh Hâm Nghiêu tặng cho Kim Phi, sau đó Kim Phi để cô ấy làm người phụ trách đoàn ca múa, để tiến hành biểu diễn các tiết mục chia bưồn với các binh lính và người dân, đồng thời thông qua các vở kịch sân khấu quảng bá các khía cạnh tư tưởng và chính sách khác nhau của Đại Khang mới cho binh lính và người dân.Khi đoàn ca múa ngày càng lớn mạnh, công việc của Thanh Diên cũng càng ngày càng bận, thường xuyên chạy loạn khắp nơi ở Xuyên Thục, Kim Phi đã lâu không gặp cô ấy, y thực sự không nghĩ ra cô ấy lại đột nhiên tìm mình có việc gì.Thanh Diên cũng coi như là quen biết với Kim Phi, cũng biết y không thích vòng vo nên đi thẳng vào vấn đề: "Ta muốn có một người từ chỗ tiên sinh.""Ai cơ?" Kim Phi càng tò mò hơn.Ngay khi Kim Phi còn đang suy nghĩ xem Thanh Diên quan tâm đến ai xung quanh mình thì Thanh Diên lên tiếng."Trân Phượng Chí!""Cô nói ai?" Hàm của Kim Phi suýt rơi xuống đất: "Trần Phượng Chí nào?""Còn có thể là Trần Phượng Chí nào nữa, đương nhiên là Trần Phượng Chí của tiểu đoàn Thiết Hổ rồi!"Thanh Diên chỉ vào phía sau sân khấu."Thanh Diên, không phải cô có tình cảm với anh ta chứ?" Kim Phi nhìn Thanh Diên đánh giá.Thật ra, dựa theo quy định của Đại Khang, khi Khánh Hâm Nghiêu tặng Thanh Diên và một nhóm nữ vũ công cho Kim Phi, bọn họ đã trở thành người của Kim Phi rồi.Chỉ là nữ vũ công địa vị thấp, ngay cả tiểu thiếp cũng không bằng, thậm chí có một số tỳ nữ đều coi thường bọn họ.Hơn nữa, Kim Phi còn có thể tùy thời truyền tặng các cô ấy cho người khác.Nói trắng ra, nữ vũ công thời đại này, thật ra chỉ là đồ chơi của những người quyền quý.Nhưng sau khi đi theo Kim Phi, Kim Phi không chiếm đoạt bọn họ, cũng không tặng bọn họ cho người khác, mà là để bọn họ thành lập đoàn ca múa, còn trả lương cho bọn họ và để bọn họ kiếm sống bằng kỹ năng của mình.Với việc thực hiện lệnh giải phóng gia nô, nhiều cô gái trốn thoát khỏi thanh lâu không có nơi nào để đi, đều lựa chọn gia nhập đoàn ca múa Kim Xuyên.Đường Tiểu Bắc đã từng nhiều lần nói đùa với Kim Phi, còn nói rằng tới một năm nữa, Kim Phi sợ rằng có thể trở thành người sáng lập ngành công nghiệp nữ vũ công.Đây không phải là Đường Tiểu Bắc nói bậy, trước đây địa vị của người phụ nữ trong thanh lâu cực kỳ thấp, bất kể ai đến thanh lâu, chỉ cần trả tiền thì đều có thể ức h**p bọn họ.Nhưng sau khi gia nhập đoàn ca múa Kim Xuyên, các cô ấy không chỉ được hưởng sự đãi ngộ của những nhân viên hộ tống mà còn có biên chế của nhân viên hộ tống.Mặc dù chỉ là biên chế dân sự, không có bất kỳ quyền lực thực sự nào nhưng thân phận được người dân thừa nhận.Thậm chí, một số diễn viên chính diễn xuất tốt cũng trở nên nổi tiếng trong dân chúng.

"Tìm ta?" Kim Phi hơi sửng sốt: "Có chuyện gì sao?"

Thanh Diên là một nữ vũ công do Khánh Hâm Nghiêu tặng cho Kim Phi, sau đó Kim Phi để cô ấy làm người phụ trách đoàn ca múa, để tiến hành biểu diễn các tiết mục chia bưồn với các binh lính và người dân, đồng thời thông qua các vở kịch sân khấu quảng bá các khía cạnh tư tưởng và chính sách khác nhau của Đại Khang mới cho binh lính và người dân.

Khi đoàn ca múa ngày càng lớn mạnh, công việc của Thanh Diên cũng càng ngày càng bận, thường xuyên chạy loạn khắp nơi ở Xuyên Thục, Kim Phi đã lâu không gặp cô ấy, y thực sự không nghĩ ra cô ấy lại đột nhiên tìm mình có việc gì.

Thanh Diên cũng coi như là quen biết với Kim Phi, cũng biết y không thích vòng vo nên đi thẳng vào vấn đề: "Ta muốn có một người từ chỗ tiên sinh."

"Ai cơ?" Kim Phi càng tò mò hơn.

Ngay khi Kim Phi còn đang suy nghĩ xem Thanh Diên quan tâm đến ai xung quanh mình thì Thanh Diên lên tiếng.

"Trân Phượng Chí!"

"Cô nói ai?" Hàm của Kim Phi suýt rơi xuống đất: "Trần Phượng Chí nào?"

"Còn có thể là Trần Phượng Chí nào nữa, đương nhiên là Trần Phượng Chí của tiểu đoàn Thiết Hổ rồi!"

Thanh Diên chỉ vào phía sau sân khấu.

"Thanh Diên, không phải cô có tình cảm với anh ta chứ?" Kim Phi nhìn Thanh Diên đánh giá.

Thật ra, dựa theo quy định của Đại Khang, khi Khánh Hâm Nghiêu tặng Thanh Diên và một nhóm nữ vũ công cho Kim Phi, bọn họ đã trở thành người của Kim Phi rồi.

Chỉ là nữ vũ công địa vị thấp, ngay cả tiểu thiếp cũng không bằng, thậm chí có một số tỳ nữ đều coi thường bọn họ.

Hơn nữa, Kim Phi còn có thể tùy thời truyền tặng các cô ấy cho người khác.

Nói trắng ra, nữ vũ công thời đại này, thật ra chỉ là đồ chơi của những người quyền quý.

Nhưng sau khi đi theo Kim Phi, Kim Phi không chiếm đoạt bọn họ, cũng không tặng bọn họ cho người khác, mà là để bọn họ thành lập đoàn ca múa, còn trả lương cho bọn họ và để bọn họ kiếm sống bằng kỹ năng của mình.

Với việc thực hiện lệnh giải phóng gia nô, nhiều cô gái trốn thoát khỏi thanh lâu không có nơi nào để đi, đều lựa chọn gia nhập đoàn ca múa Kim Xuyên.

Đường Tiểu Bắc đã từng nhiều lần nói đùa với Kim Phi, còn nói rằng tới một năm nữa, Kim Phi sợ rằng có thể trở thành người sáng lập ngành công nghiệp nữ vũ công.

Đây không phải là Đường Tiểu Bắc nói bậy, trước đây địa vị của người phụ nữ trong thanh lâu cực kỳ thấp, bất kể ai đến thanh lâu, chỉ cần trả tiền thì đều có thể ức h**p bọn họ.

Nhưng sau khi gia nhập đoàn ca múa Kim Xuyên, các cô ấy không chỉ được hưởng sự đãi ngộ của những nhân viên hộ tống mà còn có biên chế của nhân viên hộ tống.

Mặc dù chỉ là biên chế dân sự, không có bất kỳ quyền lực thực sự nào nhưng thân phận được người dân thừa nhận.

Thậm chí, một số diễn viên chính diễn xuất tốt cũng trở nên nổi tiếng trong dân chúng.

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Tìm ta?" Kim Phi hơi sửng sốt: "Có chuyện gì sao?"Thanh Diên là một nữ vũ công do Khánh Hâm Nghiêu tặng cho Kim Phi, sau đó Kim Phi để cô ấy làm người phụ trách đoàn ca múa, để tiến hành biểu diễn các tiết mục chia bưồn với các binh lính và người dân, đồng thời thông qua các vở kịch sân khấu quảng bá các khía cạnh tư tưởng và chính sách khác nhau của Đại Khang mới cho binh lính và người dân.Khi đoàn ca múa ngày càng lớn mạnh, công việc của Thanh Diên cũng càng ngày càng bận, thường xuyên chạy loạn khắp nơi ở Xuyên Thục, Kim Phi đã lâu không gặp cô ấy, y thực sự không nghĩ ra cô ấy lại đột nhiên tìm mình có việc gì.Thanh Diên cũng coi như là quen biết với Kim Phi, cũng biết y không thích vòng vo nên đi thẳng vào vấn đề: "Ta muốn có một người từ chỗ tiên sinh.""Ai cơ?" Kim Phi càng tò mò hơn.Ngay khi Kim Phi còn đang suy nghĩ xem Thanh Diên quan tâm đến ai xung quanh mình thì Thanh Diên lên tiếng."Trân Phượng Chí!""Cô nói ai?" Hàm của Kim Phi suýt rơi xuống đất: "Trần Phượng Chí nào?""Còn có thể là Trần Phượng Chí nào nữa, đương nhiên là Trần Phượng Chí của tiểu đoàn Thiết Hổ rồi!"Thanh Diên chỉ vào phía sau sân khấu."Thanh Diên, không phải cô có tình cảm với anh ta chứ?" Kim Phi nhìn Thanh Diên đánh giá.Thật ra, dựa theo quy định của Đại Khang, khi Khánh Hâm Nghiêu tặng Thanh Diên và một nhóm nữ vũ công cho Kim Phi, bọn họ đã trở thành người của Kim Phi rồi.Chỉ là nữ vũ công địa vị thấp, ngay cả tiểu thiếp cũng không bằng, thậm chí có một số tỳ nữ đều coi thường bọn họ.Hơn nữa, Kim Phi còn có thể tùy thời truyền tặng các cô ấy cho người khác.Nói trắng ra, nữ vũ công thời đại này, thật ra chỉ là đồ chơi của những người quyền quý.Nhưng sau khi đi theo Kim Phi, Kim Phi không chiếm đoạt bọn họ, cũng không tặng bọn họ cho người khác, mà là để bọn họ thành lập đoàn ca múa, còn trả lương cho bọn họ và để bọn họ kiếm sống bằng kỹ năng của mình.Với việc thực hiện lệnh giải phóng gia nô, nhiều cô gái trốn thoát khỏi thanh lâu không có nơi nào để đi, đều lựa chọn gia nhập đoàn ca múa Kim Xuyên.Đường Tiểu Bắc đã từng nhiều lần nói đùa với Kim Phi, còn nói rằng tới một năm nữa, Kim Phi sợ rằng có thể trở thành người sáng lập ngành công nghiệp nữ vũ công.Đây không phải là Đường Tiểu Bắc nói bậy, trước đây địa vị của người phụ nữ trong thanh lâu cực kỳ thấp, bất kể ai đến thanh lâu, chỉ cần trả tiền thì đều có thể ức h**p bọn họ.Nhưng sau khi gia nhập đoàn ca múa Kim Xuyên, các cô ấy không chỉ được hưởng sự đãi ngộ của những nhân viên hộ tống mà còn có biên chế của nhân viên hộ tống.Mặc dù chỉ là biên chế dân sự, không có bất kỳ quyền lực thực sự nào nhưng thân phận được người dân thừa nhận.Thậm chí, một số diễn viên chính diễn xuất tốt cũng trở nên nổi tiếng trong dân chúng.

Chương 2405