Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 2463

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Lúc đầu Thiết Ngưu mang theo phi thuyền đến cho nổ tung hoàng cung của Đảng Hạng thành một đống đổ nát, sau đó rời đi, nhưng để lại ba chiếc phi thuyền ở lăng mộ của vương của Đảng Hạng, khiến cho hàng thất của Đảng Hạng phải khiếp sợ.Để đạt được hiệu quả đe dọa tốt hơn, cứ cách vài ngày phi thuyền sẽ lượn quanh hai vòng trên bầu trời ở vương thành của Đảng Hạng, cho nên rất nhiều người Đảng Hạng đã quen thuộc với phi thuyền.Bây giờ gần như không có nô lệ Trung Nguyên trong lãnh thổ của Đảng Hạng, hơn nữa Lý Lăng Duệ rất coi trọng đội vận chuyển, cũng lo lắng người Trung Nguyên sẽ dùng mánh khóe. trong quá trình vận chuyển, cho nên những người chịu trách nhiệm vận chuyển lần này, từ hộ vệ cho tới dân phu, đều là người Đảng Hạng.Hơn nữa đều là người trong tộc đã trải qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt, và trung thành với Đảng Hạng.Thậm chí có nhiều người là thành viên cùng họ nhưng khác chi của hoàng thất Đảng Hạng đang suy tàn.Đa phần những người này đến từ chính vương thành của Đảng Hạng hoặc là những vương thành xung quanh, rất nhiều người thậm chí còn tận mắt nhìn thấy phi thuyên ném bom vào hoàng cung, nỗi sợ hãi đối với phi thuyền đã khắc sâu vào.lòng họ.Đây là lần đầu tiên những ky binh nhìn thấy súng kíp trong tay nhân viên hộ tống, tiếng súng dày đặc và rất lớn, những hạt cát sắt có thể đánh bay người, cũng khiến cho bọn họ sợ hãi, nhưng bọn họ vẫn dám rút đao ra xông lên như trước.Nhưng khi phát hiện phi thuyền đang tới đây, ý chí chiến đấu của ky binh lập tức không còn, tất cả đều bỏ chạy tán loạn.Chim ưng của bọn họ đã bị nổ tung mà chết, hoàn toàn không có biện pháp để khắc chế phi thuyền nên chỉ có thể bị động bị đánh.Cảm giác không thể phản kháng này khiến cho nhóm ky. binh cảm thấy tuyệt vọng!Người chỉ huy của n chuyển đã bị giết ngay từ đầu, có thể tổ chức cuộc tấn công lần này đã là rất khó rồi, một chút tinh thần cuối cùng cũng hoàn toàn bị phi thuyền đánh tan.Đội vận chuyển vốn đã hỗn loạn lại càng hỗn loạn hơn!Đại đội trưởng nhân cơ hội đứng dậy, giơ chiếc loa sắt hô lên: "Đầu hàng thì không giết!""Đầu hàng thì không giết!" Những nhân viên hộ tống khách cũng đồng thanh hô lên!Các phi thuyền và khinh khí cầu từ phương bắc cũng tạm thời ngừng tấn công, khe núi trước đó còn khắp nơi là tiếng súng và nổ mạnh bỗng trở nên yên tĩnh.Ngay cả những người bị thương trong đại đội của người Đảng Hạng vẫn còn đang gào thét thảm thiết cũng nhịn đau ngậm miệng lại.Thật ra chỉ có hơn một trăm nhân viên hộ tống, nhưng khe núi có tiếng vọng, âm thanh của hơn trăm người đồng thời gào thét vang vọng trong không gian của khe núi, khiến cho dân phu của Đảng Hạng có cảm giác như bị hàng nghìn người phục kích.Người dân Đảng Hạng dũng mãnh, tôn sùng vũ lực, nhưng không phải tất cả mọi người đều như vậy.Người chăn ngựa chịu trách nhiệm vận chuyển mặc dù có rất nhiều người là cùng họ nhưng khác chỉ của hoàng thất, nhưng đều là những nhánh bên sa sút, hoặc là nhát gan không dám lên chiến trường, hoặc là cơ thể yếu ớt, không thì cũng sẽ không suy bại đến nỗi đi làm người chăn ngựa.Rất nhiều người vốn đã bị phi thuyền và súng kíp dọa cho mất hết can đảm, bây giờ nghe thấy tiếng hét của nhóm nhân viên hộ tống thì liên tục có người chăn ngựa quỳ xuống đất tỏ vẻ đầu hàng.Đại đa số người chăn ngựa đều là người không có chính kiến, có người dẫn đầu thì sẽ có người theo sau, chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, gần như tất cả người chăn ngựa đều quỳ xuống.Ky binh chịu trách nhiệm hộ tống lại không đầu hàng ngay lập tức, mà là vẫn chờ xem như cũ.Đại đội trưởng thấy thế thì nhíu mày, nâng súng kíp lên bóp cò súng!Bành!Theo một tiếng súng vang lên, trên ngực hai binh lính của Đảng Hạng đứng cách anh ta gần nhất tuôn ra máu, trực tiếp bay lên!Khi rơi xuống đất, ngực của hai người gần như bị đập nát, khuôn mặt cũng bị bắn cho máu thịt lẫn lộn!

Lúc đầu Thiết Ngưu mang theo phi thuyền đến cho nổ tung hoàng cung của Đảng Hạng thành một đống đổ nát, sau đó rời đi, nhưng để lại ba chiếc phi thuyền ở lăng mộ của vương của Đảng Hạng, khiến cho hàng thất của Đảng Hạng phải khiếp sợ.

Để đạt được hiệu quả đe dọa tốt hơn, cứ cách vài ngày phi thuyền sẽ lượn quanh hai vòng trên bầu trời ở vương thành của Đảng Hạng, cho nên rất nhiều người Đảng Hạng đã quen thuộc với phi thuyền.

Bây giờ gần như không có nô lệ Trung Nguyên trong lãnh thổ của Đảng Hạng, hơn nữa Lý Lăng Duệ rất coi trọng đội vận chuyển, cũng lo lắng người Trung Nguyên sẽ dùng mánh khóe. trong quá trình vận chuyển, cho nên những người chịu trách nhiệm vận chuyển lần này, từ hộ vệ cho tới dân phu, đều là người Đảng Hạng.

Hơn nữa đều là người trong tộc đã trải qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt, và trung thành với Đảng Hạng.

Thậm chí có nhiều người là thành viên cùng họ nhưng khác chi của hoàng thất Đảng Hạng đang suy tàn.

Đa phần những người này đến từ chính vương thành của Đảng Hạng hoặc là những vương thành xung quanh, rất nhiều người thậm chí còn tận mắt nhìn thấy phi thuyên ném bom vào hoàng cung, nỗi sợ hãi đối với phi thuyền đã khắc sâu vào.lòng họ.

Đây là lần đầu tiên những ky binh nhìn thấy súng kíp trong tay nhân viên hộ tống, tiếng súng dày đặc và rất lớn, những hạt cát sắt có thể đánh bay người, cũng khiến cho bọn họ sợ hãi, nhưng bọn họ vẫn dám rút đao ra xông lên như trước.

Nhưng khi phát hiện phi thuyền đang tới đây, ý chí chiến đấu của ky binh lập tức không còn, tất cả đều bỏ chạy tán loạn.

Chim ưng của bọn họ đã bị nổ tung mà chết, hoàn toàn không có biện pháp để khắc chế phi thuyền nên chỉ có thể bị động bị đánh.

Cảm giác không thể phản kháng này khiến cho nhóm ky. binh cảm thấy tuyệt vọng!

Người chỉ huy của n chuyển đã bị giết ngay từ đầu, có thể tổ chức cuộc tấn công lần này đã là rất khó rồi, một chút tinh thần cuối cùng cũng hoàn toàn bị phi thuyền đánh tan.

Đội vận chuyển vốn đã hỗn loạn lại càng hỗn loạn hơn!

Đại đội trưởng nhân cơ hội đứng dậy, giơ chiếc loa sắt hô lên: "Đầu hàng thì không giết!"

"Đầu hàng thì không giết!" Những nhân viên hộ tống khách cũng đồng thanh hô lên!

Các phi thuyền và khinh khí cầu từ phương bắc cũng tạm thời ngừng tấn công, khe núi trước đó còn khắp nơi là tiếng súng và nổ mạnh bỗng trở nên yên tĩnh.

Ngay cả những người bị thương trong đại đội của người Đảng Hạng vẫn còn đang gào thét thảm thiết cũng nhịn đau ngậm miệng lại.

Thật ra chỉ có hơn một trăm nhân viên hộ tống, nhưng khe núi có tiếng vọng, âm thanh của hơn trăm người đồng thời gào thét vang vọng trong không gian của khe núi, khiến cho dân phu của Đảng Hạng có cảm giác như bị hàng nghìn người phục kích.

Người dân Đảng Hạng dũng mãnh, tôn sùng vũ lực, nhưng không phải tất cả mọi người đều như vậy.

Người chăn ngựa chịu trách nhiệm vận chuyển mặc dù có rất nhiều người là cùng họ nhưng khác chỉ của hoàng thất, nhưng đều là những nhánh bên sa sút, hoặc là nhát gan không dám lên chiến trường, hoặc là cơ thể yếu ớt, không thì cũng sẽ không suy bại đến nỗi đi làm người chăn ngựa.

Rất nhiều người vốn đã bị phi thuyền và súng kíp dọa cho mất hết can đảm, bây giờ nghe thấy tiếng hét của nhóm nhân viên hộ tống thì liên tục có người chăn ngựa quỳ xuống đất tỏ vẻ đầu hàng.

Đại đa số người chăn ngựa đều là người không có chính kiến, có người dẫn đầu thì sẽ có người theo sau, chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, gần như tất cả người chăn ngựa đều quỳ xuống.

Ky binh chịu trách nhiệm hộ tống lại không đầu hàng ngay lập tức, mà là vẫn chờ xem như cũ.

Đại đội trưởng thấy thế thì nhíu mày, nâng súng kíp lên bóp cò súng!

Bành!

Theo một tiếng súng vang lên, trên ngực hai binh lính của Đảng Hạng đứng cách anh ta gần nhất tuôn ra máu, trực tiếp bay lên!

Khi rơi xuống đất, ngực của hai người gần như bị đập nát, khuôn mặt cũng bị bắn cho máu thịt lẫn lộn!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Lúc đầu Thiết Ngưu mang theo phi thuyền đến cho nổ tung hoàng cung của Đảng Hạng thành một đống đổ nát, sau đó rời đi, nhưng để lại ba chiếc phi thuyền ở lăng mộ của vương của Đảng Hạng, khiến cho hàng thất của Đảng Hạng phải khiếp sợ.Để đạt được hiệu quả đe dọa tốt hơn, cứ cách vài ngày phi thuyền sẽ lượn quanh hai vòng trên bầu trời ở vương thành của Đảng Hạng, cho nên rất nhiều người Đảng Hạng đã quen thuộc với phi thuyền.Bây giờ gần như không có nô lệ Trung Nguyên trong lãnh thổ của Đảng Hạng, hơn nữa Lý Lăng Duệ rất coi trọng đội vận chuyển, cũng lo lắng người Trung Nguyên sẽ dùng mánh khóe. trong quá trình vận chuyển, cho nên những người chịu trách nhiệm vận chuyển lần này, từ hộ vệ cho tới dân phu, đều là người Đảng Hạng.Hơn nữa đều là người trong tộc đã trải qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt, và trung thành với Đảng Hạng.Thậm chí có nhiều người là thành viên cùng họ nhưng khác chi của hoàng thất Đảng Hạng đang suy tàn.Đa phần những người này đến từ chính vương thành của Đảng Hạng hoặc là những vương thành xung quanh, rất nhiều người thậm chí còn tận mắt nhìn thấy phi thuyên ném bom vào hoàng cung, nỗi sợ hãi đối với phi thuyền đã khắc sâu vào.lòng họ.Đây là lần đầu tiên những ky binh nhìn thấy súng kíp trong tay nhân viên hộ tống, tiếng súng dày đặc và rất lớn, những hạt cát sắt có thể đánh bay người, cũng khiến cho bọn họ sợ hãi, nhưng bọn họ vẫn dám rút đao ra xông lên như trước.Nhưng khi phát hiện phi thuyền đang tới đây, ý chí chiến đấu của ky binh lập tức không còn, tất cả đều bỏ chạy tán loạn.Chim ưng của bọn họ đã bị nổ tung mà chết, hoàn toàn không có biện pháp để khắc chế phi thuyền nên chỉ có thể bị động bị đánh.Cảm giác không thể phản kháng này khiến cho nhóm ky. binh cảm thấy tuyệt vọng!Người chỉ huy của n chuyển đã bị giết ngay từ đầu, có thể tổ chức cuộc tấn công lần này đã là rất khó rồi, một chút tinh thần cuối cùng cũng hoàn toàn bị phi thuyền đánh tan.Đội vận chuyển vốn đã hỗn loạn lại càng hỗn loạn hơn!Đại đội trưởng nhân cơ hội đứng dậy, giơ chiếc loa sắt hô lên: "Đầu hàng thì không giết!""Đầu hàng thì không giết!" Những nhân viên hộ tống khách cũng đồng thanh hô lên!Các phi thuyền và khinh khí cầu từ phương bắc cũng tạm thời ngừng tấn công, khe núi trước đó còn khắp nơi là tiếng súng và nổ mạnh bỗng trở nên yên tĩnh.Ngay cả những người bị thương trong đại đội của người Đảng Hạng vẫn còn đang gào thét thảm thiết cũng nhịn đau ngậm miệng lại.Thật ra chỉ có hơn một trăm nhân viên hộ tống, nhưng khe núi có tiếng vọng, âm thanh của hơn trăm người đồng thời gào thét vang vọng trong không gian của khe núi, khiến cho dân phu của Đảng Hạng có cảm giác như bị hàng nghìn người phục kích.Người dân Đảng Hạng dũng mãnh, tôn sùng vũ lực, nhưng không phải tất cả mọi người đều như vậy.Người chăn ngựa chịu trách nhiệm vận chuyển mặc dù có rất nhiều người là cùng họ nhưng khác chỉ của hoàng thất, nhưng đều là những nhánh bên sa sút, hoặc là nhát gan không dám lên chiến trường, hoặc là cơ thể yếu ớt, không thì cũng sẽ không suy bại đến nỗi đi làm người chăn ngựa.Rất nhiều người vốn đã bị phi thuyền và súng kíp dọa cho mất hết can đảm, bây giờ nghe thấy tiếng hét của nhóm nhân viên hộ tống thì liên tục có người chăn ngựa quỳ xuống đất tỏ vẻ đầu hàng.Đại đa số người chăn ngựa đều là người không có chính kiến, có người dẫn đầu thì sẽ có người theo sau, chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, gần như tất cả người chăn ngựa đều quỳ xuống.Ky binh chịu trách nhiệm hộ tống lại không đầu hàng ngay lập tức, mà là vẫn chờ xem như cũ.Đại đội trưởng thấy thế thì nhíu mày, nâng súng kíp lên bóp cò súng!Bành!Theo một tiếng súng vang lên, trên ngực hai binh lính của Đảng Hạng đứng cách anh ta gần nhất tuôn ra máu, trực tiếp bay lên!Khi rơi xuống đất, ngực của hai người gần như bị đập nát, khuôn mặt cũng bị bắn cho máu thịt lẫn lộn!

Chương 2463