Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2466
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Sau đó, hẳn nhìn thấy một chiếc phi thuyền.Trước đó, đội trưởng đội ky binh vẫn luôn nghỉ ngờ một lề, đó là muốn tiêu diệt cả đội vận chuyển lớn cũng không phải dễ dàng, dưới cái nhìn của đội trưởng đội ky binh, ít nhất cần đến mấy nghìn người mới có thể làm được.Hắn không hiểu làm thế nào mà mấy nghìn người lẻn vào Đảng Hạng mà không bị phát hiện!Bây giờ hắn biết mình nghĩ sai rồi. Thì ra nhân viên hộ tống đã sử dụng phi thuyền!Trong khoảnh khắc nhìn thấy phi thuyền, đội trưởng đội ky binh chỉ biết là đội ngũ của mình xong đời rìBởi vì biết đội vận chuyển mang chim ưng theo, cho nên Lý Lăng Duệ không cho bọn họ mang theo nữa.Đối mặt với tổ hợp phi thuyền và lựu đạn của tiêu cục Trấn Viễn, bọn họ không còn cách nào để phản kháng!Nếu ở giữa đồng cỏ hoặc sa mạc hoang vắng, ky binh còn có thể dựa vào ưu thế tốc độ để chạy trốn tán loạn, nhưng chỗ này là khe núi, nhân viên hộ tống chỉ cần chặn đứng hai đầu, bọn họ cũng không có nơi nào để chạy nữa!Nhưng những điều này không liên quan gì đến đội trưởng đội ky binh, ý thức của hắn cũng dần dần trở nên mơ hồ, cuối cùng chìm vào bóng tối.Đại đội súng kíp vẫn đối phó với đội vận chuyển như trước, đầu tiên là dùng khinh khí cầu phi thuyền và súng kíp để kiềm chế đội ky binh, sau đó lại kêu gọi họ đầu hàng lần nữa.Đội ky binh đã không còn người chỉ huy, chẳng khác nào. đã không còn chính kiến, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy súng kíp, cũng bị kiềm chế giống như đội vận chuyển và lần lượt lựa chọn đầu hàng.Đợi đến sau khi đầu hàng rồi mới phát hiện, thì ra đại súng kíp chỉ mang tới một trăm người!Nhưng lúc này đội ky binh có hối hận thì cũng đã muộn rồi, vũ khí đã bị tịch thu, hai tay cũng bị trói, nếu còn chống cự nữa thì chỉ có một con đường chết, chỉ có thể bị đại đội súng kíp áp tải, theo đội quân đi về phía đông.Lúc doanh trại Đảng Hạng chinh chiến phía Nam, Lý Lăng Duệ đều cả ngày không yên, nửa đêm cũng không ngủ được.Vất vả lắm mới hơi cảm thấy buồn ngủ, lúc chuẩn bị đi ngủ thì giọng nói của phó tướng lại vang lên ngoài cửa: "Đại vương, không ổn rồi, đã xảy ra chuyện!"Trong nháy mắt, Lý Lăng Duệ không còn bưồn ngủ nữa, từ trên giường ngồi dậy luôn.Nhưng với tư cách là tướng soái, hän không thể để cho bất cứ người nào thấy được sự hoảng loạn của mình, sau khi ngồi trên giường ép buộc mình phải tỉnh táo lại, lúc này, Lý Lăng Duệ mới gọi nha hoàn vào mặc quần áo.Sau khi thay quần áo chỉnh tề xong, lúc này Lý Lăng Duệ mới sai người xốc rèm lều trại lên.Chờ ở cửa không chỉ có phó tướng, còn có người phụ trách tình báo, sắc mặt của hai người đều cực kỳ khó coi."Làm sao vậy?" Lý Lăng Duệ cau mày hỏi.Phó tướng thấy người phụ trách tình báo không nói lời nào thì mở miệng nói: "Đại vương, tiêu cục Trấn Viễn đánh lén đội vận chuyển, máy bản đá và cung nỏ hạng nặng của chúng ta bị đốt..."“Cái gì?”Lý Lăng Duệ rốt cuộc không có cách nào giả vờ bình tĩnh được nữa, ánh mắt trừng lớn!Chuyện hản lo lắng nhất đã xảy ra rồi!Từ khi bắt đầu vận chuyển cung nỏ hạng nặng và máy. bắn đá, hắn đã đề phòng bị phục kích, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ tới, trong mấy chục dặm cuối cùng chuẩn bị đến Hi Châu, đội vận chuyển vẫn bị đánh lén!Lý Lăng Duệ ép buộc mình phải tỉnh táo lại, hắn hỏi: "Bị thiêu hủy bao nhiêu?"Hắn có suy nghĩ tương tự như đội trưởng đội ky binh, đội vận chuyển có ky binh hộ tống, quân địch muốn tiêu diệt thì ít nhất cũng cần đến mấy nghìn người.Bây giờ Đảng Hạng đang đề phòng tiêu cục, Kim Phi không có khả năng im lặng không một tiếng động bố trí mấy. nghìn người vào Đảng Hạng mà không bị phát hiện.Huống chỉ hẳn còn phái người đi tiếp viện, cho dù đội vận chuyển bị đánh lén thì thiệt hại cũng sẽ không quá nghiêm trọng.
Sau đó, hẳn nhìn thấy một chiếc phi thuyền.
Trước đó, đội trưởng đội ky binh vẫn luôn nghỉ ngờ một lề, đó là muốn tiêu diệt cả đội vận chuyển lớn cũng không phải dễ dàng, dưới cái nhìn của đội trưởng đội ky binh, ít nhất cần đến mấy nghìn người mới có thể làm được.
Hắn không hiểu làm thế nào mà mấy nghìn người lẻn vào Đảng Hạng mà không bị phát hiện!
Bây giờ hắn biết mình nghĩ sai rồi. Thì ra nhân viên hộ tống đã sử dụng phi thuyền!
Trong khoảnh khắc nhìn thấy phi thuyền, đội trưởng đội ky binh chỉ biết là đội ngũ của mình xong đời rì
Bởi vì biết đội vận chuyển mang chim ưng theo, cho nên Lý Lăng Duệ không cho bọn họ mang theo nữa.
Đối mặt với tổ hợp phi thuyền và lựu đạn của tiêu cục Trấn Viễn, bọn họ không còn cách nào để phản kháng!
Nếu ở giữa đồng cỏ hoặc sa mạc hoang vắng, ky binh còn có thể dựa vào ưu thế tốc độ để chạy trốn tán loạn, nhưng chỗ này là khe núi, nhân viên hộ tống chỉ cần chặn đứng hai đầu, bọn họ cũng không có nơi nào để chạy nữa!
Nhưng những điều này không liên quan gì đến đội trưởng đội ky binh, ý thức của hắn cũng dần dần trở nên mơ hồ, cuối cùng chìm vào bóng tối.
Đại đội súng kíp vẫn đối phó với đội vận chuyển như trước, đầu tiên là dùng khinh khí cầu phi thuyền và súng kíp để kiềm chế đội ky binh, sau đó lại kêu gọi họ đầu hàng lần nữa.
Đội ky binh đã không còn người chỉ huy, chẳng khác nào. đã không còn chính kiến, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy súng kíp, cũng bị kiềm chế giống như đội vận chuyển và lần lượt lựa chọn đầu hàng.
Đợi đến sau khi đầu hàng rồi mới phát hiện, thì ra đại súng kíp chỉ mang tới một trăm người!
Nhưng lúc này đội ky binh có hối hận thì cũng đã muộn rồi, vũ khí đã bị tịch thu, hai tay cũng bị trói, nếu còn chống cự nữa thì chỉ có một con đường chết, chỉ có thể bị đại đội súng kíp áp tải, theo đội quân đi về phía đông.
Lúc doanh trại Đảng Hạng chinh chiến phía Nam, Lý Lăng Duệ đều cả ngày không yên, nửa đêm cũng không ngủ được.
Vất vả lắm mới hơi cảm thấy buồn ngủ, lúc chuẩn bị đi ngủ thì giọng nói của phó tướng lại vang lên ngoài cửa: "Đại vương, không ổn rồi, đã xảy ra chuyện!"
Trong nháy mắt, Lý Lăng Duệ không còn bưồn ngủ nữa, từ trên giường ngồi dậy luôn.
Nhưng với tư cách là tướng soái, hän không thể để cho bất cứ người nào thấy được sự hoảng loạn của mình, sau khi ngồi trên giường ép buộc mình phải tỉnh táo lại, lúc này, Lý Lăng Duệ mới gọi nha hoàn vào mặc quần áo.
Sau khi thay quần áo chỉnh tề xong, lúc này Lý Lăng Duệ mới sai người xốc rèm lều trại lên.
Chờ ở cửa không chỉ có phó tướng, còn có người phụ trách tình báo, sắc mặt của hai người đều cực kỳ khó coi.
"Làm sao vậy?" Lý Lăng Duệ cau mày hỏi.
Phó tướng thấy người phụ trách tình báo không nói lời nào thì mở miệng nói: "Đại vương, tiêu cục Trấn Viễn đánh lén đội vận chuyển, máy bản đá và cung nỏ hạng nặng của chúng ta bị đốt..."
“Cái gì?”
Lý Lăng Duệ rốt cuộc không có cách nào giả vờ bình tĩnh được nữa, ánh mắt trừng lớn!
Chuyện hản lo lắng nhất đã xảy ra rồi!
Từ khi bắt đầu vận chuyển cung nỏ hạng nặng và máy. bắn đá, hắn đã đề phòng bị phục kích, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ tới, trong mấy chục dặm cuối cùng chuẩn bị đến Hi Châu, đội vận chuyển vẫn bị đánh lén!
Lý Lăng Duệ ép buộc mình phải tỉnh táo lại, hắn hỏi: "Bị thiêu hủy bao nhiêu?"
Hắn có suy nghĩ tương tự như đội trưởng đội ky binh, đội vận chuyển có ky binh hộ tống, quân địch muốn tiêu diệt thì ít nhất cũng cần đến mấy nghìn người.
Bây giờ Đảng Hạng đang đề phòng tiêu cục, Kim Phi không có khả năng im lặng không một tiếng động bố trí mấy. nghìn người vào Đảng Hạng mà không bị phát hiện.
Huống chỉ hẳn còn phái người đi tiếp viện, cho dù đội vận chuyển bị đánh lén thì thiệt hại cũng sẽ không quá nghiêm trọng.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Sau đó, hẳn nhìn thấy một chiếc phi thuyền.Trước đó, đội trưởng đội ky binh vẫn luôn nghỉ ngờ một lề, đó là muốn tiêu diệt cả đội vận chuyển lớn cũng không phải dễ dàng, dưới cái nhìn của đội trưởng đội ky binh, ít nhất cần đến mấy nghìn người mới có thể làm được.Hắn không hiểu làm thế nào mà mấy nghìn người lẻn vào Đảng Hạng mà không bị phát hiện!Bây giờ hắn biết mình nghĩ sai rồi. Thì ra nhân viên hộ tống đã sử dụng phi thuyền!Trong khoảnh khắc nhìn thấy phi thuyền, đội trưởng đội ky binh chỉ biết là đội ngũ của mình xong đời rìBởi vì biết đội vận chuyển mang chim ưng theo, cho nên Lý Lăng Duệ không cho bọn họ mang theo nữa.Đối mặt với tổ hợp phi thuyền và lựu đạn của tiêu cục Trấn Viễn, bọn họ không còn cách nào để phản kháng!Nếu ở giữa đồng cỏ hoặc sa mạc hoang vắng, ky binh còn có thể dựa vào ưu thế tốc độ để chạy trốn tán loạn, nhưng chỗ này là khe núi, nhân viên hộ tống chỉ cần chặn đứng hai đầu, bọn họ cũng không có nơi nào để chạy nữa!Nhưng những điều này không liên quan gì đến đội trưởng đội ky binh, ý thức của hắn cũng dần dần trở nên mơ hồ, cuối cùng chìm vào bóng tối.Đại đội súng kíp vẫn đối phó với đội vận chuyển như trước, đầu tiên là dùng khinh khí cầu phi thuyền và súng kíp để kiềm chế đội ky binh, sau đó lại kêu gọi họ đầu hàng lần nữa.Đội ky binh đã không còn người chỉ huy, chẳng khác nào. đã không còn chính kiến, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy súng kíp, cũng bị kiềm chế giống như đội vận chuyển và lần lượt lựa chọn đầu hàng.Đợi đến sau khi đầu hàng rồi mới phát hiện, thì ra đại súng kíp chỉ mang tới một trăm người!Nhưng lúc này đội ky binh có hối hận thì cũng đã muộn rồi, vũ khí đã bị tịch thu, hai tay cũng bị trói, nếu còn chống cự nữa thì chỉ có một con đường chết, chỉ có thể bị đại đội súng kíp áp tải, theo đội quân đi về phía đông.Lúc doanh trại Đảng Hạng chinh chiến phía Nam, Lý Lăng Duệ đều cả ngày không yên, nửa đêm cũng không ngủ được.Vất vả lắm mới hơi cảm thấy buồn ngủ, lúc chuẩn bị đi ngủ thì giọng nói của phó tướng lại vang lên ngoài cửa: "Đại vương, không ổn rồi, đã xảy ra chuyện!"Trong nháy mắt, Lý Lăng Duệ không còn bưồn ngủ nữa, từ trên giường ngồi dậy luôn.Nhưng với tư cách là tướng soái, hän không thể để cho bất cứ người nào thấy được sự hoảng loạn của mình, sau khi ngồi trên giường ép buộc mình phải tỉnh táo lại, lúc này, Lý Lăng Duệ mới gọi nha hoàn vào mặc quần áo.Sau khi thay quần áo chỉnh tề xong, lúc này Lý Lăng Duệ mới sai người xốc rèm lều trại lên.Chờ ở cửa không chỉ có phó tướng, còn có người phụ trách tình báo, sắc mặt của hai người đều cực kỳ khó coi."Làm sao vậy?" Lý Lăng Duệ cau mày hỏi.Phó tướng thấy người phụ trách tình báo không nói lời nào thì mở miệng nói: "Đại vương, tiêu cục Trấn Viễn đánh lén đội vận chuyển, máy bản đá và cung nỏ hạng nặng của chúng ta bị đốt..."“Cái gì?”Lý Lăng Duệ rốt cuộc không có cách nào giả vờ bình tĩnh được nữa, ánh mắt trừng lớn!Chuyện hản lo lắng nhất đã xảy ra rồi!Từ khi bắt đầu vận chuyển cung nỏ hạng nặng và máy. bắn đá, hắn đã đề phòng bị phục kích, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ tới, trong mấy chục dặm cuối cùng chuẩn bị đến Hi Châu, đội vận chuyển vẫn bị đánh lén!Lý Lăng Duệ ép buộc mình phải tỉnh táo lại, hắn hỏi: "Bị thiêu hủy bao nhiêu?"Hắn có suy nghĩ tương tự như đội trưởng đội ky binh, đội vận chuyển có ky binh hộ tống, quân địch muốn tiêu diệt thì ít nhất cũng cần đến mấy nghìn người.Bây giờ Đảng Hạng đang đề phòng tiêu cục, Kim Phi không có khả năng im lặng không một tiếng động bố trí mấy. nghìn người vào Đảng Hạng mà không bị phát hiện.Huống chỉ hẳn còn phái người đi tiếp viện, cho dù đội vận chuyển bị đánh lén thì thiệt hại cũng sẽ không quá nghiêm trọng.