Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2569
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Quan Hạ Nhi là người phụ nữ phong kiến điển hình, vì vậy rất quan tâm đứa trẻ trong bụng Cửu công chúa, vừa rồi ở trong phòng sinh, cô còn sốt ruột hơn Khánh phi.Ngày sinh dự tính của cô vào khoảng thời gian gần đây, nhưng vừa rồi vừa kích động đến mức nước ối bị vỡ.Trông Bäc Thiên Tầm nhìn có vẻ là người vô tư nhưng dù sao cô ấy cũng là tử sĩ được huấn luyện nghiêm ngặt, còn từng sống với đại tiểu thư ở kinh thành nên cô ấy biết rõ sự suy tính giữa những người quyền quý.Mặc dù vừa rồi Khánh phi không nói gì, nhưng Bắc Thiên Tâm vừa nhìn đã biết trong lòng bà ấy đang nghĩ gì.Lo lắng Khánh phi cố ý gây khó khăn, vì vậy cô ấy đã bảo nữ nhân viên hộ tống đưa Quan Hạ Nhi trở về tìm Nhuận Nương trước, sau đó tự mình chạy đi gọi bà đỡ.Bắc Thiên Tâm đã nghĩ kĩ rồi, nếu Khánh phi cố ý giữ bà đỡ lại, không để bà ấy đến đỡ đẻ cho Quan Hạ Nhi thì cô ấy sẽ ra tay luôn.Thực ra Cửu công chúa cũng lo lắng việc này, nhưng nghe Bắc Thiên Tâm nói như vậy đã, vội vàng đứng dậy nói với bà đỡ đang bận rộn: “Các ngươi nhanh đi đến chỗ đại phu nhân, đừng chậm trễ!”Vào thời đại phong kiến, có câu nói 'ba cô sáu bà, trong đó, bà đỡ là một trong số sáu bà.Một bà đỡ xuất sắc không chỉ có kỹ năng đỡ đẻ giỏi mà còn là một người nhanh nhẹn.Người được Quan Hạ Nhi tìm đều là người có danh tiếng ở địa phương, cũng đã đỡ đẻ cho những người giàu có quyền lực, có lúc sẽ gặp trường hợp khó sinh, chủ nhà sẽ giận cá chém thớt sang bà đỡ, không ít bà đỡ đã bị giết sau đó.Vì vậy các bà ấy không dám yêu cầu tiền thưởng, chỉ mong Cửu công chúa và Quan Hạ nhi đều bình an vô sự, như vậy các bà ấy cũng không rơi vào tình huống giận cá chém thớt.Vừa nghe lời của Cửu công chúa, các bà đỡ đã nhìn nhau, để lại một người chăm sóc Cửu công chúa, những người còn lại đều nhanh chóng đeo rương chạy ra trước cổng.Mặc dù Khánh phi rất không vui nhưng cũng biết thiệt hơn nên đã nghiêng người tránh đường.Các bà đỡ thi lễ với Khánh Phi bày tỏ sự cảm ơn, sau đó chạy ra ngoài cùng với Bắc Thiên Tâm.“Thiên Tâm, muội hãy chậm một chút.” Cửu công chúa đứng phía sau nhắc nhở.Bắc Thiên Tâm cũng mang thai, dù chỉ mới mấy tháng, nhưng cũng không thích hợp vận động mạnh.“Ta biết rồi!”Bắc Thiên Tầm trả lời mà không ngoái đầu lại, sau đó vác một bà đỡ chạy càng lúc càng nhanh.Khánh phi vốn muốn đi, bây giờ cũng không đi nữa.Cửu công chúa thấy dáng vẻ ngập ngừng của Khánh phi, đành quay đầu nhìn sang Châu Nhỉ: “Tìm người đến xem xem, nếu tỷ tỷ Quan Nhi xảy ra chuyện gì thì nhanh chóng đến nói với tai”“Vâng!”Châu Nhi đưa mắt ra hiệu với một tỳ nữ, tỳ nữ đã vội vã rời đi.Rạng sáng, tỳ nữ quay về.
Quan Hạ Nhi là người phụ nữ phong kiến điển hình, vì vậy rất quan tâm đứa trẻ trong bụng Cửu công chúa, vừa rồi ở trong phòng sinh, cô còn sốt ruột hơn Khánh phi.
Ngày sinh dự tính của cô vào khoảng thời gian gần đây, nhưng vừa rồi vừa kích động đến mức nước ối bị vỡ.
Trông Bäc Thiên Tầm nhìn có vẻ là người vô tư nhưng dù sao cô ấy cũng là tử sĩ được huấn luyện nghiêm ngặt, còn từng sống với đại tiểu thư ở kinh thành nên cô ấy biết rõ sự suy tính giữa những người quyền quý.
Mặc dù vừa rồi Khánh phi không nói gì, nhưng Bắc Thiên Tâm vừa nhìn đã biết trong lòng bà ấy đang nghĩ gì.
Lo lắng Khánh phi cố ý gây khó khăn, vì vậy cô ấy đã bảo nữ nhân viên hộ tống đưa Quan Hạ Nhi trở về tìm Nhuận Nương trước, sau đó tự mình chạy đi gọi bà đỡ.
Bắc Thiên Tâm đã nghĩ kĩ rồi, nếu Khánh phi cố ý giữ bà đỡ lại, không để bà ấy đến đỡ đẻ cho Quan Hạ Nhi thì cô ấy sẽ ra tay luôn.
Thực ra Cửu công chúa cũng lo lắng việc này, nhưng nghe Bắc Thiên Tâm nói như vậy đã, vội vàng đứng dậy nói với bà đỡ đang bận rộn: “Các ngươi nhanh đi đến chỗ đại phu nhân, đừng chậm trễ!”
Vào thời đại phong kiến, có câu nói 'ba cô sáu bà, trong đó, bà đỡ là một trong số sáu bà.
Một bà đỡ xuất sắc không chỉ có kỹ năng đỡ đẻ giỏi mà còn là một người nhanh nhẹn.
Người được Quan Hạ Nhi tìm đều là người có danh tiếng ở địa phương, cũng đã đỡ đẻ cho những người giàu có quyền lực, có lúc sẽ gặp trường hợp khó sinh, chủ nhà sẽ giận cá chém thớt sang bà đỡ, không ít bà đỡ đã bị giết sau đó.
Vì vậy các bà ấy không dám yêu cầu tiền thưởng, chỉ mong Cửu công chúa và Quan Hạ nhi đều bình an vô sự, như vậy các bà ấy cũng không rơi vào tình huống giận cá chém thớt.
Vừa nghe lời của Cửu công chúa, các bà đỡ đã nhìn nhau, để lại một người chăm sóc Cửu công chúa, những người còn lại đều nhanh chóng đeo rương chạy ra trước cổng.
Mặc dù Khánh phi rất không vui nhưng cũng biết thiệt hơn nên đã nghiêng người tránh đường.
Các bà đỡ thi lễ với Khánh Phi bày tỏ sự cảm ơn, sau đó chạy ra ngoài cùng với Bắc Thiên Tâm.
“Thiên Tâm, muội hãy chậm một chút.” Cửu công chúa đứng phía sau nhắc nhở.
Bắc Thiên Tâm cũng mang thai, dù chỉ mới mấy tháng, nhưng cũng không thích hợp vận động mạnh.
“Ta biết rồi!”
Bắc Thiên Tầm trả lời mà không ngoái đầu lại, sau đó vác một bà đỡ chạy càng lúc càng nhanh.
Khánh phi vốn muốn đi, bây giờ cũng không đi nữa.
Cửu công chúa thấy dáng vẻ ngập ngừng của Khánh phi, đành quay đầu nhìn sang Châu Nhỉ: “Tìm người đến xem xem, nếu tỷ tỷ Quan Nhi xảy ra chuyện gì thì nhanh chóng đến nói với tai”
“Vâng!”
Châu Nhi đưa mắt ra hiệu với một tỳ nữ, tỳ nữ đã vội vã rời đi.
Rạng sáng, tỳ nữ quay về.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Quan Hạ Nhi là người phụ nữ phong kiến điển hình, vì vậy rất quan tâm đứa trẻ trong bụng Cửu công chúa, vừa rồi ở trong phòng sinh, cô còn sốt ruột hơn Khánh phi.Ngày sinh dự tính của cô vào khoảng thời gian gần đây, nhưng vừa rồi vừa kích động đến mức nước ối bị vỡ.Trông Bäc Thiên Tầm nhìn có vẻ là người vô tư nhưng dù sao cô ấy cũng là tử sĩ được huấn luyện nghiêm ngặt, còn từng sống với đại tiểu thư ở kinh thành nên cô ấy biết rõ sự suy tính giữa những người quyền quý.Mặc dù vừa rồi Khánh phi không nói gì, nhưng Bắc Thiên Tâm vừa nhìn đã biết trong lòng bà ấy đang nghĩ gì.Lo lắng Khánh phi cố ý gây khó khăn, vì vậy cô ấy đã bảo nữ nhân viên hộ tống đưa Quan Hạ Nhi trở về tìm Nhuận Nương trước, sau đó tự mình chạy đi gọi bà đỡ.Bắc Thiên Tâm đã nghĩ kĩ rồi, nếu Khánh phi cố ý giữ bà đỡ lại, không để bà ấy đến đỡ đẻ cho Quan Hạ Nhi thì cô ấy sẽ ra tay luôn.Thực ra Cửu công chúa cũng lo lắng việc này, nhưng nghe Bắc Thiên Tâm nói như vậy đã, vội vàng đứng dậy nói với bà đỡ đang bận rộn: “Các ngươi nhanh đi đến chỗ đại phu nhân, đừng chậm trễ!”Vào thời đại phong kiến, có câu nói 'ba cô sáu bà, trong đó, bà đỡ là một trong số sáu bà.Một bà đỡ xuất sắc không chỉ có kỹ năng đỡ đẻ giỏi mà còn là một người nhanh nhẹn.Người được Quan Hạ Nhi tìm đều là người có danh tiếng ở địa phương, cũng đã đỡ đẻ cho những người giàu có quyền lực, có lúc sẽ gặp trường hợp khó sinh, chủ nhà sẽ giận cá chém thớt sang bà đỡ, không ít bà đỡ đã bị giết sau đó.Vì vậy các bà ấy không dám yêu cầu tiền thưởng, chỉ mong Cửu công chúa và Quan Hạ nhi đều bình an vô sự, như vậy các bà ấy cũng không rơi vào tình huống giận cá chém thớt.Vừa nghe lời của Cửu công chúa, các bà đỡ đã nhìn nhau, để lại một người chăm sóc Cửu công chúa, những người còn lại đều nhanh chóng đeo rương chạy ra trước cổng.Mặc dù Khánh phi rất không vui nhưng cũng biết thiệt hơn nên đã nghiêng người tránh đường.Các bà đỡ thi lễ với Khánh Phi bày tỏ sự cảm ơn, sau đó chạy ra ngoài cùng với Bắc Thiên Tâm.“Thiên Tâm, muội hãy chậm một chút.” Cửu công chúa đứng phía sau nhắc nhở.Bắc Thiên Tâm cũng mang thai, dù chỉ mới mấy tháng, nhưng cũng không thích hợp vận động mạnh.“Ta biết rồi!”Bắc Thiên Tầm trả lời mà không ngoái đầu lại, sau đó vác một bà đỡ chạy càng lúc càng nhanh.Khánh phi vốn muốn đi, bây giờ cũng không đi nữa.Cửu công chúa thấy dáng vẻ ngập ngừng của Khánh phi, đành quay đầu nhìn sang Châu Nhỉ: “Tìm người đến xem xem, nếu tỷ tỷ Quan Nhi xảy ra chuyện gì thì nhanh chóng đến nói với tai”“Vâng!”Châu Nhi đưa mắt ra hiệu với một tỳ nữ, tỳ nữ đã vội vã rời đi.Rạng sáng, tỳ nữ quay về.