Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2673
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Các huynh đệ, phải nhìn rõ ý đồ độc ác của Trần An Tiệp, không thể tin bọn họ!”“Trịnh tướng quân của Đại Tản Quan sẽ nhanh chóng dẫn người qua đây, mọi người hãy kiên trì thêm chút nữa, thắng lợi nhất định thuộc về chúng tai”“Kim tiên sinh vẫn đang ở kênh Hoàng Đồng, ngài ấy nhất định có cách đánh bại người Đảng Hạng và quân Tần Vương!”“Đúng vậy, Lý Lăng Duệ và Trần An Tiệp sợ tiên sinh, nên mới chó cùng rứt giậu!”“Chúng ta bây giờ vẫn có lợi thế về địa hình, nếu như rời kênh Hoàng Đồng, giữa đường nhất định sẽ bị họ chặn lại g**t ch*t!”“Chính trị viên, kẻ nào dám tung tin đồn lừa dối mọi người, đều ghi lại cho ông đây, toàn bộ sẽ xử lý bị theo tội đào ngũ!”“Đại đội trưởng đội hai, các ngươi phòng thủ lối ra khu vực phía nam, bất cứ người nào dám tự ý rời khỏi kênh Hoàng Đồng, thì giết ngay tại chỗ, không cần báo cáo”.“Tất cả người nào đào ngũ ông đây sẽ ghi lại danh sách, cho dù có chạy thoát được, ông đây cũng sẽ chuyển danh sách về, các huynh đệ ở quê nhà sẽ tìm ngươi, tìm cả nhà ngươi để tính sổ”Không cần Kim Phi và Trương Lương sắp xếp, các quan văn thư của mỗi trung đoàn đã ngay lập tức hành động, chính trị viên và người chỉ đạo cùng với cấp dưới của mình triển khai công tác giáo dục tư tưởng.Một số người giải thích tình hình hiện tại, phân tích quỷ kế của Trần An Tiệp, cũng có người trực tiếp tiến hành đe dọa một cách thô lỗ.Đại Tráng thậm chí còn điều chuyển một trung đoàn nhân viên hộ tống tinh nhuệ lao tới các công sự ở khu vực phía nam kênh Hoàng Đồng, sẵn sàng hành quyết những kẻ đào ngũ.Thêm vào đó, bình thường công tác giáo dục tư tưởng chưa bao giờ được buông lỏng, tình hình cuối cùng cũng đã ổn định lại, không còn xuất hiện lính đào ngũ.“Tiên sinh, hiện tại mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa, không có một ai trốn thoát!”Đại Tráng biết Kim Phi chắc chắn rất lo lắng, sau khi sắp xếp ổn thỏa phòng thủ khu vực phía nam, ngay lập tức chạy đến phòng chỉ huy chiến đấu để báo cáo với Kim PhiHai quân giao tranh, tình huống đáng sợ nhất chính là xuất hiện tình trạng quân tháo chạy.Nghe Đại tráng nói như vậy, mấy người Khánh Mộ Lam, Trân Phượng Chí đều thở phào nhẹ nhõm.Nhưng sắc mặt của Kim Phi và Trương Lương vẫn nghiêm trọng như cũ.“Tiên sinh, không phải đã không còn xuất hiện lính đào ngũ nữa sao, tại sao trông ngài vẫn vô cùng lo lắng như vậy?” Khánh Mộ Lam hỏi.“Khu vực phía nam có hai đường hào công sự, cho dù có người muốn chạy trốn, cũng chạy không thoát, chúng ta cũng không thể để xuất hiện lính đào ngũ!”Kim Phi nói: “Trần An Tiệp không thể không biết điềm này, cho nên mục đích ban đầu của hắn ta, không phải là chỉ muốn dựa vào mấy tiếng gào thét khiến cho chúng ta xuất hiện lính đào ngũ!”“Vậy hắn làm thế vì mục đích gì?” Khánh Mộ Lam hỏi.Kim Phi không trả lời, mà nhìn Trương Lương.Trương Lương biết đây là Kim Phi đang kiểm tra anh ta, mở miệng nói: “Tiên sinh đã từng nói, sách lược chiến tranh, đánh vào lòng quân trước, đánh thành sau, Trần An Tiệp đang đánh vào lòng quân của quân tai”“Tấn công vào lòng quân?”“Đúng vậy, Trương Lương nói: “chiến đấu lâu như vậy, thương vong của chúng ta vô cùng nghiêm trọng, đừng nói đến tân binh, ngay cả rất nhiều cựu binh cũng đã mệt mỏi và sợ hãi khi chiến đấu, nhưng chúng ta lại bị vây hãm ở chỗ này, nếu không chiến đấu thì chỉ còn một con đường chết, cho nên cho dù trong lòng có sợ hãi đến đâu, cũng chỉ có thể tiếp tục chiến đấu.Nhưng hiện tại Trần An Tiệp đã 'mở một con đường sống, mặc dù rất nhiều người biết rõ Trần An Tiệp làm như vậy khẳng định là không có ý tốt, nhưng lúc chúng ta phái người đi ngăn cản, vẫn sẽ gây ra sự bất mãn của binh sĩ.“Lòng dạ của Trần An Tiệp còn độc ác hơn so với thời còn nhỏ!” Khánh Mộ Lam nói.Khi Trương Lương nói điều này, cô ấy mới hiểu.Trần An Tiệp làm như thế này rõ ràng là gây chia rễ trong nội bộ của quân Thục.
“Các huynh đệ, phải nhìn rõ ý đồ độc ác của Trần An Tiệp, không thể tin bọn họ!”
“Trịnh tướng quân của Đại Tản Quan sẽ nhanh chóng dẫn người qua đây, mọi người hãy kiên trì thêm chút nữa, thắng lợi nhất định thuộc về chúng tai”
“Kim tiên sinh vẫn đang ở kênh Hoàng Đồng, ngài ấy nhất định có cách đánh bại người Đảng Hạng và quân Tần Vương!”
“Đúng vậy, Lý Lăng Duệ và Trần An Tiệp sợ tiên sinh, nên mới chó cùng rứt giậu!”
“Chúng ta bây giờ vẫn có lợi thế về địa hình, nếu như rời kênh Hoàng Đồng, giữa đường nhất định sẽ bị họ chặn lại g**t ch*t!”
“Chính trị viên, kẻ nào dám tung tin đồn lừa dối mọi người, đều ghi lại cho ông đây, toàn bộ sẽ xử lý bị theo tội đào ngũ!”
“Đại đội trưởng đội hai, các ngươi phòng thủ lối ra khu vực phía nam, bất cứ người nào dám tự ý rời khỏi kênh Hoàng Đồng, thì giết ngay tại chỗ, không cần báo cáo”.
“Tất cả người nào đào ngũ ông đây sẽ ghi lại danh sách, cho dù có chạy thoát được, ông đây cũng sẽ chuyển danh sách về, các huynh đệ ở quê nhà sẽ tìm ngươi, tìm cả nhà ngươi để tính sổ”
Không cần Kim Phi và Trương Lương sắp xếp, các quan văn thư của mỗi trung đoàn đã ngay lập tức hành động, chính trị viên và người chỉ đạo cùng với cấp dưới của mình triển khai công tác giáo dục tư tưởng.
Một số người giải thích tình hình hiện tại, phân tích quỷ kế của Trần An Tiệp, cũng có người trực tiếp tiến hành đe dọa một cách thô lỗ.
Đại Tráng thậm chí còn điều chuyển một trung đoàn nhân viên hộ tống tinh nhuệ lao tới các công sự ở khu vực phía nam kênh Hoàng Đồng, sẵn sàng hành quyết những kẻ đào ngũ.
Thêm vào đó, bình thường công tác giáo dục tư tưởng chưa bao giờ được buông lỏng, tình hình cuối cùng cũng đã ổn định lại, không còn xuất hiện lính đào ngũ.
“Tiên sinh, hiện tại mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa, không có một ai trốn thoát!”
Đại Tráng biết Kim Phi chắc chắn rất lo lắng, sau khi sắp xếp ổn thỏa phòng thủ khu vực phía nam, ngay lập tức chạy đến phòng chỉ huy chiến đấu để báo cáo với Kim Phi
Hai quân giao tranh, tình huống đáng sợ nhất chính là xuất hiện tình trạng quân tháo chạy.
Nghe Đại tráng nói như vậy, mấy người Khánh Mộ Lam, Trân Phượng Chí đều thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng sắc mặt của Kim Phi và Trương Lương vẫn nghiêm trọng như cũ.
“Tiên sinh, không phải đã không còn xuất hiện lính đào ngũ nữa sao, tại sao trông ngài vẫn vô cùng lo lắng như vậy?” Khánh Mộ Lam hỏi.
“Khu vực phía nam có hai đường hào công sự, cho dù có người muốn chạy trốn, cũng chạy không thoát, chúng ta cũng không thể để xuất hiện lính đào ngũ!”
Kim Phi nói: “Trần An Tiệp không thể không biết điềm này, cho nên mục đích ban đầu của hắn ta, không phải là chỉ muốn dựa vào mấy tiếng gào thét khiến cho chúng ta xuất hiện lính đào ngũ!”
“Vậy hắn làm thế vì mục đích gì?” Khánh Mộ Lam hỏi.
Kim Phi không trả lời, mà nhìn Trương Lương.
Trương Lương biết đây là Kim Phi đang kiểm tra anh ta, mở miệng nói: “Tiên sinh đã từng nói, sách lược chiến tranh, đánh vào lòng quân trước, đánh thành sau, Trần An Tiệp đang đánh vào lòng quân của quân tai”
“Tấn công vào lòng quân?”
“Đúng vậy, Trương Lương nói: “chiến đấu lâu như vậy, thương vong của chúng ta vô cùng nghiêm trọng, đừng nói đến tân binh, ngay cả rất nhiều cựu binh cũng đã mệt mỏi và sợ hãi khi chiến đấu, nhưng chúng ta lại bị vây hãm ở chỗ này, nếu không chiến đấu thì chỉ còn một con đường chết, cho nên cho dù trong lòng có sợ hãi đến đâu, cũng chỉ có thể tiếp tục chiến đấu.
Nhưng hiện tại Trần An Tiệp đã 'mở một con đường sống, mặc dù rất nhiều người biết rõ Trần An Tiệp làm như vậy khẳng định là không có ý tốt, nhưng lúc chúng ta phái người đi ngăn cản, vẫn sẽ gây ra sự bất mãn của binh sĩ.
“Lòng dạ của Trần An Tiệp còn độc ác hơn so với thời còn nhỏ!” Khánh Mộ Lam nói.
Khi Trương Lương nói điều này, cô ấy mới hiểu.
Trần An Tiệp làm như thế này rõ ràng là gây chia rễ trong nội bộ của quân Thục.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Các huynh đệ, phải nhìn rõ ý đồ độc ác của Trần An Tiệp, không thể tin bọn họ!”“Trịnh tướng quân của Đại Tản Quan sẽ nhanh chóng dẫn người qua đây, mọi người hãy kiên trì thêm chút nữa, thắng lợi nhất định thuộc về chúng tai”“Kim tiên sinh vẫn đang ở kênh Hoàng Đồng, ngài ấy nhất định có cách đánh bại người Đảng Hạng và quân Tần Vương!”“Đúng vậy, Lý Lăng Duệ và Trần An Tiệp sợ tiên sinh, nên mới chó cùng rứt giậu!”“Chúng ta bây giờ vẫn có lợi thế về địa hình, nếu như rời kênh Hoàng Đồng, giữa đường nhất định sẽ bị họ chặn lại g**t ch*t!”“Chính trị viên, kẻ nào dám tung tin đồn lừa dối mọi người, đều ghi lại cho ông đây, toàn bộ sẽ xử lý bị theo tội đào ngũ!”“Đại đội trưởng đội hai, các ngươi phòng thủ lối ra khu vực phía nam, bất cứ người nào dám tự ý rời khỏi kênh Hoàng Đồng, thì giết ngay tại chỗ, không cần báo cáo”.“Tất cả người nào đào ngũ ông đây sẽ ghi lại danh sách, cho dù có chạy thoát được, ông đây cũng sẽ chuyển danh sách về, các huynh đệ ở quê nhà sẽ tìm ngươi, tìm cả nhà ngươi để tính sổ”Không cần Kim Phi và Trương Lương sắp xếp, các quan văn thư của mỗi trung đoàn đã ngay lập tức hành động, chính trị viên và người chỉ đạo cùng với cấp dưới của mình triển khai công tác giáo dục tư tưởng.Một số người giải thích tình hình hiện tại, phân tích quỷ kế của Trần An Tiệp, cũng có người trực tiếp tiến hành đe dọa một cách thô lỗ.Đại Tráng thậm chí còn điều chuyển một trung đoàn nhân viên hộ tống tinh nhuệ lao tới các công sự ở khu vực phía nam kênh Hoàng Đồng, sẵn sàng hành quyết những kẻ đào ngũ.Thêm vào đó, bình thường công tác giáo dục tư tưởng chưa bao giờ được buông lỏng, tình hình cuối cùng cũng đã ổn định lại, không còn xuất hiện lính đào ngũ.“Tiên sinh, hiện tại mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa, không có một ai trốn thoát!”Đại Tráng biết Kim Phi chắc chắn rất lo lắng, sau khi sắp xếp ổn thỏa phòng thủ khu vực phía nam, ngay lập tức chạy đến phòng chỉ huy chiến đấu để báo cáo với Kim PhiHai quân giao tranh, tình huống đáng sợ nhất chính là xuất hiện tình trạng quân tháo chạy.Nghe Đại tráng nói như vậy, mấy người Khánh Mộ Lam, Trân Phượng Chí đều thở phào nhẹ nhõm.Nhưng sắc mặt của Kim Phi và Trương Lương vẫn nghiêm trọng như cũ.“Tiên sinh, không phải đã không còn xuất hiện lính đào ngũ nữa sao, tại sao trông ngài vẫn vô cùng lo lắng như vậy?” Khánh Mộ Lam hỏi.“Khu vực phía nam có hai đường hào công sự, cho dù có người muốn chạy trốn, cũng chạy không thoát, chúng ta cũng không thể để xuất hiện lính đào ngũ!”Kim Phi nói: “Trần An Tiệp không thể không biết điềm này, cho nên mục đích ban đầu của hắn ta, không phải là chỉ muốn dựa vào mấy tiếng gào thét khiến cho chúng ta xuất hiện lính đào ngũ!”“Vậy hắn làm thế vì mục đích gì?” Khánh Mộ Lam hỏi.Kim Phi không trả lời, mà nhìn Trương Lương.Trương Lương biết đây là Kim Phi đang kiểm tra anh ta, mở miệng nói: “Tiên sinh đã từng nói, sách lược chiến tranh, đánh vào lòng quân trước, đánh thành sau, Trần An Tiệp đang đánh vào lòng quân của quân tai”“Tấn công vào lòng quân?”“Đúng vậy, Trương Lương nói: “chiến đấu lâu như vậy, thương vong của chúng ta vô cùng nghiêm trọng, đừng nói đến tân binh, ngay cả rất nhiều cựu binh cũng đã mệt mỏi và sợ hãi khi chiến đấu, nhưng chúng ta lại bị vây hãm ở chỗ này, nếu không chiến đấu thì chỉ còn một con đường chết, cho nên cho dù trong lòng có sợ hãi đến đâu, cũng chỉ có thể tiếp tục chiến đấu.Nhưng hiện tại Trần An Tiệp đã 'mở một con đường sống, mặc dù rất nhiều người biết rõ Trần An Tiệp làm như vậy khẳng định là không có ý tốt, nhưng lúc chúng ta phái người đi ngăn cản, vẫn sẽ gây ra sự bất mãn của binh sĩ.“Lòng dạ của Trần An Tiệp còn độc ác hơn so với thời còn nhỏ!” Khánh Mộ Lam nói.Khi Trương Lương nói điều này, cô ấy mới hiểu.Trần An Tiệp làm như thế này rõ ràng là gây chia rễ trong nội bộ của quân Thục.