Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2729
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Ngươi còn ngụy biện sao?"Đại thái giám tức giận nhìn tử sĩ: "Chúng ta cũng không biết mật đạo ở đâu, hơn nữa vẫn luôn đi theo Bệ hạ, ngoài ngươi ra thì có ai báo tin cho tiêu cục Trấn Viễn nữa?""Rốt cuộc tiêu cục Trấn Viễn đã cho ngươi cái gì?"Tương vương cũng điên tiết chất vấn.Các binh lính Ngự Lâm Quân năm chặt vũ khí, chỉ cần Tương vương hạ lệnh thì bọn họ sẽ ngay lập tức xông lên, tiêudiệt kẻ phản bội, trả thù cho tiểu đội trưởng."Bệ hạ, tiểu nhân nói lại lần nữa, tiểu nhân không phản bội ngài!"Tử sĩ tức giận gầm lên, đứng thẳng dậy, giơ cây tre trong tay lên, định ném về phía bên bờ.Nhưng hắn chưa kịp ra tay, trên bờ đã vang lên mấy tiếngnổ. Sông Bạch Liên không phải là con sông lớn, chỉ rộng chưađến bốn mươi mét, tử sĩ cách nhân viên hộ tống chưa đến haimươi mét, tầm bắn của súng kíp tuy không xa, nhưng vớikhoảng cách hai mươi mét cũng đủ để giết tử sĩ rồi.Trong lúc tiếng súng vang lên, máu từ trên người và mặt của tử sĩ phun ra, chết đến mức không thể chết lần nữa.Lấy cái chết để chứng minh lòng trung thành! Đây là cách các tử sĩ thường dùng trong thời phong kiến.Các binh lính Ngự Lâm Quân nhìn nhau, không biết làm như thế nào."Lễ nào người thân của hắn đã bị tiêu cục Trấn Viễn uy h**p sao?" Đại thái giám nhỏ giọng nói.Bọn quyền quý thường dùng cách tẩy não và uy h**p người nhà để khống chế tử sĩ.Đại thái giám nghĩ rằng tiêu cục Trấn Viễn cũng làm như vậy."Không, hắn không có người thân!"Tương vương lắc đầu: "Hắn mồ côi, cũng chưa kết hôn, cũng không thân với người nào!"Loại tử sĩ này sạch sẽ nhất, cũng là người khó bị xúi giục đầu hàng nhất."Vậy đã xảy ra chuyện gì vậy?" Đại thái giám nghi hoặc nói: "Nhưng chỉ có hắn và bệ hạ biết mật đạo, không phải hắn thì còn có thể là ai chứ?"Tương vương cũng không thể tự phản bội mình?Người nói vô tâm, người nghe có ý.Tương vương nghe đại thái giám nói vậy, hô hấp bất giác trở nên nặng nề: 'Không, không phải chỉ có trẫm và Giáp Thất biết mật đạo!"Đại thái giám hít sâu một hơi, không hỏi nữa.Vì ông ta đã đoán được câu trả lời rồi!Những loại thế gia quyền quý quan trọng nhất là kế thừa, có rất nhiều bí mật đều cha truyền cho con.Vì vậy ngoài Tương vương thì người biết mật đạo chỉ có thể là con trai ruột Tương vương!Phản ứng tiếp theo của Tương vương đã chứng minh suy đoán của Đại thái giám."Nghịch tử!"Tương vương đạp vào mạn thuyền, nhưng cũng không thể bình tĩnh lại!Biết mật đạo chỉ có ba người là ông ta, tử sĩ và Thái tử mà thôi.Tên tử sĩ đã lấy cái chết để chứng minh trung thành, vậy chỉ còn Thái tử.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
"Ngươi còn ngụy biện sao?"
Đại thái giám tức giận nhìn tử sĩ: "Chúng ta cũng không biết mật đạo ở đâu, hơn nữa vẫn luôn đi theo Bệ hạ, ngoài ngươi ra thì có ai báo tin cho tiêu cục Trấn Viễn nữa?"
"Rốt cuộc tiêu cục Trấn Viễn đã cho ngươi cái gì?"
Tương vương cũng điên tiết chất vấn.
Các binh lính Ngự Lâm Quân năm chặt vũ khí, chỉ cần Tương vương hạ lệnh thì bọn họ sẽ ngay lập tức xông lên, tiêu
diệt kẻ phản bội, trả thù cho tiểu đội trưởng.
"Bệ hạ, tiểu nhân nói lại lần nữa, tiểu nhân không phản bội ngài!"
Tử sĩ tức giận gầm lên, đứng thẳng dậy, giơ cây tre trong tay lên, định ném về phía bên bờ.
Nhưng hắn chưa kịp ra tay, trên bờ đã vang lên mấy tiếng
nổ. Sông Bạch Liên không phải là con sông lớn, chỉ rộng chưa
đến bốn mươi mét, tử sĩ cách nhân viên hộ tống chưa đến hai
mươi mét, tầm bắn của súng kíp tuy không xa, nhưng với
khoảng cách hai mươi mét cũng đủ để giết tử sĩ rồi.
Trong lúc tiếng súng vang lên, máu từ trên người và mặt của tử sĩ phun ra, chết đến mức không thể chết lần nữa.
Lấy cái chết để chứng minh lòng trung thành! Đây là cách các tử sĩ thường dùng trong thời phong kiến.
Các binh lính Ngự Lâm Quân nhìn nhau, không biết làm như thế nào.
"Lễ nào người thân của hắn đã bị tiêu cục Trấn Viễn uy h**p sao?" Đại thái giám nhỏ giọng nói.
Bọn quyền quý thường dùng cách tẩy não và uy h**p người nhà để khống chế tử sĩ.
Đại thái giám nghĩ rằng tiêu cục Trấn Viễn cũng làm như vậy.
"Không, hắn không có người thân!"
Tương vương lắc đầu: "Hắn mồ côi, cũng chưa kết hôn, cũng không thân với người nào!"
Loại tử sĩ này sạch sẽ nhất, cũng là người khó bị xúi giục đầu hàng nhất.
"Vậy đã xảy ra chuyện gì vậy?" Đại thái giám nghi hoặc nói: "Nhưng chỉ có hắn và bệ hạ biết mật đạo, không phải hắn thì còn có thể là ai chứ?"
Tương vương cũng không thể tự phản bội mình?
Người nói vô tâm, người nghe có ý.
Tương vương nghe đại thái giám nói vậy, hô hấp bất giác trở nên nặng nề: 'Không, không phải chỉ có trẫm và Giáp Thất biết mật đạo!"
Đại thái giám hít sâu một hơi, không hỏi nữa.
Vì ông ta đã đoán được câu trả lời rồi!
Những loại thế gia quyền quý quan trọng nhất là kế thừa, có rất nhiều bí mật đều cha truyền cho con.
Vì vậy ngoài Tương vương thì người biết mật đạo chỉ có thể là con trai ruột Tương vương!
Phản ứng tiếp theo của Tương vương đã chứng minh suy đoán của Đại thái giám.
"Nghịch tử!"
Tương vương đạp vào mạn thuyền, nhưng cũng không thể bình tĩnh lại!
Biết mật đạo chỉ có ba người là ông ta, tử sĩ và Thái tử mà thôi.
Tên tử sĩ đã lấy cái chết để chứng minh trung thành, vậy chỉ còn Thái tử.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Ngươi còn ngụy biện sao?"Đại thái giám tức giận nhìn tử sĩ: "Chúng ta cũng không biết mật đạo ở đâu, hơn nữa vẫn luôn đi theo Bệ hạ, ngoài ngươi ra thì có ai báo tin cho tiêu cục Trấn Viễn nữa?""Rốt cuộc tiêu cục Trấn Viễn đã cho ngươi cái gì?"Tương vương cũng điên tiết chất vấn.Các binh lính Ngự Lâm Quân năm chặt vũ khí, chỉ cần Tương vương hạ lệnh thì bọn họ sẽ ngay lập tức xông lên, tiêudiệt kẻ phản bội, trả thù cho tiểu đội trưởng."Bệ hạ, tiểu nhân nói lại lần nữa, tiểu nhân không phản bội ngài!"Tử sĩ tức giận gầm lên, đứng thẳng dậy, giơ cây tre trong tay lên, định ném về phía bên bờ.Nhưng hắn chưa kịp ra tay, trên bờ đã vang lên mấy tiếngnổ. Sông Bạch Liên không phải là con sông lớn, chỉ rộng chưađến bốn mươi mét, tử sĩ cách nhân viên hộ tống chưa đến haimươi mét, tầm bắn của súng kíp tuy không xa, nhưng vớikhoảng cách hai mươi mét cũng đủ để giết tử sĩ rồi.Trong lúc tiếng súng vang lên, máu từ trên người và mặt của tử sĩ phun ra, chết đến mức không thể chết lần nữa.Lấy cái chết để chứng minh lòng trung thành! Đây là cách các tử sĩ thường dùng trong thời phong kiến.Các binh lính Ngự Lâm Quân nhìn nhau, không biết làm như thế nào."Lễ nào người thân của hắn đã bị tiêu cục Trấn Viễn uy h**p sao?" Đại thái giám nhỏ giọng nói.Bọn quyền quý thường dùng cách tẩy não và uy h**p người nhà để khống chế tử sĩ.Đại thái giám nghĩ rằng tiêu cục Trấn Viễn cũng làm như vậy."Không, hắn không có người thân!"Tương vương lắc đầu: "Hắn mồ côi, cũng chưa kết hôn, cũng không thân với người nào!"Loại tử sĩ này sạch sẽ nhất, cũng là người khó bị xúi giục đầu hàng nhất."Vậy đã xảy ra chuyện gì vậy?" Đại thái giám nghi hoặc nói: "Nhưng chỉ có hắn và bệ hạ biết mật đạo, không phải hắn thì còn có thể là ai chứ?"Tương vương cũng không thể tự phản bội mình?Người nói vô tâm, người nghe có ý.Tương vương nghe đại thái giám nói vậy, hô hấp bất giác trở nên nặng nề: 'Không, không phải chỉ có trẫm và Giáp Thất biết mật đạo!"Đại thái giám hít sâu một hơi, không hỏi nữa.Vì ông ta đã đoán được câu trả lời rồi!Những loại thế gia quyền quý quan trọng nhất là kế thừa, có rất nhiều bí mật đều cha truyền cho con.Vì vậy ngoài Tương vương thì người biết mật đạo chỉ có thể là con trai ruột Tương vương!Phản ứng tiếp theo của Tương vương đã chứng minh suy đoán của Đại thái giám."Nghịch tử!"Tương vương đạp vào mạn thuyền, nhưng cũng không thể bình tĩnh lại!Biết mật đạo chỉ có ba người là ông ta, tử sĩ và Thái tử mà thôi.Tên tử sĩ đã lấy cái chết để chứng minh trung thành, vậy chỉ còn Thái tử.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!