Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 2832

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Tạ Lăng Phong nói: "Cha ta có một đệ tử làm quan ở kinh thành, ông ta từng viết thư cho cha nói, năm ngoái Kim Phi đã đến kinh thành gặp Tiên hoàng, nhiều lần nói rằng, dân là nước, quân là thuyền, dân quan trọng hơn quân, nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền!""Dân quan trọng hơn quân, Kim Phi dám nói vậy sao!" Hà Đỉnh Lương nghe vậy hít sâu một hơi."Y không chỉ dám nói, còn dám làm!"Tạ Lăng Phong nói: "Cũng chính vì như vậy, Kim Phi mới có thể thống nhất lòng dân trong thời gian ngắn nhất.""Đúng vậy, nghe nói Trần Văn Nhi tuyển quân ở Xuyên Thục, vô số người chủ động xung phong, chuyện này chưa từng xuất hiện ở các triều đại trước.Hà Đỉnh Lương cảm khái nói: "Tuy rằng Kim Phi làm việc điên cuồng, nhưng không thể không nói, y thực sự là một nhân vật lớn!""Nào chỉ là một nhân vật lớn, cha ta nói, y còn là nhân vật trí dũng kiệt xuất nhất từ cổ chí kim đói!""Lệnh tôn đánh gia y cao như vậy sao?”"Đúng vậy, cha ta nói, Kim Phi sẽ mở ra một thời đại mới chưa từng có trong lịch sử!"Hai người uống trà trò chuyện, chờ Trương Lương dẫn tiêu cục Trấn Viễn tới.Đợi đến giữa buổi chiều, hai người cuối cùng cũng nhìn thấy cờ của tiêu cục Trấn Viễn xuất hiện ở bên ngoài trấn nhỏ.Dưới lá cờ là một đột nhân viên hộ tống.Từ tác phong và diện mạo quân đội của đội có thể đánh giá được chất lượng chiến đấu có đội ngũ này.Nhân viên hộ tống đều mặc đồng phục, xếp hàng ngay ngắn, tất cả mỗi nhân viên hộ tống đều nghiêm túc.Ở cách xa như vậy, Tạ Lăng Phong và Hà Đỉnh Lương đều cảm thấy một luồng khí lạnh phả vào mặt.Trong kho lương, đám "thổ phỉ" cũng đã phát hiện ra nhân viên hộ tống, rối rít dựng cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá lên, chuẩn bị tấn công.Khi đội nhân viên hộ tống chỉ còn cách kho lương chưa đầy bốn trăm dặm, Trương Lượng hạ lệnh cho đội dừng lại.Theo lệnh của lính truyền lệnh, đội nhân viên hộ tống chỉnh tề lập tức giải tán khắp nơi, người cầm khiên đứng ở phía trước, đội súng kíp do nữ binh tạo thành và đội bắn cung ở giữa, lính cầm giáo dài và đao thủ ở phía sau, tạo thành một đội hình tấn công cổ điển.Một người nhân viên hộ tống bước ra khỏi phương trận, giơ chiếc kèn trong tay lên hét lớn: "Thổ phỉ ở bên trong nghe rõ, các ngươi đã bị bao vây, chống cự cũng vô ích, hãy lập tức giao nộp vũ khí đầu hàng!""Mẹ kiếp, chúng ta cũng có cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá, các ngươi có bản lĩnh thì thử đánh đi!"Thổ phỉ ở bên trong hét lên."Vậy các ngươi có cái này không?”Nhân viên hộ tống vẫy tay về phía sau.Phía sau phương trận, hai chiếc phi thuyền khổng lồ dần dần to lên, sau đó từ từ bay lên trời.Sau khi đạt đến độ cao vừa đủ, một chiếc bay qua kho lương, còn một chiếc khác bay về phía tây."Đây chính là phi thuyền của tiêu cục Trấn Viễn sao, to thật đấy!"Đây là lần đầu tiên Hà Đỉnh Lương nhìn phi thuyền, ngẩng đầu lên cảm thán: "Tại sao chiếc phi thuyền đó lại bay về phía tây?""Ta cũng không biết." Tạ Lăng Phong lắc đầu, trong mắt tràn đầy sự nghi hoặc.Ông ta cũng không biết vì sao chiếc phi thuyền đó lại bay về phía tây.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Tạ Lăng Phong nói: "Cha ta có một đệ tử làm quan ở kinh thành, ông ta từng viết thư cho cha nói, năm ngoái Kim Phi đã đến kinh thành gặp Tiên hoàng, nhiều lần nói rằng, dân là nước, quân là thuyền, dân quan trọng hơn quân, nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền!"

"Dân quan trọng hơn quân, Kim Phi dám nói vậy sao!" Hà Đỉnh Lương nghe vậy hít sâu một hơi.

"Y không chỉ dám nói, còn dám làm!"

Tạ Lăng Phong nói: "Cũng chính vì như vậy, Kim Phi mới có thể thống nhất lòng dân trong thời gian ngắn nhất."

"Đúng vậy, nghe nói Trần Văn Nhi tuyển quân ở Xuyên Thục, vô số người chủ động xung phong, chuyện này chưa từng xuất hiện ở các triều đại trước.

Hà Đỉnh Lương cảm khái nói: "Tuy rằng Kim Phi làm việc điên cuồng, nhưng không thể không nói, y thực sự là một nhân vật lớn!"

"Nào chỉ là một nhân vật lớn, cha ta nói, y còn là nhân vật trí dũng kiệt xuất nhất từ cổ chí kim đói!"

"Lệnh tôn đánh gia y cao như vậy sao?”

"Đúng vậy, cha ta nói, Kim Phi sẽ mở ra một thời đại mới chưa từng có trong lịch sử!"

Hai người uống trà trò chuyện, chờ Trương Lương dẫn tiêu cục Trấn Viễn tới.

Đợi đến giữa buổi chiều, hai người cuối cùng cũng nhìn thấy cờ của tiêu cục Trấn Viễn xuất hiện ở bên ngoài trấn nhỏ.

Dưới lá cờ là một đột nhân viên hộ tống.

Từ tác phong và diện mạo quân đội của đội có thể đánh giá được chất lượng chiến đấu có đội ngũ này.

Nhân viên hộ tống đều mặc đồng phục, xếp hàng ngay ngắn, tất cả mỗi nhân viên hộ tống đều nghiêm túc.

Ở cách xa như vậy, Tạ Lăng Phong và Hà Đỉnh Lương đều cảm thấy một luồng khí lạnh phả vào mặt.

Trong kho lương, đám "thổ phỉ" cũng đã phát hiện ra nhân viên hộ tống, rối rít dựng cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá lên, chuẩn bị tấn công.

Khi đội nhân viên hộ tống chỉ còn cách kho lương chưa đầy bốn trăm dặm, Trương Lượng hạ lệnh cho đội dừng lại.

Theo lệnh của lính truyền lệnh, đội nhân viên hộ tống chỉnh tề lập tức giải tán khắp nơi, người cầm khiên đứng ở phía trước, đội súng kíp do nữ binh tạo thành và đội bắn cung ở giữa, lính cầm giáo dài và đao thủ ở phía sau, tạo thành một đội hình tấn công cổ điển.

Một người nhân viên hộ tống bước ra khỏi phương trận, giơ chiếc kèn trong tay lên hét lớn: "Thổ phỉ ở bên trong nghe rõ, các ngươi đã bị bao vây, chống cự cũng vô ích, hãy lập tức giao nộp vũ khí đầu hàng!"

"Mẹ kiếp, chúng ta cũng có cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá, các ngươi có bản lĩnh thì thử đánh đi!"

Thổ phỉ ở bên trong hét lên.

"Vậy các ngươi có cái này không?”

Nhân viên hộ tống vẫy tay về phía sau.

Phía sau phương trận, hai chiếc phi thuyền khổng lồ dần dần to lên, sau đó từ từ bay lên trời.

Sau khi đạt đến độ cao vừa đủ, một chiếc bay qua kho lương, còn một chiếc khác bay về phía tây.

"Đây chính là phi thuyền của tiêu cục Trấn Viễn sao, to thật đấy!"

Đây là lần đầu tiên Hà Đỉnh Lương nhìn phi thuyền, ngẩng đầu lên cảm thán: "Tại sao chiếc phi thuyền đó lại bay về phía tây?"

"Ta cũng không biết." Tạ Lăng Phong lắc đầu, trong mắt tràn đầy sự nghi hoặc.

Ông ta cũng không biết vì sao chiếc phi thuyền đó lại bay về phía tây.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Tạ Lăng Phong nói: "Cha ta có một đệ tử làm quan ở kinh thành, ông ta từng viết thư cho cha nói, năm ngoái Kim Phi đã đến kinh thành gặp Tiên hoàng, nhiều lần nói rằng, dân là nước, quân là thuyền, dân quan trọng hơn quân, nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền!""Dân quan trọng hơn quân, Kim Phi dám nói vậy sao!" Hà Đỉnh Lương nghe vậy hít sâu một hơi."Y không chỉ dám nói, còn dám làm!"Tạ Lăng Phong nói: "Cũng chính vì như vậy, Kim Phi mới có thể thống nhất lòng dân trong thời gian ngắn nhất.""Đúng vậy, nghe nói Trần Văn Nhi tuyển quân ở Xuyên Thục, vô số người chủ động xung phong, chuyện này chưa từng xuất hiện ở các triều đại trước.Hà Đỉnh Lương cảm khái nói: "Tuy rằng Kim Phi làm việc điên cuồng, nhưng không thể không nói, y thực sự là một nhân vật lớn!""Nào chỉ là một nhân vật lớn, cha ta nói, y còn là nhân vật trí dũng kiệt xuất nhất từ cổ chí kim đói!""Lệnh tôn đánh gia y cao như vậy sao?”"Đúng vậy, cha ta nói, Kim Phi sẽ mở ra một thời đại mới chưa từng có trong lịch sử!"Hai người uống trà trò chuyện, chờ Trương Lương dẫn tiêu cục Trấn Viễn tới.Đợi đến giữa buổi chiều, hai người cuối cùng cũng nhìn thấy cờ của tiêu cục Trấn Viễn xuất hiện ở bên ngoài trấn nhỏ.Dưới lá cờ là một đột nhân viên hộ tống.Từ tác phong và diện mạo quân đội của đội có thể đánh giá được chất lượng chiến đấu có đội ngũ này.Nhân viên hộ tống đều mặc đồng phục, xếp hàng ngay ngắn, tất cả mỗi nhân viên hộ tống đều nghiêm túc.Ở cách xa như vậy, Tạ Lăng Phong và Hà Đỉnh Lương đều cảm thấy một luồng khí lạnh phả vào mặt.Trong kho lương, đám "thổ phỉ" cũng đã phát hiện ra nhân viên hộ tống, rối rít dựng cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá lên, chuẩn bị tấn công.Khi đội nhân viên hộ tống chỉ còn cách kho lương chưa đầy bốn trăm dặm, Trương Lượng hạ lệnh cho đội dừng lại.Theo lệnh của lính truyền lệnh, đội nhân viên hộ tống chỉnh tề lập tức giải tán khắp nơi, người cầm khiên đứng ở phía trước, đội súng kíp do nữ binh tạo thành và đội bắn cung ở giữa, lính cầm giáo dài và đao thủ ở phía sau, tạo thành một đội hình tấn công cổ điển.Một người nhân viên hộ tống bước ra khỏi phương trận, giơ chiếc kèn trong tay lên hét lớn: "Thổ phỉ ở bên trong nghe rõ, các ngươi đã bị bao vây, chống cự cũng vô ích, hãy lập tức giao nộp vũ khí đầu hàng!""Mẹ kiếp, chúng ta cũng có cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá, các ngươi có bản lĩnh thì thử đánh đi!"Thổ phỉ ở bên trong hét lên."Vậy các ngươi có cái này không?”Nhân viên hộ tống vẫy tay về phía sau.Phía sau phương trận, hai chiếc phi thuyền khổng lồ dần dần to lên, sau đó từ từ bay lên trời.Sau khi đạt đến độ cao vừa đủ, một chiếc bay qua kho lương, còn một chiếc khác bay về phía tây."Đây chính là phi thuyền của tiêu cục Trấn Viễn sao, to thật đấy!"Đây là lần đầu tiên Hà Đỉnh Lương nhìn phi thuyền, ngẩng đầu lên cảm thán: "Tại sao chiếc phi thuyền đó lại bay về phía tây?""Ta cũng không biết." Tạ Lăng Phong lắc đầu, trong mắt tràn đầy sự nghi hoặc.Ông ta cũng không biết vì sao chiếc phi thuyền đó lại bay về phía tây.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 2832