Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2844
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Cũng phải.” Kim Phi gật đầu.Chuyện Cửu công chúa nói với ý đều lựa chọn chuyện quan trọng.Nếu như đường chính số bảy xảy ra chuyện, có thể Cửu công chúa sẽ nói với y một tiếng, nếu như hoàn công việc như thời hạn cũng không cần nói với Kim Phi nữa.Thật ra Cửu công chưa cũng chưa biết chuyện này, rất khó thể tấu chương được đưa đến viện Khu Mật đã bị Thiết Thế Hâm cho rằng là tấu chương không quan trọng, gửi cho bộ Công rồi.Vì để không làm phiền đến con đường đang thông hành bình thường, đội nhân viên hộ tống ở bên đường tìm một nơi đất trống để nghỉ ngơi.Người buôn hàng đi qua nhìn thấy nhân viên hộ tống toàn thân vũ trang đứng ở bên vệ đường, chẳng những không sợ hãi mà trái lại toàn bộ đều nở nụ cười thiện ý.Kim Phi nhảy xuống xe ngựa nhìn người buôn hàng đi qua đi lại không ngừng, tâm trạng cũng trở nên tốt hơn không ít.Khi có một đám người buôn hàng đi qua, Kim Phi đột nhiên phát hiện hai cô gái từ trong dòng người.Hai người đẩy một chiếc xe ba bánh, trên eo còn cầm theo dao chặt củi, nếu như không phải lồng ngực hơi cộm lên thì Kim Phi cũng không chú ý đến bọn họ là con gái.“Thiết Chuỳ, hai cô gái đó cũng là người bán hàng rong sao?” Kim Phi khỏi.Thiết Chuỳ liếc nhìn, gật đầu nói: “Xem cách ăn mặc có lẽ là như vậy.”“Bây giờ có cô gái đến buôn bán hàng hoá sao?” Kim Phi nghi ngờ.Xây dựng thời đại, phụ nữ quan trọng việc tam tòng tứ đức, không thể xuất đầu lộ diện theo ý muốn.Rất nhiều tiểu thư ở con nhà quyền quý cho đến khi mười mấy tuổi xuất giá đều gần như không ra khỏi sân sau.Con cái nhà nghèo tuy không quá coi trọng nhưng làm buôn bán không giống như ra ngoài sân sau nhổ cỏ, chặt củi đơn giản như vậy, buôn bán kinh doanh phải đi nhiều nơi khác, gặp rất nhiều người, nói rất nhiều chuyện, trên đường còn có thể gặp thổ phỉ, vì vậy Kim Phi chưa từng thấy phụ nữ buôn bán kinh doanh.“Đương gia, bình thường kêu chàng ra ngoài đi lại nhiều hơn, chàng không muốn cứ muốn vùi đầu vào phòng thí nghiệm, bây giờ ngơ người rồi chứ gì?”Nhuận Nương bưng một cái chậu đi qua, cười nói: “Thật ra mùa thu năm ngoái đã có một số cô nương đến làng mình mua vải rồi.”“Cô nương là buôn bán kinh doanh nhiều không?” Kim Phi lại hỏi.“Không phải rất nhiều, dù sao nhà ai có cách kiếm tiền cũng không muốn để cho các cô gái ra ngoài chạy đôn chạy đốc”Nhuận Nương trả lời: “Ta đã từng nói chuyện với mấy cô nương bán vải, trong nhà bọn họ đều không có đàn ông. Tiền lương kiếm được từ công cuộc ra công cứu giúp không đủ cho gia đình dùng, không còn cách nào mới làm buôn bán kinh doanh”Công cuộc ra công cứu giúp tuy là chính sách lợi cho dân nhưng không phải là làm từ thiện đơn thuần, vì để tránh có người lười nhác không làm, công cuộc ra công cứu giúp cũng lấy cách thức làm nhiều có nhiều để trả tiền công.Nữ giới trời sinh đã yếu ớt, dựa vào công cuộc ra công cứu giúp nuôi sống bản thân không phải vấn đề lớn, nuôi sống thêm một người cũng có chút miễn cưỡng.Nhưng bởi vì lúc trước nhiều năm liền gọi nhập ngũ nên rất nhiều nam giới trong gia đình của nhiều người đều bị kéo đi làm lính hết rồi, đứng tuổi chỉ còn có cô gái.Một cô gái muốn nuôi sống cả gia đình, mệt chết ở trên công trường cũng không được.Bán hàng rong tuy phải đi khắp nơi nhưng cường độ công việc không nhiều như vậy, kiếm tiền cũng nhiều hơn so với công trường, vì vậy một số cô gái quả thật không thể sống nổi cũng lựa chọn con đường này.Kim Phi nghe Nhuận Nương nói xong, không khỏi thở dài một hơi.“Đương gia, chàng đừng áp lực quá lớn với bản thân, chàng đã làm rất tốt rồi.”Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
“Cũng phải.” Kim Phi gật đầu.
Chuyện Cửu công chúa nói với ý đều lựa chọn chuyện quan trọng.
Nếu như đường chính số bảy xảy ra chuyện, có thể Cửu công chúa sẽ nói với y một tiếng, nếu như hoàn công việc như thời hạn cũng không cần nói với Kim Phi nữa.
Thật ra Cửu công chưa cũng chưa biết chuyện này, rất khó thể tấu chương được đưa đến viện Khu Mật đã bị Thiết Thế Hâm cho rằng là tấu chương không quan trọng, gửi cho bộ Công rồi.
Vì để không làm phiền đến con đường đang thông hành bình thường, đội nhân viên hộ tống ở bên đường tìm một nơi đất trống để nghỉ ngơi.
Người buôn hàng đi qua nhìn thấy nhân viên hộ tống toàn thân vũ trang đứng ở bên vệ đường, chẳng những không sợ hãi mà trái lại toàn bộ đều nở nụ cười thiện ý.
Kim Phi nhảy xuống xe ngựa nhìn người buôn hàng đi qua đi lại không ngừng, tâm trạng cũng trở nên tốt hơn không ít.
Khi có một đám người buôn hàng đi qua, Kim Phi đột nhiên phát hiện hai cô gái từ trong dòng người.
Hai người đẩy một chiếc xe ba bánh, trên eo còn cầm theo dao chặt củi, nếu như không phải lồng ngực hơi cộm lên thì Kim Phi cũng không chú ý đến bọn họ là con gái.
“Thiết Chuỳ, hai cô gái đó cũng là người bán hàng rong sao?” Kim Phi khỏi.
Thiết Chuỳ liếc nhìn, gật đầu nói: “Xem cách ăn mặc có lẽ là như vậy.”
“Bây giờ có cô gái đến buôn bán hàng hoá sao?” Kim Phi nghi ngờ.
Xây dựng thời đại, phụ nữ quan trọng việc tam tòng tứ đức, không thể xuất đầu lộ diện theo ý muốn.
Rất nhiều tiểu thư ở con nhà quyền quý cho đến khi mười mấy tuổi xuất giá đều gần như không ra khỏi sân sau.
Con cái nhà nghèo tuy không quá coi trọng nhưng làm buôn bán không giống như ra ngoài sân sau nhổ cỏ, chặt củi đơn giản như vậy, buôn bán kinh doanh phải đi nhiều nơi khác, gặp rất nhiều người, nói rất nhiều chuyện, trên đường còn có thể gặp thổ phỉ, vì vậy Kim Phi chưa từng thấy phụ nữ buôn bán kinh doanh.
“Đương gia, bình thường kêu chàng ra ngoài đi lại nhiều hơn, chàng không muốn cứ muốn vùi đầu vào phòng thí nghiệm, bây giờ ngơ người rồi chứ gì?”
Nhuận Nương bưng một cái chậu đi qua, cười nói: “Thật ra mùa thu năm ngoái đã có một số cô nương đến làng mình mua vải rồi.”
“Cô nương là buôn bán kinh doanh nhiều không?” Kim Phi lại hỏi.
“Không phải rất nhiều, dù sao nhà ai có cách kiếm tiền cũng không muốn để cho các cô gái ra ngoài chạy đôn chạy đốc”
Nhuận Nương trả lời: “Ta đã từng nói chuyện với mấy cô nương bán vải, trong nhà bọn họ đều không có đàn ông. Tiền lương kiếm được từ công cuộc ra công cứu giúp không đủ cho gia đình dùng, không còn cách nào mới làm buôn bán kinh doanh”
Công cuộc ra công cứu giúp tuy là chính sách lợi cho dân nhưng không phải là làm từ thiện đơn thuần, vì để tránh có người lười nhác không làm, công cuộc ra công cứu giúp cũng lấy cách thức làm nhiều có nhiều để trả tiền công.
Nữ giới trời sinh đã yếu ớt, dựa vào công cuộc ra công cứu giúp nuôi sống bản thân không phải vấn đề lớn, nuôi sống thêm một người cũng có chút miễn cưỡng.
Nhưng bởi vì lúc trước nhiều năm liền gọi nhập ngũ nên rất nhiều nam giới trong gia đình của nhiều người đều bị kéo đi làm lính hết rồi, đứng tuổi chỉ còn có cô gái.
Một cô gái muốn nuôi sống cả gia đình, mệt chết ở trên công trường cũng không được.
Bán hàng rong tuy phải đi khắp nơi nhưng cường độ công việc không nhiều như vậy, kiếm tiền cũng nhiều hơn so với công trường, vì vậy một số cô gái quả thật không thể sống nổi cũng lựa chọn con đường này.
Kim Phi nghe Nhuận Nương nói xong, không khỏi thở dài một hơi.
“Đương gia, chàng đừng áp lực quá lớn với bản thân, chàng đã làm rất tốt rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Cũng phải.” Kim Phi gật đầu.Chuyện Cửu công chúa nói với ý đều lựa chọn chuyện quan trọng.Nếu như đường chính số bảy xảy ra chuyện, có thể Cửu công chúa sẽ nói với y một tiếng, nếu như hoàn công việc như thời hạn cũng không cần nói với Kim Phi nữa.Thật ra Cửu công chưa cũng chưa biết chuyện này, rất khó thể tấu chương được đưa đến viện Khu Mật đã bị Thiết Thế Hâm cho rằng là tấu chương không quan trọng, gửi cho bộ Công rồi.Vì để không làm phiền đến con đường đang thông hành bình thường, đội nhân viên hộ tống ở bên đường tìm một nơi đất trống để nghỉ ngơi.Người buôn hàng đi qua nhìn thấy nhân viên hộ tống toàn thân vũ trang đứng ở bên vệ đường, chẳng những không sợ hãi mà trái lại toàn bộ đều nở nụ cười thiện ý.Kim Phi nhảy xuống xe ngựa nhìn người buôn hàng đi qua đi lại không ngừng, tâm trạng cũng trở nên tốt hơn không ít.Khi có một đám người buôn hàng đi qua, Kim Phi đột nhiên phát hiện hai cô gái từ trong dòng người.Hai người đẩy một chiếc xe ba bánh, trên eo còn cầm theo dao chặt củi, nếu như không phải lồng ngực hơi cộm lên thì Kim Phi cũng không chú ý đến bọn họ là con gái.“Thiết Chuỳ, hai cô gái đó cũng là người bán hàng rong sao?” Kim Phi khỏi.Thiết Chuỳ liếc nhìn, gật đầu nói: “Xem cách ăn mặc có lẽ là như vậy.”“Bây giờ có cô gái đến buôn bán hàng hoá sao?” Kim Phi nghi ngờ.Xây dựng thời đại, phụ nữ quan trọng việc tam tòng tứ đức, không thể xuất đầu lộ diện theo ý muốn.Rất nhiều tiểu thư ở con nhà quyền quý cho đến khi mười mấy tuổi xuất giá đều gần như không ra khỏi sân sau.Con cái nhà nghèo tuy không quá coi trọng nhưng làm buôn bán không giống như ra ngoài sân sau nhổ cỏ, chặt củi đơn giản như vậy, buôn bán kinh doanh phải đi nhiều nơi khác, gặp rất nhiều người, nói rất nhiều chuyện, trên đường còn có thể gặp thổ phỉ, vì vậy Kim Phi chưa từng thấy phụ nữ buôn bán kinh doanh.“Đương gia, bình thường kêu chàng ra ngoài đi lại nhiều hơn, chàng không muốn cứ muốn vùi đầu vào phòng thí nghiệm, bây giờ ngơ người rồi chứ gì?”Nhuận Nương bưng một cái chậu đi qua, cười nói: “Thật ra mùa thu năm ngoái đã có một số cô nương đến làng mình mua vải rồi.”“Cô nương là buôn bán kinh doanh nhiều không?” Kim Phi lại hỏi.“Không phải rất nhiều, dù sao nhà ai có cách kiếm tiền cũng không muốn để cho các cô gái ra ngoài chạy đôn chạy đốc”Nhuận Nương trả lời: “Ta đã từng nói chuyện với mấy cô nương bán vải, trong nhà bọn họ đều không có đàn ông. Tiền lương kiếm được từ công cuộc ra công cứu giúp không đủ cho gia đình dùng, không còn cách nào mới làm buôn bán kinh doanh”Công cuộc ra công cứu giúp tuy là chính sách lợi cho dân nhưng không phải là làm từ thiện đơn thuần, vì để tránh có người lười nhác không làm, công cuộc ra công cứu giúp cũng lấy cách thức làm nhiều có nhiều để trả tiền công.Nữ giới trời sinh đã yếu ớt, dựa vào công cuộc ra công cứu giúp nuôi sống bản thân không phải vấn đề lớn, nuôi sống thêm một người cũng có chút miễn cưỡng.Nhưng bởi vì lúc trước nhiều năm liền gọi nhập ngũ nên rất nhiều nam giới trong gia đình của nhiều người đều bị kéo đi làm lính hết rồi, đứng tuổi chỉ còn có cô gái.Một cô gái muốn nuôi sống cả gia đình, mệt chết ở trên công trường cũng không được.Bán hàng rong tuy phải đi khắp nơi nhưng cường độ công việc không nhiều như vậy, kiếm tiền cũng nhiều hơn so với công trường, vì vậy một số cô gái quả thật không thể sống nổi cũng lựa chọn con đường này.Kim Phi nghe Nhuận Nương nói xong, không khỏi thở dài một hơi.“Đương gia, chàng đừng áp lực quá lớn với bản thân, chàng đã làm rất tốt rồi.”Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!