Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2884
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Lúc Ngụy Đại Đồng còn trẻ cũng bị nhảm tới nên có phần đồng cảm với Đồng Tử Minh, sau khi trở thành quan vận chuyển vốn đã định phục chức cho ông ta. Ai ngờ cấp trên kia cũng thăng chức lại còn là cấp trên của Ngụy Đại Đồng, nên ông ta cũng không dám chuyển đổi vị trí cho Đồng Tử Minh.Bây giờ Kim Phi đã tới, Ngụy Đại Đồng muốn để ông ta lộ diện trước mặt y, để sau này có điều động ông ta đi người khác cũng không nói gì được.Ai ngờ đã cho ông ta cơ hội rồi mà tên Đồng Tử Minh này lại không tận dụng được!Lòng Ngụy Đại Đồng đã mắng mỏ Đồng Tử Minh đầy đầu, nhưng ngoài mặt phải cn răng nói: “Tiên sinh, tình tình Đồng Tử Minh có hơi nhút nhát nên khiến ngài chê cười rồi, nhưng ai cũng biết trong công việc ông ta lại rất nghiêm túc.""Không sao, người tận tâm với công việc đều như vậy."Kim Phi cười nói: "Trước đây ta gặp ai cũng đỏ mặt. Chỉ sau khi theo Khánh Hoài ra chiến trường đánh một trận, mới dần sửa được cái tật xấu này”Chờ Đồng Tử Minh đứng lên lần nữa, Kim Phi đã tiến lên vỗ vỗ bả vai ông ta cười nói: "Ta cũng đâu phải cọp ăn thịt người đâu, đừng căng thẳng nữa"Đồng Tử Minh tưởng rằng mình đã xong đời khi phạm phải sai lầm lớn như vậy trước mặt nhân vật lớn, nhưng không ngờ Kim Phi không hề trách phạt mà còn chủ động an ủi hắn, chuyện này cũng khiến cho tâm trạng đang căng thẳng của Đồng Tử Minh dần bình tĩnh lại.Kim Phi thấy vậy hỏi: "Không phải ngươi thấy mực nước bất thường sao? Nào, nói chút đi, bất thường thế nào?”Vừa đề cập đến kiến thức chuyên môn của mình, sắc mặt Đồng Tử Minh đã trở nên thoải mái thấy rõ.Ông ta hít một hơi thật sâu tìm một mảnh giấy trong đống bản thảo, đặt nó lên lan can trước mặt Kim Phi giải thích:“Mời tiên sinh xem, đây là mực nước tháng ba của sông Kim Mã trong mười lăm năm gần đây. Chỉ có năm nay là cao. nhất, không, là mực nước cao nhất trong năm nay kể từ khi được ghi lại, hơn nữa không chỉ cao hơn năm rồi một chút mà là cao hơn rất nhiều!Xuất hiện trường hợp này, rất có thể là do ở thượng nguồn có mưa lớn hoặc năm ngoái có tuyết rơi dày.Bây giờ là mùa xuân. Nói chung, dù có mưa thì cũng sẽ không quá lớn nên gần như có thể loại trừ trường hợp đầu tiên.Tiên sinh cũng biết, đợt rét đậm ở Xuyên Thục trong hai mùa đông gần đây vô cùng nghiêm trọng, tuyết rơi nhiều hơn bình thường nên hạ quan tự hỏi có phải là ở thượng nguồn lại rơi tuyết nhiều hơn không? Hơn nữa bây giờ tuyết đã bắt đầu tan nên mới khiến mực nước dâng cao!Nếu suy đoán của hạ quan là chính xác vậy nhất định phải đề phòng càng sớm càng tốt, nếu không hậu quả sẽ quá rất nghiêm trọng, cho nên ta mới cả gan nhờ Ngụy đại nhân nhiều lần viết thư xin Bệ hạ quyết định!Nếu có thể hạ quan muốn xin tiên sinh cho sứ giả lên Cao. Nguyên nhìn một chút, xem năm ngoái tuyết có rơi nhiều không, xem tuyết động trên núi có dày lắm không, nếu dày thì bây giờ đã tan bao nhiêu rồi?Hạ quan biết bây giờ cho người lên Cao Nguyên là rất nguy hiểm, rất có thể là một đi không trở lại nhưng vấn đề này rất quan trọng, hy vọng tiên sinh có thể chú ý đến nó!Tiên sinh nếu ngài cảm thấy hạ quan đi quá giới hạn cứ trách phạt ta, nhưng chuyện này không liên quan gì đến Ngụy đại nhân!"Nói đến lĩnh vực chuyên môn của mình thì máy hát của Đồng Tử Minh giống như được bật lên, nói ra một hơi một tràng dài không ngớt.Cuối cùng vẫn không quên nhận trách nhiệm về phần mình, vì sợ liên lụy đến Ngụy Đại Đồng.Kim Phi nghe xong không khỏi bật cười.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Lúc Ngụy Đại Đồng còn trẻ cũng bị nhảm tới nên có phần đồng cảm với Đồng Tử Minh, sau khi trở thành quan vận chuyển vốn đã định phục chức cho ông ta. Ai ngờ cấp trên kia cũng thăng chức lại còn là cấp trên của Ngụy Đại Đồng, nên ông ta cũng không dám chuyển đổi vị trí cho Đồng Tử Minh.
Bây giờ Kim Phi đã tới, Ngụy Đại Đồng muốn để ông ta lộ diện trước mặt y, để sau này có điều động ông ta đi người khác cũng không nói gì được.
Ai ngờ đã cho ông ta cơ hội rồi mà tên Đồng Tử Minh này lại không tận dụng được!
Lòng Ngụy Đại Đồng đã mắng mỏ Đồng Tử Minh đầy đầu, nhưng ngoài mặt phải cn răng nói: “Tiên sinh, tình tình Đồng Tử Minh có hơi nhút nhát nên khiến ngài chê cười rồi, nhưng ai cũng biết trong công việc ông ta lại rất nghiêm túc."
"Không sao, người tận tâm với công việc đều như vậy."
Kim Phi cười nói: "Trước đây ta gặp ai cũng đỏ mặt. Chỉ sau khi theo Khánh Hoài ra chiến trường đánh một trận, mới dần sửa được cái tật xấu này”
Chờ Đồng Tử Minh đứng lên lần nữa, Kim Phi đã tiến lên vỗ vỗ bả vai ông ta cười nói: "Ta cũng đâu phải cọp ăn thịt người đâu, đừng căng thẳng nữa"
Đồng Tử Minh tưởng rằng mình đã xong đời khi phạm phải sai lầm lớn như vậy trước mặt nhân vật lớn, nhưng không ngờ Kim Phi không hề trách phạt mà còn chủ động an ủi hắn, chuyện này cũng khiến cho tâm trạng đang căng thẳng của Đồng Tử Minh dần bình tĩnh lại.
Kim Phi thấy vậy hỏi: "Không phải ngươi thấy mực nước bất thường sao? Nào, nói chút đi, bất thường thế nào?”
Vừa đề cập đến kiến thức chuyên môn của mình, sắc mặt Đồng Tử Minh đã trở nên thoải mái thấy rõ.
Ông ta hít một hơi thật sâu tìm một mảnh giấy trong đống bản thảo, đặt nó lên lan can trước mặt Kim Phi giải thích:
“Mời tiên sinh xem, đây là mực nước tháng ba của sông Kim Mã trong mười lăm năm gần đây. Chỉ có năm nay là cao. nhất, không, là mực nước cao nhất trong năm nay kể từ khi được ghi lại, hơn nữa không chỉ cao hơn năm rồi một chút mà là cao hơn rất nhiều!
Xuất hiện trường hợp này, rất có thể là do ở thượng nguồn có mưa lớn hoặc năm ngoái có tuyết rơi dày.
Bây giờ là mùa xuân. Nói chung, dù có mưa thì cũng sẽ không quá lớn nên gần như có thể loại trừ trường hợp đầu tiên.
Tiên sinh cũng biết, đợt rét đậm ở Xuyên Thục trong hai mùa đông gần đây vô cùng nghiêm trọng, tuyết rơi nhiều hơn bình thường nên hạ quan tự hỏi có phải là ở thượng nguồn lại rơi tuyết nhiều hơn không? Hơn nữa bây giờ tuyết đã bắt đầu tan nên mới khiến mực nước dâng cao!
Nếu suy đoán của hạ quan là chính xác vậy nhất định phải đề phòng càng sớm càng tốt, nếu không hậu quả sẽ quá rất nghiêm trọng, cho nên ta mới cả gan nhờ Ngụy đại nhân nhiều lần viết thư xin Bệ hạ quyết định!
Nếu có thể hạ quan muốn xin tiên sinh cho sứ giả lên Cao. Nguyên nhìn một chút, xem năm ngoái tuyết có rơi nhiều không, xem tuyết động trên núi có dày lắm không, nếu dày thì bây giờ đã tan bao nhiêu rồi?
Hạ quan biết bây giờ cho người lên Cao Nguyên là rất nguy hiểm, rất có thể là một đi không trở lại nhưng vấn đề này rất quan trọng, hy vọng tiên sinh có thể chú ý đến nó!
Tiên sinh nếu ngài cảm thấy hạ quan đi quá giới hạn cứ trách phạt ta, nhưng chuyện này không liên quan gì đến Ngụy đại nhân!"
Nói đến lĩnh vực chuyên môn của mình thì máy hát của Đồng Tử Minh giống như được bật lên, nói ra một hơi một tràng dài không ngớt.
Cuối cùng vẫn không quên nhận trách nhiệm về phần mình, vì sợ liên lụy đến Ngụy Đại Đồng.
Kim Phi nghe xong không khỏi bật cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Lúc Ngụy Đại Đồng còn trẻ cũng bị nhảm tới nên có phần đồng cảm với Đồng Tử Minh, sau khi trở thành quan vận chuyển vốn đã định phục chức cho ông ta. Ai ngờ cấp trên kia cũng thăng chức lại còn là cấp trên của Ngụy Đại Đồng, nên ông ta cũng không dám chuyển đổi vị trí cho Đồng Tử Minh.Bây giờ Kim Phi đã tới, Ngụy Đại Đồng muốn để ông ta lộ diện trước mặt y, để sau này có điều động ông ta đi người khác cũng không nói gì được.Ai ngờ đã cho ông ta cơ hội rồi mà tên Đồng Tử Minh này lại không tận dụng được!Lòng Ngụy Đại Đồng đã mắng mỏ Đồng Tử Minh đầy đầu, nhưng ngoài mặt phải cn răng nói: “Tiên sinh, tình tình Đồng Tử Minh có hơi nhút nhát nên khiến ngài chê cười rồi, nhưng ai cũng biết trong công việc ông ta lại rất nghiêm túc.""Không sao, người tận tâm với công việc đều như vậy."Kim Phi cười nói: "Trước đây ta gặp ai cũng đỏ mặt. Chỉ sau khi theo Khánh Hoài ra chiến trường đánh một trận, mới dần sửa được cái tật xấu này”Chờ Đồng Tử Minh đứng lên lần nữa, Kim Phi đã tiến lên vỗ vỗ bả vai ông ta cười nói: "Ta cũng đâu phải cọp ăn thịt người đâu, đừng căng thẳng nữa"Đồng Tử Minh tưởng rằng mình đã xong đời khi phạm phải sai lầm lớn như vậy trước mặt nhân vật lớn, nhưng không ngờ Kim Phi không hề trách phạt mà còn chủ động an ủi hắn, chuyện này cũng khiến cho tâm trạng đang căng thẳng của Đồng Tử Minh dần bình tĩnh lại.Kim Phi thấy vậy hỏi: "Không phải ngươi thấy mực nước bất thường sao? Nào, nói chút đi, bất thường thế nào?”Vừa đề cập đến kiến thức chuyên môn của mình, sắc mặt Đồng Tử Minh đã trở nên thoải mái thấy rõ.Ông ta hít một hơi thật sâu tìm một mảnh giấy trong đống bản thảo, đặt nó lên lan can trước mặt Kim Phi giải thích:“Mời tiên sinh xem, đây là mực nước tháng ba của sông Kim Mã trong mười lăm năm gần đây. Chỉ có năm nay là cao. nhất, không, là mực nước cao nhất trong năm nay kể từ khi được ghi lại, hơn nữa không chỉ cao hơn năm rồi một chút mà là cao hơn rất nhiều!Xuất hiện trường hợp này, rất có thể là do ở thượng nguồn có mưa lớn hoặc năm ngoái có tuyết rơi dày.Bây giờ là mùa xuân. Nói chung, dù có mưa thì cũng sẽ không quá lớn nên gần như có thể loại trừ trường hợp đầu tiên.Tiên sinh cũng biết, đợt rét đậm ở Xuyên Thục trong hai mùa đông gần đây vô cùng nghiêm trọng, tuyết rơi nhiều hơn bình thường nên hạ quan tự hỏi có phải là ở thượng nguồn lại rơi tuyết nhiều hơn không? Hơn nữa bây giờ tuyết đã bắt đầu tan nên mới khiến mực nước dâng cao!Nếu suy đoán của hạ quan là chính xác vậy nhất định phải đề phòng càng sớm càng tốt, nếu không hậu quả sẽ quá rất nghiêm trọng, cho nên ta mới cả gan nhờ Ngụy đại nhân nhiều lần viết thư xin Bệ hạ quyết định!Nếu có thể hạ quan muốn xin tiên sinh cho sứ giả lên Cao. Nguyên nhìn một chút, xem năm ngoái tuyết có rơi nhiều không, xem tuyết động trên núi có dày lắm không, nếu dày thì bây giờ đã tan bao nhiêu rồi?Hạ quan biết bây giờ cho người lên Cao Nguyên là rất nguy hiểm, rất có thể là một đi không trở lại nhưng vấn đề này rất quan trọng, hy vọng tiên sinh có thể chú ý đến nó!Tiên sinh nếu ngài cảm thấy hạ quan đi quá giới hạn cứ trách phạt ta, nhưng chuyện này không liên quan gì đến Ngụy đại nhân!"Nói đến lĩnh vực chuyên môn của mình thì máy hát của Đồng Tử Minh giống như được bật lên, nói ra một hơi một tràng dài không ngớt.Cuối cùng vẫn không quên nhận trách nhiệm về phần mình, vì sợ liên lụy đến Ngụy Đại Đồng.Kim Phi nghe xong không khỏi bật cười.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!