Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 2925

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Hồng công tử, thời đại luôn tiến bộ mà”Kim Phi nói: “Loại thuyền lầu này cũng chỉ là một sản phẩm quá độ, sẽ bị đào thải rất nhanh thôi”“Tiên sinh đã thiết kế thêm thuyền mới rồi ư?”Hồng Đào Bình vừa nghe Kim Phi nói như vậy, lập tức quên sạch những thứ khác, chăm chú nhìn Kim Phi, mặt đầy chờ mong.Từ lần đầu tiên Kim Phi đến xưởng đóng thuyền, Hồng Đào Bình đã có cảm giác thế giới xung quanh anh ta bị đảo lộn.Kim Phi thiết kế ra rất nhiều thuyền bè, có rất nhiều loại lúc trước Hồng Đào Bình còn không dám thực hiện, thậm chí anh ta còn cảm thấy đây là chuyện viển vông.Ví dụ như thuyền hơi nước. Nếu như lúc trước có người nói với anh ta, chỉ cân đốt củi là có thể điều khiển thuyền bè ngược dòng, có đánh chếtHồng Đào Bình cũng không tin.Cho đến khi anh ta tận mắt chứng kiến, Hồng Đào Bình bỗng có cảm giác như đang mơ vậy.Chỉ dựa vào một chiếc máy hơi nước, là có thể di chuyển được con thuyền Trấn Viễn số hai lớn như vậy, tàu còn trở đầy ắp hàng hóa.Ca-nô được điều khiển bằng đầu máy hơi nước, tốc độ còn nhanh hơn ngựa chiến, hơi nữa còn không biết mệt mỏi.Đây đều là những điều mà trước kia Hồng Đào Bình không dám nghĩ tới.Cho dù bây giờ Kim Phi nói với anh ta, thuyền còn có thể bay lên trời, anh ta cũng sẽ tin.Không, dưới con mắt của Hồng Đào Bình, Kim Phi đã khiến thuyền bay lên trời rồi.Chính là phi thuyền đấy còn gì?“Quả thực ta đã thiết kế xong thuyền mới.” Kim Phi lại lật ra một xấp bản vẽ đưa cho Hồng Đào Bình xem: “Đây cũng là lý do thứ hai ta đến tìm công tử”Hồng Đào Bình vội vàng nhận lấy bản vẽ, cẩn thận quan sát.Anh ta quan sát khoảng mười mấy phút, sau đó Hồng Đào Bình mới thả bản vẽ xuống, nghi ngờ hỏi: “Tiên sinh, hình như chiếc thuyền này không khác lắm so với tàu biển mà ngài thiết kế thúc trước.”Lúc trước Kim Phi có thiết kế một con tàu biển, bỏ đi nhà lầu trên khoang thuyền, cả thuyền càng bằng phẳng hơn, như vậy khi gặp sóng lớn ngoài biển, sẽ dễ lèo lái hơn.Bản vẽ vừa nấy Kim Phi đưa cho Hồng Đào Bình, về cơ bản bề ngoài của con thuyền không khác gì so với con tàu biển kia lắm, mặc dù kết cấu bên trong có thay đổi, nhưng cũng không thay đổi quá nhiều về tổng thể.“Phải, không khác lắm so với lúc trước. Điểm khác biệt lớn nhất chính là ta chuẩn bị dùng thép để chế tạo thuyền.” Kim Phi thản nhiên nói.Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

“Hồng công tử, thời đại luôn tiến bộ mà”

Kim Phi nói: “Loại thuyền lầu này cũng chỉ là một sản phẩm quá độ, sẽ bị đào thải rất nhanh thôi”

“Tiên sinh đã thiết kế thêm thuyền mới rồi ư?”

Hồng Đào Bình vừa nghe Kim Phi nói như vậy, lập tức quên sạch những thứ khác, chăm chú nhìn Kim Phi, mặt đầy chờ mong.

Từ lần đầu tiên Kim Phi đến xưởng đóng thuyền, Hồng Đào Bình đã có cảm giác thế giới xung quanh anh ta bị đảo lộn.

Kim Phi thiết kế ra rất nhiều thuyền bè, có rất nhiều loại lúc trước Hồng Đào Bình còn không dám thực hiện, thậm chí anh ta còn cảm thấy đây là chuyện viển vông.

Ví dụ như thuyền hơi nước. Nếu như lúc trước có người nói với anh ta, chỉ cân đốt củi là có thể điều khiển thuyền bè ngược dòng, có đánh chết

Hồng Đào Bình cũng không tin.

Cho đến khi anh ta tận mắt chứng kiến, Hồng Đào Bình bỗng có cảm giác như đang mơ vậy.

Chỉ dựa vào một chiếc máy hơi nước, là có thể di chuyển được con thuyền Trấn Viễn số hai lớn như vậy, tàu còn trở đầy ắp hàng hóa.

Ca-nô được điều khiển bằng đầu máy hơi nước, tốc độ còn nhanh hơn ngựa chiến, hơi nữa còn không biết mệt mỏi.

Đây đều là những điều mà trước kia Hồng Đào Bình không dám nghĩ tới.

Cho dù bây giờ Kim Phi nói với anh ta, thuyền còn có thể bay lên trời, anh ta cũng sẽ tin.

Không, dưới con mắt của Hồng Đào Bình, Kim Phi đã khiến thuyền bay lên trời rồi.

Chính là phi thuyền đấy còn gì?

“Quả thực ta đã thiết kế xong thuyền mới.” Kim Phi lại lật ra một xấp bản vẽ đưa cho Hồng Đào Bình xem: “Đây cũng là lý do thứ hai ta đến tìm công tử”

Hồng Đào Bình vội vàng nhận lấy bản vẽ, cẩn thận quan sát.

Anh ta quan sát khoảng mười mấy phút, sau đó Hồng Đào Bình mới thả bản vẽ xuống, nghi ngờ hỏi: “Tiên sinh, hình như chiếc thuyền này không khác lắm so với tàu biển mà ngài thiết kế thúc trước.”

Lúc trước Kim Phi có thiết kế một con tàu biển, bỏ đi nhà lầu trên khoang thuyền, cả thuyền càng bằng phẳng hơn, như vậy khi gặp sóng lớn ngoài biển, sẽ dễ lèo lái hơn.

Bản vẽ vừa nấy Kim Phi đưa cho Hồng Đào Bình, về cơ bản bề ngoài của con thuyền không khác gì so với con tàu biển kia lắm, mặc dù kết cấu bên trong có thay đổi, nhưng cũng không thay đổi quá nhiều về tổng thể.

“Phải, không khác lắm so với lúc trước. Điểm khác biệt lớn nhất chính là ta chuẩn bị dùng thép để chế tạo thuyền.” Kim Phi thản nhiên nói.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Hồng công tử, thời đại luôn tiến bộ mà”Kim Phi nói: “Loại thuyền lầu này cũng chỉ là một sản phẩm quá độ, sẽ bị đào thải rất nhanh thôi”“Tiên sinh đã thiết kế thêm thuyền mới rồi ư?”Hồng Đào Bình vừa nghe Kim Phi nói như vậy, lập tức quên sạch những thứ khác, chăm chú nhìn Kim Phi, mặt đầy chờ mong.Từ lần đầu tiên Kim Phi đến xưởng đóng thuyền, Hồng Đào Bình đã có cảm giác thế giới xung quanh anh ta bị đảo lộn.Kim Phi thiết kế ra rất nhiều thuyền bè, có rất nhiều loại lúc trước Hồng Đào Bình còn không dám thực hiện, thậm chí anh ta còn cảm thấy đây là chuyện viển vông.Ví dụ như thuyền hơi nước. Nếu như lúc trước có người nói với anh ta, chỉ cân đốt củi là có thể điều khiển thuyền bè ngược dòng, có đánh chếtHồng Đào Bình cũng không tin.Cho đến khi anh ta tận mắt chứng kiến, Hồng Đào Bình bỗng có cảm giác như đang mơ vậy.Chỉ dựa vào một chiếc máy hơi nước, là có thể di chuyển được con thuyền Trấn Viễn số hai lớn như vậy, tàu còn trở đầy ắp hàng hóa.Ca-nô được điều khiển bằng đầu máy hơi nước, tốc độ còn nhanh hơn ngựa chiến, hơi nữa còn không biết mệt mỏi.Đây đều là những điều mà trước kia Hồng Đào Bình không dám nghĩ tới.Cho dù bây giờ Kim Phi nói với anh ta, thuyền còn có thể bay lên trời, anh ta cũng sẽ tin.Không, dưới con mắt của Hồng Đào Bình, Kim Phi đã khiến thuyền bay lên trời rồi.Chính là phi thuyền đấy còn gì?“Quả thực ta đã thiết kế xong thuyền mới.” Kim Phi lại lật ra một xấp bản vẽ đưa cho Hồng Đào Bình xem: “Đây cũng là lý do thứ hai ta đến tìm công tử”Hồng Đào Bình vội vàng nhận lấy bản vẽ, cẩn thận quan sát.Anh ta quan sát khoảng mười mấy phút, sau đó Hồng Đào Bình mới thả bản vẽ xuống, nghi ngờ hỏi: “Tiên sinh, hình như chiếc thuyền này không khác lắm so với tàu biển mà ngài thiết kế thúc trước.”Lúc trước Kim Phi có thiết kế một con tàu biển, bỏ đi nhà lầu trên khoang thuyền, cả thuyền càng bằng phẳng hơn, như vậy khi gặp sóng lớn ngoài biển, sẽ dễ lèo lái hơn.Bản vẽ vừa nấy Kim Phi đưa cho Hồng Đào Bình, về cơ bản bề ngoài của con thuyền không khác gì so với con tàu biển kia lắm, mặc dù kết cấu bên trong có thay đổi, nhưng cũng không thay đổi quá nhiều về tổng thể.“Phải, không khác lắm so với lúc trước. Điểm khác biệt lớn nhất chính là ta chuẩn bị dùng thép để chế tạo thuyền.” Kim Phi thản nhiên nói.Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 2925