Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2931
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Đưa cho ta thật sao?"Trịnh Trì Viễn nhìn Kim Phi với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi."Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, một tấm bản đồ mà thôi, tặng cho ngài thì có sao chứ?" Kim Phi cười trả lờiMột tấm bản đồ mà thôi, cũng chỉ ở thời đại này thì người †a mới coi như bảo bối, kiếp trước ở cửa hàng hai đồng, năm tệ có thể mua được ba tấm, mà còn vẽ chính xác hơn Kim Phi nhiều.Kiếp trước chỉ cần đổi ký túc xá thì Kim Phi sẽ đi mua ba tấm bản đồ, một cái bản đồ thế giới, một cái bản đồ trong nước và một tấm bản đồ tỉnh, dùng để dán trên tường.Lúc đó không có trò giải trí gì, Kim Phi thường xuyên ngẩn người nhìn bản đồ chăm chăm, tưởng tượng sau khi tốt nghiệp kiếm được tiền thì sẽ đi đâu du lịch.Bởi vì nhìn quá nhiều nên ấn tượng của Kim Phi đối với bản đồ tương đối sâu sắc, thời trung học cũng học địa lý khá tốt.Vốn dĩ y còn muốn nhắc nhở Trịnh Trì Viễn một chút, dặn anh ta đừng truyền bản đồ lung tung, nhưng nhìn thấy Trịnh Trì Viễn như này, Kim Phi cảm thấy không cần mình nhắc nhở.Quả nhiên, Trịnh Trì Viễn nghe thấy Kim Phi nói như vậy, lúc này vỗ ngực bảo đảm: "Tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ giữ tấm bản đồ này như cơ mật tối cao, không được tiên sinh cho phép, tuyệt đối không tự ý đưa cho người khác!""Ta đã giao bản đồ hàng hải cho Trịnh Tướng quân, đương nhiên tin được nhân phẩm của tướng quân." Đầu tiên, Kim Phi khẳng định nhân phẩm của Trịnh Trì Viễn, sau đó còn nói thêm: "Nhưng mà thủy thủ đi xa nhất định phải biết rõ nội dung bản đồ hàng hải, để tránh lạc mất phương hướng trên biển."“Chuyện này đương nhiên rồi!" Trịnh Trì Viễn nhanh chóng đồng tình: “Tiên sinh yên tâm, các thủy thủ cử đi thuyền, ta sẽ đón người nhà của bọn họ vào đại doanh thủy quân, những tên oắt con này sẽ ghi nhớ bản đồ hàng hải, sau đó nát ở trong bụng!"Quan niệm gia tộc ở thời đại phong kiến rất nặng nề, trên danh nghĩa là đón người nhà của thuộc hạ tới nơi an toàn để bảo vệ, là biện pháp mà quyền quý thời phong kiến thường dùng để khống chế thuộc hạ, cũng là biện pháp cực kỳ hữu hiệu.Lúc trước Kim Phi thành lập ký túc xá, để nhân viên hộ tống đón người nhà tới làng Tây Hà ở, bản chất cũng là như thế.Sự tồn tại của đại lục mới có ý nghĩa sâu xa, liên quan đến mưu đồ mấy chục năm trong tương lai của Kim Phi, có cẩn thận cỡ nào cũng không đủ.Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
"Đưa cho ta thật sao?"
Trịnh Trì Viễn nhìn Kim Phi với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, một tấm bản đồ mà thôi, tặng cho ngài thì có sao chứ?" Kim Phi cười trả lời
Một tấm bản đồ mà thôi, cũng chỉ ở thời đại này thì người †a mới coi như bảo bối, kiếp trước ở cửa hàng hai đồng, năm tệ có thể mua được ba tấm, mà còn vẽ chính xác hơn Kim Phi nhiều.
Kiếp trước chỉ cần đổi ký túc xá thì Kim Phi sẽ đi mua ba tấm bản đồ, một cái bản đồ thế giới, một cái bản đồ trong nước và một tấm bản đồ tỉnh, dùng để dán trên tường.
Lúc đó không có trò giải trí gì, Kim Phi thường xuyên ngẩn người nhìn bản đồ chăm chăm, tưởng tượng sau khi tốt nghiệp kiếm được tiền thì sẽ đi đâu du lịch.
Bởi vì nhìn quá nhiều nên ấn tượng của Kim Phi đối với bản đồ tương đối sâu sắc, thời trung học cũng học địa lý khá tốt.
Vốn dĩ y còn muốn nhắc nhở Trịnh Trì Viễn một chút, dặn anh ta đừng truyền bản đồ lung tung, nhưng nhìn thấy Trịnh Trì Viễn như này, Kim Phi cảm thấy không cần mình nhắc nhở.
Quả nhiên, Trịnh Trì Viễn nghe thấy Kim Phi nói như vậy, lúc này vỗ ngực bảo đảm: "Tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ giữ tấm bản đồ này như cơ mật tối cao, không được tiên sinh cho phép, tuyệt đối không tự ý đưa cho người khác!"
"Ta đã giao bản đồ hàng hải cho Trịnh Tướng quân, đương nhiên tin được nhân phẩm của tướng quân." Đầu tiên, Kim Phi khẳng định nhân phẩm của Trịnh Trì Viễn, sau đó còn nói thêm: "Nhưng mà thủy thủ đi xa nhất định phải biết rõ nội dung bản đồ hàng hải, để tránh lạc mất phương hướng trên biển."
“Chuyện này đương nhiên rồi!" Trịnh Trì Viễn nhanh chóng đồng tình: “Tiên sinh yên tâm, các thủy thủ cử đi thuyền, ta sẽ đón người nhà của bọn họ vào đại doanh thủy quân, những tên oắt con này sẽ ghi nhớ bản đồ hàng hải, sau đó nát ở trong bụng!"
Quan niệm gia tộc ở thời đại phong kiến rất nặng nề, trên danh nghĩa là đón người nhà của thuộc hạ tới nơi an toàn để bảo vệ, là biện pháp mà quyền quý thời phong kiến thường dùng để khống chế thuộc hạ, cũng là biện pháp cực kỳ hữu hiệu.
Lúc trước Kim Phi thành lập ký túc xá, để nhân viên hộ tống đón người nhà tới làng Tây Hà ở, bản chất cũng là như thế.
Sự tồn tại của đại lục mới có ý nghĩa sâu xa, liên quan đến mưu đồ mấy chục năm trong tương lai của Kim Phi, có cẩn thận cỡ nào cũng không đủ.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Đưa cho ta thật sao?"Trịnh Trì Viễn nhìn Kim Phi với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi."Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, một tấm bản đồ mà thôi, tặng cho ngài thì có sao chứ?" Kim Phi cười trả lờiMột tấm bản đồ mà thôi, cũng chỉ ở thời đại này thì người †a mới coi như bảo bối, kiếp trước ở cửa hàng hai đồng, năm tệ có thể mua được ba tấm, mà còn vẽ chính xác hơn Kim Phi nhiều.Kiếp trước chỉ cần đổi ký túc xá thì Kim Phi sẽ đi mua ba tấm bản đồ, một cái bản đồ thế giới, một cái bản đồ trong nước và một tấm bản đồ tỉnh, dùng để dán trên tường.Lúc đó không có trò giải trí gì, Kim Phi thường xuyên ngẩn người nhìn bản đồ chăm chăm, tưởng tượng sau khi tốt nghiệp kiếm được tiền thì sẽ đi đâu du lịch.Bởi vì nhìn quá nhiều nên ấn tượng của Kim Phi đối với bản đồ tương đối sâu sắc, thời trung học cũng học địa lý khá tốt.Vốn dĩ y còn muốn nhắc nhở Trịnh Trì Viễn một chút, dặn anh ta đừng truyền bản đồ lung tung, nhưng nhìn thấy Trịnh Trì Viễn như này, Kim Phi cảm thấy không cần mình nhắc nhở.Quả nhiên, Trịnh Trì Viễn nghe thấy Kim Phi nói như vậy, lúc này vỗ ngực bảo đảm: "Tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ giữ tấm bản đồ này như cơ mật tối cao, không được tiên sinh cho phép, tuyệt đối không tự ý đưa cho người khác!""Ta đã giao bản đồ hàng hải cho Trịnh Tướng quân, đương nhiên tin được nhân phẩm của tướng quân." Đầu tiên, Kim Phi khẳng định nhân phẩm của Trịnh Trì Viễn, sau đó còn nói thêm: "Nhưng mà thủy thủ đi xa nhất định phải biết rõ nội dung bản đồ hàng hải, để tránh lạc mất phương hướng trên biển."“Chuyện này đương nhiên rồi!" Trịnh Trì Viễn nhanh chóng đồng tình: “Tiên sinh yên tâm, các thủy thủ cử đi thuyền, ta sẽ đón người nhà của bọn họ vào đại doanh thủy quân, những tên oắt con này sẽ ghi nhớ bản đồ hàng hải, sau đó nát ở trong bụng!"Quan niệm gia tộc ở thời đại phong kiến rất nặng nề, trên danh nghĩa là đón người nhà của thuộc hạ tới nơi an toàn để bảo vệ, là biện pháp mà quyền quý thời phong kiến thường dùng để khống chế thuộc hạ, cũng là biện pháp cực kỳ hữu hiệu.Lúc trước Kim Phi thành lập ký túc xá, để nhân viên hộ tống đón người nhà tới làng Tây Hà ở, bản chất cũng là như thế.Sự tồn tại của đại lục mới có ý nghĩa sâu xa, liên quan đến mưu đồ mấy chục năm trong tương lai của Kim Phi, có cẩn thận cỡ nào cũng không đủ.Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!