Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 3029

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Người dân đều biết nhân viên của thương hội sắp bắt đầu giới thiệu hàng hoá rồi.“Cảm ơn các vị hương thân phụ lão đến cổ vũ cho lầu Bách Hóa của thương hội Kim Xuyên”Nhân viên của thương hội nhảy lên bàn, dùng loa sắt nói: “Vừa nãy ta nghe thấy mọi người nói đây đều là hoạt động khuyến mãi, liên quan đến chuyện này trước hết ta phải giải thích một chút với mọi người, lần này không phải là hoạt động khuyến mãi mà là triển lãm bán hàng của sản phẩm mới!”“Triển lãm bán hàng sản phẩm mới?”Có người dân hỏi: “Là ý gì?”“Ý là những sản phẩm này không phải là sản phẩm khuyến mãi mà là những sản phẩm mới sắp tới sẽ được bán ở. trong lầu Bách Hóa!” Nhân viên thương hội giải thích.“Tiểu ca, đây không phải chỉ là tấm vải rách sao, màu sắc trông có vẻ không đẹp, có một số còn có lỗ, là sản phẩm mới gì chứ?” Có người dân hỏi.“Bác, ai nói với người đây là tấm vải rách vậy?”Nhân viên thương hội trừng mắt lên: “Người có lẽ đã nghe nói sơn hào hải vị rồi chứ? Đây là hải vị đích thân Kim tiên sinh của bọn ta đến Đông Hải, trải qua trăm cay nghìn đây để kiếm về đó!”Nói xong anh ta lấy một miếng rong biển lên, mặt mày hớn hở nói: “Mọi người đừng thấy thứ này tuy bề ngoài không đẹp nhưng mùi vị lại vô cùng tươi ngon, bây giờ một ngày ba bữa của nữ vương bệ hạ của chúng ta cũng ăn rong biển đấy!”Người dân ở bên dưới nghe thấy đây là thức ăn do Kim Phi đưa về từ Đông Hải, Cửu công chúa ngày nào cũng ăn, thái độ của mọi người đều trở nên cẩn trọng hơn.Nhân viên thương hội nhìn thấy vậy, lập tức rèn sắt nhân lúc còn nóng: “Các bác, biết vì sao Kim tiên sinh lại phải đi xa đến Đông Hải để tìm rong biển không?”“Không biết!”Người dân đồng loạt lắc đầu.“Bời vì Kim tiên sinh thông qua nghiên cứu phát hiện, sử dụng rong biển thời gian dài có thể phòng và trị bệnh bướu cổiI” Nhân viên của thương hội lớn tiếng nói.“Tiểu ca, thứ này thật sự có thể trị bệnh bướu cổ sao?” “Thật hay giả đó?”“Kim tiên sinh có khi nào lừa gạt người dân chúng ta chưa? Có lẽ là thật đó!”“Vậy chắc chẳn ta phải mua một chút!”Bệnh bướu cổ chính là thiếu ¡ ốt nên đơn thuần dẫn đến tuyến giáp sưng tấy, bởi vì thức ăn ở thời đại phong kiến đơn điệu, thiếu hụt nguồn nạp ¡ ốt nên người mäc bệnh này rất nhiều.Cổ của người bệnh sẽ trở nên thô to, tuy trong thời gian ngắn không mất mạng nhưng bị bệnh này cũng rất khó chịu, đem lại sự bất tiện cực lớn cho cuộc sống.Nghe nhân viên thương hội nói rong biển có thể trị được bệnh bướu cổ, lúc đó rất nhiều người dân đều động lòng.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Người dân đều biết nhân viên của thương hội sắp bắt đầu giới thiệu hàng hoá rồi.

“Cảm ơn các vị hương thân phụ lão đến cổ vũ cho lầu Bách Hóa của thương hội Kim Xuyên”

Nhân viên của thương hội nhảy lên bàn, dùng loa sắt nói: “Vừa nãy ta nghe thấy mọi người nói đây đều là hoạt động khuyến mãi, liên quan đến chuyện này trước hết ta phải giải thích một chút với mọi người, lần này không phải là hoạt động khuyến mãi mà là triển lãm bán hàng của sản phẩm mới!”

“Triển lãm bán hàng sản phẩm mới?”

Có người dân hỏi: “Là ý gì?”

“Ý là những sản phẩm này không phải là sản phẩm khuyến mãi mà là những sản phẩm mới sắp tới sẽ được bán ở. trong lầu Bách Hóa!” Nhân viên thương hội giải thích.

“Tiểu ca, đây không phải chỉ là tấm vải rách sao, màu sắc trông có vẻ không đẹp, có một số còn có lỗ, là sản phẩm mới gì chứ?” Có người dân hỏi.

“Bác, ai nói với người đây là tấm vải rách vậy?”

Nhân viên thương hội trừng mắt lên: “Người có lẽ đã nghe nói sơn hào hải vị rồi chứ? Đây là hải vị đích thân Kim tiên sinh của bọn ta đến Đông Hải, trải qua trăm cay nghìn đây để kiếm về đó!”

Nói xong anh ta lấy một miếng rong biển lên, mặt mày hớn hở nói: “Mọi người đừng thấy thứ này tuy bề ngoài không đẹp nhưng mùi vị lại vô cùng tươi ngon, bây giờ một ngày ba bữa của nữ vương bệ hạ của chúng ta cũng ăn rong biển đấy!”

Người dân ở bên dưới nghe thấy đây là thức ăn do Kim Phi đưa về từ Đông Hải, Cửu công chúa ngày nào cũng ăn, thái độ của mọi người đều trở nên cẩn trọng hơn.

Nhân viên thương hội nhìn thấy vậy, lập tức rèn sắt nhân lúc còn nóng: “Các bác, biết vì sao Kim tiên sinh lại phải đi xa đến Đông Hải để tìm rong biển không?”

“Không biết!”

Người dân đồng loạt lắc đầu.

“Bời vì Kim tiên sinh thông qua nghiên cứu phát hiện, sử dụng rong biển thời gian dài có thể phòng và trị bệnh bướu cổiI” Nhân viên của thương hội lớn tiếng nói.

“Tiểu ca, thứ này thật sự có thể trị bệnh bướu cổ sao?” “Thật hay giả đó?”

“Kim tiên sinh có khi nào lừa gạt người dân chúng ta chưa? Có lẽ là thật đó!”

“Vậy chắc chẳn ta phải mua một chút!”

Bệnh bướu cổ chính là thiếu ¡ ốt nên đơn thuần dẫn đến tuyến giáp sưng tấy, bởi vì thức ăn ở thời đại phong kiến đơn điệu, thiếu hụt nguồn nạp ¡ ốt nên người mäc bệnh này rất nhiều.

Cổ của người bệnh sẽ trở nên thô to, tuy trong thời gian ngắn không mất mạng nhưng bị bệnh này cũng rất khó chịu, đem lại sự bất tiện cực lớn cho cuộc sống.

Nghe nhân viên thương hội nói rong biển có thể trị được bệnh bướu cổ, lúc đó rất nhiều người dân đều động lòng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Người dân đều biết nhân viên của thương hội sắp bắt đầu giới thiệu hàng hoá rồi.“Cảm ơn các vị hương thân phụ lão đến cổ vũ cho lầu Bách Hóa của thương hội Kim Xuyên”Nhân viên của thương hội nhảy lên bàn, dùng loa sắt nói: “Vừa nãy ta nghe thấy mọi người nói đây đều là hoạt động khuyến mãi, liên quan đến chuyện này trước hết ta phải giải thích một chút với mọi người, lần này không phải là hoạt động khuyến mãi mà là triển lãm bán hàng của sản phẩm mới!”“Triển lãm bán hàng sản phẩm mới?”Có người dân hỏi: “Là ý gì?”“Ý là những sản phẩm này không phải là sản phẩm khuyến mãi mà là những sản phẩm mới sắp tới sẽ được bán ở. trong lầu Bách Hóa!” Nhân viên thương hội giải thích.“Tiểu ca, đây không phải chỉ là tấm vải rách sao, màu sắc trông có vẻ không đẹp, có một số còn có lỗ, là sản phẩm mới gì chứ?” Có người dân hỏi.“Bác, ai nói với người đây là tấm vải rách vậy?”Nhân viên thương hội trừng mắt lên: “Người có lẽ đã nghe nói sơn hào hải vị rồi chứ? Đây là hải vị đích thân Kim tiên sinh của bọn ta đến Đông Hải, trải qua trăm cay nghìn đây để kiếm về đó!”Nói xong anh ta lấy một miếng rong biển lên, mặt mày hớn hở nói: “Mọi người đừng thấy thứ này tuy bề ngoài không đẹp nhưng mùi vị lại vô cùng tươi ngon, bây giờ một ngày ba bữa của nữ vương bệ hạ của chúng ta cũng ăn rong biển đấy!”Người dân ở bên dưới nghe thấy đây là thức ăn do Kim Phi đưa về từ Đông Hải, Cửu công chúa ngày nào cũng ăn, thái độ của mọi người đều trở nên cẩn trọng hơn.Nhân viên thương hội nhìn thấy vậy, lập tức rèn sắt nhân lúc còn nóng: “Các bác, biết vì sao Kim tiên sinh lại phải đi xa đến Đông Hải để tìm rong biển không?”“Không biết!”Người dân đồng loạt lắc đầu.“Bời vì Kim tiên sinh thông qua nghiên cứu phát hiện, sử dụng rong biển thời gian dài có thể phòng và trị bệnh bướu cổiI” Nhân viên của thương hội lớn tiếng nói.“Tiểu ca, thứ này thật sự có thể trị bệnh bướu cổ sao?” “Thật hay giả đó?”“Kim tiên sinh có khi nào lừa gạt người dân chúng ta chưa? Có lẽ là thật đó!”“Vậy chắc chẳn ta phải mua một chút!”Bệnh bướu cổ chính là thiếu ¡ ốt nên đơn thuần dẫn đến tuyến giáp sưng tấy, bởi vì thức ăn ở thời đại phong kiến đơn điệu, thiếu hụt nguồn nạp ¡ ốt nên người mäc bệnh này rất nhiều.Cổ của người bệnh sẽ trở nên thô to, tuy trong thời gian ngắn không mất mạng nhưng bị bệnh này cũng rất khó chịu, đem lại sự bất tiện cực lớn cho cuộc sống.Nghe nhân viên thương hội nói rong biển có thể trị được bệnh bướu cổ, lúc đó rất nhiều người dân đều động lòng.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 3029