Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 3051

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Vừa rồi phi thuyền đang bay ở độ cao thấp, quá thấp so với mặt đất, cung tên có thể uy h**p phi thuyền và người ngồi trên đó. Vì lý do an toàn, Lão Ưng không bao giờ đến gần đường chính mà tiến về phía trước nơi hoang dã cách xa đường chính.Bây giờ đã tụ họp với Cửu công chúa, phi thuyền có thể bay bình thường, Lão Ưng điều khiển phi thuyền tiến vào vị trí giữa của đội bay.Vị trí này năm ngay phía trên đường chính, từ trên phi thuyền nhìn xuống, có thể thấy khắp nơi ở đường chính đều là những người tj nạn đang đi về hướng Đông.Một số đi theo nhóm ba đến năm người, một số đi theo nhóm mấy chục đến hàng trăm người.Những người trong nhóm từ ba đến năm người thường là một gia đình hoặc họ hàng, những người đi theo nhóm cóhàng chục đến hàng trăm người có thể là cả một làng.Nhưng cho dù là nhóm ba đến năm người hay hàng trăm người thì mọi người đều đi rất chậm.Thanh niên trai tráng dìu trẻ em và người già, thi thoảng phải dừng lại nghỉ ngơi.Cho dù là thế, vẫn có người đi một lúc lại ngã bên đường. Những người đi cùng bình thản c** q**n áo của người đã chết ra, khiêng người đó đến một rãnh cỏ ven đường rồi tiếp. tục lên đường.Từ trên cao nhìn xuống, có một hai thi thể cách nhau không xa trong các rãnh cỏ dọc đường chính.Có thi thể còn hoàn chỉnh, có một vài thi thể đã thối rữa. Từ khi đến thế giới này Kim Phi đã nhìn thấy cảnh tượng này rất nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy y vẫn cảm thấy khó chịu.Cửu công chúa cũng như thế.Lúc đầu cô ấy phê duyệt tấu chương cho Trần Cát cũng từng thầm xem thường Trần Cát vài lần, cũng từng tưởng tượng rằng nếu được phong làm Hoàng đế, cô ấy nhất định sẽ có thể thống trị thiên hạ.Nhưng khi cô ấy làm Hoàng đế thật, người dân vẫn sống lang thang, đói chết khắp nơi.Thậm chí tình hình còn tệ hại hơn lúc Trần Cát trị vì.Mặc dù Cửu công chúa hiểu nguyên nhân là do Tứ hoàng tử cướp ngôi và chư hầu tự xưng vương gây ra, hơn nữa thời gian cô ấy lên ngôi chưa lâu, không có đủ thời gian để cai quản, nhưng Cửu công chúa vẫn cảm thấy thất bại.Tâm trạng của Kim Phi và Cửu công chúa không được tốt, cũng không nói lời nào.Lão Ưng điều khiển phi thuyền, thi thoảng liếc nhìn Châu Nhi và Tân Minh, ánh mắt đầy vẻ tức giận.Vừa rồi hai người này một người thì hai xô anh ta xuống đất, một người thì kê dao vào cổ khiến anh ta bị Kim Phi đá mấy cái.Lão Ưng thầm thề, lúc nào về tìm cơ hội chỉnh đốn hai người họ.Nhất là Tân Minh, thật đáng ghét.Châu Nhi và Tân Minh cũng tự biết đuối lý, đều không nhìn Lão Ưng mà nhìn ra bên ngoài.Ở một bên khác, Thiết Chùy tò mò cầm kính viễn vọng lên, nhìn giỏ khí cầu của phi thuyền mà Cửu công chúa ngồi trước đó.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Vừa rồi phi thuyền đang bay ở độ cao thấp, quá thấp so với mặt đất, cung tên có thể uy h**p phi thuyền và người ngồi trên đó. Vì lý do an toàn, Lão Ưng không bao giờ đến gần đường chính mà tiến về phía trước nơi hoang dã cách xa đường chính.

Bây giờ đã tụ họp với Cửu công chúa, phi thuyền có thể bay bình thường, Lão Ưng điều khiển phi thuyền tiến vào vị trí giữa của đội bay.

Vị trí này năm ngay phía trên đường chính, từ trên phi thuyền nhìn xuống, có thể thấy khắp nơi ở đường chính đều là những người tj nạn đang đi về hướng Đông.

Một số đi theo nhóm ba đến năm người, một số đi theo nhóm mấy chục đến hàng trăm người.

Những người trong nhóm từ ba đến năm người thường là một gia đình hoặc họ hàng, những người đi theo nhóm có

hàng chục đến hàng trăm người có thể là cả một làng.

Nhưng cho dù là nhóm ba đến năm người hay hàng trăm người thì mọi người đều đi rất chậm.

Thanh niên trai tráng dìu trẻ em và người già, thi thoảng phải dừng lại nghỉ ngơi.

Cho dù là thế, vẫn có người đi một lúc lại ngã bên đường. Những người đi cùng bình thản c** q**n áo của người đã chết ra, khiêng người đó đến một rãnh cỏ ven đường rồi tiếp. tục lên đường.

Từ trên cao nhìn xuống, có một hai thi thể cách nhau không xa trong các rãnh cỏ dọc đường chính.

Có thi thể còn hoàn chỉnh, có một vài thi thể đã thối rữa. Từ khi đến thế giới này Kim Phi đã nhìn thấy cảnh tượng này rất nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy y vẫn cảm thấy khó chịu.

Cửu công chúa cũng như thế.

Lúc đầu cô ấy phê duyệt tấu chương cho Trần Cát cũng từng thầm xem thường Trần Cát vài lần, cũng từng tưởng tượng rằng nếu được phong làm Hoàng đế, cô ấy nhất định sẽ có thể thống trị thiên hạ.

Nhưng khi cô ấy làm Hoàng đế thật, người dân vẫn sống lang thang, đói chết khắp nơi.

Thậm chí tình hình còn tệ hại hơn lúc Trần Cát trị vì.

Mặc dù Cửu công chúa hiểu nguyên nhân là do Tứ hoàng tử cướp ngôi và chư hầu tự xưng vương gây ra, hơn nữa thời gian cô ấy lên ngôi chưa lâu, không có đủ thời gian để cai quản, nhưng Cửu công chúa vẫn cảm thấy thất bại.

Tâm trạng của Kim Phi và Cửu công chúa không được tốt, cũng không nói lời nào.

Lão Ưng điều khiển phi thuyền, thi thoảng liếc nhìn Châu Nhi và Tân Minh, ánh mắt đầy vẻ tức giận.

Vừa rồi hai người này một người thì hai xô anh ta xuống đất, một người thì kê dao vào cổ khiến anh ta bị Kim Phi đá mấy cái.

Lão Ưng thầm thề, lúc nào về tìm cơ hội chỉnh đốn hai người họ.

Nhất là Tân Minh, thật đáng ghét.

Châu Nhi và Tân Minh cũng tự biết đuối lý, đều không nhìn Lão Ưng mà nhìn ra bên ngoài.

Ở một bên khác, Thiết Chùy tò mò cầm kính viễn vọng lên, nhìn giỏ khí cầu của phi thuyền mà Cửu công chúa ngồi trước đó.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Vừa rồi phi thuyền đang bay ở độ cao thấp, quá thấp so với mặt đất, cung tên có thể uy h**p phi thuyền và người ngồi trên đó. Vì lý do an toàn, Lão Ưng không bao giờ đến gần đường chính mà tiến về phía trước nơi hoang dã cách xa đường chính.Bây giờ đã tụ họp với Cửu công chúa, phi thuyền có thể bay bình thường, Lão Ưng điều khiển phi thuyền tiến vào vị trí giữa của đội bay.Vị trí này năm ngay phía trên đường chính, từ trên phi thuyền nhìn xuống, có thể thấy khắp nơi ở đường chính đều là những người tj nạn đang đi về hướng Đông.Một số đi theo nhóm ba đến năm người, một số đi theo nhóm mấy chục đến hàng trăm người.Những người trong nhóm từ ba đến năm người thường là một gia đình hoặc họ hàng, những người đi theo nhóm cóhàng chục đến hàng trăm người có thể là cả một làng.Nhưng cho dù là nhóm ba đến năm người hay hàng trăm người thì mọi người đều đi rất chậm.Thanh niên trai tráng dìu trẻ em và người già, thi thoảng phải dừng lại nghỉ ngơi.Cho dù là thế, vẫn có người đi một lúc lại ngã bên đường. Những người đi cùng bình thản c** q**n áo của người đã chết ra, khiêng người đó đến một rãnh cỏ ven đường rồi tiếp. tục lên đường.Từ trên cao nhìn xuống, có một hai thi thể cách nhau không xa trong các rãnh cỏ dọc đường chính.Có thi thể còn hoàn chỉnh, có một vài thi thể đã thối rữa. Từ khi đến thế giới này Kim Phi đã nhìn thấy cảnh tượng này rất nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy y vẫn cảm thấy khó chịu.Cửu công chúa cũng như thế.Lúc đầu cô ấy phê duyệt tấu chương cho Trần Cát cũng từng thầm xem thường Trần Cát vài lần, cũng từng tưởng tượng rằng nếu được phong làm Hoàng đế, cô ấy nhất định sẽ có thể thống trị thiên hạ.Nhưng khi cô ấy làm Hoàng đế thật, người dân vẫn sống lang thang, đói chết khắp nơi.Thậm chí tình hình còn tệ hại hơn lúc Trần Cát trị vì.Mặc dù Cửu công chúa hiểu nguyên nhân là do Tứ hoàng tử cướp ngôi và chư hầu tự xưng vương gây ra, hơn nữa thời gian cô ấy lên ngôi chưa lâu, không có đủ thời gian để cai quản, nhưng Cửu công chúa vẫn cảm thấy thất bại.Tâm trạng của Kim Phi và Cửu công chúa không được tốt, cũng không nói lời nào.Lão Ưng điều khiển phi thuyền, thi thoảng liếc nhìn Châu Nhi và Tân Minh, ánh mắt đầy vẻ tức giận.Vừa rồi hai người này một người thì hai xô anh ta xuống đất, một người thì kê dao vào cổ khiến anh ta bị Kim Phi đá mấy cái.Lão Ưng thầm thề, lúc nào về tìm cơ hội chỉnh đốn hai người họ.Nhất là Tân Minh, thật đáng ghét.Châu Nhi và Tân Minh cũng tự biết đuối lý, đều không nhìn Lão Ưng mà nhìn ra bên ngoài.Ở một bên khác, Thiết Chùy tò mò cầm kính viễn vọng lên, nhìn giỏ khí cầu của phi thuyền mà Cửu công chúa ngồi trước đó.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 3051