Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 3067

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Cái gì vậy?” Kim Phi tò mò hỏi.“Ta cũng không biết.” Đại Cường lắc đầu nói: “Huynh đệ Cục tình báo nói với ta rằng đồ ở bên trong là thứ lục soát được từ nhà họ Vũ Văn, bảo ta đưa tận tay cho Châu Nhi cô nương nên ta chưa xem qua.”Châu Nhi nhìn thoáng qua Cửu công chúa, rồi tiến lên nhận lấy túi vải.Bên trong túi vải là một chiếc hộp gỗ nhỏ, Châu Nhi mở hộp gỗ nhỏ ra, từ bên trong lấy ra một xấp thư.Châu Nhi chỉ nhìn bức thư đầu tiên, sắc mặt lập tức thay đổi.Cửu công chúa thấy vậy bèn dùng đầu ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.Châu Nhi vội vàng đưa hộp gỗ cho Cửu công chúa.Kim Phi cũng tò mò sáp lại gần.Chỉ thấy phía trên cùng của bức thư viết mấy chữ “Thân gửi Vũ Văn huynh, Trần Vĩnh Trạch kính thư”.Kim Phi cầm phong thư lên lật lại, tên trên tất cả các bức thư đều là Trần Vĩnh Trạch, nét chữ cũng là của Tấn vương.“Lại là cái tên khốn kiếp này!”Kim Phi ném bức thư lên bàn, tức đến mức cơm cũng không muốn ăn.Chiến dịch ở Hi Châu lúc đó, Tấn vương và Tân vương vẫn luôn ở sau lưng giở trò, nhân viên hộ tống đã bắt được Tần vương nhưng lại để cho Tấn vương chạy thoát.Cuộc chiến ở Hi Châu khiến cho Kim Phi nhận ra về tốc độ phát triển quá nhanh, thế là sau trận chiến y quyết định giảm tốc độ phát triển, dự định phát triển Xuyên Thục trước, sau khi tích lũy đủ thực lực mới quay lại trừng trị Tấn vương.Khoảng thời gian gần đây Kim Phi tập trung chủ yếu tinh lực vào xưởng đóng thuyền, thêm vào đó sự khủng hoảng lương thực ở Giang Nam và Trung Nguyên có thể bùng phát bất cứ lúc nào, Kim Phi gần như đã quên mất Tấn vương.Ai ngờ ông ta lại nhảy ra, hơn nữa còn muốn đẩy mình và Cửu công chúa vào chỗ chết.Quan Hạ Nhi không quan tâm đến chính sự, vốn không chú ý đến cuộc trò chuyện của mấy người Kim Phi, nhưng nhìn thấy Kim Phi tức giận, cô bèn tò mò cầm bức thư lên.Thấy cái tên Trần Vĩnh Trạch, cô hơi sững sờ một chút, sau đó mới nhớ ra là Tấn vương.“Chuyện này có liên quan đến Tấn vương sao?” Quan Hạ Nhỉ hỏi.“Thư lục soát ra được từ nhà họ Vũ Văn và nhà họ Chu, đương nhiên là có liên quan đến ông ta rồi!”Kim Phi tức giận nói: “Hôm qua ta còn đang thắc mắc tại sao Đông Man và Đảng hạng lại tìm được nhà Vũ Văn và nhà họ Chu, để bọn chúng cung cấp chim ưng, thì ra là có Tấn vương đứng ở trung gian giật dây!”Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

“Cái gì vậy?” Kim Phi tò mò hỏi.

“Ta cũng không biết.” Đại Cường lắc đầu nói: “Huynh đệ Cục tình báo nói với ta rằng đồ ở bên trong là thứ lục soát được từ nhà họ Vũ Văn, bảo ta đưa tận tay cho Châu Nhi cô nương nên ta chưa xem qua.”

Châu Nhi nhìn thoáng qua Cửu công chúa, rồi tiến lên nhận lấy túi vải.

Bên trong túi vải là một chiếc hộp gỗ nhỏ, Châu Nhi mở hộp gỗ nhỏ ra, từ bên trong lấy ra một xấp thư.

Châu Nhi chỉ nhìn bức thư đầu tiên, sắc mặt lập tức thay đổi.

Cửu công chúa thấy vậy bèn dùng đầu ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.

Châu Nhi vội vàng đưa hộp gỗ cho Cửu công chúa.

Kim Phi cũng tò mò sáp lại gần.

Chỉ thấy phía trên cùng của bức thư viết mấy chữ “Thân gửi Vũ Văn huynh, Trần Vĩnh Trạch kính thư”.

Kim Phi cầm phong thư lên lật lại, tên trên tất cả các bức thư đều là Trần Vĩnh Trạch, nét chữ cũng là của Tấn vương.

“Lại là cái tên khốn kiếp này!”

Kim Phi ném bức thư lên bàn, tức đến mức cơm cũng không muốn ăn.

Chiến dịch ở Hi Châu lúc đó, Tấn vương và Tân vương vẫn luôn ở sau lưng giở trò, nhân viên hộ tống đã bắt được Tần vương nhưng lại để cho Tấn vương chạy thoát.

Cuộc chiến ở Hi Châu khiến cho Kim Phi nhận ra về tốc độ phát triển quá nhanh, thế là sau trận chiến y quyết định giảm tốc độ phát triển, dự định phát triển Xuyên Thục trước, sau khi tích lũy đủ thực lực mới quay lại trừng trị Tấn vương.

Khoảng thời gian gần đây Kim Phi tập trung chủ yếu tinh lực vào xưởng đóng thuyền, thêm vào đó sự khủng hoảng lương thực ở Giang Nam và Trung Nguyên có thể bùng phát bất cứ lúc nào, Kim Phi gần như đã quên mất Tấn vương.

Ai ngờ ông ta lại nhảy ra, hơn nữa còn muốn đẩy mình và Cửu công chúa vào chỗ chết.

Quan Hạ Nhi không quan tâm đến chính sự, vốn không chú ý đến cuộc trò chuyện của mấy người Kim Phi, nhưng nhìn thấy Kim Phi tức giận, cô bèn tò mò cầm bức thư lên.

Thấy cái tên Trần Vĩnh Trạch, cô hơi sững sờ một chút, sau đó mới nhớ ra là Tấn vương.

“Chuyện này có liên quan đến Tấn vương sao?” Quan Hạ Nhỉ hỏi.

“Thư lục soát ra được từ nhà họ Vũ Văn và nhà họ Chu, đương nhiên là có liên quan đến ông ta rồi!”

Kim Phi tức giận nói: “Hôm qua ta còn đang thắc mắc tại sao Đông Man và Đảng hạng lại tìm được nhà Vũ Văn và nhà họ Chu, để bọn chúng cung cấp chim ưng, thì ra là có Tấn vương đứng ở trung gian giật dây!”

Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Cái gì vậy?” Kim Phi tò mò hỏi.“Ta cũng không biết.” Đại Cường lắc đầu nói: “Huynh đệ Cục tình báo nói với ta rằng đồ ở bên trong là thứ lục soát được từ nhà họ Vũ Văn, bảo ta đưa tận tay cho Châu Nhi cô nương nên ta chưa xem qua.”Châu Nhi nhìn thoáng qua Cửu công chúa, rồi tiến lên nhận lấy túi vải.Bên trong túi vải là một chiếc hộp gỗ nhỏ, Châu Nhi mở hộp gỗ nhỏ ra, từ bên trong lấy ra một xấp thư.Châu Nhi chỉ nhìn bức thư đầu tiên, sắc mặt lập tức thay đổi.Cửu công chúa thấy vậy bèn dùng đầu ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.Châu Nhi vội vàng đưa hộp gỗ cho Cửu công chúa.Kim Phi cũng tò mò sáp lại gần.Chỉ thấy phía trên cùng của bức thư viết mấy chữ “Thân gửi Vũ Văn huynh, Trần Vĩnh Trạch kính thư”.Kim Phi cầm phong thư lên lật lại, tên trên tất cả các bức thư đều là Trần Vĩnh Trạch, nét chữ cũng là của Tấn vương.“Lại là cái tên khốn kiếp này!”Kim Phi ném bức thư lên bàn, tức đến mức cơm cũng không muốn ăn.Chiến dịch ở Hi Châu lúc đó, Tấn vương và Tân vương vẫn luôn ở sau lưng giở trò, nhân viên hộ tống đã bắt được Tần vương nhưng lại để cho Tấn vương chạy thoát.Cuộc chiến ở Hi Châu khiến cho Kim Phi nhận ra về tốc độ phát triển quá nhanh, thế là sau trận chiến y quyết định giảm tốc độ phát triển, dự định phát triển Xuyên Thục trước, sau khi tích lũy đủ thực lực mới quay lại trừng trị Tấn vương.Khoảng thời gian gần đây Kim Phi tập trung chủ yếu tinh lực vào xưởng đóng thuyền, thêm vào đó sự khủng hoảng lương thực ở Giang Nam và Trung Nguyên có thể bùng phát bất cứ lúc nào, Kim Phi gần như đã quên mất Tấn vương.Ai ngờ ông ta lại nhảy ra, hơn nữa còn muốn đẩy mình và Cửu công chúa vào chỗ chết.Quan Hạ Nhi không quan tâm đến chính sự, vốn không chú ý đến cuộc trò chuyện của mấy người Kim Phi, nhưng nhìn thấy Kim Phi tức giận, cô bèn tò mò cầm bức thư lên.Thấy cái tên Trần Vĩnh Trạch, cô hơi sững sờ một chút, sau đó mới nhớ ra là Tấn vương.“Chuyện này có liên quan đến Tấn vương sao?” Quan Hạ Nhỉ hỏi.“Thư lục soát ra được từ nhà họ Vũ Văn và nhà họ Chu, đương nhiên là có liên quan đến ông ta rồi!”Kim Phi tức giận nói: “Hôm qua ta còn đang thắc mắc tại sao Đông Man và Đảng hạng lại tìm được nhà Vũ Văn và nhà họ Chu, để bọn chúng cung cấp chim ưng, thì ra là có Tấn vương đứng ở trung gian giật dây!”Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 3067