Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 3199
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Với thuyền bọc thép mà nói thì loại sóng này chẳng nhằm nhò gì."Kim Phi xua tay, không nói chuyện với công chúa Lộ Khiết nữa, mà xoay người nhìn Quan Hạ Nhi.Bầu không khí đột nhiên trở nên khó xử.Dù phong thái của công chúa Lộ Khiết có thấp đi chăng nữa, nhưng lúc này trên mặt cô ta vẫn hiện lên vẻ khó chịu, thi lễ với Kim Phi, rồi dẫn Băng Nhi và Sương Nhi rời đi.“Đương gia, chàng làm như vậy sẽ khiến Lộ Khiết muội muội khó xử.”Quan Hạ Nhi nhìn Kim Phi: “Người ta từ nơi xa như vậy đến làm khách, chàng làm như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”Nghe vậy, Kim Phi không nhịn được xoa lông mày, không khỏi nghĩ đến lúc mình vừa kết hôn với Quan Hạ Nhi.Khi đó cô và Đường Tiểu Bắc đều chưa có thai, vì lo lắng nhà họ Kim sẽ tuyệt tử, nên lúc nào cũng đi tìm vợ bé cho Kim Phi, mãi đến khi Cửu công chúa mang thai thì chuyện đó mới kết thúc.Bây giờ Kim Phi đã có hai đứa con, Bắc Thiên Tâm cũng sắp sinh. Kim Phi tưởng rằng chuyện này cứ thế mà xong, nhưng sau khi thấy công chúa Lộ Khiết, Quan Hạ Nhi lại vậy nữa rồi.Hôm nay là lần đầu tiên hai người gặp mặt, mà đến cả muội muội cũng gọi rồi...“Hạ Nhi, không phải nàng không biết thân phận của cô †a, cô ta là khách hay địch, còn chưa nói được.” Kim Phi bất đắc dĩ nói: “Bây giờ nàng thân cận với cô ta như vậy, ngộ nhỡ sau này chúng ta đánh nhau với Đông Man, nàng nên làm thế nào?”“Ta thân thiết với Lộ Khiết, muốn chàng cưới cô ta, là vì tránh cho chúng ta đánh nhau với Đông Man đó!”Quan Hạ Nhi nói: “Đương gia, nếu không cần đánh, thì đừng đánh được không? Hai năm qua nhà họ Quan đã có bảy mươi bảy thúc bá cùng huynh đệ chết trên chiến trường, nếu đánh tiếp, e rằng đàn ông nhà họ Quan sẽ chết hết...”Làng Tây Hà và làng Quan Gia là nơi Kim Phi bắt đầu gây dựng nhà ở, cũng là nơi ủng hộ Kim Phi nhiều nhất.Hầu như tất cả phụ nữ trưởng thành trong cả hai làng, đều tham gia tất cả nhà xưởng của Kim Phi, còn đàn ông trưởng thành thì đều gia nhập vào tiêu cục Trấn Viễn hoặc các đơn vị đồn trú khác.Trong hai năm qua, Kim Phi gần như chưa ngày nào ngừng chinh chiến.Nếu đã có chiến tranh thì làm gì có chuyện không có người chết chứ?Mặc dù có ưu thế về vũ khí, nhưng khi trận chiến kéo dài, tiêu cục Trấn Viễn vẫn phải chịu thương vong vô cùng lớn.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
“Với thuyền bọc thép mà nói thì loại sóng này chẳng nhằm nhò gì."
Kim Phi xua tay, không nói chuyện với công chúa Lộ Khiết nữa, mà xoay người nhìn Quan Hạ Nhi.
Bầu không khí đột nhiên trở nên khó xử.
Dù phong thái của công chúa Lộ Khiết có thấp đi chăng nữa, nhưng lúc này trên mặt cô ta vẫn hiện lên vẻ khó chịu, thi lễ với Kim Phi, rồi dẫn Băng Nhi và Sương Nhi rời đi.
“Đương gia, chàng làm như vậy sẽ khiến Lộ Khiết muội muội khó xử.”
Quan Hạ Nhi nhìn Kim Phi: “Người ta từ nơi xa như vậy đến làm khách, chàng làm như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”
Nghe vậy, Kim Phi không nhịn được xoa lông mày, không khỏi nghĩ đến lúc mình vừa kết hôn với Quan Hạ Nhi.
Khi đó cô và Đường Tiểu Bắc đều chưa có thai, vì lo lắng nhà họ Kim sẽ tuyệt tử, nên lúc nào cũng đi tìm vợ bé cho Kim Phi, mãi đến khi Cửu công chúa mang thai thì chuyện đó mới kết thúc.
Bây giờ Kim Phi đã có hai đứa con, Bắc Thiên Tâm cũng sắp sinh. Kim Phi tưởng rằng chuyện này cứ thế mà xong, nhưng sau khi thấy công chúa Lộ Khiết, Quan Hạ Nhi lại vậy nữa rồi.
Hôm nay là lần đầu tiên hai người gặp mặt, mà đến cả muội muội cũng gọi rồi...
“Hạ Nhi, không phải nàng không biết thân phận của cô †a, cô ta là khách hay địch, còn chưa nói được.” Kim Phi bất đắc dĩ nói: “Bây giờ nàng thân cận với cô ta như vậy, ngộ nhỡ sau này chúng ta đánh nhau với Đông Man, nàng nên làm thế nào?”
“Ta thân thiết với Lộ Khiết, muốn chàng cưới cô ta, là vì tránh cho chúng ta đánh nhau với Đông Man đó!”
Quan Hạ Nhi nói: “Đương gia, nếu không cần đánh, thì đừng đánh được không? Hai năm qua nhà họ Quan đã có bảy mươi bảy thúc bá cùng huynh đệ chết trên chiến trường, nếu đánh tiếp, e rằng đàn ông nhà họ Quan sẽ chết hết...”
Làng Tây Hà và làng Quan Gia là nơi Kim Phi bắt đầu gây dựng nhà ở, cũng là nơi ủng hộ Kim Phi nhiều nhất.
Hầu như tất cả phụ nữ trưởng thành trong cả hai làng, đều tham gia tất cả nhà xưởng của Kim Phi, còn đàn ông trưởng thành thì đều gia nhập vào tiêu cục Trấn Viễn hoặc các đơn vị đồn trú khác.
Trong hai năm qua, Kim Phi gần như chưa ngày nào ngừng chinh chiến.
Nếu đã có chiến tranh thì làm gì có chuyện không có người chết chứ?
Mặc dù có ưu thế về vũ khí, nhưng khi trận chiến kéo dài, tiêu cục Trấn Viễn vẫn phải chịu thương vong vô cùng lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Với thuyền bọc thép mà nói thì loại sóng này chẳng nhằm nhò gì."Kim Phi xua tay, không nói chuyện với công chúa Lộ Khiết nữa, mà xoay người nhìn Quan Hạ Nhi.Bầu không khí đột nhiên trở nên khó xử.Dù phong thái của công chúa Lộ Khiết có thấp đi chăng nữa, nhưng lúc này trên mặt cô ta vẫn hiện lên vẻ khó chịu, thi lễ với Kim Phi, rồi dẫn Băng Nhi và Sương Nhi rời đi.“Đương gia, chàng làm như vậy sẽ khiến Lộ Khiết muội muội khó xử.”Quan Hạ Nhi nhìn Kim Phi: “Người ta từ nơi xa như vậy đến làm khách, chàng làm như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”Nghe vậy, Kim Phi không nhịn được xoa lông mày, không khỏi nghĩ đến lúc mình vừa kết hôn với Quan Hạ Nhi.Khi đó cô và Đường Tiểu Bắc đều chưa có thai, vì lo lắng nhà họ Kim sẽ tuyệt tử, nên lúc nào cũng đi tìm vợ bé cho Kim Phi, mãi đến khi Cửu công chúa mang thai thì chuyện đó mới kết thúc.Bây giờ Kim Phi đã có hai đứa con, Bắc Thiên Tâm cũng sắp sinh. Kim Phi tưởng rằng chuyện này cứ thế mà xong, nhưng sau khi thấy công chúa Lộ Khiết, Quan Hạ Nhi lại vậy nữa rồi.Hôm nay là lần đầu tiên hai người gặp mặt, mà đến cả muội muội cũng gọi rồi...“Hạ Nhi, không phải nàng không biết thân phận của cô †a, cô ta là khách hay địch, còn chưa nói được.” Kim Phi bất đắc dĩ nói: “Bây giờ nàng thân cận với cô ta như vậy, ngộ nhỡ sau này chúng ta đánh nhau với Đông Man, nàng nên làm thế nào?”“Ta thân thiết với Lộ Khiết, muốn chàng cưới cô ta, là vì tránh cho chúng ta đánh nhau với Đông Man đó!”Quan Hạ Nhi nói: “Đương gia, nếu không cần đánh, thì đừng đánh được không? Hai năm qua nhà họ Quan đã có bảy mươi bảy thúc bá cùng huynh đệ chết trên chiến trường, nếu đánh tiếp, e rằng đàn ông nhà họ Quan sẽ chết hết...”Làng Tây Hà và làng Quan Gia là nơi Kim Phi bắt đầu gây dựng nhà ở, cũng là nơi ủng hộ Kim Phi nhiều nhất.Hầu như tất cả phụ nữ trưởng thành trong cả hai làng, đều tham gia tất cả nhà xưởng của Kim Phi, còn đàn ông trưởng thành thì đều gia nhập vào tiêu cục Trấn Viễn hoặc các đơn vị đồn trú khác.Trong hai năm qua, Kim Phi gần như chưa ngày nào ngừng chinh chiến.Nếu đã có chiến tranh thì làm gì có chuyện không có người chết chứ?Mặc dù có ưu thế về vũ khí, nhưng khi trận chiến kéo dài, tiêu cục Trấn Viễn vẫn phải chịu thương vong vô cùng lớn.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!