Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 3271

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Trong lúc Kim Phi và Ngụy Đại Đồng đang nói chuyện, Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương đứng một bên lắng nghe.Sau khi Ngụy Đại Đồng rời đi, Quan Hạ Nhi hỏi: "Đương gia, dựa theo lời vừa rồi Ngụy đại nhân nói, Vũ Dương đã sai Ngụy đại nhân vận chuyển lương thực về Giang Nam ư?”"Ừ." Kim Phi gật đầu.Ngụy Đại Đồng vừa rồi đề cập rất nhiều, nhưng ý chính là nguồn lương thực dự trữ hiện tại ở Giang Nam đã giảm xuống dưới mức nguy hiểm, nạn đói có thể xảy ra bất cứ lúc nào.Cửu công chúa ra lệnh cho Ngụy Đại Đồng, thúc giục ông ta nhanh chóng gửi lại số lương thực đã vận chuyển trước đó từ Giang Nam.Thời gian Cửu công chúa đưa ra quá ngắn, Ngụy Đại Đồng tính toán, dựa vào năng lực vận chuyển hiện tại, hoàn toàn không thể hoàn thành nhiệm vụ.Sau đó, không biết ông ta nghe nói ở đâu rằng một lô tàu mới sắp được hạ thủy ở Đông Hải nên vội vàng tìm đến Kim Phi để yêu cầu hỗ trợ."Không phải Vũ Dương đang muốn dày vò Ngụy đại nhân đó chứ, lúc trước thúc giục Ngụy đại nhân vận chuyển lương thảo từ Giang Nam trở về, bây giờ lại giục ông ấy vận chuyển ngược trở lại."Quan Hạ Nhi cảm thấy có chút đồng cảm với Ngụy Đại Đồng.“Việc này không phải lỗi của Vũ Dương, là lỗi của ta.”Kim Phi nói: "Vũ Dương không biết chuyện rong biển và cá muối ở Đông Hải, †a biết nhưng ta lại quên mất. Cũng là ta nói với Vũ Dương rằng những năm tới có thể thiếu lương thực, cho nên Vũ Dương mới vội vàng chuyển lương thực từ GiangNam như vậy.Hiện tại, có rong biển và cá muối, cuộc khủng hoảng lương thực ở Xuyên Thục đã tạm thời được giải quyết, chúng ta không cần nhiều lương thực như vậy.”"Anh rể, trước khi chuyển lương thực, huynh và bệ hạ không biết chuyện Giang Nam thiếu lương thực sao?" Tiểu Nga ngẩng đầu hỏi.Vừa hỏi xong, cô bé đã thấy tỷ tỷ đang trừng mắt nhìn mình.Mặc dù không biết tại sao, nhưng đã nhanh chóng cúi đầu xuống và vùi mặt vào bát cơm.Kim Phi có biết về tình trạng thiếu lương thực ở Giang Nam trước khi chuyển lương thực không?Trên thực tế, y và Cửu công chúa đều biết.Nhưng đáp án cho câu hỏi này quá nặng nề, Kim Phi cảm thấy hổ thẹn, nhất thời không biết trả lời thế nào nên thở dài rồi đứng dậy.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Trong lúc Kim Phi và Ngụy Đại Đồng đang nói chuyện, Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương đứng một bên lắng nghe.

Sau khi Ngụy Đại Đồng rời đi, Quan Hạ Nhi hỏi: "Đương gia, dựa theo lời vừa rồi Ngụy đại nhân nói, Vũ Dương đã sai Ngụy đại nhân vận chuyển lương thực về Giang Nam ư?”

"Ừ." Kim Phi gật đầu.

Ngụy Đại Đồng vừa rồi đề cập rất nhiều, nhưng ý chính là nguồn lương thực dự trữ hiện tại ở Giang Nam đã giảm xuống dưới mức nguy hiểm, nạn đói có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Cửu công chúa ra lệnh cho Ngụy Đại Đồng, thúc giục ông ta nhanh chóng gửi lại số lương thực đã vận chuyển trước đó từ Giang Nam.

Thời gian Cửu công chúa đưa ra quá ngắn, Ngụy Đại Đồng tính toán, dựa vào năng lực vận chuyển hiện tại, hoàn toàn không thể hoàn thành nhiệm vụ.

Sau đó, không biết ông ta nghe nói ở đâu rằng một lô tàu mới sắp được hạ thủy ở Đông Hải nên vội vàng tìm đến Kim Phi để yêu cầu hỗ trợ.

"Không phải Vũ Dương đang muốn dày vò Ngụy đại nhân đó chứ, lúc trước thúc giục Ngụy đại nhân vận chuyển lương thảo từ Giang Nam trở về, bây giờ lại giục ông ấy vận chuyển ngược trở lại."

Quan Hạ Nhi cảm thấy có chút đồng cảm với Ngụy Đại Đồng.

“Việc này không phải lỗi của Vũ Dương, là lỗi của ta.”

Kim Phi nói: "Vũ Dương không biết chuyện rong biển và cá muối ở Đông Hải, †a biết nhưng ta lại quên mất. Cũng là ta nói với Vũ Dương rằng những năm tới có thể thiếu lương thực, cho nên Vũ Dương mới vội vàng chuyển lương thực từ Giang

Nam như vậy.

Hiện tại, có rong biển và cá muối, cuộc khủng hoảng lương thực ở Xuyên Thục đã tạm thời được giải quyết, chúng ta không cần nhiều lương thực như vậy.”

"Anh rể, trước khi chuyển lương thực, huynh và bệ hạ không biết chuyện Giang Nam thiếu lương thực sao?" Tiểu Nga ngẩng đầu hỏi.

Vừa hỏi xong, cô bé đã thấy tỷ tỷ đang trừng mắt nhìn mình.

Mặc dù không biết tại sao, nhưng đã nhanh chóng cúi đầu xuống và vùi mặt vào bát cơm.

Kim Phi có biết về tình trạng thiếu lương thực ở Giang Nam trước khi chuyển lương thực không?

Trên thực tế, y và Cửu công chúa đều biết.

Nhưng đáp án cho câu hỏi này quá nặng nề, Kim Phi cảm thấy hổ thẹn, nhất thời không biết trả lời thế nào nên thở dài rồi đứng dậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Trong lúc Kim Phi và Ngụy Đại Đồng đang nói chuyện, Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương đứng một bên lắng nghe.Sau khi Ngụy Đại Đồng rời đi, Quan Hạ Nhi hỏi: "Đương gia, dựa theo lời vừa rồi Ngụy đại nhân nói, Vũ Dương đã sai Ngụy đại nhân vận chuyển lương thực về Giang Nam ư?”"Ừ." Kim Phi gật đầu.Ngụy Đại Đồng vừa rồi đề cập rất nhiều, nhưng ý chính là nguồn lương thực dự trữ hiện tại ở Giang Nam đã giảm xuống dưới mức nguy hiểm, nạn đói có thể xảy ra bất cứ lúc nào.Cửu công chúa ra lệnh cho Ngụy Đại Đồng, thúc giục ông ta nhanh chóng gửi lại số lương thực đã vận chuyển trước đó từ Giang Nam.Thời gian Cửu công chúa đưa ra quá ngắn, Ngụy Đại Đồng tính toán, dựa vào năng lực vận chuyển hiện tại, hoàn toàn không thể hoàn thành nhiệm vụ.Sau đó, không biết ông ta nghe nói ở đâu rằng một lô tàu mới sắp được hạ thủy ở Đông Hải nên vội vàng tìm đến Kim Phi để yêu cầu hỗ trợ."Không phải Vũ Dương đang muốn dày vò Ngụy đại nhân đó chứ, lúc trước thúc giục Ngụy đại nhân vận chuyển lương thảo từ Giang Nam trở về, bây giờ lại giục ông ấy vận chuyển ngược trở lại."Quan Hạ Nhi cảm thấy có chút đồng cảm với Ngụy Đại Đồng.“Việc này không phải lỗi của Vũ Dương, là lỗi của ta.”Kim Phi nói: "Vũ Dương không biết chuyện rong biển và cá muối ở Đông Hải, †a biết nhưng ta lại quên mất. Cũng là ta nói với Vũ Dương rằng những năm tới có thể thiếu lương thực, cho nên Vũ Dương mới vội vàng chuyển lương thực từ GiangNam như vậy.Hiện tại, có rong biển và cá muối, cuộc khủng hoảng lương thực ở Xuyên Thục đã tạm thời được giải quyết, chúng ta không cần nhiều lương thực như vậy.”"Anh rể, trước khi chuyển lương thực, huynh và bệ hạ không biết chuyện Giang Nam thiếu lương thực sao?" Tiểu Nga ngẩng đầu hỏi.Vừa hỏi xong, cô bé đã thấy tỷ tỷ đang trừng mắt nhìn mình.Mặc dù không biết tại sao, nhưng đã nhanh chóng cúi đầu xuống và vùi mặt vào bát cơm.Kim Phi có biết về tình trạng thiếu lương thực ở Giang Nam trước khi chuyển lương thực không?Trên thực tế, y và Cửu công chúa đều biết.Nhưng đáp án cho câu hỏi này quá nặng nề, Kim Phi cảm thấy hổ thẹn, nhất thời không biết trả lời thế nào nên thở dài rồi đứng dậy.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 3271