Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 3475
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Nếu như vậy, lát nữa ta sẽ đi gặp Thiết đại nhân bàn bạc chuyện thành lập một xưởng cộng đồng." Cửu công chúa lại nhìn Tiểu Ngọc: “Còn ngươi hãy nhanh chóng xác nhận vị trí địa điểm!”“DạI” Tiểu Ngọc vội gật đầu nói dạ.Nói chuyện công việc xong, cuối cùng Cửu công chúa cũng bưng bát cơm lên và bắt đầu ăn.Vì lo lắng cho công việc nên Cửu công chúa ăn rất nhanh, vội vàng ăn hết cơm xong lại uống thêm một chén canh rồi dẫn Châu Nhi rời đi.Ngay khi cô ấy vừa đi thì Tiểu Ngọc cũng đã đi rồi.Trong phòng chỉ còn lại ba người nhàn rỗi là Kim Phi, Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương.“Nhuận Nương, canh gà hôm nay nấu không tệ rất thơm ngon.”Quan Hạ Nhi cầm chén cơm của Kim Phi nói: “Đương gia, chàng thấy thế nào?”Kim Phi mặc dù là một người đàn ông ngay thẳng, thì cũng biết lúc này phải nói gì.Thế nên mới quay qua giơ ngón tay cái cho Nhuận Nương: “Tay nghề nấu ăn của Nhuận Nương càng ngày càng tốt.”“Nếu đương gia thích thì uống thêm một chén nữa đi!” Nhuận Nương đỏ mặt, bưng cho Kim Phi thêm một chén nữa. Mấy đứa nhỏ không có ở nhà, đùi gà cũng rơi vào chén của Kim Phi."Đương gia, trong nồi còn nhiều canh gà lắm, ăn cơm xong chúng ta cùng nhau đưa cho Lộ Khiết muội một ít đi?"Quan Hạ Nhi vừa bưng chén ăn vừa nói: “Hình như Lộ Khiết muội rất thích canh gà.”"Không cần thiết đâu,' Kim Phi khẽ nhíu mày, cảm giác Quan Hạ Nhỉ qua lại có hơi thân thiết với Công chúa Lộ Khiết."Sao lại không cần, muội ấy đã cứu mạng chàng đó!" Quan Hạ Nhi nói: "Chỉ vì lý do này thì mỗi ngày ta tới chăm sóc cạnh giường muội ấy cũng không có gì quá đáng!"Quả thật cứu một mạng người là ơn nghĩa lớn nhất, Quan Hạ Nhỉ nói vậy cũng đúng.Nếu hôm đó Kim Phi không tình cờ gặp được Công chúa Lộ Khiết và Băng Nhi thì sợ là y đã lành ít dữ nhiều.Đối với Quan Hạ Nhi mà nói đó là trời sập.Trước đây Quan Hạ Nhi quan tâm đến Lộ Khiết cũng chỉ là hợp tác diễn kịch với Cửu công chúa, nhưng bây giờ Quan Hạ Nhi thực sự biết ơn Công chúa Lộ Khiết từ tận đáy lòng, nên ngày nào ít nhất cũng mang này mang kia đến thăm một lần.Bây giờ, trong nhà Công chúa Lộ Khiết toàn là đồ Quan Hạ Nhi đưa tới.Kim Phi biết Quan Hạ Nhi để tâm tới Công chúa Lộ Khiết như vậy cũng là vì y, nên cũng đành gật đầu đồng ý: "Được rồi, lát nữa ta đi thăm với nàng.”"Vậy còn chưa đủ đâu đấy!”Lúc này Quan Hạ Nhi mới hài lòng. “Thiết Chùy, cho xe ngựa tới đây.” Kim Phi hô ra ngoài cửa.Lúc này nắng quá gắt, Kim Phi sợ Quan Hạ Nhi bị cháy nắng nên mới cho xe ngựa đến.Khi họ ăn xong, xe ngựa cũng đã đến. Quan Hạ Nhi tay trái cầm giỏ cơm, tay phải ôm tay Kim Phi bước lên xe ngựa.Họ đến nơi Công chúa Lộ Khiết ở, đúng lúc thấy Băng Nhi bưng khay đi vào nhà chính.Băng Nhi cũng nhìn thấy Kim Phi và Quan Hạ Nhi, nên dừng bước chân lại cúi chào hai người họ."Băng Nhi cô nương, các ngươi vẫn chưa ăn cơm sao?" Quan Hạ Nhi liếc nhìn mâm cơm, thấy trong đó có một đĩa dưa muối và một bát cơm đã nhíu mày hỏi: "Băng Nhi cô nương, buổi trưa Lộ Khiết muội muội ăn cái này sao?"Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
"Nếu như vậy, lát nữa ta sẽ đi gặp Thiết đại nhân bàn bạc chuyện thành lập một xưởng cộng đồng." Cửu công chúa lại nhìn Tiểu Ngọc: “Còn ngươi hãy nhanh chóng xác nhận vị trí địa điểm!”
“DạI” Tiểu Ngọc vội gật đầu nói dạ.
Nói chuyện công việc xong, cuối cùng Cửu công chúa cũng bưng bát cơm lên và bắt đầu ăn.
Vì lo lắng cho công việc nên Cửu công chúa ăn rất nhanh, vội vàng ăn hết cơm xong lại uống thêm một chén canh rồi dẫn Châu Nhi rời đi.
Ngay khi cô ấy vừa đi thì Tiểu Ngọc cũng đã đi rồi.
Trong phòng chỉ còn lại ba người nhàn rỗi là Kim Phi, Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương.
“Nhuận Nương, canh gà hôm nay nấu không tệ rất thơm ngon.”
Quan Hạ Nhi cầm chén cơm của Kim Phi nói: “Đương gia, chàng thấy thế nào?”
Kim Phi mặc dù là một người đàn ông ngay thẳng, thì cũng biết lúc này phải nói gì.
Thế nên mới quay qua giơ ngón tay cái cho Nhuận Nương: “Tay nghề nấu ăn của Nhuận Nương càng ngày càng tốt.”
“Nếu đương gia thích thì uống thêm một chén nữa đi!” Nhuận Nương đỏ mặt, bưng cho Kim Phi thêm một chén nữa. Mấy đứa nhỏ không có ở nhà, đùi gà cũng rơi vào chén của Kim Phi.
"Đương gia, trong nồi còn nhiều canh gà lắm, ăn cơm xong chúng ta cùng nhau đưa cho Lộ Khiết muội một ít đi?"
Quan Hạ Nhi vừa bưng chén ăn vừa nói: “Hình như Lộ Khiết muội rất thích canh gà.”
"Không cần thiết đâu,' Kim Phi khẽ nhíu mày, cảm giác Quan Hạ Nhỉ qua lại có hơi thân thiết với Công chúa Lộ Khiết.
"Sao lại không cần, muội ấy đã cứu mạng chàng đó!" Quan Hạ Nhi nói: "Chỉ vì lý do này thì mỗi ngày ta tới chăm sóc cạnh giường muội ấy cũng không có gì quá đáng!"
Quả thật cứu một mạng người là ơn nghĩa lớn nhất, Quan Hạ Nhỉ nói vậy cũng đúng.
Nếu hôm đó Kim Phi không tình cờ gặp được Công chúa Lộ Khiết và Băng Nhi thì sợ là y đã lành ít dữ nhiều.
Đối với Quan Hạ Nhi mà nói đó là trời sập.
Trước đây Quan Hạ Nhi quan tâm đến Lộ Khiết cũng chỉ là hợp tác diễn kịch với Cửu công chúa, nhưng bây giờ Quan Hạ Nhi thực sự biết ơn Công chúa Lộ Khiết từ tận đáy lòng, nên ngày nào ít nhất cũng mang này mang kia đến thăm một lần.
Bây giờ, trong nhà Công chúa Lộ Khiết toàn là đồ Quan Hạ Nhi đưa tới.
Kim Phi biết Quan Hạ Nhi để tâm tới Công chúa Lộ Khiết như vậy cũng là vì y, nên cũng đành gật đầu đồng ý: "Được rồi, lát nữa ta đi thăm với nàng.”
"Vậy còn chưa đủ đâu đấy!”
Lúc này Quan Hạ Nhi mới hài lòng. “Thiết Chùy, cho xe ngựa tới đây.” Kim Phi hô ra ngoài cửa.
Lúc này nắng quá gắt, Kim Phi sợ Quan Hạ Nhi bị cháy nắng nên mới cho xe ngựa đến.
Khi họ ăn xong, xe ngựa cũng đã đến. Quan Hạ Nhi tay trái cầm giỏ cơm, tay phải ôm tay Kim Phi bước lên xe ngựa.
Họ đến nơi Công chúa Lộ Khiết ở, đúng lúc thấy Băng Nhi bưng khay đi vào nhà chính.
Băng Nhi cũng nhìn thấy Kim Phi và Quan Hạ Nhi, nên dừng bước chân lại cúi chào hai người họ.
"Băng Nhi cô nương, các ngươi vẫn chưa ăn cơm sao?" Quan Hạ Nhi liếc nhìn mâm cơm, thấy trong đó có một đĩa dưa muối và một bát cơm đã nhíu mày hỏi: "Băng Nhi cô nương, buổi trưa Lộ Khiết muội muội ăn cái này sao?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Nếu như vậy, lát nữa ta sẽ đi gặp Thiết đại nhân bàn bạc chuyện thành lập một xưởng cộng đồng." Cửu công chúa lại nhìn Tiểu Ngọc: “Còn ngươi hãy nhanh chóng xác nhận vị trí địa điểm!”“DạI” Tiểu Ngọc vội gật đầu nói dạ.Nói chuyện công việc xong, cuối cùng Cửu công chúa cũng bưng bát cơm lên và bắt đầu ăn.Vì lo lắng cho công việc nên Cửu công chúa ăn rất nhanh, vội vàng ăn hết cơm xong lại uống thêm một chén canh rồi dẫn Châu Nhi rời đi.Ngay khi cô ấy vừa đi thì Tiểu Ngọc cũng đã đi rồi.Trong phòng chỉ còn lại ba người nhàn rỗi là Kim Phi, Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương.“Nhuận Nương, canh gà hôm nay nấu không tệ rất thơm ngon.”Quan Hạ Nhi cầm chén cơm của Kim Phi nói: “Đương gia, chàng thấy thế nào?”Kim Phi mặc dù là một người đàn ông ngay thẳng, thì cũng biết lúc này phải nói gì.Thế nên mới quay qua giơ ngón tay cái cho Nhuận Nương: “Tay nghề nấu ăn của Nhuận Nương càng ngày càng tốt.”“Nếu đương gia thích thì uống thêm một chén nữa đi!” Nhuận Nương đỏ mặt, bưng cho Kim Phi thêm một chén nữa. Mấy đứa nhỏ không có ở nhà, đùi gà cũng rơi vào chén của Kim Phi."Đương gia, trong nồi còn nhiều canh gà lắm, ăn cơm xong chúng ta cùng nhau đưa cho Lộ Khiết muội một ít đi?"Quan Hạ Nhi vừa bưng chén ăn vừa nói: “Hình như Lộ Khiết muội rất thích canh gà.”"Không cần thiết đâu,' Kim Phi khẽ nhíu mày, cảm giác Quan Hạ Nhỉ qua lại có hơi thân thiết với Công chúa Lộ Khiết."Sao lại không cần, muội ấy đã cứu mạng chàng đó!" Quan Hạ Nhi nói: "Chỉ vì lý do này thì mỗi ngày ta tới chăm sóc cạnh giường muội ấy cũng không có gì quá đáng!"Quả thật cứu một mạng người là ơn nghĩa lớn nhất, Quan Hạ Nhỉ nói vậy cũng đúng.Nếu hôm đó Kim Phi không tình cờ gặp được Công chúa Lộ Khiết và Băng Nhi thì sợ là y đã lành ít dữ nhiều.Đối với Quan Hạ Nhi mà nói đó là trời sập.Trước đây Quan Hạ Nhi quan tâm đến Lộ Khiết cũng chỉ là hợp tác diễn kịch với Cửu công chúa, nhưng bây giờ Quan Hạ Nhi thực sự biết ơn Công chúa Lộ Khiết từ tận đáy lòng, nên ngày nào ít nhất cũng mang này mang kia đến thăm một lần.Bây giờ, trong nhà Công chúa Lộ Khiết toàn là đồ Quan Hạ Nhi đưa tới.Kim Phi biết Quan Hạ Nhi để tâm tới Công chúa Lộ Khiết như vậy cũng là vì y, nên cũng đành gật đầu đồng ý: "Được rồi, lát nữa ta đi thăm với nàng.”"Vậy còn chưa đủ đâu đấy!”Lúc này Quan Hạ Nhi mới hài lòng. “Thiết Chùy, cho xe ngựa tới đây.” Kim Phi hô ra ngoài cửa.Lúc này nắng quá gắt, Kim Phi sợ Quan Hạ Nhi bị cháy nắng nên mới cho xe ngựa đến.Khi họ ăn xong, xe ngựa cũng đã đến. Quan Hạ Nhi tay trái cầm giỏ cơm, tay phải ôm tay Kim Phi bước lên xe ngựa.Họ đến nơi Công chúa Lộ Khiết ở, đúng lúc thấy Băng Nhi bưng khay đi vào nhà chính.Băng Nhi cũng nhìn thấy Kim Phi và Quan Hạ Nhi, nên dừng bước chân lại cúi chào hai người họ."Băng Nhi cô nương, các ngươi vẫn chưa ăn cơm sao?" Quan Hạ Nhi liếc nhìn mâm cơm, thấy trong đó có một đĩa dưa muối và một bát cơm đã nhíu mày hỏi: "Băng Nhi cô nương, buổi trưa Lộ Khiết muội muội ăn cái này sao?"Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!