Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 3484

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Cửu công chúa cũng vì suy nghĩ kỳ lạ này nên mới nói đầu hắn bị cửa kẹp. Kim Phi cũng có chút dở khóc dở cười.Đừng nói y, ngay cả nguyên chủ cũng không có chút ấn tượng nào đối với hắn.Kim Phi không hề biết hắn đã đến làng Tây Hà làm việc, cũng sẽ không chèn ép một tú tài không quan trọng.Thật ra, lúc đầu Trần tú tài cũng không tự mình đa tình như vậy, tất cả đều bắt nguồn từ một người bán hàng rong.Năm ngoái hắn về thăm người thân, gặp một người bán hàng rong buôn bán bánh táo tàu, hai người gặp nhau ở trong làng, người bán hàng rong thấy Trần tú tài ăn nói không giống người dân bình thường, đã nói chuyện với Trần tú tài thêm mấy câu.Sau này mới biết Trần tú tài là tú tài, còn làm quan văn ở tiêu cục Trấn Viễn nên rất bội phục hắn, nói phải cảm ơn tiêu cục Trấn Viễn đã tiêu diệt thổ phỉ, người bán hàng rong mới dám ra ngoài buôn bán.Cuối cùng còn kéo Trần tú tài lên trấn ăn cơm. Trần tú tài không từ chối được nên đã đi cùng người bán hàng rong. Trong bữa cơm, người bán hàng rong luôn tâng bốc nịnh hót Trần tú tài.Trần tú tài được tâng bốc đến mức không nhịn được đã kể chuyện bản thân làm việc ở xưởng thuốc nổ.Lúc đó người bán hàng rong không hỏi gì nhiều, mà nói gần đây muốn bán bánh táo tàu gần làng Trần Gia, muốn ở nhờ ở nhà Trần tú tài mấy ngày.Phần tử tri thức da mặt mỏng, Trần tú tài lại vừa ăn cơm của người ta, hơn nữa đối phương luôn sùng bái ngưỡng mộ hắn nên Trần tú tài đã không từ chối đối phương, để đối phương sống ở phòng phụ nhà mình.Mấy ngày sau đó, cứ giữa trưa người bán hàng rong sẽ quay về, trò chuyện với Trần tú tài.Dần dần, lại nói đến chuyện làm việc ở xưởng thuốc nổ.Thế là người bán hàng rong nói vì Trần tú tài thi đậu tú tài, Kim Phi không thi đậu tú tài, nên đã ghen ghét Trần tú tài, cố ý điều hắn xuống xưởng thuốc nổ, không để hắn chuyển đến nơi khác.Khi đó tiêu cục Trấn Viễn đang trong thời gian mở rộng, rất nhiều nhân viên hộ tống kì cựu cùng Trần tú tài tham gia vào quân đội, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi đã được thăng chức lên làm đội trưởng, trung đội trưởng, thậm chí có một số người đã lên làm đại đội trưởng.Mà Trần tú tài đến làm việc ở xưởng thuốc nổ, vẫn chưa được thăng chức lần nào.Sau khi nghe người bán hàng rong 'phân tích”, Trần tú tài đã quên đi việc đến làm việc ở xưởng thuốc nổ là lựa chọn của bản thân hắn, dần đồng ý với quan điểm của người bán hàng rong, nghĩ rằng Kim Phi đố ky hắn.Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Cửu công chúa cũng vì suy nghĩ kỳ lạ này nên mới nói đầu hắn bị cửa kẹp. Kim Phi cũng có chút dở khóc dở cười.

Đừng nói y, ngay cả nguyên chủ cũng không có chút ấn tượng nào đối với hắn.

Kim Phi không hề biết hắn đã đến làng Tây Hà làm việc, cũng sẽ không chèn ép một tú tài không quan trọng.

Thật ra, lúc đầu Trần tú tài cũng không tự mình đa tình như vậy, tất cả đều bắt nguồn từ một người bán hàng rong.

Năm ngoái hắn về thăm người thân, gặp một người bán hàng rong buôn bán bánh táo tàu, hai người gặp nhau ở trong làng, người bán hàng rong thấy Trần tú tài ăn nói không giống người dân bình thường, đã nói chuyện với Trần tú tài thêm mấy câu.

Sau này mới biết Trần tú tài là tú tài, còn làm quan văn ở tiêu cục Trấn Viễn nên rất bội phục hắn, nói phải cảm ơn tiêu cục Trấn Viễn đã tiêu diệt thổ phỉ, người bán hàng rong mới dám ra ngoài buôn bán.

Cuối cùng còn kéo Trần tú tài lên trấn ăn cơm. Trần tú tài không từ chối được nên đã đi cùng người bán hàng rong. Trong bữa cơm, người bán hàng rong luôn tâng bốc nịnh hót Trần tú tài.

Trần tú tài được tâng bốc đến mức không nhịn được đã kể chuyện bản thân làm việc ở xưởng thuốc nổ.

Lúc đó người bán hàng rong không hỏi gì nhiều, mà nói gần đây muốn bán bánh táo tàu gần làng Trần Gia, muốn ở nhờ ở nhà Trần tú tài mấy ngày.

Phần tử tri thức da mặt mỏng, Trần tú tài lại vừa ăn cơm của người ta, hơn nữa đối phương luôn sùng bái ngưỡng mộ hắn nên Trần tú tài đã không từ chối đối phương, để đối phương sống ở phòng phụ nhà mình.

Mấy ngày sau đó, cứ giữa trưa người bán hàng rong sẽ quay về, trò chuyện với Trần tú tài.

Dần dần, lại nói đến chuyện làm việc ở xưởng thuốc nổ.

Thế là người bán hàng rong nói vì Trần tú tài thi đậu tú tài, Kim Phi không thi đậu tú tài, nên đã ghen ghét Trần tú tài, cố ý điều hắn xuống xưởng thuốc nổ, không để hắn chuyển đến nơi khác.

Khi đó tiêu cục Trấn Viễn đang trong thời gian mở rộng, rất nhiều nhân viên hộ tống kì cựu cùng Trần tú tài tham gia vào quân đội, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi đã được thăng chức lên làm đội trưởng, trung đội trưởng, thậm chí có một số người đã lên làm đại đội trưởng.

Mà Trần tú tài đến làm việc ở xưởng thuốc nổ, vẫn chưa được thăng chức lần nào.

Sau khi nghe người bán hàng rong 'phân tích”, Trần tú tài đã quên đi việc đến làm việc ở xưởng thuốc nổ là lựa chọn của bản thân hắn, dần đồng ý với quan điểm của người bán hàng rong, nghĩ rằng Kim Phi đố ky hắn.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Cửu công chúa cũng vì suy nghĩ kỳ lạ này nên mới nói đầu hắn bị cửa kẹp. Kim Phi cũng có chút dở khóc dở cười.Đừng nói y, ngay cả nguyên chủ cũng không có chút ấn tượng nào đối với hắn.Kim Phi không hề biết hắn đã đến làng Tây Hà làm việc, cũng sẽ không chèn ép một tú tài không quan trọng.Thật ra, lúc đầu Trần tú tài cũng không tự mình đa tình như vậy, tất cả đều bắt nguồn từ một người bán hàng rong.Năm ngoái hắn về thăm người thân, gặp một người bán hàng rong buôn bán bánh táo tàu, hai người gặp nhau ở trong làng, người bán hàng rong thấy Trần tú tài ăn nói không giống người dân bình thường, đã nói chuyện với Trần tú tài thêm mấy câu.Sau này mới biết Trần tú tài là tú tài, còn làm quan văn ở tiêu cục Trấn Viễn nên rất bội phục hắn, nói phải cảm ơn tiêu cục Trấn Viễn đã tiêu diệt thổ phỉ, người bán hàng rong mới dám ra ngoài buôn bán.Cuối cùng còn kéo Trần tú tài lên trấn ăn cơm. Trần tú tài không từ chối được nên đã đi cùng người bán hàng rong. Trong bữa cơm, người bán hàng rong luôn tâng bốc nịnh hót Trần tú tài.Trần tú tài được tâng bốc đến mức không nhịn được đã kể chuyện bản thân làm việc ở xưởng thuốc nổ.Lúc đó người bán hàng rong không hỏi gì nhiều, mà nói gần đây muốn bán bánh táo tàu gần làng Trần Gia, muốn ở nhờ ở nhà Trần tú tài mấy ngày.Phần tử tri thức da mặt mỏng, Trần tú tài lại vừa ăn cơm của người ta, hơn nữa đối phương luôn sùng bái ngưỡng mộ hắn nên Trần tú tài đã không từ chối đối phương, để đối phương sống ở phòng phụ nhà mình.Mấy ngày sau đó, cứ giữa trưa người bán hàng rong sẽ quay về, trò chuyện với Trần tú tài.Dần dần, lại nói đến chuyện làm việc ở xưởng thuốc nổ.Thế là người bán hàng rong nói vì Trần tú tài thi đậu tú tài, Kim Phi không thi đậu tú tài, nên đã ghen ghét Trần tú tài, cố ý điều hắn xuống xưởng thuốc nổ, không để hắn chuyển đến nơi khác.Khi đó tiêu cục Trấn Viễn đang trong thời gian mở rộng, rất nhiều nhân viên hộ tống kì cựu cùng Trần tú tài tham gia vào quân đội, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi đã được thăng chức lên làm đội trưởng, trung đội trưởng, thậm chí có một số người đã lên làm đại đội trưởng.Mà Trần tú tài đến làm việc ở xưởng thuốc nổ, vẫn chưa được thăng chức lần nào.Sau khi nghe người bán hàng rong 'phân tích”, Trần tú tài đã quên đi việc đến làm việc ở xưởng thuốc nổ là lựa chọn của bản thân hắn, dần đồng ý với quan điểm của người bán hàng rong, nghĩ rằng Kim Phi đố ky hắn.Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 3484