Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 3516

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Tuy rằng Nathan không biết thân phận của Đại Tráng, nhưng suốt cả đường đi, từ thái độ của các nhân viên hộ tống khác với Đại Tráng, ông ta đoán địa vị của anh ta ở tiêu cục Trấn Viễn có lẽ không hề thấp.Cho nên thái độ của ông ta vô cùng tốt: “Tráng sĩ, mời ngài nói!”“Chúng ta phát hiện ở vùng bên cạnh có một nhóm quân địch, muốn ngươi theo chúng ta đi xem có phải người bộ lạc Thương Ưng phái tới hay không!” Đại Tráng đáp.“Người của bộ lạc Thương Ưng tới nhanh như vậy sao?” Vẻ mặt của Nathan nhanh chóng trở nên nghiêm trọng.Nhưng thật ra trong thâm tâm ông ta đang rất vui mừng.Nếu bộ lạc Thương Ưng và Xuyên Thục xảy ra mâu thuần, vậy thì người của bộ lạc Hắc Hổ sẽ không phải hợp tác với Kim Phi nữa, mà lúc ấy Xuyên Thục đương nhiên sẽ đối phó với Thương Ưng.Đại Tráng không phải Cửu công chúa nên không nhìn thấy được những toán tính của Nathan, nói tiếp: “Bây giờ chúng ta không thể chắc chắn được đấy có phải người của bộ lạc Thương Ưng hay không, nên muốn nhờ ngươi xác nhận giúp, có được không?”Thật ra trong lòng Nathan rất muốn, nhưng lại giả bộ khó xử: “Nhưng chúng ta còn phải nhanh trở về báo cho đại vương...”Chưa để ông ta nói xong, Đại Tráng đã nói: “Vậy được rồi, sau khi hạ cánh, các ngươi đi đi!”Nathan nghĩ Đại Tráng sẽ thương lượng với ông ta một chút, ông ta sẽ nhân cơ hội này đòi tý điều kiện, không ngờ Đại Tráng lại trả lời dứt khoát như vậy.Bây giờ ông ta lại không biết làm sao.Nathan thật sự muốn đi xem xem, đám người đó có phải là người của bộ lạc Thương Ưng hay không.Vừa mới từ chối Đại Tráng, rồi lại quay sang chủ động yêu cầu thì cũng xấu hổ thật đấy.Nhưng với tư cách là một sứ giả, không biết xấu hổ chính là tố chất cơ bản.Nghĩ tới việc này quan trọng như vậy, Nathan cười mỉa, nói: “Tráng sĩ, ngài nghe ta nói hết đãt”Đại Tráng không nói gì thêm, nên Nathan nói tiếp: “Nếu sau khi xong việc, tráng sĩ có thể đưa chúng ta qua ngọn núi Đăng Giá kia, vậy thì ta có thể đi xem một chút!”Không ngờ Đại Tráng lại từ chối thẳng thừng: “Xin lỗi, phi thuyền không thuộc quyền quản lý của ta, ta không thể đồng ý với ngươi được!”Tới tận bây giờ, Nathan chưa từng gặp được người nào mà ngay thẳng như thế này, suýt chút nữa không thở được.Sau khi ép chính mình tỉnh táo lại, ông ta mặt dày nói tiếp: “Thôi, nếu tráng sĩ đã lên tiếng, cứ để ta đi cùng ngài vậy!”Dù Đại Tráng có đơn thuần tới mức nào, lúc này anh ta cũng nhận ra phản ứng của Nathan không được bình thường.Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Tuy rằng Nathan không biết thân phận của Đại Tráng, nhưng suốt cả đường đi, từ thái độ của các nhân viên hộ tống khác với Đại Tráng, ông ta đoán địa vị của anh ta ở tiêu cục Trấn Viễn có lẽ không hề thấp.

Cho nên thái độ của ông ta vô cùng tốt: “Tráng sĩ, mời ngài nói!”

“Chúng ta phát hiện ở vùng bên cạnh có một nhóm quân địch, muốn ngươi theo chúng ta đi xem có phải người bộ lạc Thương Ưng phái tới hay không!” Đại Tráng đáp.

“Người của bộ lạc Thương Ưng tới nhanh như vậy sao?” Vẻ mặt của Nathan nhanh chóng trở nên nghiêm trọng.

Nhưng thật ra trong thâm tâm ông ta đang rất vui mừng.

Nếu bộ lạc Thương Ưng và Xuyên Thục xảy ra mâu thuần, vậy thì người của bộ lạc Hắc Hổ sẽ không phải hợp tác với Kim Phi nữa, mà lúc ấy Xuyên Thục đương nhiên sẽ đối phó với Thương Ưng.

Đại Tráng không phải Cửu công chúa nên không nhìn thấy được những toán tính của Nathan, nói tiếp: “Bây giờ chúng ta không thể chắc chắn được đấy có phải người của bộ lạc Thương Ưng hay không, nên muốn nhờ ngươi xác nhận giúp, có được không?”

Thật ra trong lòng Nathan rất muốn, nhưng lại giả bộ khó xử: “Nhưng chúng ta còn phải nhanh trở về báo cho đại vương...”

Chưa để ông ta nói xong, Đại Tráng đã nói: “Vậy được rồi, sau khi hạ cánh, các ngươi đi đi!”

Nathan nghĩ Đại Tráng sẽ thương lượng với ông ta một chút, ông ta sẽ nhân cơ hội này đòi tý điều kiện, không ngờ Đại Tráng lại trả lời dứt khoát như vậy.

Bây giờ ông ta lại không biết làm sao.

Nathan thật sự muốn đi xem xem, đám người đó có phải là người của bộ lạc Thương Ưng hay không.

Vừa mới từ chối Đại Tráng, rồi lại quay sang chủ động yêu cầu thì cũng xấu hổ thật đấy.

Nhưng với tư cách là một sứ giả, không biết xấu hổ chính là tố chất cơ bản.

Nghĩ tới việc này quan trọng như vậy, Nathan cười mỉa, nói: “Tráng sĩ, ngài nghe ta nói hết đãt”

Đại Tráng không nói gì thêm, nên Nathan nói tiếp: “Nếu sau khi xong việc, tráng sĩ có thể đưa chúng ta qua ngọn núi Đăng Giá kia, vậy thì ta có thể đi xem một chút!”

Không ngờ Đại Tráng lại từ chối thẳng thừng: “Xin lỗi, phi thuyền không thuộc quyền quản lý của ta, ta không thể đồng ý với ngươi được!”

Tới tận bây giờ, Nathan chưa từng gặp được người nào mà ngay thẳng như thế này, suýt chút nữa không thở được.

Sau khi ép chính mình tỉnh táo lại, ông ta mặt dày nói tiếp: “Thôi, nếu tráng sĩ đã lên tiếng, cứ để ta đi cùng ngài vậy!”

Dù Đại Tráng có đơn thuần tới mức nào, lúc này anh ta cũng nhận ra phản ứng của Nathan không được bình thường.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Tuy rằng Nathan không biết thân phận của Đại Tráng, nhưng suốt cả đường đi, từ thái độ của các nhân viên hộ tống khác với Đại Tráng, ông ta đoán địa vị của anh ta ở tiêu cục Trấn Viễn có lẽ không hề thấp.Cho nên thái độ của ông ta vô cùng tốt: “Tráng sĩ, mời ngài nói!”“Chúng ta phát hiện ở vùng bên cạnh có một nhóm quân địch, muốn ngươi theo chúng ta đi xem có phải người bộ lạc Thương Ưng phái tới hay không!” Đại Tráng đáp.“Người của bộ lạc Thương Ưng tới nhanh như vậy sao?” Vẻ mặt của Nathan nhanh chóng trở nên nghiêm trọng.Nhưng thật ra trong thâm tâm ông ta đang rất vui mừng.Nếu bộ lạc Thương Ưng và Xuyên Thục xảy ra mâu thuần, vậy thì người của bộ lạc Hắc Hổ sẽ không phải hợp tác với Kim Phi nữa, mà lúc ấy Xuyên Thục đương nhiên sẽ đối phó với Thương Ưng.Đại Tráng không phải Cửu công chúa nên không nhìn thấy được những toán tính của Nathan, nói tiếp: “Bây giờ chúng ta không thể chắc chắn được đấy có phải người của bộ lạc Thương Ưng hay không, nên muốn nhờ ngươi xác nhận giúp, có được không?”Thật ra trong lòng Nathan rất muốn, nhưng lại giả bộ khó xử: “Nhưng chúng ta còn phải nhanh trở về báo cho đại vương...”Chưa để ông ta nói xong, Đại Tráng đã nói: “Vậy được rồi, sau khi hạ cánh, các ngươi đi đi!”Nathan nghĩ Đại Tráng sẽ thương lượng với ông ta một chút, ông ta sẽ nhân cơ hội này đòi tý điều kiện, không ngờ Đại Tráng lại trả lời dứt khoát như vậy.Bây giờ ông ta lại không biết làm sao.Nathan thật sự muốn đi xem xem, đám người đó có phải là người của bộ lạc Thương Ưng hay không.Vừa mới từ chối Đại Tráng, rồi lại quay sang chủ động yêu cầu thì cũng xấu hổ thật đấy.Nhưng với tư cách là một sứ giả, không biết xấu hổ chính là tố chất cơ bản.Nghĩ tới việc này quan trọng như vậy, Nathan cười mỉa, nói: “Tráng sĩ, ngài nghe ta nói hết đãt”Đại Tráng không nói gì thêm, nên Nathan nói tiếp: “Nếu sau khi xong việc, tráng sĩ có thể đưa chúng ta qua ngọn núi Đăng Giá kia, vậy thì ta có thể đi xem một chút!”Không ngờ Đại Tráng lại từ chối thẳng thừng: “Xin lỗi, phi thuyền không thuộc quyền quản lý của ta, ta không thể đồng ý với ngươi được!”Tới tận bây giờ, Nathan chưa từng gặp được người nào mà ngay thẳng như thế này, suýt chút nữa không thở được.Sau khi ép chính mình tỉnh táo lại, ông ta mặt dày nói tiếp: “Thôi, nếu tráng sĩ đã lên tiếng, cứ để ta đi cùng ngài vậy!”Dù Đại Tráng có đơn thuần tới mức nào, lúc này anh ta cũng nhận ra phản ứng của Nathan không được bình thường.Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Chương 3516