Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 3524
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nathan đang tò mò xem các cựu binh đang làm gì, Đại Tráng đã cầm một chiếc ba lô ném qua cho ông ta: “Này, cái này là của ngươi!”“Đây là cái gì?” Nathan vừa cầm lấy ba lô vừa hỏi. “Cái này là dù nhảy!” Đại Tráng vừa gài nút vừa trả lời. “Dù nhảy?”Trước kia Nathan vẫn rất tò mò về dù nhảy, luôn muốn có một chiếc nhưng mãi vẫn không có được.Bây giờ ông ta đã có được nó nhưng chẳng cảm thấy vui vẻ chút nào: “Chúng ta sẽ nhảy xuống từ đây sao?”Giọng nói ông ta hơi run run.“Đúng vậy!” Đại Tráng trả lời: “Huynh đệ bên đội bay nói gió phía dưới quá loạn nên không phù hợp để hạ cánh phi thuyền, hơn nữa, phi thuyền lại là mục tiêu quá lớn, rất dễ bị kẻ địch phát hiện nên kêu chúng ta nhảy dù xuống!”“Nhưng ta chưa từng nhảy thử bao giờ!” Nathan nhìn xuống dưới một cái, mặt mũi tái xanh.Thật ra là trước đây ông ta đã từng tưởng tượng rằng, nếu ông ta nhảy dù từ trên trời xuống đất sẽ oai phong biết bao nhiêu.Nhưng khi cơ hội đến ông ta lại chùn bước.Chuyện này thật sự không thể trách Nathan được, nếu trước kia chưa từng nhìn thấy dù nhảy, giờ lại bị bắt phải nhảy dù thì ai mà không sợ.“Không sao đâu, luôn có những lần đầu tiên, cứ làm quen điĐại Tráng khoác ba lô lên lưng Nathan, vừa giúp ông ta thắt dây đai ở ngực và đùi lại, vừa giải thích: “Nhảy dù rất dễ cũng rất an toàn, sau khi nhảy xuống được †ầm bảy mươi tiếng đếm, ngươi kéo sợi dây này ra là được! Nhớ rõ, không được đếm quá nhanh, cũng không được đếm quá chậm!”Nói rồi, Đại Tráng cầm nút thắt nhét vào tay Nathan, còn đếm thử vài tiếng làm mẫu cho Nathan xem, sau đó mặc kệ Nathan có nhớ hay không, anh ta quay sang kiểm tra nút thắt cho những người khác.Cả người của Nathan tê rần, vừa nắm nút thắt vừa lập lại lời nói của Đại Tráng trong vô thức: “Đếm được bảy chục nhịp thì kéo sợi dây này ra, đếm được bảy chục nhịp thì kéo sợi dây này ra...”Sau khi Đại Tráng kiểm tra xong, anh ta gật đầu với phi công.Phi công cầm ống nhòm lên quan sát một lúc, sau đó điều chỉnh máy hơi nước một chút rồi giơ ngón tay lên với Đại Tráng.Đại Tráng mở cửa lan can của phi thuyền ra, sau đó kéo Nathan lại: “Ngươi xuống trước!”Nathan nhìn xuống dưới một cái, run rẩy nói: “Tráng sĩ, cho những người khác xuống trước đi...”Nhưng Đại Tráng hoàn toàn không để ý tới ông ta, chỉ nhắc lại lần nữa: “Nhớ rõ, đếm được bảy mươi nhịp là kéo dùi”Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Nathan đang tò mò xem các cựu binh đang làm gì, Đại Tráng đã cầm một chiếc ba lô ném qua cho ông ta: “Này, cái này là của ngươi!”
“Đây là cái gì?” Nathan vừa cầm lấy ba lô vừa hỏi. “Cái này là dù nhảy!” Đại Tráng vừa gài nút vừa trả lời. “Dù nhảy?”
Trước kia Nathan vẫn rất tò mò về dù nhảy, luôn muốn có một chiếc nhưng mãi vẫn không có được.
Bây giờ ông ta đã có được nó nhưng chẳng cảm thấy vui vẻ chút nào: “Chúng ta sẽ nhảy xuống từ đây sao?”
Giọng nói ông ta hơi run run.
“Đúng vậy!” Đại Tráng trả lời: “Huynh đệ bên đội bay nói gió phía dưới quá loạn nên không phù hợp để hạ cánh phi thuyền, hơn nữa, phi thuyền lại là mục tiêu quá lớn, rất dễ bị kẻ địch phát hiện nên kêu chúng ta nhảy dù xuống!”
“Nhưng ta chưa từng nhảy thử bao giờ!” Nathan nhìn xuống dưới một cái, mặt mũi tái xanh.
Thật ra là trước đây ông ta đã từng tưởng tượng rằng, nếu ông ta nhảy dù từ trên trời xuống đất sẽ oai phong biết bao nhiêu.
Nhưng khi cơ hội đến ông ta lại chùn bước.
Chuyện này thật sự không thể trách Nathan được, nếu trước kia chưa từng nhìn thấy dù nhảy, giờ lại bị bắt phải nhảy dù thì ai mà không sợ.
“Không sao đâu, luôn có những lần đầu tiên, cứ làm quen đi
Đại Tráng khoác ba lô lên lưng Nathan, vừa giúp ông ta thắt dây đai ở ngực và đùi lại, vừa giải thích: “Nhảy dù rất dễ cũng rất an toàn, sau khi nhảy xuống được †ầm bảy mươi tiếng đếm, ngươi kéo sợi dây này ra là được! Nhớ rõ, không được đếm quá nhanh, cũng không được đếm quá chậm!”
Nói rồi, Đại Tráng cầm nút thắt nhét vào tay Nathan, còn đếm thử vài tiếng làm mẫu cho Nathan xem, sau đó mặc kệ Nathan có nhớ hay không, anh ta quay sang kiểm tra nút thắt cho những người khác.
Cả người của Nathan tê rần, vừa nắm nút thắt vừa lập lại lời nói của Đại Tráng trong vô thức: “Đếm được bảy chục nhịp thì kéo sợi dây này ra, đếm được bảy chục nhịp thì kéo sợi dây này ra...”
Sau khi Đại Tráng kiểm tra xong, anh ta gật đầu với phi công.
Phi công cầm ống nhòm lên quan sát một lúc, sau đó điều chỉnh máy hơi nước một chút rồi giơ ngón tay lên với Đại Tráng.
Đại Tráng mở cửa lan can của phi thuyền ra, sau đó kéo Nathan lại: “Ngươi xuống trước!”
Nathan nhìn xuống dưới một cái, run rẩy nói: “Tráng sĩ, cho những người khác xuống trước đi...”
Nhưng Đại Tráng hoàn toàn không để ý tới ông ta, chỉ nhắc lại lần nữa: “Nhớ rõ, đếm được bảy mươi nhịp là kéo dùi”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nathan đang tò mò xem các cựu binh đang làm gì, Đại Tráng đã cầm một chiếc ba lô ném qua cho ông ta: “Này, cái này là của ngươi!”“Đây là cái gì?” Nathan vừa cầm lấy ba lô vừa hỏi. “Cái này là dù nhảy!” Đại Tráng vừa gài nút vừa trả lời. “Dù nhảy?”Trước kia Nathan vẫn rất tò mò về dù nhảy, luôn muốn có một chiếc nhưng mãi vẫn không có được.Bây giờ ông ta đã có được nó nhưng chẳng cảm thấy vui vẻ chút nào: “Chúng ta sẽ nhảy xuống từ đây sao?”Giọng nói ông ta hơi run run.“Đúng vậy!” Đại Tráng trả lời: “Huynh đệ bên đội bay nói gió phía dưới quá loạn nên không phù hợp để hạ cánh phi thuyền, hơn nữa, phi thuyền lại là mục tiêu quá lớn, rất dễ bị kẻ địch phát hiện nên kêu chúng ta nhảy dù xuống!”“Nhưng ta chưa từng nhảy thử bao giờ!” Nathan nhìn xuống dưới một cái, mặt mũi tái xanh.Thật ra là trước đây ông ta đã từng tưởng tượng rằng, nếu ông ta nhảy dù từ trên trời xuống đất sẽ oai phong biết bao nhiêu.Nhưng khi cơ hội đến ông ta lại chùn bước.Chuyện này thật sự không thể trách Nathan được, nếu trước kia chưa từng nhìn thấy dù nhảy, giờ lại bị bắt phải nhảy dù thì ai mà không sợ.“Không sao đâu, luôn có những lần đầu tiên, cứ làm quen điĐại Tráng khoác ba lô lên lưng Nathan, vừa giúp ông ta thắt dây đai ở ngực và đùi lại, vừa giải thích: “Nhảy dù rất dễ cũng rất an toàn, sau khi nhảy xuống được †ầm bảy mươi tiếng đếm, ngươi kéo sợi dây này ra là được! Nhớ rõ, không được đếm quá nhanh, cũng không được đếm quá chậm!”Nói rồi, Đại Tráng cầm nút thắt nhét vào tay Nathan, còn đếm thử vài tiếng làm mẫu cho Nathan xem, sau đó mặc kệ Nathan có nhớ hay không, anh ta quay sang kiểm tra nút thắt cho những người khác.Cả người của Nathan tê rần, vừa nắm nút thắt vừa lập lại lời nói của Đại Tráng trong vô thức: “Đếm được bảy chục nhịp thì kéo sợi dây này ra, đếm được bảy chục nhịp thì kéo sợi dây này ra...”Sau khi Đại Tráng kiểm tra xong, anh ta gật đầu với phi công.Phi công cầm ống nhòm lên quan sát một lúc, sau đó điều chỉnh máy hơi nước một chút rồi giơ ngón tay lên với Đại Tráng.Đại Tráng mở cửa lan can của phi thuyền ra, sau đó kéo Nathan lại: “Ngươi xuống trước!”Nathan nhìn xuống dưới một cái, run rẩy nói: “Tráng sĩ, cho những người khác xuống trước đi...”Nhưng Đại Tráng hoàn toàn không để ý tới ông ta, chỉ nhắc lại lần nữa: “Nhớ rõ, đếm được bảy mươi nhịp là kéo dùi”Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!