Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 3532
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Bình thường, phi thuyền cần phải bay lên một độ cao nhất định mới có thể bay.Nhưng đội trưởng của phi thuyền cũng không còn quan tâm đến chuyện này nữa, đợi đến khi giỏ treo của phi thuyền rời khỏi mặt đất, đã mở công suất của máy hơi nước lên mức tối đa, vừa bay lên vừa bay dọc theo thung lũng.Nê Thu đến báo tin trước đó cũng bị Đại Tráng gọi tới.Sau khi đếm hết số người, vừa kéo Nê Thu qua, nhét một cái túi dù để nhảy vào trong ngực anh ta: “Lúc nữa khi đến nơi, ngươi hãy nhảy dù xuống nói với Hầu Tử, những quân Dã Lang này là giả, quân Dã Lang thực sự có thể đã đi tấn công đập Đô Giang, bảo anh ta lập tức dẫn người ngồi phi thuyền về bảo vệ đập Đô Giang, bảo vệ tiên sinh, hiểu chưa?"“Vâng!” Nê Thu nghe thấy chuyện này có liên quan đến Kim Phi, nhanh chóng đeo túi dù vào và trèo ra bên ngoài lan can.Chờ đến khi phi thuyền đi qua kênh Mô Ngư, Nê Thu đã nhảy xuống.Nê Thu là một binh lính trinh sát cũ, có nhiều kinh nghiệm nhảy dù, nơi hạ xuống cũng rất gần với Hầu Tử.Không kịp thu dọn dù, Nê Thu vội vàng chạy về phía Hầu Tử."Lão Đại, Lão Đại!" Nê Thu chạy đến trước mặt Hầu Tử: "Đội trưởng nói rằng nhóm quân Dã Lang này là giả!""Ngươi đã xác nhận chưa?" Hầu Tử cau mày hỏi."Sứ giả Cao Nguyên đó đã kiểm tra xác chết của bọn họ rồi, bọn họ không có dấu vết của quân Dã Lang!" Nê Thu đáp."Chết tiệt, ông đây nói có gì đó không ổn mà, hóa ra đám này là hàng giả!" Hầu Tử mắng: "Đại Tráng còn nói gì nữa?""Đội trưởng còn nói, nhóm quân Dã Lang giả này chỉ là vỏ bọc, quân Dã Lang thực sự có thể sẽ đi tấn công đập Đô Giang, bảo ngài lập tức đưa mọi người trở về để bảo vệ đập Đô Giang, bảo vệ tiên sinh!" Ni Nê Thu trả lời."Mục tiêu của quân Dã Lang có thể là đập Đô Giang hả?” Hầu Tử nghe xong thì lúc này trên lưng cũng toát ra mồ hôi lạnh, trong đầu không nhịn được nhớ lại tiếng cười lớn điên cuồng và tùy ý của Gunte ở trong thung lũng trước đó.Trước đó anh ta còn không hiểu đối phương đang kiêu ngạo cái gì, bây giờ đột nhiên hiểu ra.Nhiệm vụ của Gunte chính là thu hút bọn họ đến đây, lúc đám Hầu Tử xuất hiện ở đây, nhiệm vụ của Gunte đã hoàn thành, đó là lý do tại sao hắn lại cười điên cuồng như vậy.Lúc ấy trên đỉnh đầu Gunte đều là phi thuyền, xung quanh cũng đều là những binh lính bị ném bom và thiêu rụi đến mức không thể nhận dạng, nhưng lúc Hầu Tử nhìn qua kính viễn vọng, không nhìn thấy vẻ sợ hãi trên khuôn mặt của hắn, mà chỉ có một loại phấn khích b*nh h**n.“Xem ra Nathan không nói linh tinh, quân Dã Lang đúng là đều là kẻ điên!"Hầu Tử chửi thầm một câu, nhưng ngoài miệng lại tức giận hét lên: "Lính truyền lệnh!"Đội hình do phi thuyền tạo thành ở Tây Xuyên trước đó để ném bom trên không ngay tại kênh Mô Ngư, nên Hầu Tử không cần phải phiền phức như vậy, chỉ yêu cầu lính truyền lệnh vẫy cờ, chiếc phi thuyền gần nhất nhìn thấy tín hiệu cờ thì đã hạ xuống.Mấy phút sau, Hầu Tử dẫn đội ngũ lên phi thuyền.Nhưng anh ta cũng giống như Đại Tráng, để đề phòng quân địch lại dùng đòn nhử, cũng để lại một trung đội để giữ vững mặt trận, hơn nữa nói với đối phương rằng nếu tình huống không ổn thì phải lập tức châm khói báo động để cầu cứu.Cùng lúc đó, đập Đô Giang.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Bình thường, phi thuyền cần phải bay lên một độ cao nhất định mới có thể bay.
Nhưng đội trưởng của phi thuyền cũng không còn quan tâm đến chuyện này nữa, đợi đến khi giỏ treo của phi thuyền rời khỏi mặt đất, đã mở công suất của máy hơi nước lên mức tối đa, vừa bay lên vừa bay dọc theo thung lũng.
Nê Thu đến báo tin trước đó cũng bị Đại Tráng gọi tới.
Sau khi đếm hết số người, vừa kéo Nê Thu qua, nhét một cái túi dù để nhảy vào trong ngực anh ta: “Lúc nữa khi đến nơi, ngươi hãy nhảy dù xuống nói với Hầu Tử, những quân Dã Lang này là giả, quân Dã Lang thực sự có thể đã đi tấn công đập Đô Giang, bảo anh ta lập tức dẫn người ngồi phi thuyền về bảo vệ đập Đô Giang, bảo vệ tiên sinh, hiểu chưa?"
“Vâng!” Nê Thu nghe thấy chuyện này có liên quan đến Kim Phi, nhanh chóng đeo túi dù vào và trèo ra bên ngoài lan can.
Chờ đến khi phi thuyền đi qua kênh Mô Ngư, Nê Thu đã nhảy xuống.
Nê Thu là một binh lính trinh sát cũ, có nhiều kinh nghiệm nhảy dù, nơi hạ xuống cũng rất gần với Hầu Tử.
Không kịp thu dọn dù, Nê Thu vội vàng chạy về phía Hầu Tử.
"Lão Đại, Lão Đại!" Nê Thu chạy đến trước mặt Hầu Tử: "Đội trưởng nói rằng nhóm quân Dã Lang này là giả!"
"Ngươi đã xác nhận chưa?" Hầu Tử cau mày hỏi.
"Sứ giả Cao Nguyên đó đã kiểm tra xác chết của bọn họ rồi, bọn họ không có dấu vết của quân Dã Lang!" Nê Thu đáp.
"Chết tiệt, ông đây nói có gì đó không ổn mà, hóa ra đám này là hàng giả!" Hầu Tử mắng: "Đại Tráng còn nói gì nữa?"
"Đội trưởng còn nói, nhóm quân Dã Lang giả này chỉ là vỏ bọc, quân Dã Lang thực sự có thể sẽ đi tấn công đập Đô Giang, bảo ngài lập tức đưa mọi người trở về để bảo vệ đập Đô Giang, bảo vệ tiên sinh!" Ni Nê Thu trả lời.
"Mục tiêu của quân Dã Lang có thể là đập Đô Giang hả?” Hầu Tử nghe xong thì lúc này trên lưng cũng toát ra mồ hôi lạnh, trong đầu không nhịn được nhớ lại tiếng cười lớn điên cuồng và tùy ý của Gunte ở trong thung lũng trước đó.
Trước đó anh ta còn không hiểu đối phương đang kiêu ngạo cái gì, bây giờ đột nhiên hiểu ra.
Nhiệm vụ của Gunte chính là thu hút bọn họ đến đây, lúc đám Hầu Tử xuất hiện ở đây, nhiệm vụ của Gunte đã hoàn thành, đó là lý do tại sao hắn lại cười điên cuồng như vậy.
Lúc ấy trên đỉnh đầu Gunte đều là phi thuyền, xung quanh cũng đều là những binh lính bị ném bom và thiêu rụi đến mức không thể nhận dạng, nhưng lúc Hầu Tử nhìn qua kính viễn vọng, không nhìn thấy vẻ sợ hãi trên khuôn mặt của hắn, mà chỉ có một loại phấn khích b*nh h**n.
“Xem ra Nathan không nói linh tinh, quân Dã Lang đúng là đều là kẻ điên!"
Hầu Tử chửi thầm một câu, nhưng ngoài miệng lại tức giận hét lên: "Lính truyền lệnh!"
Đội hình do phi thuyền tạo thành ở Tây Xuyên trước đó để ném bom trên không ngay tại kênh Mô Ngư, nên Hầu Tử không cần phải phiền phức như vậy, chỉ yêu cầu lính truyền lệnh vẫy cờ, chiếc phi thuyền gần nhất nhìn thấy tín hiệu cờ thì đã hạ xuống.
Mấy phút sau, Hầu Tử dẫn đội ngũ lên phi thuyền.
Nhưng anh ta cũng giống như Đại Tráng, để đề phòng quân địch lại dùng đòn nhử, cũng để lại một trung đội để giữ vững mặt trận, hơn nữa nói với đối phương rằng nếu tình huống không ổn thì phải lập tức châm khói báo động để cầu cứu.
Cùng lúc đó, đập Đô Giang.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Bình thường, phi thuyền cần phải bay lên một độ cao nhất định mới có thể bay.Nhưng đội trưởng của phi thuyền cũng không còn quan tâm đến chuyện này nữa, đợi đến khi giỏ treo của phi thuyền rời khỏi mặt đất, đã mở công suất của máy hơi nước lên mức tối đa, vừa bay lên vừa bay dọc theo thung lũng.Nê Thu đến báo tin trước đó cũng bị Đại Tráng gọi tới.Sau khi đếm hết số người, vừa kéo Nê Thu qua, nhét một cái túi dù để nhảy vào trong ngực anh ta: “Lúc nữa khi đến nơi, ngươi hãy nhảy dù xuống nói với Hầu Tử, những quân Dã Lang này là giả, quân Dã Lang thực sự có thể đã đi tấn công đập Đô Giang, bảo anh ta lập tức dẫn người ngồi phi thuyền về bảo vệ đập Đô Giang, bảo vệ tiên sinh, hiểu chưa?"“Vâng!” Nê Thu nghe thấy chuyện này có liên quan đến Kim Phi, nhanh chóng đeo túi dù vào và trèo ra bên ngoài lan can.Chờ đến khi phi thuyền đi qua kênh Mô Ngư, Nê Thu đã nhảy xuống.Nê Thu là một binh lính trinh sát cũ, có nhiều kinh nghiệm nhảy dù, nơi hạ xuống cũng rất gần với Hầu Tử.Không kịp thu dọn dù, Nê Thu vội vàng chạy về phía Hầu Tử."Lão Đại, Lão Đại!" Nê Thu chạy đến trước mặt Hầu Tử: "Đội trưởng nói rằng nhóm quân Dã Lang này là giả!""Ngươi đã xác nhận chưa?" Hầu Tử cau mày hỏi."Sứ giả Cao Nguyên đó đã kiểm tra xác chết của bọn họ rồi, bọn họ không có dấu vết của quân Dã Lang!" Nê Thu đáp."Chết tiệt, ông đây nói có gì đó không ổn mà, hóa ra đám này là hàng giả!" Hầu Tử mắng: "Đại Tráng còn nói gì nữa?""Đội trưởng còn nói, nhóm quân Dã Lang giả này chỉ là vỏ bọc, quân Dã Lang thực sự có thể sẽ đi tấn công đập Đô Giang, bảo ngài lập tức đưa mọi người trở về để bảo vệ đập Đô Giang, bảo vệ tiên sinh!" Ni Nê Thu trả lời."Mục tiêu của quân Dã Lang có thể là đập Đô Giang hả?” Hầu Tử nghe xong thì lúc này trên lưng cũng toát ra mồ hôi lạnh, trong đầu không nhịn được nhớ lại tiếng cười lớn điên cuồng và tùy ý của Gunte ở trong thung lũng trước đó.Trước đó anh ta còn không hiểu đối phương đang kiêu ngạo cái gì, bây giờ đột nhiên hiểu ra.Nhiệm vụ của Gunte chính là thu hút bọn họ đến đây, lúc đám Hầu Tử xuất hiện ở đây, nhiệm vụ của Gunte đã hoàn thành, đó là lý do tại sao hắn lại cười điên cuồng như vậy.Lúc ấy trên đỉnh đầu Gunte đều là phi thuyền, xung quanh cũng đều là những binh lính bị ném bom và thiêu rụi đến mức không thể nhận dạng, nhưng lúc Hầu Tử nhìn qua kính viễn vọng, không nhìn thấy vẻ sợ hãi trên khuôn mặt của hắn, mà chỉ có một loại phấn khích b*nh h**n.“Xem ra Nathan không nói linh tinh, quân Dã Lang đúng là đều là kẻ điên!"Hầu Tử chửi thầm một câu, nhưng ngoài miệng lại tức giận hét lên: "Lính truyền lệnh!"Đội hình do phi thuyền tạo thành ở Tây Xuyên trước đó để ném bom trên không ngay tại kênh Mô Ngư, nên Hầu Tử không cần phải phiền phức như vậy, chỉ yêu cầu lính truyền lệnh vẫy cờ, chiếc phi thuyền gần nhất nhìn thấy tín hiệu cờ thì đã hạ xuống.Mấy phút sau, Hầu Tử dẫn đội ngũ lên phi thuyền.Nhưng anh ta cũng giống như Đại Tráng, để đề phòng quân địch lại dùng đòn nhử, cũng để lại một trung đội để giữ vững mặt trận, hơn nữa nói với đối phương rằng nếu tình huống không ổn thì phải lập tức châm khói báo động để cầu cứu.Cùng lúc đó, đập Đô Giang.Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!